Đêm tân hôn ác mộng chỉ vì cuộc gọi chúc phúc của người yêu cũ
Tôi nói thế nào, giải thích thế nào chồng cũng không chịu tin, đêm tân hôn anh bỏ đi cả đêm không về…
Ảnh minh họa
Trước khi đến với chồng bây giờ, tôi từng trải qua một mối tình sâu đậm kéo dài 5 năm với Khải. Mặc dù vậy nhưng gia đình anh phản đối quyết liệt vì những khác biệt giữa chúng tôi. Nhà Khải cơ bản, anh công tác trong quân đội, còn tôi là người ở quê, lại theo Đạo, gia cảnh lại không môn đăng hộ đối.
Tôi không trách Khải, bởi tôi biết anh cũng cố gắng nhiều, nhưng duyện phận không thành nên đành chấp nhận.
Chia tay Khải 2 năm thì tôi yêu và lấy Minh, chồng tôi bây giờ. Tôi kể cho Minh nghe quá khứ của mình, thực ra có giấu cũng khó, bởi chuyện của tôi có quá nhiều người biết.
Minh là người hiền lành, tuy nhiên có phần gia trưởng. Tôi còn nhớ hôm cầu hôn tôi anh bảo anh không để ý đến quá khứ nhưng lấy anh về rồi phải toàn tâm toàn ý.
Video đang HOT
Thật sự tôi cũng chẳng bao giờ có suy nghĩ gì đến việc tơ vương người cũ. Mặc dù trong lòng tôi khi ấy, mối tình đầu vẫn là điều gì đó chất chứa, đào sâu chôn chặt.
Đám cưới diễn ra trong phụ vui vầy, chúc tụng của đôi bên họ hàng… tôi cũng cảm thấy mình là cô dâu hạnh phúc.
Đêm tân hôn, tôi rất lo lắng. Thật sự tôi cũng không còn con gái, chồng cũng biết điều này, nhưng đây lại là lần đầu tôi và anh gần gũi nhau. Đúng lúc chồng tôi bước vào thì tôi có điện thoại. Nhìn thấy số tôi chột dạ đã định không nghe nhưng chồng bắt tôi phải nghe máy.
Là của Khải, anh nói nghe bạn bè bảo tôi lấy chồng nên gọi điện chúc phúc. Chỉ có thế là tắt máy, hoàn toàn không có gì mờ ám. Nhưng chồng tôi thì ghen lồng lộn. Anh bảo tôi là loại mất nết, vừa cưới đã liên lạc với người yêu cũ thế này, sau này còn đổ đốn thế nào nữa.
Tôi giải thích thế nào anh cũng không tin. Ngay đêm hôm ấy anh bỏ đi đâu cả đêm không về. Tôi hờn tủi ôm gối khóc rưng rức cả đêm.
Cả tuần nay chồng vẫn không buồn động vào tôi. Anh luôn tỏ ra khinh miệt, coi thường, luôn miệng buông những lời miệt thị. Tôi thật sự chán nản lắm, không biết phải làm sao bây giờ nữa.
Theo Phunutoday
1 giờ sáng chồng dậy thấy vợ còn cặm cụi lau nhà mới giận dữ gọi 1 cuộc điện thoại...
Trong cái lúc tức giận khi nhìn thấy 1 giờ sáng vợ vẫn cặm cụi lau nhà, tôi lập tức gọi một cuộc gọi để giải thoát cho người vợ đáng thương của mình sau suốt 4 năm.
ảnh minh họa
Tôi năm nay 32 tuổi, lấy vợ cách đây 4 năm. Vợ tôi là Thu, một cô gái gái quê chính thống. Còn tôi là trai phố gốc luôn. Gia đình tôi thì giàu có bao nhiêu thì gia đình Thu lại nghèo khó bấy nhiêu. Trước kia chúng tôi từng yêu nhau được hơn 3 năm mới có thể cưới. Bao nhiêu lần trả qua, bao nhiêu lần cay đắng chấm dứt mối tình của mình chỉ vì mẹ tôi phản đối gay gắt quá.
Nhưng tình yêu là thứ khiến con người ta thật sự thay đổi, chưa ai có thể ngờ được rằng chàng trai như tôi lại đi si mê một cô gái bình thường đến vậy. Tôi nhất quyết cưới Thu về làm vợ dù có bị mẹ cấm cản. Tôi kiên quyết đến mức mẹ tôi cuối cùng cũng phải gật đầu chấp nhận Thu về làm con dâu của mình.
