Để em tồn tại trong trái tim anh
Hình như sự ích kỷ của con người đang len lỏi vào mọi ý nghĩ của em. Tại sao khi màn đêm buông xuống em lại đau đớn đến vậy, sao em cứ phải diễn khi cuộc đời nào có trả caxê cho em? Chẳng lẽ em đang muốn làm một phụ nữ tốt ư? Nhưng để làm gì cơ chứ, để nghe sự tán dương của mọi người sao? Hay em đang tự giết chết mình đây. Mọi nỗi hờn ghen cứ chất chứa trong lòng em theo một cấp số nhân, hình như em đang ghen với chính hạnh phúc của vợ anh thì phải? Hình như sự ích kỷ của con người đang len lỏi vào mọi ý nghĩ của em.
Em nhớ anh, nhớ đến điên dại, nhưng tại sao em lại không thể nói ra được, chẳng lẽ vì lời nói với anh ngày hôm đó sao? Rằng em trả anh về với gia đình của anh ư? Sao em có thể lừa dối bản thân mình như thế được nhỉ? Em là con người mà có trái tim và dòng máu chảy đó thôi, sao có thể cao thượng đến vậy được. Em cứ bắt mình phải diễn, phải diễn thật tốt trong khi em biết rõ rằng em làm gì có khả năng đó. Vậy mà em vẫn cứ diễn anh à, em diễn cho ai xem đây? Cho chính em xem mà anh. Để rồi khi màn đêm buông xuống, khi mà em dỡ bỏ chiếc mặt lạ trên mặt mình để trở lại với chính em, thì em lại thấy ghê sợ, ghê sợ vì vai diễn của mình, em lại khóc một mình trong đêm.
Anh à! Từ khi xa anh bóng đêm là nhân tình của em rồi, em thì thầm trong bóng đêm, em khóc và em nói, em chia sẻ những gì mà vai diễn của ngày hôm đó em đã làm, rồi em lại nằm nghe tiếng côn trùng kêu thảm khốc ngoài kia, nó khiến cho cõi lòng em như vụn vỡ, bởi em biết con tim em giờ đang gào thét dữ dội hơn chúng nhiều. Em cứ ngỡ chỉ những loài côn trùng mới kêu gào trong đêm vắng, vậy mà giờ em có khác nào chúng đâu. Anh thấy có người phụ nữ nào sống điên dại như em không? Khi biết rất rõ rằng mình chỉ là một trò giải trí của người ta mà vẫn muốn để người ta tiêu khiển. Cứ mãi bằng lòng chờ đợi, tìm kiếm những thứ không bao giờ thuộc về mình. Nhưng anh ơi, em mặc cho tất cả em vẫn yêu, vẫn nhớ về anh và vẫn mãi là người phụ nữ của anh. Chỉ với ý nghĩ đó thôi em cũng đã có thể sống tiếp được những ngày qua, vì thế mãi tận sau này của cuộc đời em vẫn cứ làm như thế anh nhé.
Anh hạnh phúc chào đón đứa con do vợ anh sinh ra, nhưng lúc đó anh có biết cảm giác của em thế nào không anh? Anh vui mừng đến thế, anh hạnh phúc đến thế vậy anh đến bên em làm gì để rồi anh làm em đau. Một lời nói “chúc mừng anh, chúc 2 mẹ con mạnh khỏe bình an” cũng đủ để làm cho em đau đớn, trong khi anh hạnh phúc chào đón con thì em day dứt và thù hận anh, người đã vứt bỏ đứa con mình. Có công bằng không anh khi mà cả hai đứa trẻ đều là giọt máu của anh, anh có thấy bản thân anh nhẫn tâm lắm không? Hay những thứ đó chẳng ý nghĩa gì với anh?
Hãy để em được tồn tại ở một góc nào đó của trái tim anh (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Em không biết dòng máu đang chảy trong anh là màu gì anh ạ, nhưng em biết nó không có màu đỏ, cũng chẳng phải màu hồng, vì sự lạnh lùng đến tàn ác của anh làm em thấy ớn lạnh. Anh tìm mọi cách để tránh em, giờ thực lòng anh không hề muốn dây dưa với em bất cứ một thứ gì, đến cả khi nói chuyện anh cũng muốn lẩn tránh em. Làm vậy anh có nhẹ nhàng không anh? Hay cuộc sống của anh tốt đẹp hơn, anh cứ cố gạt bỏ em ra khỏi cuộc sống của anh thì em biết em càng xuất hiện nhiều hơn và cứ quẩn quanh trong suy nghĩ của anh. Cứ cố như thể để làm gì anh, để cả hai chúng ta cùng đau khổ hay sao? Khi ở bên vợ anh có thực sự không nghĩ gì đến em không? Em tin là có phải không anh, bởi như em đã nói em đã hiểu ra mình chỉ là một trò giải trí của anh thôi, sao có thể để anh nghĩ đến được chứ, làm gì có tình yêu ở trong đó mà nhớ mà nghĩ được anh nhỉ.
Em thực sự mệt mỏi trong nỗi nhớ anh, em sợ hãi mỗi khi đêm về em không biết mình có còn đủ sức đi đến ngày mai để chờ đợi anh không, nhưng lúc này đêm đã sắp qua rồi anh ạ, khi ánh bình minh xuất hiện cũng là lúc em bắt đầu với vai diễn của mình. Em kinh sợ mỗi khi phải cố cười cười nói nói với tất cả mọi người, em ghét cái cảm giác nói chuyện với anh như hai người bạn, nhưng em vẫn cứ phải điễn tiếp anh ạ, vì em vẫn muốn em là cái gì đó anh đã đánh mất và mãi mãi phải hối tiếc.
