Đêm nào cũng thấy vợ trốn trong nhà tắm cả tiếng đồng hồ, tôi theo dõi rồi chết điếng…
Đêm nào cũng thấy cô ấy long sòng sọc lên nói té tát vào mặt tôi. Còn tôi chỉ biết đứng chết trân, nửa câu cũng không nói thành lời.
ảnh minh họa
Vợ chồng tôi đã gần nửa tháng nay không nói chuyện với nhau, không ăn chung, cũng không ngủ chung giường. Tôi không biết phải làm thế nào bây giờ nữa.
Tôi 34 tuổi, khỏe mạnh, phong độ, hiện đang là lập trình viên, công việc và thu nhập khá ổn định. Vợ tôi là nhân viên hành chính một công ty dược. Chúng tôi có một cậu con trai 5 tuổi.
Video đang HOT
( ảnh minh họa )
Cuộc sống vợ chồng cũng êm đềm như bao cặp vợ chồng khác, tất nhiên cũng có lúc nọ lúc kia nhưng tôi thiết nghĩ đó là vấn đề bình thường của bất cứ cặp vợ chồng nào. Chuyện chăn gối cũng đều đặn tuần 2 – 3 lần. Thú thật, công việc tôi quá nhiều và áp lực nên đôi khi cũng hơi chểnh mảng.
Thời gian gần đây, tôi thấy vợ rất kỳ lạ. Cô ấy cứ khang khác, bí ẩn, lúc nào thái độ cũng lén lút, mất tập trung. Vợ lơ là việc nhà, chồng con cũng không chu đáo như trước. Nhất là mỗi đêm cô ấy điều vào nhà vệ sinh nửa tiếng đồng hồ. Mới đầu tôi cũng không để ý, nhưng dần dần, ngày nào cũng thấy vợ lặp đi lặp lại nên sinh nghi. Tôi đồ rằng vợ có người khác nên vào đó để nhắn tin, gọi điện.
Vì muốn bắt quả tang, tôi lên kế hoạch theo dõi vợ. Hôm đó thấy cô ấy vào được một lúc. Tôi bắc ghế bên ngoài, trèo lên lỗ thông gió nhòm vào, để rồi ngã ngửa khi thấy cô ấy trần như nhộng, đang say sưa “tự sướng”.
Tôi giật mình nên phát ra tiếng động, vợ hoảng hốt ngước lên, cô ấy tái mặt vì xấu hổ và sợ hãi. Tôi đập cửa xông vào, suýt nữa thì tát cho cô ấy cái, sau một hồi lúng túng, vợ long sòng sọc lên nói to: “Anh tưởng tôi thích thế này lắm à? Anh nhìn lại mình đi, đàn ông mà không ra đàn ông cái gì hết, mỗi chuyện ấy làm còn không xong”.
Rồi cô ấy hùng hục bỏ ra, ôm chăn gối sang phòng con ngủ. Tôi giận kinh khủng, bấy lâu nay tôi không nghĩ cô ấy lại thiếu thốn đến thế, mà tuần 2, 3 lần cũng đâu phải ít ỏi gì. Vợ chồng vì chuyện này mà giận nhau, 2 tuần không nói năng gì. Cô ấy mà nấu cơm chỉ nấu cho đúng 2 mẹ con cô ấy, tôi toàn lê la cơm hàng. Thú thật tôi cũng muốn nói với vợ nhưng nghĩ cứ bực bực. Tôi nên làm gì bây giờ đây?
Theo blogtamsu
20 năm cháu tôi lên kế hoạch lấy hết tài sản của bố vì đã bỏ rơi mẹ
Cháu hờ hững lạnh nhạt với mẹ đẻ đổi lấy niềm tin với ba, mẹ kế, em trai để rồi khiến cho ba cháu phải trả lại những thương tổn đã gây ra cho mẹ con cháu.
Anh trai tôi lấy chị dâu hồi còn nghèo khó, chị là giáo viên cấp một, đồng lương chỉ đủ chai mắm nắm gạo qua ngày. Chị thương tôi nhiều lắm, những khi tôi đi học trên thành phố chị đều đưa tôi vài chục, bảo để dành mà mua sách vở. Tôi biết đó đều là số tiền chị chắt chiu tiết kiệm nên chẳng dám xài hoang.
Sau này anh trai tôi trúng đất phất lên, rồi cùng một số người bạn trồng điều chẳng mấy chốc nhà có của ăn của để, rồi còn thành lập cả công ty chuyên chế biến xuất khẩu điều. Trong vòng mấy năm ngắn ngủi anh đã trở thành ông chủ lớn, đại gia có tiếng trong tỉnh.Tôi tốt nghiệp đại học rồi tiếp tục học cao học ở thành phố nên cũng không thường về thăm anh chị nhiều. Lúc sắp tốt nghiệp, biết anh chị chia tay nhau do mẹ tôi gây sức ép và anh ngoại tình với cô kế toán cùng công ty, cô ta còn có thai với anh, siêu âm là con trai.
