“Để vợ về ngoại ở, anh bán nhà đi mà giúp người tình cũ”
Mình lẳng lặng ra mở tủ và lấy luôn sổ đỏ căn nhà đang ở bảo: “Để vợ về bên ngoại ở, anh bán nhà đi mà giúp người yêu cũ của anh”.
Mình đến với chồng là tình đầu của mình. Nhưng với chồng mình, mình là mối tình thứ 2 của anh. Trước khi yêu và lấy anh, mình cũng biết anh yêu tha thiết một người phụ nữ khác. Nghe nói giữa họ đã từng có quan hệ với nhau suốt một thời gian dài. Đến mức, họ cũng đã từng lỡ có thai ngoài ý muốn và phải đi giải quyết.
Lý do chồng và người yêu cũ của anh chia tay nhau mình không được biết tường tận. Song nghe chồng mình nói thì họ quyết định chia tay do gia đình chồng phản đối dữ dội mối quan hệ này. Nhà chồng mình không đồng tình vì người yêu cũ của chồng bị bệnh tim, nhan sắc cũng chỉ bình thường.
Quen nhau được 1 năm thì mình và anh làm đám cưới trong sự chúc phúc của cả 2 bên gia đình. Kết hôn xong, bố mẹ chồng mua nhà cho 2 vợ chồng ở riêng. Vợ chồng mình vì được ở riêng nên rất thoải mái. Anh đi làm lương cũng khá và thường đưa hết cho mình chi tiêu. Do đó, tháng nào mình cũng để dành được gần chục triệu tiết kiệm.
Tuỳ ý anh thôi.
Từ ngày lấy vợ, chồng mình cũng không bao giờ nhắc tới người yêu cũ của anh nữa. Nhiều khi mình tò mò hỏi thì anh toàn bảo, hai người đã không còn liên lạc với nhau. Anh cũng nói, sau khi chia tay, cô ấy cũng đã vào Sài Gòn làm việc. Mình thì nghĩ, tất cả đã là quá khứ, ai cũng có quá khứ riêng nên không còn vẩn vơ nghĩ về nó trong đầu nữa. Hơn nữa, chồng mình vẫn toàn tâm toàn ý lo cho gia đình nên mình khá tin tưởng và yên tâm về chồng.
Video đang HOT
Vợ chồng mình vừa cưới được 2 năm thì cả hai cũng tích cóp được số tiền hơn 200 triệu. Hai vợ chồng dự định sẽ tích cóp thêm năm nay để đủ tiền xây thêm 2 tầng nữa cho ngôi nhà đang ở rộng lớn hơn. Mình muốn nhà cửa phải thật ổn định, rộng rãi thì mới bắt đầu kế hoạch sinh con. Chồng mình cũng đồng ý với kế hoạch như thế.
Nhưng mới đây, chẳng biết có việc gì, chồng mình đi làm về cứ nằng nặc bảo mình ra ngân hàng rút 100 triệu về cho anh lo liệu công việc. Mình hỏi anh lo việc gì thì anh nói dối quanh cho người này người kia vay. Mình hỏi lại người ấy thì người ấy bảo không hề có việc gì muốn vay tiền cả. Mình cứ hỏi chồng thì chồng cáu, bảo có việc, không được hỏi nhiều.
Thấy thái độ của chồng lấp la lấp lửng, lại giấu giấu diếm diếm khiến mình càng nghi hoặc. Anh còn nói với mình nếu không rút tiền ra thì anh sẽ đi vay chị gái. Mình nhất quyết không rút thì anh dỗi, bảo là vợ chồng còn không tin tưởng nhau. Mình phải thanh minh với chồng, đó không phải là vấn đề tin tưởng mà là tiêu pha tiền nong trong nhà phải có lý do chính đáng mới rút ra.
Hai hôm trước, chồng mình đi làm về dù bắt đầu được nghỉ lễ nhưng anh không vui. Ngược lại, anh lẳng lặng vào phòng và nằm suy tư. Mình sợ chồng ốm thì chạy vào hỏi han. Lúc này anh mới cầu xin mình rút 100 triệu về để anh giúp người yêu cũ. Anh nói, cô người yêu cũ của anh không may ốm rất nặng. Hiện cô ấy đang sắp phẫu thuật mổ tim. Do đó, cô ấy đang cần 1 số tiền rất lớn cho ca phẫu thuật này.
