Đêm nào cũng cuồng nhiệt với cô hàng xóm, 1 năm sau tìm về tận nhà xin cưới thì sững sờ khi mẹ vợ tương lai nói: ‘Nó chết lâu rồi’
Nam từng là công tử con nhà giàu nhưng cách đây 10 năm, bố mẹ anh đột ngột qua đời sau một vụ tai nạn, khi ấy anh còn quá nhỏ chưa thể quản lý công ty nên bị kẻ khác cướp trắng.
Chỉ còn lại mỗi căn nhà mặt phố 5 tầng đứng tên bố mẹ trong tay, Nam liền bán đi để mua một căn hộ chung cư nho nhỏ vì căn nhà cũ gắn với quá nhiều kỉ niệm buồn khiến anh không thể sống vui vẻ được.
Ảnh minh họa
Chuyển đến nơi ở mới và bắt đầu lại mọi thứ từ đầu, Nam vừa đi học nốt năm cuối ngành kinh tế, vừa làm thêm bên ngoài để kiếm tiền. Hàng xóm ai cũng quý mến anh bởi sự chăm chỉ, thật thà. Từng ấy tuổi đầu, Nam chưa có mối tình nào vắt vai bởi lúc nào trong lòng anh cũng có một gánh nặng, phải gây dựng lại từ đầu để lấy lại công ty trước đây của gia đình.
Nhưng từ khi Chi suốt hiện thì mọi suy nghĩ của Nam bắt đầu thay đổi, anh không còn lầm lì, ít nói nữa mà thường xuyên bắt chuyện với cô hàng xóm mới. Ở Chi có nét dịu dàng, đằm thắm khiến anh bị thu hút ngay lần đầu gặp mặt.
Ban đầu, giữa họ chỉ là những câu hỏi han bình thường nhưng càng về sau thì càng thân thiết hơn, thi thoảng hai người còn góp gạo thổi cơm chung. Mấy chị hàng xóm thấy vậy trêu họ rằng:
- Nam ơi, tấn công mạnh lên, thích là phải nhích ngay.
Hai người vẫn thân thiết với nhau như thế nhưng tuyệt nhiên chẳng ai tỏ tình hay nói lời yêu đối phương dù trong lòng thừa biết mối quan hệ này đang dừng ở mức nào. Cho đến hôm vào ngày giỗ của bố mẹ, Nam uống quá nhiều đến mức say bí tỉ, anh không vào nhà mình mà gõ cửa nhà Chi. Vừa nhìn thấy cô, anh liền ôm chầm lấy, rồi khóc y như một đứa trẻ:
- Anh sao thế?
- Hôm nay là ngày giỗ của bố mẹ anh!
Chi không biết phải nói gì, chỉ đứng im để anh siết chặt lấy. Chuyện gì đến cũng phải đến khi trong cái tiết trời giá lạnh có hai con người đang ôm lấy nhau, hơi ấm lan truyền khiến Nam không kìm lòng được nữa mà cúi xuống lướt qua môi Chi một nụ hôn thật nhẹ. Khi Nam buông Chi ra, định quay đầu về thì cô giữ tay anh lại, thì thầm:
- Ở lại đây với em!
Như chỉ chờ có thế, Nam bế bổng Chi lên đặt xuống giường rồi hai người cứ thế quấn lấy nhau nồng nhiệt.
Sau cái đêm ấy, Chi nói với vẻ mặt buồn rầu:
- Anh không cần phải có trách nhiệm gì với em đâu.
- Không, chờ anh ra trường rồi mình sẽ làm đám cưới.
Ngay ngày hôm sau, Nam kéo Chi sang ở cùng mình như vợ chồng bởi ngay từ khi bày tỏ tình cảm anh đã xác định mình sẽ lấy cô làm vợ.
Video đang HOT
Ngày Nam ra trường và xin được việc làm, anh ôm lấy Chi mà thủ thỉ:
- Sao chưa bao giờ em muốn anh về nhà em ra mắt bố mẹ?
Chi ngập ngừng giây lát rồi mới nói:
- Để làm gì?
- Thì anh để thưa chuyện cưới xin chứ còn gì nữa?
- Em… chưa muốn lấy chồng.
