Đêm nào con cũng khóc ré vì nóng bức nhưng chồng lại kiên quyết không lắp điều hòa vì lý do khiến tôi tức nghẹn
Tôi liên tục than thở, thậm chí ép chồng lắp điều hòa nhưng vẫn không ăn thua.
Tôi lấy chồng xa, đến nay cũng gần 2 năm rồi. Hồi yêu, bố mẹ tôi cũng phản đối dữ lắm vì sợ tôi xa nhà, xa quê rồi tủi nhục, uất ức lại không biết bày tỏ với ai. Hơn nữa, ông bà chỉ có mỗi tôi là con gái nên cũng không nỡ rời xa. Mà khi đó, tôi lại chìm đắm trong tình yêu nên chỉ muốn được về chung nhà với anh, bất chấp mọi lời khuyên can của gia đình. Cuối cùng, bố mẹ tôi đành nhượng bộ, chấp nhận cho tôi lấy chồng xa.
Ở nơi xa xứ, lạ nước lạ cái, tôi phải cố gắng thích nghi. Nhiều khi buồn bực, ấm ức cũng chỉ biết khóc một mình. Một năm, tôi chỉ về quê thăm bố mẹ được 2 lần, lần nào cũng chỉ ở được vài ngày rồi phải đi.
Bố mẹ đau bệnh tôi cũng chẳng thăm nom, chăm sóc được. Thương ông bà đứt gan đứt ruột, tôi càng hối hận vì đã không nghe lời. Một phần cũng vì cuộc sống gia đình không êm đềm, không suôn sẻ như tôi nghĩ.
Chồng tôi là người tính toán, keo kiệt với vợ con nhưng lại rộng rãi với người nhà. Thậm chí trong một lần cãi nhau, anh còn tuyên bố: “Vợ có thể bỏ nhưng không bỏ được gia đình”. Nhiều lúc, tôi có cảm giác đơn độc khi sống giữa một gia đình thiếu sự quan tâm và chia sẻ.
Video đang HOT
Vừa nghe thấy thế, chồng tôi đã lớn tiếng mắng mỏ tôi phung phí. (Ảnh minh họa)
Nhà chồng tôi lợp mái bằng tôn, tới mùa đông thì lạnh lẽo, mùa hè thì nóng bức. Tôi thì chịu đựng nhưng con gái tôi mới hơn 2 tháng thì không chịu nổi. Tối nào con bé cũng khóc, bức bối, người đầy rôm sảy. Thương con quá, tôi bàn với chồng bán 2 chỉ vàng đi, lắp cho con cái điều hòa.
Vừa nghe thấy thế, chồng tôi đã lớn tiếng mắng mỏ tôi phung phí, chỉ biết nghĩ cho mình mà không biết nghĩ cho bố mẹ. Anh nói bố mẹ già rồi, sống cả đời còn chưa biết đến điều hòa, con tôi mới mấy tháng tuổi, nằm điều hòa làm gì cho tốn kém lại hại sức khỏe.
Nói thì nói thế nhưng ngay hôm sau, tôi giận sôi gan, ức chế đến rơi nước mắt khi thấy chồng mua điều hòa, lắp ở phòng bố mẹ chồng. Nhìn họ rôm rả bàn về cái điều hòa hơn 10 triệu mà tôi xót lòng thắt ruột. Bởi tiền đó là tiền chồng lấy vàng cưới của tôi bán ra. Anh còn bảo với bố mẹ là tôi thơm thảo, muốn báo hiếu ông bà nên mới lắp điều hòa cho ông bà ngủ. Nhưng thật ra là anh tự ý lấy, tự ý làm, tôi chẳng biết gì cả.
Giờ đêm nào tôi cũng phải bế con đi vòng vòng vì con khó ngủ. Thương con bao nhiêu, tôi càng hận mình quá vội vàng bấy nhiêu. Con nhỏ, tôi cũng không thể ôm con vào phòng bố mẹ chồng ngủ được. Đêm hôm con khóc lại khiến ông bà tỉnh giấc. Giờ tôi phải làm gì để chồng chịu lắp điều hòa cho con đây?
Mẹ chồng lên ở cả tuần không thấy tôi cho gia vị vào đồ ăn, đến khi biết rõ sự tình, bà cũng phải thấy xấu hổ vì con trai
Tôi quyết không bỏ gia vị vào đồ ăn để dằn mặt chồng. Vậy mà một tuần trôi qua, anh vẫn giận hờn không chịu nhượng bộ.