Anh bảo rằng, thấy người yêu cũ ốm nặng mà anh thương quá. Dù sao anh và người phụ nữ đó cũng đã có thời gian gần 3 năm yêu nhau, lại tình sâu nghĩa nặng với nhau. Hôm trước cô ấy nằm viện, anh đã giấu mình vào thăm người yêu cũ. Anh bảo cũng hứa giúp người yêu cũ 100 triệu rồi. Cô ấy nghe anh nói vậy thì mừng lắm và cảm ơn anh liên tục. Thậm chí người yêu cũ của anh còn bảo mình là vợ anh mà rộng lượng, nhân hậu.
Chồng còn cầu xin tôi, hết nghỉ lễ là ra ngân hàng rút tiền luôn để anh còn mang đi cho người yêu cũ của mình. Anh còn trơ mặt nói rằng, mấy ngày nghỉ lễ này, nếu mình có muốn đến thăm cô ấy thì anh sẽ đưa vào viện. Anh bảo nếu vào thăm thì mình tiện thể làm luôn mấy món tẩm bổ cho người yêu cũ của anh nữa vì vào viện cô ấy ăn uống kham khổ, còn người nhà cô ấy chăm cô ấy vụng lắm.
Càng nghe chồng nói, mình càng uất ức và ghen tuông lồng lộn lên. Thật sự, mình không ngờ chồng lại lụy tình đến u mê như thế này. Nghe chồng nói xong, mình lẳng lặng ra mở tủ gần đó và lấy luôn cái sổ đỏ căn nhà đang ở (mẹ chồng cho đứng tên anh) bảo: “Để vợ về bên ngoại ở, anh bán nhà đi mà giúp tình cũ của anh. Anh sợ không đến nhà ngoại ở cùng thì dọn luôn vào viện chăm người yêu cũ cho tình cảm”. Chồng mình thấy vợ như vậy thì im bặt không nói năng gì.
Hai hôm nay, mình thì bực bội trong người mà chồng mình lúc thì ỉ ôi mình chi 100 triệu ra đưa anh không được thì lại trở mặt chiến tranh lạnh. Mình thấy mệt mỏi và ngột ngạt kinh khủng. Nói thật, mình chẳng tiếc 100 triệu nếu có việc chính đáng. Nhưng tiêu cho một việc như thế này thì mình thật sự không chịu được. Mình không thể để chồng mang tiền đi cho người yêu cũ của anh được. Mình làm vậy có ích kỷ không?
Theo Trí Thức Trẻ
Tôi và vợ mới đã đúng khi từ bỏ gia đình đến với nhau
Chồng em tuy có yêu nhưng quá gia trưởng, mang nặng tư tưởng phong kiến nên vợ chồng không thể đi đến điểm chung. Còn tôi ly dị vợ, không ép buộc em phải bỏ chồng, tôi chỉ muốn tự do, không muốn có lỗi với vợ vì cảm thấy khiên cưỡng, gượng gạo khi nói lời yêu thương.
Ảnh minh họa
Tôi là người thứ ba đã xen vào cuộc sống của em khi gia đình em đang êm ấm, em đang có một cậu con trai nhỏ. Cách đây 3 năm, tôi đã tự đấu tranh rất mệt mỏi, tôi không còn yêu vợ, vợ cũng không còn tình cảm với tôi, hầu như không chia sẻ hay nói chuyện với nhau, việc ai lấy làm, sex cũng thi thoảng, không nhiều. Vợ vẫn muốn sở hữu tôi, vì tôi lo kinh tế gia đình và việc ăn học của các con, kinh tế gia đình tôi rất khá.
Khi đến với nhau, vợ chồng tôi có tình yêu, tuy rằng từ lúc yêu đến lúc cưới chỉ vài tháng, và lấy nhau khi cả hai còn rất trẻ, vừa tốt nghiệp đại học. Tuy vậy, bản thân tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ ngoại tình hay bỏ vợ, tôi không chủ động tìm kiếm, tán tỉnh các cô gái bên ngoài.
