Để vợ giỏi hơn mình là bị sỉ nhục?
Đàn ông có nhiều người chấp nhận chuyện ở nhà ngồi không, hoặc làm công việc tạm bợ để vợ mình kiếm tiền nuôi cả nhà. Nhưng…
… Cũng có những người đàn ông trách nhiệm lớn, hoặc là sĩ diện và sự tự cao lớn, họ không bao giờ chấp nhận mình thua kém vợ. Nhất định họ phải là trụ cột trong gia đình, kiếm tiền nuôi cả nhà, lo cho vợ con có cuộc sống no đủ. Và nhiều người cho rằng, vợ giỏi hơn mình chính là sự sỉ nhục. Và họ tìm mọi cách để mình phải hơn vợ.
Vợ lương hơn chồng 2 chục triệu
Hoàng lấy Hà đã được gần 4 năm nay, hai vợ chồng vừa mới sinh con đầu lòng. Nghĩ tới khoản bảo hiểm mà vợ Hoàng hưởng được khi cô ấy nghỉ sinh mà chồng vừa vui vừa chạnh lòng. Chạnh lòng vì số tiền đó bằng cả chục tháng lương anh kiếm được. Thế là coi như, tiền mua sữa cho con không còn phải lo gì hết. Bằng số tiền ấy, vợ con anh có thể sống sung túc, vui vẻ, ăn no đủ suốt thời gian ở cữ mà không cần nhờ đến bàn tay của anh nếu như anh không can dự vào.
Đi làm được gần 3 năm, nhờ năng lực tốt, ngoại hình khá và khả năng giao tiếp bằng ngoại ngữ cũng như bình thường rất thuyết phục, vợ Hoàng phất lên ầm ầm. Từ mức lương gần chục triệu, bây giờ cô có thể kiếm được mấy chục triệu một tháng. Nói chung, khi con người ta đã có kinh nghiệm trong công việc rồi thì việc kiếm tiền với họ không còn là quá khó, cứ đều đều như vậy thôi, nhất là người làm kinh doanh như Hà.
Còn công việc của Hoàng cứ nhàng nhàng, lương tháng vài triệu, chưa được tới chục triệu. Nhiều khi nghĩ đến tháng, muốn đưa lương cho vợ nhưng lại nghĩ, vợ kiếm đầy tiền, tiêu gì cho hết. Có vài triệu lại bày vẽ đưa cho vợ rồi tới lúc không có tiền tiêu thì lại ngửa tay xin vợ, thấy mà chán. Thế nên trong nhà này, tiền của chồng chồng tiêu, của vợ vợ tiêu, lâu đã thành thói quen. Hà thì chẳng lo thiếu tiền nên có vài triệu của chồng, cô cũng cứ để cho anh giữ mà tiêu pha linh tinh.
Hà lộng lẫy đi làm, nhìn xinh đẹp. Cái cách cô nói chuyện với mọi người cũng khiến người ta nể, đó là chưa kể tới chuyện cô nói ngoại ngữ như nói tiếng Việt. (ảnh minh họa)
Thật ra, không phải là có tiền rồi hai vợ chồng phung phí, nhưng chồng có vài triệu thì cũng nhắc nhở anh tiết kiệm, chứ Hà không bao giờ thu gom hết tiền của chồng lại. Nếu như cuộc sống quá khó khăn, hai người không đủ tiền mua sữa cho con thì cô lại nghĩ khác, đằng này…
Nhưng khổ nỗi, hàng xóm láng giềng, nhiều người biết cứ hay nói ra nói vào là Hoàng lấy được cô vợ giỏi, biết kiếm tiền lại xinh đẹp. Hà lại sinh cho Hoàng một cu cậu kháu khỉnh vô cùng, thế nên họ càng hết lời ngợi khen. Thấy vợ như vậy, Hoàng cũng có lúc tủi, vì không ai dành cho anh một lời khen nào cả.
