Đay nghiến, hàn.h h.ạ vợ vì cái màng trinh đến gần hết đời…
Không rõ từ lúc nào, mỗi lần gần gũi vợ là tôi lại tưởng tượng tới cảnh vợ tôi trong vòng tay kẻ kia. Tôi khao khát cô ấy nhưng cũng kinh tởm cô ấy.
Để quên, tôi chìm trong rượu, nhưng uống say, tôi lại mất lý trí, mang cô ấy ra đán.h đậ.p, x.ỉ v.ả. Vợ tôi chỉ nằm phủ phục, chấp nhận sự dày vò của tôi. Điều đó càng khiến tôi phát điên. Vì con quỷ trong tôi bảo rằng: Cô ấy phản ứng như vậy là vì cô ấy có lỗi với tôi. Vợ tôi càng ngoan hiền, càng nhẫn nhịn, tôi càng nổi đóa.
Vợ tôi là người tuyệt với. Tôi thực không chê trách gì cô ấy về việc yêu thương chồng con, chu toàn với bố mẹ chồng, cơm dẻo, canh ngọt, đối xử với họ hàng nhà chồng cũng rất có đầu có cuối. Tôi yêu cô ấy từ cái nhìn đầu tiên, trong một cuộc tụ tập với bạn bè. Vợ tôi là số 1
Cô ấy là giáo viên, da trắng, tóc dài, rất xinh đẹp, đằm thắm. Cô ấy cũng không kiêu ngạo, rất gần gũi, nên chỉ sau 1 tháng gặp gỡ, cô ấy đã nhận lời yêu tôi. Rồi sau gần 1 năm qua lại, tìm hiểu, chúng tôi đã làm đám cưới. Cũng chỉ 9 tháng sau, chúng tôi có một cô con gái xinh đẹp. Nhưng sau đó không hiểu sao thì vợ chồng tôi cố gắng nhưng không có con được nữa. Con gái tôi lớn lên xinh đẹp, hiếu thuận nên vợ chồng tôi cũng cảm thấy ấm áp, không quá dằn vặt về việc không sinh thêm được con nữa.
Video đang HOT
Bố mẹ tôi rất quý con dâu, có việc gì bố mẹ đều thích hỏi ý kiến con dâu, tâm sự với cô ấy hơn là với con trai. Họ hàng cũng khen ngợi. Bạn bè ganh tị tôi cù lần, xấu trai mà cưới được vợ đẹp cả người lẫn nết. Cưới nhau được 7 năm thì tôi bị ta.i nạ.n tưởng chế.t. Tôi nằm liệt suốt 1 năm trời trên giường bệnh. Vợ tôi là người chăm sóc tôi hàng ngày, không nề hà vất vả, bẩn thỉu. Đêm nào cô ấy cũng trông tôi ở bệnh viện, không cho ai thay. Cô ấy bảo, với cô ấy, tôi là thứ quý giá nhất trên đời, cô ấy không muốn rời mắt. Cô ấy vừa khóc, vừa nói rằng: “Anh hãy cố gắng vượt qua bệnh tật, sống khỏe mạnh lên rồi dày vò, hàn.h h.ạ em thế nào cũng được”.
Tôi yêu vợ tôi nhưng lại hàn.h h.ạ cô ấy. Vì cô ấy mà tôi dày vò, đau khổ.
Con quỷ ghen tuông
Trước khi yêu tôi, vợ tôi đã từng có người yêu. Anh ta cao to, đẹp trai lại là con nhà buôn bán nên rất giàu. Yêu một thời gian thì cô ấy nói chia tay. Sau đó chỉ hơn 2 tháng là quay sang yêu tôi. Tôi thắc mắc tại sao thì cô ấy chỉ nói: “không hợp” rồi không nói thêm gì nữa. Lúc đó đang yêu say đắm, nên tôi cũng không gặng hỏi. Vợ tôi cam đoan rằng, cô ấy chưa từng vượt qua giới hạn với người yêu cũ. Tôi là người đàn ông đầu tiên của cô ấy. Đối với tôi, cô ấy cũng là người đàn bà đầu tiên. Nhưng trong đêm động phòng, cô ấy không có dấu hiệu trinh tiết. Vợ tôi chỉ bối rối khóc và bảo rằng không hiểu tại sao. Còn từ đó, trong lòng tôi đã xuất hiện con quỷ nghi ngờ.