Tôi biết khi đọc những dòng chia sẻ này, sẽ có nhiều người nghĩ tôi đang nói quá mọi chuyện, nhưng đúng là ở trong chăn mới biết chăn có rận mọi người ạ. Ai cũng nói tôi ở nhà chăm con là sướng, vì không phải áp lực chuyện kiếm tiền. Thật tình tôi rất muốn đi làm, chỉ cần có thể kiếm tiền một cách chính đáng, việc gì tôi cũng chấp nhận.
Vợ chồng tôi lấy nhau gần hai năm rồi. Trước đây khi cả hai cùng đi làm, anh khá tôn trọng tôi. Có lẽ lúc ấy, tôi chưa bị phụ thuộc kinh tế nên mọi chuyện vẫn còn dễ thở. Mặc dù vậy, chúng tôi vẫn cãi nhau vì chuyện chi tiêu thường ngày.
Sinh con đầu lòng, tôi háo hức chuẩn bị từng bộ quần áo và những món đồ dù là nhỏ nhất. Vì chồng bận rộn, tôi tự đi mua đồ rồi về nhà bày biện. Thấy tôi mua quần áo cùng nôi, cũi và đồ chơi, chồng khó chịu ra mặt. Lúc đầu anh chỉ càu nhàu vài câu, nhưng khi biết tổng tiền lên đến 12 triệu, anh bắt đầu mất bình tĩnh.
Khi tôi sinh con, chồng lưỡng lự không đăng ký nằm phòng dịch vụ. Thấy con rể đắn đo, mẹ tôi tuyên bố trả toàn bộ viện phí. Đến lúc ấy, chồng tôi mới xin chuyển vợ sang phòng dịch vụ.
Tôi không giấu mà đem mọi chuyện kể hết cho bà. (Ảnh minh họa)
Tôi sinh con được hai tháng thì công ty giải thể. Tình hình khó khăn, tôi đành chấp nhận ở nhà bế con, khi nào con cứng cáp sẽ xin việc làm. Khổ nỗi tiền thai sản tôi đã đưa chồng gửi tiết kiệm ngân hàng. Thành ra hai tháng nay, tiền ăn tiêu sinh hoạt đều lấy từ lương chồng tôi.
Đợt này chồng tôi không có dự án bên ngoài, mọi khoản chi phí đều nhìn vào đồng lương ít ỏi. Vì thế, anh bắt tôi thắt chặt chi tiêu bằng đủ mọi cách. Nhà có hai vợ chồng và đứa con 4 tháng, anh bắt tôi mua đồ ăn trong 3 triệu. Tháng vừa rồi tôi thiếu sữa, phải mua thêm sữa ngoài cho con ăn dặm, thế là tiền ăn của cả nhà bị tiêu lạm vào.
Hôm ấy tôi xin thêm tiền, chồng trừng mắt gắt gỏng, nói tôi ném tiền qua cửa sổ, con nhỏ tí đã cho uống sữa ngoài. Giận chồng, tôi không xin tiền của anh nữa. Mấy hôm sau, mẹ chồng tôi khăn gói lên thăm cháu. Bà mang đồ ăn từ quê lên nên tôi không phải đi chợ. Còn gia vị, hết tôi cũng chẳng mua (tôi muốn làm căng chuyện này, dù bản thân vẫn còn một chút tiền dự phòng).
Là người từng trải, mẹ chồng gọi tôi vào hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao mấy bữa nay tôi chẳng bỏ muối vào canh, vợ chồng thì mặt nặng mày nhẹ? Tôi không giấu mà đem mọi chuyện kể hết cho bà. Nghe xong, mẹ chồng tôi làm ầm lên với con trai. Rồi bà khuyên tôi về quê ở một thời gian, vừa đỡ gánh nặng cho chồng, vừa có bà phụ giúp chăm con. Tôi vẫn đang băn khoăn, đúng là bây giờ vẫn ở lại thành phố thì khó sống mà về quê lại sợ cảnh mẹ chồng nàng dâu. Mọi người cho tôi lời khuyên được không ạ?
Ngóng mãi không có bầu lần 2, tôi điếng người khi thấy tờ giấy chồng vứt trong nhà kho Tuần trước dọn nhà kho, thấy đám tài liệu không dùng đến và sách cũ của chồng, tôi định mang ra bán phế liệu. Lúc xếp để bó gọn lại, tôi tình cờ thấy một hồ sơ bệnh án kẹp giữa đám sổ sách ấy. Tôi và chồng kết hôn đến nay tròn 6 năm, đã có với nhau một bé trai 5...