Hà lộng lẫy đi làm, nhìn xinh đẹp. Cái cách cô nói chuyện với mọi người cũng khiến người ta nể, đó là chưa kể tới chuyện cô nói ngoại ngữ như nói tiếng Việt. Mà mấy người ở xóm ít va chạm, nhất là các cụ mà thấy thế thì oai lắm, sang trọng lắm. Bỗng dưng, Hà được thổi phồng lên, thành một người phụ nữ thành đạt và tài giỏi.
Chồng muốn bỏ vợ vì thấy tự ti
Video đang HOT
Áp lực từ chính bản thân, áp lực từ gia đình mình, gia đình vợ, Hoàng cảm thấy tự ti vào mình càng ngày càng nhiều. Nhiều khi anh mang về, ném cục tiền vào mặt vợ và cau có khó chịu: “Đây, tiền lương tháng của tôi đây, tôi trình cho cô không thì lại bảo tôi không biết đưa tiền cho vợ, cái nhà này vợ lo cả. Tôi không thích như thế. Tháng nào tôi cũng đưa cho cô 5 triệu, còn lại tôi giữ tiêu, tôi cũng không ngửa tay xin tiền cô, cô muốn làm gì thì làm”.
Hèn ư, anh phải làm gì cho mình trở nên mạnh mẽ, tự trọng chứ không phải anh tự biến mình thành kẻ yếu kém, nhu nhược như lúc này. (ảnh minh họa)
Không biết anh nghe ai dị nghị, nói ra nói vào mà bây giờ anh trở nên cau có, khó chịu với vợ ra mặt thế. Anh đưa tiền cho vợ và lấy hết sĩ diện của mình lại, giống như mình không phải là kẻ ăn bám, cũng không phải kẻ chỉ biết làm được bao nhiêu tiêu bấy nhiêu. Anh chứng tỏ mình là người có trách nhiệm gánh vác gia đình này chăng.
Hà nào có nói gì mà anh lại thành ra như vậy. Có hôm, Hoàng về và nói như té tát vào mặt vợ: “Đàn ông mà kém vợ thì hèn, đàn ông mà làm kém vợ 20 triệu thì đâu đáng mặt đàn ông, để cho vợ nó lên mặt dạy mình à, để cho vợ chê mình thấp hèn à? Tôi thà là không có người vợ như vậy còn hơn suốt ngày sống trong sự hèn kém, chán nản”.
Thế là Hoàng lao đầu vào cuộc vui, nhậu nhẹt với bạn bè, suốt ngày bù khú, chẳng mấy khi về nhà ăn cơm với vợ. Anh làm cho Hà chán mình, không muốn tiếp tục sống với mình nữa, vì anh không tin vào tình yêu. Anh nói, một người chồng kém cỏi như anh chắc vợ đang thương hại, anh gây hấn tí thì vợ anh sẽ rút lui và không níu kéo tình yêu này nữa.
Thay vì ngồi đó than vãn, hãy tự biến mình thành người đàn ông giỏi hơn vợ đi, có làm được không hỡi các đấng mày râu? (ảnh minh họa)
Hà thấy chồng có thái độ khó chịu nhưng không phàn nà gì, vì cô hiểu tâm trạng của một người đàn ông thua kém vợ. Mỗi lần đi nhậu, anh đều về nhà trong trạng thái say sưa và này nọ với vợ rằng: “Đàn ông thua vợ là gã hèn, tôi không thể hèn hạ như vậy được. Thà là tôi không lấy vợ còn hơn”. Hà đâu có bao giờ chê bai chồng một lời nào, chỉ là anh nghe người ngoài khích bác và này nọ nên mới thành ra như thế. Hà luôn trân trọng gia đình này, trân trọng chồng. Nhưng chồng như vậy, cô biết làm sao. Là do anh chọn cách sống đó chứ có ai ép anh.
Đàn ông tất nhiên phải là người gánh vác gia đình, vì phụ nữ, chẳng ai muốn phải nai lưng kiếm tiền nuôi con cả. Họ cầu có một người chồng tốt, cầu mong có một người chồng biết kiếm tiền nuôi mẹ con họ và họ ở nhà nội trợ, hoặc chỉ là công việc bình thường mà vẫn sống súng sướng. Nếu Hoàng nghĩ như vậy thì anh đã sai vì không hiểu tâm ý của vợ mình.