Khi nào thấy trên đường đời mệt mỏi
Cần nghỉ chân đôi phút cạnh dòng sông
Anh hãy đến bên dòng sông ấy
Em nguyện mãi là bến bờ đợi chờ anh!
Em đã từng nói với anh: “Em có thể yêu anh rất nhiều, yêu anh đến cuồng dại, nhớ anh đến da diết, nhưng em vẫn không thể thay thế được vợ anh, chỉ có vợ anh mới có thể lo lắng cho anh từng bữa ăn, giấc ngủ, chỉ có vợ anh mới có thể thức thâu đêm chăm sóc mỗi khi anh ốm đau, và chỉ có nơi đó mới là bên bờ êm đềm nhất để anh trở về“; nhưng anh ơi không phải vì thế mà anh có thể dễ dàng quên em nhanh đến vậy chứ? Em trả anh lại với cuộc sống của anh, nhưng bất cứ khi nào anh cần em, hay thấy mệt mỏi bởi cuộc sống mang lại thì hãy đến bên em anh nhé, em sẽ cùng anh chia sẻ. Nhưng hãy để em được tồn tại ở một góc nào đó của trái tim anh.
Theo 24h
Anh đã rời xa em
Dù cho bây giờ anh cố tình rời xa em thì em cũng vẫn yêu và chỉ có mình anh thôi. Anh yêu giờ này anh ở đâu? Một tuần nay anh không liên lạc với em, em nhớ anh vô cùng, nỗi nhớ cứ đè nặng tâm hồn, sự im lặng của anh không ngăn được suy nghĩ trong em là anh đang thay đổi. Em chờ phone anh từng ngày, từng phút, lòng em cứ quặn thắt từng cơn mỗi khi nghĩ không có anh trong cuộc đời, em biết phải sống sao nữa.
Em đến bên anh với con tim chân thật, anh đến với em cũng bằng trái tim nồng ấm, em đón nhận mà không cần đắn đo suy nghĩ đơn giản bởi vì em đã yêu anh ngày từ lần đầu gặp.
Anh đừng tiếp tục im lặng như vậy nữa, đừng đối xử lạnh lùng với em như vậy, anh thừa biết em luôn lo lắng cho anh. Em biết sau tai nạn anh khủng hoảng tinh thần, em lo lắng cho anh suy nghĩ quẩn, em không yên lòng mỗi khi không liên lạc được với anh, lòng em như ai xé anh à.
Dù cho anh có người phụ nữ khác thì cũng đừng im lặng, em chấp nhận thà một lần đau còn hơn em sống trong sự lo âu buồn tủi.
Anh à anh không chọn em là người đồng hành thì anh hãy tìm một người phụ nữ nào thật sự yêu anh, em lo không có ai cài nút áo cho anh, quan trọng là người phụ nữ đó chấp nhận khiếm khuyết của anh.
Anh cố tình rời xa em thì em cũng vẫn yêu và chỉ có mình anh thôi (Ảnh minh họa)
Em không sở hữu được gương mặt đẹp như hoa hậu và một thân hình quyến rũ như các cô người mẫu, nhưng anh ơi em có một tấm lòng chung thủy và trái tim nhân hậu để yêu anh, sẵn sàng hy sinh tất cả để đổi lấy hạnh phúc mà em hằng mong ước.
Anh ơi giờ này anh đang làm gì? Tối anh ngủ có ngon giấc không, em biết anh hay thức khuuya, anh nhớ ăn đúng bữa, anh hay đau đầu nhớ đừng có thức khuya, anh nhớ không nên ăn đồ lạnh trong tủ lạnh vì anh hay bị đau bụng, chỉ uống một ly trà nóng thôi anh nhé.
Em yêu anh không biết sao mà nói hết, dù cho bây giờ anh cố tình rời xa em thì em cũng vẫn yêu và chỉ có mình anh thôi.
Em suy nghĩ nhiều về chuyện tình yêu của chúng mình, em có linh cảm anh muốn rời bỏ em để tìm một người phụ nữ khác trẻ đẹp hơn, giàu có hơn em. Nhưng anh ơi em tuy nghèo nhưng tình cảm của em dạt dào, tình thương của em bao la như đại dương và mênh mông như biển cả không gì có thể sánh bằng. Những người phụ nữ giàu sang đa phần là họ cần anh cung phụng, cái gì cũng có giá của nó anh à. Tận đáy lòng em mong anh tìm được người phụ nữ có trái tim nhân hậu, em biết anh nóng tính nên mong anh gặp được người hiểu và chấp nhận cá tính đó của anh.
Còn em cuộc đời này không còn ai sánh bước, nhưng em cũng chọn sẵn cho mình một con đường để đi mà không có anh bên cạnh. Con đường đó làm cho tâm em thanh tịnh và lòng em không còn trĩu nặng, nơi đó không có sự ồn ào và em không có lo lắng một ngày anh phải cất bước ra đi.
Em yêu của anh! Chúc anh hạnh phúc.
Theo 24h
Em muốn mãi gọi "Anh ơi!" Tình yêu là một cái gì đó thật lạ kỳ, cố đuổi bắt nó lại tuột khỏi tầm tay. Anh và em đã rất yêu nhau anh nhỉ?! Mình giống nhau đến mức có thể buôn chuyện hàng giờ đồng hồ mà không thấy chán, toàn kể những chuyện vớ vẩn trên trời dưới biển, chắc bởi vì em với anh đều sinh...