Nam khá bất ngờ trước thái độ của Chi, cứ lần nào anh nhắc tới chuyện làm đám cưới, cô cũng đều lảng tránh sang chuyện khác.
Đợt đó, công ty Nam tổ chức chuyến du lịch cho nhân viên trước khi nghỉ Tết. Ngày đi, anh còn dặn đi dặn lại Chi rằng:
- Em báo với bố mẹ đi, 3 ngày nữa anh về là xuống tận nhà đấy nhé.
Cứ nghĩ đến chuyện sắp được lấy Chi làm vợ, Nam sung sướng, hạnh phúc lắm,. Anh đã dành tiền 2 tháng lương đầu tiên để mua một đôi nhẫn cưới và quà cáp cho nhà bố mẹ vợ tương lai. Mấy lần anh có hỏi nhưng Chi cũng chỉ trả lời qua loa rằng nhà cô có bố mẹ và một đứa em gái.
Ngày về, Nam tay xách nách mang bao nhiêu là quà nhưng căn nhà lại trống trơn và không thấy Chi đâu hết. Anh gọi điện thoại của cô thì thuê bao. Suốt 2 ngày liền, Nam không biết tung tích Chi ở đâu, đến công ty tìm gặp thì họ nói cô đã xin nghỉ phép, Chi lại không có người bạn nào thân thiết.
Không biết phải tìm Chi ở đâu, Nam lục tung cả căn nhà lên để xem cô có để lại bức thư hay thứ gì không. Cuối cùng, Nam cầm được trên tay tờ chứng minh thư phô tô của Chi ở trong đống tài liệu làm việc của cô nên nảy ra ý định phải tìm về tận nơi để hỏi, biết đâu cô lại về nhà với bố mẹ thì sao.
Cầm ảnh người yêu trên tay, anh tìm đến tận làng hỏi thì một người nói:
- Cậu đi hết con đường này, rẽ phải là thấy cái nhà có cổng màu xanh.
Anh mừng như bắt được vàng khi đứng trước căn nhà cấp 4 có cổng màu xanh đó, một người phụ nữ trung niên chỉ ngoài 50 nhưng có vẻ già yếu nhìn thấy Nam liền bước ra hỏi:
- Cháu hỏi ai thế?
- Cháu hỏi em Chi ạ.
- Cậu là gì với nó?
- Dạ, cháu là người yêu của cô ấy ạ.
Bà mở cổng cho Nam vào nhà rồi thở dài thườn thượt:
- Cậu nói mình là người yêu của cái Chi à? Sao không thấy nó nói gì?
- Dạ, cháu với cô ấy mới yêu nhau 1 năm nay, mấy lần cháu muốn về nhà mình chơi nhưng chưa có dịp, Chi có về nhà không bác?
- Cậu nói cái gì cơ? Chắc cậu nhận nhầm người rồi, cái Chi nhà tôi mất được hơn một năm rồi. Cũng tại chúng tôi, ép nó lấy chồng già để gán nợ, nó không muốn nên mới nhảy sông tự tử.
Thấy bà vừa nói vừa khóc, Nam vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra:
- Sao có thể như thế được, bác xem có đúng người này không? Cô ấy còn ở với cháu mới mấy ngày trước thôi mà.
Nam giơ tấm ảnh trong điện thoại ra khiến bà sững sờ:
- Đúng là con Chi đây mà, chuyện này là thế nào? Sao nó lại vẫn sống?
Nam lờ mờ hiểu ra mọi chuyện, có lẽ vì không muốn lấy người chồng già đó nên Chi mới nhảy sông tự tử để giả chết. Cô ấy không cho anh về nhà để bố mẹ không biết được chuyện này. Nam nói vội vàng:
- Bác yên tâm, nhất định cháu sẽ tìm được cô ấy.
Anh ngồi lên xe rồi phóng một mạch về thành phố để đi khắp các ngõ ngách tìm người yêu. Đến ngày thứ 10, Nam vô tình nhìn thấy Chi khi vào siêu thị mua đồ ăn. Anh chạy như bay đến ôm chặt lấy cô từ phía sau:
- Em đi đâu? Sao lại cắt đứt liên lạc với anh?
