Dạy con nói lời yêu thương
Người ta bảo “ yêu thương đôi khi không cần nói thành lời, nên cuộc đời cần lắm những cái ôm”.
Yêu thương có nhiều cách thể hiện, nhưng nhất định phải nói bằng lời, bởi đâu phải ai cũng đủ tinh tế để nhận ra những hành động yêu thương, nhất là con trẻ.
Nhiều người lớn đôi khi cũng không thể nhận ra được yêu thương từ những người bên cạnh, bởi vậy nên mới hay có những hiểu nhầm cãi vã. Anh trai tôi là một ví dụ điển hình, cho đến năm anh tôi 24 tuổi, chuẩn bị có bé đầu lòng, anh vẫn còn ấm ức khóc lóc mà hét vào mặt tôi rằng “bố mẹ chỉ thương mày, có thương anh bao giờ đâu”.
Ảnh mang tính chất minh họa. Nguồn: Internet.
Tôi lúc ấy thua anh 3 tuổi, nghĩa là cũng đủ lớn và tôi trưởng thành hơn. Tự thấy mình trưởng thành hơn bởi vì, tôi nhận ra sau những lời quát mắng của bố mẹ khi anh làm gì đó sai là sự lo lắng cho tương lai khi anh phải bước ra ngoài xã hội, nếu không làm được việc người ta còn chửi nhiều hơn; là những khi anh đi đâu 9 giờ tối chưa về là bố mẹ phải chạy đi tìm rồi bắt về nhà, vì họ sợ anh gặp chuyện, sợ anh bị bạn bè dụ dỗ. Thế là một đứa em gái phải ngồi giảng giải cho anh trai hiểu rằng vì sao bố mẹ lại hay mắng anh như vậy.
Vậy đó, cha mẹ đừng tự mặc định rằng con cái sẽ hiểu tình yêu mình dành cho chúng. Thay vì quát mắng tra vấn hỏi chúng vì sao về nhà muộn, thì hãy nói rằng bạn đã rất lo lắng. Đi cùng những cái ôm thật chặt, hãy nói rằng “bố/mẹ yêu con nhất trên đời”.
Với con trẻ, cha mẹ cũng đừng quên dạy con hãy biết nói lời yêu thương bằng lời. Nếu không chúng sẽ cảm thấy ngại ngùng khi thốt ra 3 từ “con yêu bố, con yêu mẹ”. Bằng chứng sống là tôi, vì tôi cũng chưa bao giờ được nghe 3 chữ “mẹ/bố yêu con” nên giờ thật khó để nói lời yêu thương với bố mẹ, cho dù tôi có làm bao nhiêu việc để chăm sóc cho cha mẹ, nhưng lại không thể thốt thành lời. Thời các cháu tôi thì khác, thi thoảng, chẳng vì gì cả, tự nhiên chúng chạy đến bên ôm mẹ rồi nói “con yêu mẹ”.
Dĩ nhiên không phải tự nhiên chúng làm như vậy, chúng làm như vậy là vì ảnh hưởng từ thói quen của bố mẹ. Mỗi sáng thức dậy, em gái tôi đều thơm vào má con và nói “mẹ yêu con” vậy là con bé cười khúc khích, mở đầu một ngày mới tràn đầy năng lượng.
Hãy dạy con nói lời yêu thương, để chúng có thể nói ra khi yêu thương một ai đó. Đừng nghĩ rằng “trót lưỡi đầu môi” lời nói gió bay không thiết thực bằng hành động. Nhưng thử nghĩ, cuộc đời này sẽ vô vị biết bao nhiêu nếu không có những lời nói yêu thương ngọt ngào?
Theo kinhtedothi.vn
Bí mật của người đàn bà lạ trưa nào cũng ghé qua nhà tôi
Tôi lấy chồng được 4 năm mới sinh được đứa con trai đầu lòng. Chẳng phải nói vợ chồng và gia đình hai bên đều vui lắm.
Ngày tôi sinh xong, vừa từ viện về, bố mẹ chồng tôi đã làm luôn 30 mâm cỗ để ăn mừng đứa cháu đích tôn mà họ mong ngóng bao lâu nay mới có được.
Video đang HOT
Những ngày còn trong cữ, chồng và mẹ chồng thay nhau hỗ trợ, giúp tôi chăm sóc con, bố chồng thì đã về hưu, có nhiều thời gian nên hay vào bếp nấu các món bổ dưỡng để tôi tẩm bổ mà có nhiều sữa cho con bú.
Nhờ vậy, tôi vượt qua những tháng ở cữ rất nhẹ nhàng mà không hề bị stress như nhiều bà mẹ khác. Khi con được 6 tháng thì tôi phải đi làm trở lại. Mặc dù xa con để đi làm nhưng tôi yên tâm lắm vì biết ở nhà đã có bố mẹ chồng và chồng hỗ trợ chăm sóc con rất chu đáo.
Chồng tôi làm cách nhà có vài cây số nên đi muộn về sớm giúp bố mẹ chồng chăm con. Còn tôi làm cách nhà 30km nên sáng đi làm thì tối muộn mới về được, khi về đến nhà là mọi việc con cái, ăn uống tắm giặt đã xong hết rồi, tôi chỉ việc ăn uống vệ sinh cá nhân rồi lên ôm con thôi.
