Đầy tháng cháu nội, mẹ chồng cho vài trăm nghìn trong khi bà tặng cháu ngoại cả cây vàng
Tôi thực sự cảm thấy rất buồn và ấm ức mà chẳng biết sẻ chia cùng ai. Không phải buồn vì chiếc phong bì, mà bởi việc mẹ đã đối xử không công bằng với con cháu trong nhà.
Tôi lấy chồng đã được hơn hai năm. Do anh là con cả, gia đình lại chưa mấy dư dả nên vợ chồng tôi vẫn sống cùng bố mẹ chồng.
Vẫn biết ‘mẹ chồng – nàng dâu’ muôn đời không hợp nhau nhưng vì hoàn cảnh, chúng tôi đành chấp nhận. Hai vợ chồng động viên nhau cùng cố gắng kiếm tiền và tích cóp, mai kia có thể tự mua được căn nhà nhỏ ra ở riêng.
Phận làm dâu, tôi đã rất cố gắng để không làm mẹ chồng phật lòng (Ảnh minh họa)
Cũng may, bố chồng tôi là người khá dễ tính. Chỉ có mẹ chồng thì rất cẩn thận, gọn gàng và sạch sẽ. Tôi đã phải cố gắng nhiều để làm bà vừa lòng, tránh những mâu thuẫn nảy sinh trong gia đình.
Cho đến một ngày…
Đầy tháng con gái chúng tôi, gia đình làm bữa tiệc nhỏ mời họ hàng và những người thân thiết. Buổi tối hôm đó, mẹ chồng lên phòng đưa cho tôi chiếc phong bì và nói đây là quà ông bà mừng đầy tháng cháu nội.
Sẽ chẳng có gì nếu như trước đó ít tháng, cũng là lễ đầy tháng cháu ngoại của mẹ (con của em gái chồng tôi), mẹ đã công khai dành tặng cháu đến cả một cây vàng. Vậy mà con tôi, là cháu nội, thì mẹ chỉ cho có vài trăm thế này là sao?
Nhìn sắc mặt tôi thoáng buồn, có lẽ chồng tôi hiểu nên anh chỉ động viên vợ bảo có thể do đợt này nhà mình đang khó khăn. “Thôi ‘của ít lòng nhiều’, tình cảm của mẹ mới là điều quan trọng nhất’, anh nói vậy.
Dù vẫn khá thắc mắc nhưng tôi cũng cố gắng dẹp mọi suy nghĩ sang một bên để cảm thấy thoải mái.
Video đang HOT
Nhưng rồi, lại lăn tăn suy nghĩ chẳng biết có phải do ngay từ ban đầu, mẹ vốn không thích tôi về làm dâu nên giờ đến lượt con tôi, cũng bị ghét như thế?
Tôi thực sự cảm thấy rất buồn và ấm ức mà chẳng biết sẻ chia cùng ai. Không phải buồn vì chiếc phong bì, mà bởi việc mẹ đã đối xử không công bằng với con cháu trong nhà.
(Ảnh minh họa)
Bẵng đi một thời gian…
Hôm đó, chồng tôi lại đi công tác tỉnh. Buổi tối, sau khi ăn uống xong, mẹ đã gọi tôi vào phòng rồi nói:
- Con cầm lấy cái này. Bông (tên con gái tôi) chuẩn bị đi học, bố mẹ muốn giúp đỡ các con để đỡ đần phần nào. Mẹ biết thằng Thắng (tên chồng tôi) dạo này công việc cũng gặp nhiều khó khăn, lương lậu lại chẳng ổn định…
Tôi mở ra rồi nói:
- Dạ, mẹ ơi, số tiền trong sổ tiết kiệm này là công sức lao động của bố mẹ dành dụm suốt thời gian qua, mẹ cứ giữ lấy phòng khi đau ốm ạ.
- Không sao, bố mẹ vẫn còn. Mẹ biết con đã phải rất vất vả bươn chải chợ búa để lo lắng cho gia đình. Đây chỉ là một phần nào mẹ có thể giúp đỡ được các con khi còn đang khỏe mạnh. Con cứ cầm lấy. Mẹ cũng đã gọi nói chuyện với chồng con như thế rồi. Tuần tới Bông đi nhập học, con ra ngân hàng rút để làm thủ tục cho cháu nhé!
Nghe xong, tôi xúc động nghẹn ngào. Vậy mà gần một năm trước, tôi đã từng rất giận mẹ vì nghĩ mẹ đối xử bất công, chỉ thương cháu ngoại mà chẳng quan tâm đến cháu nội. Tôi từng nghĩ do mình không sinh được con trai, và do mẹ vốn không ưa tôi nên mới ghét luôn cả con gái tôi… hóa ra là tôi đã nghĩ sai về mẹ.
Theo GĐVN
2 năm về làm dâu ngày nào tôi cũng khóc trong tủi hờn
Suôt hai năm vê lam vơ, lam me trong gia đinh ây, tôi chưa môt lân đươc coi la con dâu. Nhưng đêm năm ôm con, nước mắt tôi cứ tuôn trào.
Tôi vôi vang lên xe hoa vê nha chông sau khi tôt nghiêp cao đăng sư pham (Anh minh hoa).
Tôi tên Ha Thi Lơi (SN 1990) sinh ra va lơn lên ơ vung cao Ha Giang. Từ nhỏ, cuộc sống khó khăn, lại đông anh em, nên tôi luôn mơ ước lớn lên sẽ xuống thành phố lập nghiệp.