Con quỷ đó thắc mắc rằng, tại sao vợ tôi chưa từng gần gũi đàn ông mà khi tôi vừa chạm vào đã mềm nhũn người, chỉ cần vuốt ve nhẹ nhàng là vợ tôi đã ướt át và phối hợp với tôi đầy đam mê, khêu gợi? Một người phụ nữ đoan chính, chưa biết gì về chuyện xác thịt thì cần phải e dè, nhút nhát, khô khan, không thể dễ dàng bị kích thích như vậy. Ngay cả việc vợ tôi sinh con gái ngay sau 9 tháng cưới nhau, sau đó cô ấy không thể có con được tôi cũng đặt dấu hỏi. Phải chăng con gái tôi là con của thằng đó và tôi chỉ là thằng đổ vỏ. Chắc là con của hắn ta vì tôi hình như bị vô sinh nên sau đó vợ tôi không thể có con được nữa. Tôi dày vò vợ tôi hằng đêm, tra hỏi xem có thực vợ tôi vẫn còn trinh tiết. Tôi bắt cô ấy miêu tả lại cho tôi nghe tất cả quá trình yêu đương, tằng tịu của cô ấy. Rằng hắn ta chạm vào cô ấy có phê không, hắn có khỏe hơn tôi không, có sướng bằng khi quan hệ với tôi không. Nhưng vợ tôi chỉ khóc.
Không rõ từ lúc nào, mỗi lần gần gũi vợ là tôi lại tưởng tượng tới cảnh vợ tôi trong vòng tay kẻ kia. Tôi khao khát cô ấy nhưng cũng kinh tởm cô ấy. Để quên, tôi chìm trong rượu, nhưng uống say, tôi lại mất lý trí, mang cô ấy ra đán.h đậ.p, x.ỉ v.ả. Vợ tôi chỉ nằm phủ phục, chấp nhận sự dày vò của tôi. Điều đó càng khiến tôi phát điên. Vì con quỷ trong tôi bảo rằng: Cô ấy phản ứng như vậy là vì cô ấy có lỗi với tôi. Vợ tôi càng ngoan hiền, càng nhẫn nhịn, tôi càng nổi đóa. Cô ấy cứ như quả bóng, lúc tôi yêu thì ôm chặt vào lòng, lúc lên cơn ghen tôi lại đẩy xa hoặc hàn.h h.ạ không thương tiếc.
Thấm thoát đã 30 năm. Nhưng khi tôi bắt đầu già thì vợ tôi vẫn phơi phới, mặn mà. Nét buồn bã trong đôi mắt khiến cô ấy càng cuốn hút hơn bao giờ hết. Con gái tôi cũng đã tốt nghiệp Đại học, đi làm, rồi chuẩn bị lấy chồng. Nhưng tôi càng ngắm con, càng thấy cháu chẳng giống tôi tẹo nào. Tuần trước, tôi lại say, tôi đòi vợ tôi dẫn tôi đến chỗ nhà thằng bồ cũ, 3 mặt một lời để xem anh ta đã làm gì vợ tôi không. Cái gã đàn ông đó, đáng ghét lại sống gần nhà cũ của tôi và giờ anh ta càng phương phi, thành đạt, có xe đẹp, nhà to. Vợ tôi lạ.y lụ.c van xin tôi vì hàn.h h.ạ cô ấy trong buồng thế nào cũng được, tôi đừng mang cô ấy ra đường mà s.ỉ nhụ.c.
Tôi vẫn muốn tìm đến bồ cũ của vợ. Tôi cũng muốn mang mẫu đi xét nghiệm AND xem con tôi có đúng là con tôi hay không? Tôi đã tôn thờ vợ tôi, tại sao tôi lại phải ăn đồ thừa, phải đi đổ vỏ?
Theo Afamily
Không có điểm gì chung ngoài... "chuyện ấy"
Cả anh và tôi đều đã đến tuổ.i cảm thấy cần yên bề gia thất, xây dựng một gia đình có vợ chồng, bố mẹ và những đứa con để các cụ hai bên an lòng. Nhưng tôi rất phân vân, bởi ngoài "chuyện ấy" hưng phấn và ăn ý ra, chúng tôi không còn điểm chung nào cả.