Chị dâu từng 2 lần mang thai, một lần tới tháng thứ 6 thì sảy, lần sau sinh con gái, sức khỏe chị không tốt nên bác sĩ nói cơ hội sinh thêm là rất mong manh và nguy hiểm. Mẹ tôi xưa nay vốn không vừa lòng với chị nên giục anh cưới cô kia về và xua đuổi chị.
Đến khi tôi hay tin thì mọi việc đã xong, tôi chạy xe trong đêm suốt 40 km về nhà ba mẹ đẻ của chị, ôm chị khóc, xin chị tha thứ cho gia đình tôi, chị chỉ cười xoa lưng tôi nói: "Hết duyên hết nợ thì bỏ nhau thôi, có gì đâu, em đừng bận tâm, ráng học xong kiếm tấm chồng tốt để bản thân được nhờ".Từ hôm đó tôi càng ít về nhà hơn, mỗi lần thấy mẹ, anh và người đàn bà kia là lại nhớ tới chị, thấy cổ họng nghẹn đắng, chua xót không nói nên lời. Con gái của chị và anh ngược lại rất ngoan và nghe lời mẹ kế cũng thương đứa em trai khác mẹ.
Nhiều lúc tôi thấy cháu không hiếu thảo, chẳng đối xử tốt với mẹ đẻ bằng mẹ kế nên cũng chạnh lòng thay cho chị. Cháu học giỏi ngoại ngữ và thông minh nên tốt nghiệp cấp 3 đã xin được học bổng du học ở trường đại học có tiếng bên châu Âu. Anh tôi mừng lắm, đi đâu cũng khoe. Sau khi học xong cháu về giúp ba điều hành công ty, anh tôi tin tưởng nên giao cho cháu nhiều hạng mục quan trọng cháu đều hoàn thành tốt, thậm chí công ty còn có chi nhánh ở nước ngoài do cháu quản lý.
Chồng tôi giờ vốn là bạn làm ăn cũ và hay hợp tác với công ty của anh trai, có hôm về tức giận kể: "Con Lam (tên cháu tôi) nó nói bên anh vật tư kém lại hay nói thêm nói bớt giá cả gì đó qua mặt anh hai nên bảo anh hai không hợp tác làm ăn với mình nữa".
Tôi không rành về mấy việc kinh doanh nên cũng chỉ biết gọi điện hỏi anh trai và cháu tôi cơ sự làm sao thì nhận được mấy lời giống như chồng tôi nói. Sau đó chồng tôi cũng kiếm được mối khác nên dần quên chuyện này đi. Thời gian sau, đột nhiên một hôm chồng tôi hớt hải về nói: "Em ơi, anh hai bể nợ, bị ngân hàng truy thu tùm lum, Lam nó gài anh ấy vô mấy hạng mục chưa cấp phép xong lấy hết tiền đưa mẹ và ông bà ngoại và đi nơi khác ở rồi". Tôi nghe mà bàng hoàng, vội chạy qua nhà thì thấy anh trai thất thểu ngồi ôm đầu trước thềm. Trong nhà mẹ và vợ sau của anh khóc lóc mắng chửi cháu tôi độc ác. Tôi an ủi anh, nói rằng chồng mình cố gắng giúp, không giữ được công ty nhưng cũng không bị truy tố gì đâu nên anh cũng bớt buồn.
Suốt mấy ngày liền tôi suy nghĩ mãi rồi tối đó đánh bạo gọi cho chị thì cháu tôi nghe máy, cháu nói tôi muốn giúp anh trai mình thì cháu không ngăn cản nhưng những đau khổ họ gây ra cho mẹ cháu, cháu bắt trả lại gấp ngàn, gấp vạn lần, giờ mới là khởi đầu thôi. Cháu cũng nói việc không hợp tác với chồng tôi là vì không muốn gia đình tôi dính vào kế hoạch của mình, cháu luôn biết ơn tôi đã ở bên mẹ cháu, đi qua những ngày cay đắng.
Tôi nghe cháu nói mà cõi lòng như rơi xuống hố băng. Tôi thấy buồn, rất buồn cho cháu. Ở cái lứa tuổi còn ham chơi, chưa lo nghĩ cháu đã khoác lên mình vẻ mặt giả tạo, lấy lòng tổ ấm mới của anh tôi. Cháu hờ hững lạnh nhạt với mẹ đẻ đổi lấy niềm tin với ba, mẹ kế, em trai để rồi khiến cho ba cháu phải trả lại những thương tổn đã gây ra cho mẹ con cháu. Cháu còn bảo vẫn muốn tiếp tục.
Theo VNE
Đang đưa đẩy với ô sin trong nhà tắm thì vợ xộc vào: Hai người tắm cho nhau xong chưa...? Tôi không biết vợ biết chuyện này từ khi nào, nhưng cái cách cô ấy dửng dưng, lạnh lùng khiến tôi sợ lạnh cả người. Ảnh minh họa Tôi và vợ cưới nhau hơn 7 năm, có 2 con, đủ nếp đủ tẻ, con gái lớn đang học lớp 1, còn con con trai vẫn còn nhỏ. Cũng từ hồi vợ sinh con...