Đêm đầu tiên gần gũi sau 2 năm xa nhau, vợ bỗng đau đớn ngất xỉu, lời bác sĩ trách khiến tôi hoảng loạn
Nhìn máu chảy ướt cả một vạt giường mà tôi hốt hoảng sợ hãi.
Vợ chồng tôi xa nhau 2 năm nay. Vì kinh tế, tôi buộc phải xa vợ con đi làm ăn ở trong Nam. Bao nhiêu tiền bạc, tôi tằn tiện gửi về cho cô ấy xây nhà, nuôi con, chăm sóc bố mẹ tôi. Chúng tôi thường xuyên liên lạc bằng điện thoại và lần nào vợ cũng dặn dò tôi không được “mèo mả gà đồng” với người phụ nữ khác. Tôi thừa hiểu hậu quả của việc này nên nhiều lúc “vã” lắm mà cũng không dám đi “bóc bánh trả tiền”. Tôi thủy chung tuyệt đối với vợ và cũng tin tưởng cô ấy giống như mình.
Hôm qua, tôi được về nhà sau 2 năm ròng. Nhìn kết quả lao động là một căn nhà khang trang, tôi rất hài lòng. Sau bữa cơm gia đình, tôi và vợ vào phòng từ rất sớm. Xa vợ đã lâu, “nhịn” lâu rồi nên tôi một mực đòi hỏi cô ấy chuyện giường chiếu. Vợ nói đang mệt nhưng tôi vẫn không quan tâm. Tôi còn trách cứ cô ấy không quan tâm đến sinh lý của chồng và đòi đi “ăn chả ăn nem” cho cô ấy hài lòng.
Chắc thấy thái độ tôi gay gắt quá nên vợ miễn cưỡng đồng ý. Nhưng đang gần gũi thì vợ bỗng hét lên đau đớn rồi ngất xỉu. Tôi hốt hoảng bật điện lên thì thấy máu ướt một vạt ga giường.
Video đang HOT
Tôi vội vã hô hoán bố mẹ đưa vợ đi bệnh viện cấp cứu. Sau khi thăm khám, bác sĩ mắng tôi một trận. Họ nói vợ tôi bị u nang buồng trứng ác tính, đang điều trị nhưng tôi lại mạnh bạo nên dẫn đến việc vợ bị xuất huyết ồ ạt, nguy hiểm đến tính mạng.
Nghe bác sĩ nói mà tôi chết sững. Bởi lúc thấy vợ ngất xỉu trên giường, tôi còn nghĩ cô ấy lăng nhăng với gã đàn ông khác, dẫn đến có bầu. Nào ngờ sự thật lại vượt ngoài trí tưởng tượng của tôi.
Hiện tại, vợ tôi vẫn đang điều trị tích cực. Bố mẹ tôi nói cô ấy phát hiện bệnh lâu rồi nhưng chỉ dùng thuốc giảm đau vì sợ tốn tiền. Một tuần nay, vì đau bụng quá, lại hay bị ra máu nên cô ấy mới chịu đi khám và dùng thuốc chuyên khoa.
Tôi giận bản thân mình quá. Vợ đau bệnh như thế mà tôi còn nặng lời trách cứ. Tôi phải làm sao để chuộc lỗi với vợ đây? Hơn nữa chúng tôi chưa có con, vợ bị bệnh như thế liệu có thể sinh con được không?
(loanbinh…@gmail.com)
Bị gã hàng xóm xâm hại từ nhỏ, tôi có nên nói thật cho bạn trai biết?
Mỗi lần anh chạm vào cơ thể tôi là hình ảnh gã đốn mạt hàng xóm kia lại hiện ra. Tim tôi lại run lên bắt đầu không thể kiềm chế được cảm xúc của mình.
Suốt thời gian đi học tôi chưa từng yêu ai. Tôi có một vết thương không thể chữa khỏi. Tôi cứ nghĩ mình không có cảm giác với đàn ông. Nói đúng hơn là tôi ghê sợ đàn ông. Tôi thấy đàn ông thật đáng sợ.