Hèn ư, anh phải làm gì cho mình trở nên mạnh mẽ, tự trọng chứ không phải anh tự biến mình thành kẻ yếu kém, nhu nhược như lúc này. Đó chính là chuyện anh đang tự hạ thấp mình, anh biến mình thành một kẻ không ra gì. Nếu cứ tiếp tục như thế, anh sẽ trở nên bê tha, xấu xa và vô trách nhiệm với vợ con. Vợ đẹp, con khôn, gia đình khá giả, đàn ông sao không biết hưởng thụ mà lại tự cho mình cái tự ti quá cao rồi đâm ra khó chịu với bạn bè. Đó mới là một gã đàn ông hèn. Thay vì ngồi đó than vãn, hãy tự biến mình thành người đàn ông giỏi hơn vợ đi, có làm được không hỡi các đấng mày râu?
Theo VNE
Thu nhập 40 triệu/tháng vẫn hoang mang!
Có thể nói, với mức chi tiêu như thế, chúng tôi có cuộc sống "đi thuê nhà" - khá thoải mái. Nhưng mua nhà thì...
1. Sở hữu một căn nhà nho nhỏ ở Hà Nội là mơ ước lớn của rất nhiều người, trong đó có vợ chồng tôi. Chúng tôi thường xuyên theo dõi thông tin bất động sản trên mạng, trên tivi. Đâu đâu cũng tràn ngập tin: Bất động sản sắp chạm đáy, giá bất động đang hạ nhiệt... Bạn bè, đồng nghiệp của chúng tôi cũng nói: Giá nhà giảm nhiều rồi? Mua nhà đi.
Tuy nhiên, chúng tôi vẫn băn khoăn không hiểu bất động sản chạm đáy là như thế nào? Và khi nào chúng tôi mới có cơ hội sở hữu căn nhà như trong mơ?
Tôi cũng muốn nói thêm với các bạn về mức thu nhập hiện tại của hai vợ chồng tôi. Hàng tháng, thu nhập của chúng tôi khoảng 45 triệu. Mức chi tiêu gia đình khoảng 17-19 triệu/ 1 tháng (Gia đình tôi gồm hai vợ chồng, con nhỏ 4 tuổi và mẹ chồng). Mức chi tiêu cụ thể như sau:
- Điện, nước, Internet: 800 nghìn/ tháng
- Tiền ăn (bao gồm cả gas, gạo, muối mắm...): 7 triệu/ tháng.
- Về quê: 1 triệu /tháng (Đây là tiền biếu mẹ chồng khi bà về quê. Nếu vợ chồng chúng tôi cùng về thì chi phí này còn nhiều hơn nữa)- Tiền thuốc: 2 triệu / tháng (Mẹ chồng tôi bị bệnh đường ruột, phải mua thuốc điều trị thường xuyên. Thỉnh thoảng bà còn phải tái khám và chụp chiếu nữa)
- Xăng xe, điện thoại: 1,2 triệu/ tháng
- Chi phí khác (mua sắm quần áo, sửa chữa đồ, đạc, ma chay, cưới xin, tiền học của con..): Tùy tình hình mà dao động từ 2-4 triệu/ tháng.
- Tiền nhà: 3 triệu/ tháng
Như vậy, hàng tháng gia đình chúng tôi chi tiêu trên dưới 17-19 triệu. Tôi cũng đã cố gắng cắt giảm để tiết kiệm thêm.Tuy nhiên, điều này thực sự rất khó vì luôn phát sinh khoản này, khoản kia. Ví dụ như người nhà đột nhiên bị ốm hoặc cần phải sửa chữa, mua sắm đồ dùng gia đình. Đôi khi, đó lại là những khoản trời ơi đất hỡi như từ trên trên rơi xuống.