- Em… em…
- Anh về tận nhà em và cũng hiểu lý do mọi chuyện rồi. Bố mẹ nhớ em lắm đấy, em về đi.
- Nhưng em mà về thì chủ nợ sẽ giết em mất, em lấy đâu ra tiền mà đền.
- Đừng sợ, anh có thể bán căn nhà đi để trả nợ cho em, mình dọn ra phòng trọ ở cũng được chứ sao, về với anh đi.
Ngày Nam dẫn Chi về và trả hết nợ cho cô, nhìn cả nhà họ ôm lấy nhau khóc mà anh cũng thấy mình được hạnh phúc lây. Nhất định anh sẽ dùng cả đời mình để yêu thương và bảo vệ người con gái ấy!
Theo WTT
Vợ sững sờ khi bắt gặp sợi dây chuyền chồng làm mất trên cổ... nàng hàng xóm
Lan lắc đầu không nói, cô không có thói quen tâm sự chuyện riêng với người lạ. Tuy nhiên Lan giật nảy người khi ánh mắt cô vô tình chạm vào một đồ vật trên người cô hàng xóm...
Lan cảm thấy đất trời như sụp đổ khi Thiệu thú nhận đã làm mất sợi dây chuyền mà cô nhờ anh mang đến tiệm đánh bóng. Sợ dây ấy vốn dĩ là của ông bà Lan để lại. Mẹ của Lan trước khi mất đã trao lại cho cô làm kỉ niệm nên đối với cô nó cực kỳ quý giá. Lan khổ sở hỏi chồng: "Anh nhớ kỹ lại xem đã làm mất ở đâu?". Thiệu cau có trách lại vợ: "Mất thì tức là mất rồi! Chỉ tại em thôi, tự mình đi thì đã không đến nỗi!".
Lan thấy nghẹn đắng ở cổ. Là Thiệu nằng nặc đòi giúp cô mang sợi dây chuyền đi đánh bóng, bây giờ anh lại quay ra trách ngược cô thế này. Thấy vợ khóc sướt mướt, Thiệu an ủi: "Để anh sẽ nhờ thợ kim hoàn làm cho em một sợi y chang cái đã mất nhé?". Lan buồn bã lắc đầu.
Kể từ ngày Thiệu làm mất sợi dây chuyền, Lan ăn không ngon, ngủ chẳng yên. Cô cứ tiếc ngẩn ngơ rồi hối hận vì đã đưa sợi dây ấy cho chồng. Sáng hôm ấy, khi Lan chuẩn bị đến công ty thì tình cờ chạm mặt cô hàng xóm. Hồng nhìn Lan cười rất tươi hỏi: "Dạo này sao em thấy chị buồn vậy?".
Lan lắc đầu không nói, cô không có thói quen tâm sự chuyện riêng với người lạ. Tuy nhiên Lan giật nảy người khi ánh mắt cô vô tình chạm vào một đồ vật trên người Hồng. Sợi dây chuyền Hồng đang đeo giống hệt sợi dây đã mất kia của cô. Hồng có vẻ mất tự nhiên khi phát hiện ánh mắt Lan. Cô ả nhanh chóng chỉnh cổ áo rồi tranh thủ giấu nhẹm sợi dây chuyền vào bên trong. Không đợi Lan hỏi thêm câu nào, Hồng vội vàng đi mất. Thấy biểu hiện đáng ngờ của cô hàng xóm, Lan tin chắc có uẩn khúc ở đây.
Ảnh minh họa
Hôm sau, Lan đem một đĩa trái cây qua nhà nàng hàng xóm. Hồng ra mở cửa và khá bất ngờ khi thấy cô. Lan cười nhẹ nhàng bảo: "Chị mua nhiều quá nên ăn không hết, ăn với chị cho vui!". Không đợi Hồng từ chối, Lan đã bước vào trong nhà. Cô đặt đĩa trái cây xuống rồi kéo Hồng lại ngồi bên cạnh. Ánh mắt Lan thoáng lướt qua cổ áo Hồng tìm sợi dây chuyền nhưng không thấy. Lan sa sầm nét mặt và bắt đầu kể: "Mấy ngày trước, chị vô tình làm mất sợi dây chuyền do mẹ để lại trước khi mất. Kể từ đó đêm nào chị cũng nằm mơ thấy ác mộng. Chị e ai mà nhặt được sợi dây chuyền đó mà không trả lại thì chắc chắn sẽ chuốc lấy xui xẻo!".