Tôi cưới vợ mà mặt mẹ cứ mặt mày nặng như chì. Biết mẹ không vui nhưng thật sự tôi nghĩ sẽ chẳng còn có cô gái nào tốt hơn Thu để cưới nữa. Tôi cưới vợ về được 4 năm, suốt 4 năm qua Thu chưa từng làm gì khiến bố mẹ tôi phải phật lòng. Nhưng có một điều trớ trêu là mẹ chồng - nàng dâu vẫn không thể hòa thuận cho nổi. Mẹ tôi vẫn giữ nguyên cái thái độ ngày trước, vẫn ghét bỏ vợ tôi như thường.
(Ảnh minh họa)
Cưới được hơn 2 năm thì vợ tôi sinh đứa con đầu lòng, trước đây khi còn đi làm vợ còn đỡ vất vả. Nhưng từ ngày vợ tôi sinh con thì vợ nghỉ ở nhà, mẹ tôi cũng cho ô sin nghỉ luôn. Vậy là tất cả mọi việc từ nấu cơm, rửa bát, giặt giũ hay quét dọn nhà cửa đều do một tay vợ tôi đảm nhận. Dẫu mệt mỏi nhưng vợ chưa từng than trách với tôi lấy 1 lần. Chỉ có điều thỉnh thoảng tôi lại nghe thấy những tiếng nấc nghẹn ngào của vợ giữa đêm.
Tôi thương vợ tôi, biết cô ấy vừa vất vả, vừa phải chịu ấm ức nhiều lắm. Có những lúc tôi hỏi vợ có muốn ra ở riêng không, cô ấy chỉ cúi mặt không nói gì. Hay có khi trả lời lại là ở đây cũng được, bố mẹ cũng có mỗi mình chồng là con một mà. Tôi nghe mà lòng nghẹn đắng, bố tôi thì vốn không để ý lắm, biết mẹ tôi ghét con dâu bố cũng chẳng dám bênh, bởi biết thừa nếu càng bênh vợ tôi thì mẹ chỉ có càng ghét cô ấy thêm chứ không thể yêu quý cho được.
Đỉnh điểm mọi chuyện như nước tràn ly vào cái đêm đó. Tôi đi làm về mệt nên leo lên giường ngủ luôn, được chút bia vào người thế là nửa đêm tôi tỉnh dậy. 1 giờ sáng tôi tỉnh dậy đi vệ sinh thì giật mình khi thấy vợ đang cặm cụi lau nhà. Tôi giận dữ quát lớn:
- Giờ này rồi em còn làm cái gì vậy?
- Em lau nốt cái cầu thang này, sắp xong rồi. Hôm nay con nghịch quá, vợ lại bận nên chưa kịp lau.
Tôi tức lắm, vợ có phải ô sin đâu. Thậm chí vợ còn hơn cả ô sin nữa. Ai đời giờ 1 giờ sáng rồi mà vợ vẫn còn cật lực cặm cụi làm việc thế kia. Vậy là tôi lập tức tìm ngay số điện thoại của nhà đất rồi gọi luôn:
- Chào anh, ngày mai anh cho tôi xem nhà nơi chung cư ở đó nhé.
Tôi tắt điện thoại, điên lắm khi thấy vợ mình cứ như thế. Tôi thật sự tỉnh cả ngủ khi thương cô ấy. Tôi phải làm sao để vợ đỡ khổ đây, chỉ có cách duy nhất đó là ra ở riêng để giải thoát co sự đau khổ của vợ suốt 4 năm.
Chỉ ngay sáng hôm sau tôi và vợ đi xem nhà rồi chỉ 1 tuần chúng tôi chuyển sang căn nhà mới mặc kệ sự ngăn cấm của mẹ. Tôi chỉ có thể làm như thế mới có thể cho vợ có được một cuộc sống khác. Tôi sẽ dành cả phần đời còn lại của mình để yêu thương và chăm sóc người vợ khốn khổ đó của mình. Tôi thầm cảm ơn ông trời đã cho tôi một người phụ nữ biết yêu thương và hi sinh vì gia đình mình hết lòng đến thế.
Theo blogtamsu
'Ngày con là chú rể, sao mẹ không tới chúc phúc cho con?' Ngày con lập gia đình riêng của mình, mẹ không tới. Mẹ cũng không chúc phúc cho con. Con cứ loay hoay đi tìm lý do cho sự hờ hững đó của mẹ. Con muốn trở lại làm đứa con trai bé bỏng của mẹ (ảnh minh họa) Con - một thằng con trai 30 tuổi đã có gia đình riêng nhưng vẫn...