Tôi và anh từng là bạn học phổ thông. Thời ấy, tôi hiền lành, ngoan ngoãn, học hành chăm chỉ, thứ hạng chưa bao giờ tụt xuống nửa cuối của lớp trong khi anh hiếu động, ngổ ngáo, lười học, thiếu tập trung, thành tích luôn gần như đội sổ. Tôi ít chơi với anh vì chúng tôi không giống nhau.
Chia tay thời học sinh, mỗi đứa một hướng phát triển. Tôi tiếp tục học lên đại học rồi đi học thạc sỹ ở nước ngoài, về nước tôi làm việc trong một ngân hàng quốc tế. Công việc tốt, tôi kiếm được nhiều tiề.n, đi du lịch đó đây và tận hưởng cuộc sống, nhưng lòng luôn thấy buồn rầu vì đến tận tầm này vẫn chưa thực sự tìm được cho riêng mình một người đàn ông để bầu bạn. Rồi tôi gặp lại anh trong một lần họp lớp. So với cậu học sinh ngổ ngáo ngày xưa, anh chín chắn hơn, phong trần hơn. Anh chỉ học đến cao đẳng rồi đi làm, nhưng công việc làm thuê không hợp với tính cách của anh nên anh rút về tự kinh doanh. Đến giờ anh vẫn đang xoay xở rất cực. Nhưng tính anh xốc vác, tôi nhìn thấy ở anh một người đàn ông có bản lĩnh, có khả năng tự bươn chải trong xã hội. Bờ vai anh sẽ rất vững chắc cho những cô gái yếu đuối muốn dựa vào.
Sau buổi họp lớp, anh nhắn tin cho tôi. Những ngày sau đó, chúng tôi ra ngoài uống nước với nhau 1 lần, đi ăn trưa 1 lần, sau đó thì... cùng nhau vào khách sạn. Xin đừng đán.h giá nhân phẩm tôi, tôi không cần ai làm giúp tôi điều đó. Cả hai chúng tôi đều đã ở tuổ.i trưởng thành, trai chưa vợ gái chưa chồng, có ham muốn và tìm thấy tín hiệu về đối tác tương lai ở người kia thì tôi nghĩ chẳng tội gì không thử. Quả thực, trong "chuyện ấy", anh rất nồng nàn. Cả anh và tôi đều có những giây phút hết mình và thực sự thỏa mãn. Đã có lúc tôi nghĩ anh chính là người chồng tương lai tôi kiếm tìm. Chẳng phải hòa hợp tìn.h dụ.c có vai trò rất quan trọng đối với sự thành công của các cuộc hôn nhân hay sao? Nhưng rời khỏi chiếc giường ngủ thì luôn có điều làm tôi phải nghĩ ngợi. Chúng tôi mới gặp lại nhau chưa lâu, chủ đề chung chưa thực sự có nhiều để nói. Tôi với anh lại quá khác, về địa vị xã hội, về học vấn, về trình độ nhận thức (cảm nhận chủ quan của tôi là vậy). Có những điều tôi nói anh không hiểu, có những điều anh nói khiến tôi nhăn mặt vì sự tục tĩu của nó... Đại loại như vậy, rất nhỏ thôi nhưng khiến tôi lăn tăn. Hôm vừa rồi tôi đi chơi với anh đúng ngày "đèn đỏ". Không ngoài dự đoán của tôi, hai người thật gượng gạo và chẳng có mấy chuyện để nói. Anh giữ vẻ mặt bí xị suốt dọc đường, lý do là gì thì tôi nghĩ rằng tôi hiểu...
Tôi và anh có nên kết hôn không? Chúng tôi đã tìm được một nửa của mình chưa hay thực sự vẫn chưa đúng người?
Theo VNE
Tôi và anh ai lừa tình ai? Anh tìm cách tiếp cận tôi qua một người bạn chung. Vì anh sáng sủa, phong độ, là người học thức lại cũng thành công trong sự nghiệp . ảnh minh họa Nên với một cô gái quê lên thành phố chẳng có gì ngoài nhan sắc như tôi mà nói, được anh để ý chính là diễm phúc. Tôi nhanh chóng đồng...