Hồng khẽ rùng mình, khuôn mặt cô ta tái nhợt vì sợ hãi nhưng vẫn cứng miệng bảo: "Em không tin vào ma quỷ. Dù sao em cũng mong chị sớm tìm lại sợi dây đã mất!". Lan cười ngọt ngào rồi tỉnh bơ hỏi mượn con dao gọt trái cây. Hồng vội đứng dậy đi xuống bếp, Lan chớp thời cơ bước đến cửa sổ, mở hé cánh cửa đang đóng rồi bước về chỗ cũ.
Hồng quay trở lại với con dao trên tay. Cô ta vừa cầm hoa quả lên định gọt thì gió bên ngoài thổi làm cửa sổ đập mạnh khiến Hồng giật bắn mình. Lan quay sang thấy Hồng đang run rẩy nhìn về phía cửa. Lan thầm nghĩ chắc Hồng có tật nên mới phản ứng như thế.
Tối hôm ấy, Thiệu trở về nhà với sợi dây chuyền mà anh bảo đã làm mất. Lan tỏ ra hơi ngạc nhiên và hỏi: "Làm sao anh tìm được? Không phải đã mất rồi sao?". Thiệu vui vẻ bảo: "Anh để quên nó trong văn phòng, hôm nay tình cờ thấy lại, đầu óc của anh dạo này đãng trí quá!".
Không chịu nổi sự giả tạo của chồng, Lan hỏi luôn: "Không phải nhân tình của anh sợ gặp xui xẻo nên trả lại cho em đấy chứ?". Thiệu vô cùng kinh ngạc, anh lắp bắp hỏi: "Lẽ nào... em đã biết mối quan hệ giữa anh và...?".
Dù mọi thứ đã rõ như ban ngày nhưng Lan vẫn ôm một tia hy vọng bé nhỏ rằng hai sợi dây chỉ đơn giản là sự trùng hợp. Đến lúc này thì hy vọng trong cô chính thức tắt ngúm. Lan bình tĩnh gật đầu: "Em đã thấy Hồng đeo sợi dây chuyền ấy!".
Thiệu nghe xong thì nghiến răng kèn kẹt. Chẳng phải anh đã dặn nàng nhân tình bé bỏng là đừng đeo sợi dây ấy trước mặt vợ anh mà tại sao cô ta không nghe? Thiệu cố vớt vát chút lòng tin của vợ, anh vội vàng bảo: "Anh và Hồng chỉ chơi bời qua đường. Em đừng giận, anh sẽ chấm dứt với cô ta ngay!"
Lan mắng Thiệu: "Chưa nói tới chuyện ngoại tình, tại sao anh biết rõ sợi dây chuyền ấy cực kỳ có ý nghĩa với em mà vẫn đưa cho cô ta? Nếu anh nghĩ cho em thì đã không làm như vậy!". Thiệu chẳng còn gì để nói. Anh không thể trả lời là bởi vì Hồng thích nên anh mới không do dự đưa cho cô ta. Thiệu không ngờ mọi chuyện lại ra nông nỗi này.
Thấy chồng im lặng, Lan hiểu chồng cô đã mê mệt Hồng đến nỗi không phân biệt giữa điều nên và không nên làm. Hóa ra tình cảm giữa vợ chồng cô lâu nay chỉ nhạt nhòa đến vậy.
Theo Trithuctre
Đánh đổi đám cưới với đại gia bằng đêm tân hôn cuồng nhiệt ở bến thuyền "Thư sinh ra trong 1 gia đình nghèo khó. Cách đây vài năm mẹ cô mất vì bạo bệnh, cũng từ ấy mà ông bố đâm sa ngã, suốt ngày lao đầu vào chè rượu" - Anh đã nói chuyện với bố em rồi, chúng mình sẽ làm đám cưới, em cứ chuẩn bị tinh thần đi. - Đừng hòng! Thư lườm Định...