Tôi thấy hạnh phúc và may mắn vì được yên tâm làm việc mà không phải lo chuyện con cái ở nhà thế nào. Nhà chồng tôi còn có đứa cháu gái 4 tuổi là con của anh chồng, do chưa muốn cho đi mẫu giáo nên hàng ngày vẫn gửi nhờ bố mẹ chồng tôi.
Một hôm cuối tuần tôi được nghỉ ở nhà, đang nấu cơm thấy con bé chơi gần nên tôi hỏi chuyện:
- Nhím ở nhà có chơi với em cu không?
- Con có ạ!
- Em cu có hay khóc nhè làm phiền ông bà không?
- Dạ có, em cu hay khóc, hầu như trưa nào em cu cũng khóc. Bà nội dỗ cũng không được, nhưng khi chú Minh về là một lát lại có cô nào ở cùng phòng nữa ấy, cô ấy mà cho em ti là em lại ngủ ngoan ngay ạ.
Dù là lời nói của đứa trẻ 4 tuổi cũng khiến tôi hoang mang, lo lắng đến cùng cực. Nghĩ bụng vậy nhưng vì muốn rõ hơn mọi chuyện nên tôi hỏi lại:
- Nhím chắc chứ?
- Cháu nói thật mà!
- Vậy Nhím có biết cô đó là ai không?
- Bà nội không cho Nhím vào, bảo Nhím xuống phòng ngủ với ông để em cu ngủ.
Ôi trời, tôi hoang mang quá, không biết chuyện gì đang xảy ra nữa. Mặc dù rất tin tưởng nhưng chuyện này ly kì quá khiến tôi không thể không nghi ngờ.
Hôm sau đi làm đến gần giờ trưa thì tôi xin về trước, ngồi quán nước gần nhà để tiện theo dõi thì quả nhiên tôi thấy chồng phi xe máy về. Đợi chồng đi vào nhà thì tôi vờ gọi điện:
- Chồng đang ở đâu, đã ăn chưa?
- Anh ăn rồi, anh đang ở công ty chứ còn ở đâu nữa.
Tim tôi loạn nhịp, chân tay run lẩy bẩy, chồng tôi anh ấy đang nói dối và giấu giếm tôi chuyện gì cơ chứ. Tôi đi thẳng vào nhà, toàn thân cứ run lên vì sợ hãi. Thấy tôi mẹ chồng tôi hoảng hốt:
- Ô, sao nay con lại về giờ này thế!
- Con có việc mẹ ạ.
Nói rồi tôi hùng hục đi thẳng lên phòng xem chuyện bí mật gì đang diễn ra sau lưng tôi. Mẹ chồng tôi còn gọi với theo sau:
- Con nhẹ nhàng thôi nhé, thằng bé sắp ngủ trưa rồi đó.
"Chuyện quái gì đang diễn ra vây", tôi thầm nghĩ thế, chẳng nhẽ cả nhà đang cấu kết lừa dối tôi, hay sau lưng họ đã làm điều gì xấu với con trai tôi. Nghĩ vậy nên tôi vội bước nhanh lên tầng 4, nơi con tôi đang nằm ở đó.
Đẩy cánh cửa khép hờ để nó mở to ra, người phụ nữ đó đang mặc trên người quần áo của tôi và đang bế đứa con trai bé bỏng của tôi trên tay, cả hai đều quay lưng lại phía cửa chính, người đàn bà nhẹ nhàng ru con tôi ngủ.
Cảm giác hỗn độn khiến tôi thét lên:
- Cô là ai mà lại bế con tôi thế?
Người đàn bà đó ngoái đầu lại ra hiệu tôi nhỏ tiếng thôi để con ngủ, lúc này tôi điếng người lại vì đó chính là ... chồng tôi.
- Sao anh lại ăn mặc thế này hả?
- Con nó hay khóc trưa lắm, bà nội dỗ không được nên anh phải về giúp bà một tay. Nó cũng không thích anh nên bần cùng phải nghĩ ra cách này để con nó tưởng là mẹ mà ngủ ngoan hơn.
- Sao anh không nói gì với em.
- Em đi làm xa nói cũng giải quyết được gì đâu lại làm em thêm lo lắng mà ảnh hưởng đến công việc. Anh làm gần hơn nên anh lo hết được. Mà sao nay em về tầm này vậy?
- À, em có chút giấy tờ để quên ở nhà nên thôi xin nghỉ luôn nửa buổi, mai đi làm cũng được.
Tôi xấu hổ quá vậy mà tôi đã hiểu nhầm, tôi đã nghĩ người đàn bà lạ cùng chồng tôi về cho con bú hàng ngày kia là nhân tình của anh cơ đấy, suýt thì tôi đã buông ra những lời không đáng với anh. Tôi thật sự thấy mình rất may mắn và càng phải yêu thương chồng và bố mẹ chồng nhiều hơn để đền đáp tấm ân tình này.
Theo M.C/Công lý & Xã hội
Đàn ông tốt chính là người chẳng bao giờ tặng quà cho vợ Nếu như người đàn ông sau khi đã cưới bạn về mà không còn muốn muốn tặng quà cho bạn nữa thì cũng đừng buồn. Bạn hãy thử nghĩ xem, cưới bạn về thì anh ấy đã giao toàn bộ tiền lương của anh ấy cho bạn quản lý, vậy thì thử hỏi anh ấy lấy đâu ra tiền để mua quà cho...