Tôi ước có căn nhà ở Hà Nội (Ảnh minh họa)
Có thể nói, với mức chi tiêu như thế, chúng tôi có cuộc sống "đi thuê nhà" - khá thoải mái. Nhà chúng tôi thuê ở quận trung tâm, gần với trường học, bệnh viện nên rất tiện lợi. Hàng tháng, vợ chồng chúng tôi tiết kiệm thêm khoảng hơn 25 triệu nữa, cộng thêm một sổ tiết kiệm khoảng 700 triệu gửi ngân hàng. Với mức thu nhập như thế, đáng lẽ, chúng tôi sẽ có nhiều cơ hội hơn để mua nhà. Tuy nhiên, hiện tại, việc tìm được một căn nhà ưng ý đối với chúng tôi vẫn còn là một hành trình đầy gian nan.
2. Mơ ước của chúng tôi là một căn nhà chung cư, diện tích khoảng 70m2 với 2 phòng ngủ. Chung cư nằm cách xa công ty chúng tôi trên dưới 10km.
Với mục tiêu như thế, hơn 1 năm nay, hầu như ngày nào chúng tôi cũng lang thang khắp các topic về chung cư, đất đai trên mạng. Có thời gian rảnh, vợ chồng tôi đến trực tiếp các sàn giao dịch để hỏi thông tin, hoặc khảo sát thực tế một số công trình đang xây dựng. Tuy nhiên, thật khó có thể tìm được một căn nhà ưng ý.
Tôi nhận thấy, trong điều kiện tốt thì việc mua nhà và đóng tiền theo tiến độ là phù hợp nhất với tình hình tài chính vợ chồng tôi hiện nay. Vì chúng tôi không thể xoay xở ngay một lúc tiền tỉ. Hơn nữa, căn nhà đang thuê khá ổn. Cũng không có vấn đề gì nếu chúng tôi phải đợi 1-2 năm mới được nhận nhà.Tất nhiên, điều kiện tốt mà tôi nói ở trên là chủ đầu tư phải làm ăn nghiêm túc, đảm bảo xây dựng nhà đúng tiến độ và cam kết chất lượng. Mà với tình hình bất động sản như hiện nay thì thật khó tìm ra ra những nhà đầu tư uy tín như thế.
Bản thân vợ chồng tôi cũng trải qua bài học xương máu cách đây hơn gần 2 năm, khi bong bóng bất động sản chưa nổ tung. Vợ chồng tôi tham gia góp vốn cho một dự án do người quen giới thiệu. Đó thực sự là một giấc mơ khi chúng tôi có thể mua chung cư theo suất ngoại giao, giá 18 triệu/ m2 cho căn hộ 68m2 với 2 phòng ngủ. Vị trí chung cư lại không xa chỗ làm của hai vợ chồng. Chúng tôi đã đặt cọc khoảng 200 triệu. Theo tiến độ thì tháng 3 cùng năm, dự án sẽ được khởi công. Tuy nhiên, đến tận tháng 4 năm sau, dự án vẫn không hề nhúc nhích. Tôi hỏi người quen thì họ cũng chỉ ậm ừ. Gọi thử hotline trên web giới thiệu dự án thì máy kêu tò tí te. Đó thực sự là giai đoạn khủng hoảng của gia đình. Không khí vô cùng căng thẳng vì hai vợ chồng thường xuyên trách móc nhau. Cũng may cho chúng tôi là sau đó được họ hoàn trả lại tiền. Cả nhà đều hú vía.
Nếu đi thuê nhà thì vợ chồng có cuộc sống khá (ảnh minh họa)
Tránh xa những dự án trên giấy hoặc đóng tiền theo tiến độ, chúng tôi hướng tới những dự án chung cư đã hoàn thiện và sắp hoàn thiện. Có những căn nhà trên dưới 1 tỉ - khá phù hợp với mức tiền vợ chồng chúng tôi có. Tuy nhiên, nhược điểm là nhiều căn chất lượng không đảm bảo. Quan trọng hơn là lại ở quá xa công ty chúng tôi. Chung cư gần nhất cũng cách gần 20km. Nếu mua xa vậy thì riêng việc di chuyển hàng ngày đã mất khoảng 1,5 tiếng đồng hồ, chưa kể tắc đường, rồi đường phố bụi bặm nữa. Vợ chồng tôi thường làm tới 7-8 giờ tối, có khi overtime tới tận 9-10 giờ đêm. Nếu thêm cả việc di chuyển mất gần 2 tiếng đồng hồ mỗi ngày nữa, chắc chắn, sức khỏe của cả hai sẽ không đảm bảo.
