Đẻ rơi sau nhà, bé trai bị chó mèo cắn
Người chồng thấy vợ ra sau nhà quá lâu nên đi tìm thì gặp vợ ngất xỉu gần cửa sau và phát hiện đứa trẻ nằm trên bãi cát trong tình trạng sức khỏe đặc biệt nguy kịch.
Ra sau nhà để đi vệ sinh lúc gần nửa đêm nhưng người mẹ trẻ đã sinh rớt con trai nặng hơn 4kg. Sản phụ lúng túng đặt con lên bãi cát rồi ngất xỉu…
Sáng 12/8, bác sĩ Nguyễn Văn Tráng – Trưởng Phòng Tổ chức cán bộ Bệnh viện Đa khoa tỉnh Đồng Tháp cho biết, bệnh viện đã cứu sống bé sơ sinh bị mẹ sinh rớt ngoài bãi cát sau nhà, nhập viện trong tình trạng rất nguy kịch với hàng chục vết trầy xước trên cơ thể.
Video đang HOT
Cơ thể bé trai sơ sinh con sản phụ Đào trên người đầy vết trầy xước./.Ảnh: H.N.
Bé trai nặng trên 4kg được gia đình sản phụ Nguyễn Thị Hồng Đào (20 tuổi) ở xã Bình Thành, huyện Thanh Bình (Đồng Tháp) đưa vào bệnh viện cấp cứu rạng sáng 10/8. Lúc này, trên người bé có rất nhiều vết trầy xước, nặng nhất là đùi, mông, lưng, toàn thân dính đầy cát. Bệnh viện đã khâu trên 30 mũi do có nhiều vết thương hở gây mất máu cho bé.
Trước đó hơn một giờ, sản phụ Đào được đưa vào khoa cấp cứu Bệnh viện Đa khoa Đồng Tháp trong tình trạng choáng do mất nhiều máu, xuất huyết vùng kín, có dấu hiệu vừa sinh con nên được chuyển sang khoa sản. Khi tỉnh dậy Đào được nữ hộ sinh hỏi mới nói thật là sinh rớt bé trai ở đống cát sau hè trong lúc đi vệ sinh một mình gần nửa đêm.
Sản phụ cho biết, khi biết đã sinh rớt con, chị liền bò vào nhà kêu người thân nhưng bị ngất. Chồng chị này thấy chị ra sau nhà quá lâu nên đi tìm thì gặp vợ ngất xỉu gần cửa sau và phát hiện đứa trẻ nằm trên bãi cát trong tình trạng sức khỏe đặc biệt nguy kịch.
Hiện Bệnh viện Đa khoa Đồng Tháp chưa có kết luận gì về những vết thương trên khắp người bé sơ sinh. Tuy nhiên, gia đình sản phụ Đào nhận định có thể do nằm nhiều giờ trên bãi cát, cháu bé đã bị chó mèo cào cấu.
Bác sĩ Tráng cho hay đã thông tin vụ việc đến chính quyền địa phương xã Bình Thành để phối hợp điều tra tìm hiểu nguyên nhân.
Theo ANTD
Viết cho người không tên
Anh à, chúng mình yêu nhau đã bao lâu rồi nhỉ? Bao lâu em cũng chẳng còn nhớ được nữa vì với em, khái niệm thời gian bây giờ chẳng còn là gì, có những hôm em chẳng biết là thứ mấy, ngày bao nhiêu. Em hăng say làm việc, chăm chỉ, cần mẫn như con ong, để rồi cuối ngày, chỉ còn mình em với đêm dài câm lặng, như cuộc tình chúng mình vậy.
Em yêu anh, từng yêu, sẽ yêu, và mãi yêu... Em chẳng biết dùng từ ngữ nào để diễn tả cảm xúc đó nữa. Với em, cô gái đã trải qua 27 mùa xuân, 27 lần sinh nhật, 27 năm cô đơn với những cảm xúc của bản thân, trải nghiệm những gì chỉ mình em rõ, chẳng ai hay, chẳng ai đồng điệu, giúp đỡ, chia sẻ, cùng em trải qua những buồn, vui, đau khổ của cuộc sống này. Em đã chờ anh, chờ 27 mùa xuân và anh chưa xuất hiện, anh lẩn tránh em, trốn chạy khỏi em, như thể nếu đến với em, em sẽ làm anh đau, em sẽ vò nát trái tim anh vậy.
Anh đâu biết rằng, giờ đây, trái tim em đang trăn trở, đang đau nhói khi nghĩ về anh, người mà em chưa thể gọi tên, chưa một lần được cầm tay, chưa một lần được dựa vào bờ vai vững chãi ấy khi cần sự che chở, an ủi, khi cần niềm tin cho cuộc sống, cần chia sẻ cho buồn vui. Anh vô tâm, vô tư đi bên cạnh cuộc đời em, nhìn thấy những đau khổ em trải qua và không hề động lòng. Anh để mặc em, một cô bé yếu mềm, vùng vẫy trong những đau khổ của cuộc đời, lạc lối trong bóng đêm vô vọng. Anh để mặc em, với nỗi cô đơn, với yếu mềm, với trái tim tổn thương, đau nhói. Anh để mặc em như thể em chẳng là gì trên cõi đời này vậy. Em phải làm gì bây giờ, làm sao để có thể có được câu trả lời, làm sao để tìm được anh, để trái tim mình thôi không đau nữa? Em phải làm gì bây giờ? Làm sao để anh không còn đi bên cạnh cuộc đời, để được anh nắm tay, để không còn mình em cô độc. Anh đang ở đâu trong cuộc đời này?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tạm biệt em mối tình đầu nhung nhớ "Dẫu cuộc đời có cho anh muôn ngàn lần chọn lại, vẫn chọn em người duy nhất anh yêu, dù anh biết anh sẽ đau khổ nhiều, nhưng với anh như thế là hạnh phúc " Mười lăm tháng, mười bảy ngày chúng ta quen nhau, mùa xuân thứ hai từ khi anh quen em và chỉ còn ba tháng nữa em về...