Cho đến khi gặp em, ban đầu chỉ là những cuộc trò chuyện xã giao, do công việc (em và tôi đều làm cho hai công ty nước ngoài cùng ngành). Em kém tôi 8 tuổi, có bằng thạc sỹ tại Mỹ, tác phong tự tin, chuyên nghiệp. Tôi cũng học và làm việc ở nước ngoài một thời gian dài. Em giao tiếp chừng mực, giữ khoảng cách lúc đầu, dần dần em cũng gần gũi, cởi mở với tôi hơn. Nếu có một câu tâm đắc dành cho em thì đó là câu: "Chẳng gì đẹp đẽ, quyến rũ, nhạy cảm và đắm say lòng người hơn người phụ nữ có tâm hồn nhẹ nhàng, thư thái".
Em nhẹ nhàng, lại vừa cá tính. Em hài hước, rộng rãi với mọi người. Tôi dần yêu em, và yêu đến mức độ cuồng si, không thể xa em hàng ngày. Ngoài tôi, còn có một người đàn ông độc thân theo đuổi em. Không phải lúc nào đàn ông chúng tôi cũng chạy theo những cô gái trẻ chưa chồng, khi chúng tôi hiểu rằng ngoài lớp son phấn và hàng hiệu thì về nhà các cô ấy sẽ làm gì, lo toan, chia sẻ và sẽ ứng xử thế nào. Chưa kể, các cô gái trẻ thường (tôi không nói tất cả) có ý thức lợi dụng kinh tế những người đàn ông thành đạt, có thể nhõng nhẽo, thực dụng, trống rỗng vì không chịu học hỏi, không quan tâm đến việc chăm sóc trí tuệ hay tâm hồn, lại đòi hỏi trách nhiệm.
Một ngày, em đã nói yêu tôi dù vẫn giữ khoảng cách để không đi quá giới hạn. Qua những câu chuyện, tôi cũng biết chồng em tuy có yêu nhưng lại quá gia trưởng, mang nặng tư tưởng phong kiến nên vợ chồng không thể đi đến điểm chung.
Tôi thẳng thắn chê mình yếu đuối, nhu nhược, phá hoại gia đình em. Đàn ông mạnh mẽ là phải tự dứt đi tình cảm khi cần để không gây ảnh hưởng người khác. Cuối cùng, tôi có quyết định cho bản thân. Ngày tôi nói ly dị vợ, em tròn mắt và xin tôi suy nghĩ lại. Tôi vẫn ly dị, không ép buộc em phải bỏ chồng, tôi chỉ muốn tự do và không muốn có lỗi với vợ vì cảm thấy khiên cưỡng, gượng gạo khi nói lời yêu thương. Người ta nói trái tim đàn ông nhiều ngăn, nhưng với tôi, tôi chỉ có khả năng yêu được một người, và hạnh phúc vì thế.
Em giờ đã thành vợ tôi. Chúng tôi nhận hết trách nhiệm nuôi con về mình đề chồng em, vợ tôi được tự do. Chúng tôi hạnh phúc vì có nhau và các con cũng coi nhau như một gia đình dưới tài chỉ huy của em. Nếu đã có hạnh phúc, nhất định nên giữ gìn, nhưng nếu không còn tình yêu, tôi nghĩ cũng không quá quan trọng việc ly hôn và tái hôn, mạnh dạn đến với nhau để không phải ân hận.
Tuy vậy, tôi vẫn nghĩ trường hợp của tôi là số ít vì có được người như em không nhiều. Chúc các bạn luôn có hạnh phúc.
Theo VNE
Vợ có võ... Chẳng ai nghĩ có ngày tôi lại chấp nhận cảnh một người vợ 'thượng cẳng chân, hạ cảnh tay' với mình lại còn hay võ... mồm với thiên hạ. Mỗi lần vợ chỉ cần động chân động tay là tôi đã co rúm, sợ hãi. Chẳng phải tôi sợ vợ mà tôi sợ cái nắm đấm của vợ, nó giáng đến đâu thì...