Chúng tôi cũng ngắm nghía một số dự án gần công ty và chất lượng có vẻ đảm bảo hơn. Tuy nhiên, những căn hộ nhỏ tầm 70m - với số lượng ít - thường không còn hàng. Và nếu muốn mua, chúng tôi sẽ phải chịu mức chênh khá cao. Có vẻ như các chủ đầu tư ít mặn mà với những căn hộ nhỏ trên dưới 70m2 - vốn phù hợp với điều kiện tài chính của nhiều người mua có nhu cầu thực sự. Ngược lại, họ đẩy mạnh bán căn hộ lớn, vì sẽ thu nhiều lãi hơn. Có thể nói, những căn hộ từ 80- 90m2, với giá trên dưới 2 tỉ thực sự vượt quá tầm với của hai vợ chồng tôi. Nếu giả sử có thể mua nhà 2 tỉ với chỉ hơn 700 triệu, thì mức lãi suất cần phải trả hàng tháng cũng là một con số lớn khiến vợ chồng tôi lo lắng trong thời gian rất dài. Mục tiêu của chúng tôi là phải có ít nhất số tiền mua nhà mới dám mạo hiểm đầu tư.
3. Mặc dù căn nhà tôi thuê hiện nay khá ổn, chủ nhà thì xởi lởi và tốt tính. Tuy vậy, nó vẫn chỉ là căn nhà đi thuê nên vợ chồng tôi luôn có cảm giác tạm bợ và bấp bênh. Chúng tôi luôn nghĩ rằng, phải có "an cư rồi mới lạc nghiệp". Vì lẽ đó mà tôi và chồng đều đang phấn đấu hết mình để có một ngày có thể sở hữu căn nhà xinh xinh như trong mơ.
Đôi khi chúng tôi bàn nhau: Hay liều mua nhà đóng theo tiến độ đi. Giờ chủ đầu tư nào chẳng có ít nhiều vấn đề. Mình chọn nhà đầu tư ít củ chuối nhất là ok mà. Chứ sợ đến lúc gom góp được ít tiền, giá nhà lại tăng mạnh hoặc phải mua lại với giá chênh cao. Xong rồi, bài học xương máu khi xưa lại khiến vợ chồng tôi chùn bước. Vợ chồng tôi đành động viên nhau tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi. Dù sao, mua nhà cũng còn cần có duyên nữa. Và căn nhà sẽ là tài sản lớn của đời mình nên không thể vội vàng được. Cho đến khi tìm được căn nhà ưng ý, chúng tôi sẽ tiết kiệm tiền bằng cách gửi ngân hàng, đồng thời, nghe ngóng thêm thông tin thị trường.
Các chuyên gia nhận định giá nhà ở trung bình hiện nay của Việt Nam vẫn cao gấp 25 lần so với thu nhập bình quân của người dân. Và thậm chí với chúng tôi, những người có mức thu nhập - có lẽ không phải là thấp - thì một căn nhà ưng ý cũng vẫn nằm xa tầm với. Điều này khiến chúng tôi cảm thấy không khỏi hoang mang. Buổi tối đi làm về, khi ngang qua những chung cư hoặc khu đất bị bỏ hoang, tôi không khỏi ngậm ngùi và thở dài. Tự hỏi không biết khi nào giấc mơ sở hữu căn nhà bé xinh của riêng mình mới có thể trở thành hiện thực?
Theo VNE
Vợ giỏi, chồng đần, có hạnh phúc được không? Tôi học thạc sĩ, còn anh chỉ là công nhân khu công nghiệp, liệu vợ chồng có hạnh phúc không? Anh tốt với tôi, chân thành và hiền lành. Quan trọng nhất là anh yêu tôi và đón nhận tôi ngay cả khi tôi mang trong mình một giọt máu không phải là con anh. Tình cảm đó không phải ai cũng có...