Bởi thế, sau khi học xong cấp 3, tôi đã thi đỗ vào trường cao đẳng Sư phạm Mầm non. Khi khăn gói xuống thành phố, tôi đã hi vọng mình sẽ thành công, sẽ thực hiện được giấc mơ đổi đời để mang lại cho bố mẹ và các em cuộc sống tốt nhất.
Vi la "gai ban" nên hâu như tôi không tham gia chơi bơi bât cư thư gi, chi chăm chu vao hoc hanh nên kêt qua hoc tâp rất tốt. Tôi thương bi ban be trêu vi ngân ây năm hoc, tôi chưa tưng co ngươi yêu va cung không thich ngo ngang đên ai.
Thê nhưng, trong môt lân dư buôi sinh nhât cung ban, tôi găp anh, người đàn ông hơn tôi 2 tuôi, hiện đang lam nhân viên ban hang, nha anh ơ cach gia đinh tôi vai chuc cây sô. Băt đâu tư buôi tiêc đo, tôi va anh thường xuyên tâm sư cung nhau.
Anh kê, mình bị mẹ bỏ rơi tư khi con nho, bô anh sống cảnh ga trông nuôi con. Sau một thời gian, ông lây vơ hai va chuyển hẳn lên thành phố sống cùng mẹ kế, đê lai anh và bà nội tuổi gần đất xa trời.
Sau nhưng lân tro chuyên, tôi dân cam thông va thương ngươi con trai ây nhiêu hơn. Thê rôi, khi tôt nghiêp cao đăng, thay vi đi tim viêc, tôi đa vôi vang lên xe hoa vê nha chông.
Khi đo, ai cung noi tôi sương vi lây đươc ngươi chông chin chăn, co công ăn viêc lam ôn đinh, lai không phai ơ cung me chông. Thê nhưng, ai ngơ đươc suôt 2 năm lam vơ, lam me tôi đa bao đêm khoc thâm.
Ba nôi cua chông tôi năm nay đa 70 tuôi nhưng ba vân con nhanh nhen, lam đươc moi thư. Tôi đa rât cô găng đê lam hai long ba, lây long ba vi biêt nha chăng co ai. Tuy nhiên, ba lai to ra rât khăt khe vơi tôi, tư ăn uông, giăt giu, đên viêc chăm soc con cai.
Tôi noi vơi chông nhưng anh noi tinh ba xưa nay vây, tôi đanh nin nhin. Vây ma ba đâu co đê yên, ba noi xâu tôi vơi hang xom răng tôi không biêt lam ăn, không biêt lam việc nhà.
Co lân bô chông vê chơi, ba con mách hết tât xâu cua tôi trươc măt bố, khiến tôi không noi đươc môt lơi nao. Ngày ngày, chông đi lam, tôi ở nhà chăm con, vưa lam thêm mây luông rau, chăn nuôi ga, vit... Vây ma, khi ga co dâu hiêu cum, gà vịt chết sạch, bà đổ hết lỗi cho cháu dâu vụng.
Tôi đa bao đêm khoc thâm vi tui nhục cho phận làm dâu của mình (Anh minh hoa).
Không nhưng vây, co hôm tôi mua vong bac đeo cho con tranh cam, nhìn thấy ba con băt tôi thao ra, không cho đeo vi bao không tôt cho bé. Tôi co noi lai: "Ba ơi, bây giơ ai cung đeo bac cho con không co vân đê gi", thê ma ba lam âm lên noi tôi hôn lao.
Đinh điêm cua sư viêc la gân đây, tôi va ba đa "chiên tranh lanh" bơi ba noi vơi chông tôi răng: "May xem con vơ may ăn bam cai nha nay, no không lam đươc gi ra hôn, thâm chi con cai ba nhem nhem".
Nghe bà nói, tôi đa khoc rât nhiêu, tôi vê lam dâu cung muôn như bao cô dâu khac đươc bô me chông, anh em nha chông yêu thương nay phai sông như "con ở", bị đối xử tồi tệ. Tôi cô tim moi cach lam hai long ba nôi, vây ma chi vi tôi ơ nha chăm con, không kiêm đươc viêc lam, không kiêm đươc tiên ma ba khinh thương tôi như vây.
Tôi cung đa noi chuyên thăng thăn vơi ba, nhưng ba tinh khi thât thương, khăng khăng cho là minh đung va không châp nhân bât cư lơi giai thich nao cua tôi. Co nhưng luc tôi noi vơi chông, anh to ra thơ ơ vi anh đa quen vơi tinh cua ba, đa bao lân tôi muôn ôm con bỏ đi biệt xứ, nhưng vi yêu chông, muốn con có cha, tôi không đành.
Giơ đây, khi viêt lên nhưng dong tâm sư nay, tôi thât sư bê tăc, tuyêt vong, tôi mong nhận đươc nhưng lơi khuyên chân thanh cua đôc gia gân xa, để tôi biêt, tôi nên lam thê nao đê đươc ba nôi cua chông yêu thương?
Theo NĐT
Cú lừa ngoạn mục của cô bạn thân Bị bạn thân lừa "đổ vỏ" cho anh chồng gia trưởng, cuộc hôn nhân của cô gái trẻ chỉ kéo dài được đúng 1 tháng và kết thúc trong sự tủi nhục không thể sẻ chia cùng ai. Mỗi khi nhắc đến cuộc hôn nhân ngắn ngủi như ngục tù của mình cô lại chạnh lòng và thương thay cho phận má hồng...