Anh đến với tôi thật tình cờ. Là một lần tôi gặp anh ở phòng tập gym. Thấy tôi tập sai động tác anh đã đến chỉ tôi. Tôi tưởng anh là PT nên rất cảm ơn. Sau vài lần anh chỉ tôi, tôi thấy mình tập hiệu quả hơn, cảm giác rất đã. Tôi vui lắm. Tự nhiên thấy anh không đáng ghét như những gã đàn ông khác. Rất thân thiện và gần gũi.
Thấy tôi tập sai động tác anh đã đến chỉ tôi - Ảnh: Internet
Tôi mời anh đi cà phê để cảm ơn mới biết anh là một giảng viên trẻ của một trường đại học. Trùng hợp là trường đại học này là nơi tôi từng theo học. Anh là thạc sĩ kinh tế mới du học về nước, là cựu sinh viên khóa trên tôi. Chúng tôi lại càng thêm lý do để thân quen hơn.
Anh kể cho tôi nghe những đất nước anh từng đi qua, những ngày tháng sinh viên bên nước ngoài vừa học vừa làm, những ngày về Việt Nam đi từ thiện ở những vùng núi cao heo hút. Anh còn trẻ nhưng có rất nhiều trải nghiệm quý. Điều đó khiến tôi thấy tin tưởng và gần gũi.
Sau bốn tháng quen nhau, anh ngỏ lời yêu tôi. Tôi cũng chẳng biết mình đã yêu anh từ lúc nào. Tự dưng thấy tất cả những ác cảm về đàn ông đã biến mất từ bao giờ. Tôi nhận lời yêu anh một cách thật nhẹ nhàng. Chúng tôi bên nhau hạnh phúc và bình yên. Một tình yêu đẹp mà tôi chưa từng nghĩ sẽ đến trong đời mình.
Tôi yêu anh, rất yêu. Mọi chuyện tốt đẹp cho đến khi anh chạm vào cơ thể tôi. Tôi không biết phải diễn tả cảm xúc của mình ra sao nữa. Bỗng dưng tôi thấy sợ và thoát ra khỏi anh. Tôi bỏ chạy như thể chạy trốn một kẻ biến thái khiến anh ngỡ ngàng.
Bỗng dưng tôi thấy sợ và thoát ra khỏi anh - Ảnh: Internet
Cả ngày hôm đó tôi chặn số điện thoại của anh. Tôi bỏ đi lang thang cả buổi mãi đến chiều tối mới về nhà. Mẹ tôi bảo anh đến tìm tôi mà không thấy. Tôi mở điện thoại mới thấy cả mấy chục cuộc gọi nhỡ của anh. Những tin nhắn đầy ắp hộp tin. Đọc những dòng tin nhắn lo lắng của anh nhắn cho tôi, tôi ôm mặt bật khóc. Tôi thương anh và cũng yêu anh rất nhiều. Nhưng nỗi ám ảnh vì bị xâm hại tình dục từ nhỏ khiến tôi không thể gần gũi anh được. Tôi không biết có nên nói thật với anh không? Liệu khi biết tôi từng bị một gã đàn ông khác đã chạm vào tôi, anh có ghê tởm tôi cũng giống như cái cách mà tôi từng ghê tởm đàn ông không? Tôi thực sự không muốn mất anh.
Chưa hết mừng vì được bạn trai cầu hôn bằng chiếc nhẫn kim cương to đùng, tôi đã phải trả lại nhẫn ngay sau khi đến chơi nhà anh Giây phút tôi trả nhẫn kim cương đã khiến người yêu sững sờ. Nhà Tuấn, người yêu tôi, rất giàu có. Chúng tôi đã định đến chuyện cưới hỏi vào đầu năm sau. Khi người yêu cầu hôn bằng nhẫn kim cương, tôi đã đồng ý. Tôi chỉ không ngờ mình đeo chiếc nhẫn ấy còn chưa được một tuần. Mấy ngày trước,...