Đa.u xó.t khi mẹ chồng bệnh tật vẫn phải gắng gượng “cứu” ngôi nhà
Dù vợ chồng tôi đã khuyên can, năn nỉ, mẹ chồng vẫn đòi chuyển đến nhà con trai cả để ở. Mà anh chồng, chúng tôi thừa hiểu anh ấy sống tệ đến thế nào.
Ảnh minh họa
Anh chồng tôi là kẻ ham ăn lười làm. Anh ấy làm công việc tự do nhưng cứ làm được 1 tuần thì nghỉ cũng phải nửa tháng, khi nào tiêu hết số tiề.n kiếm được mới chịu đi làm lại. Cũng vì bản tính lười biếng, thích hưởng thụ ấy mà vợ chồng anh cãi cọ rồi chị dâu quyết định l.y hô.n. Không có vợ kiểm soát, anh ấy càng bê tha hơn. Bố mẹ chồng tôi khổ tâm với con trai cả lắm.
Bố chồng sống chung với vợ chồng tôi; còn mẹ chồng sống với anh chồng, lo cơm nước cho anh ấy. Nửa năm trước, bà bị té ngã rồi liệt hẳn một bên người. Anh chồng suốt ngày chơi bời, rủ rê bạn bè về nhậu nhẹt, hát hò nên tôi bàn với chồng đưa mẹ về nhà mình chăm sóc. Chồng tôi tán thành ngay.
Video đang HOT
Nửa năm nay, chúng tôi chăm sóc, chạy chữa cho mẹ chồng khắp nơi. Nhờ đều đặn điều trị vật lí trị liệu nên hiện tại, mẹ chồng tôi đã đi lại được dù vẫn còn yếu ớt và chậm chạp. Nhưng dù sao, việc bà đi lại được đã là một sự cố gắng lớn của vợ chồng tôi. Trong nửa năm đó, anh chồng gần như không hỏi han đến tình hình sức khỏe của mẹ. Tôi cũng không trách anh ấy mà chỉ xem việc chăm sóc mẹ chồng là điều mình cần làm để báo hiếu thôi.
2 ngày trước, anh chồng bỗng đến nhà tìm mẹ chồng rồi thủ thỉ gì đó mà tối, bà đột ngột đòi về sống cùng với anh ấy. Vợ chồng tôi khuyên bảo mãi, bà vẫn một mực đòi chuyển đi. Bực mình, chồng tôi cáu gắt nói mẹ về bên ấy thì sẽ khổ, sẽ phải tiếp tục hầu hạ cơm nước cho một gã đàn ông đã hơn 40 tuổ.i. Mẹ chồng tôi ngồi lặng, rơm rớm nước mắt.
Mãi sau, bà mới nói không muốn trở thành gánh nặng của vợ chồng tôi. Hôm đó, anh chồng đến để hỏi tiề.n trả nợ nhưng bà không đưa, giờ bà đưa hết tiề.n tiết kiệm cho vợ chồng tôi giữ. Bà về nhà chỉ là để ngăn cản ý định bán nhà của con cả thôi. Mẹ chồng tôi sợ anh chồng túng quẫn, nợ nần chồng chất rồi làm những chuyện không hay.
Hiểu được tâm tư của mẹ chồng, tôi không cản bà nữa. Nhưng để bà về bên ấy, tôi chỉ sợ mẹ lại đổ bệnh hoặc khổ tâm, mất ngủ nhiều. Có cách nào để giữ mẹ ở lại nhà chúng tôi không? Và phải làm sao để anh chồng đừng bám víu vào người mẹ già nữa đây?
Tình cờ nghe được cuộc nói chuyện giữa chồng và mẹ chồng, ngày em chồng cưới cũng là ngày tôi l.y hô.n
Chúng tôi bắt đầu cuộc sống bằng việc đi thuê một căn hộ nhỏ. Tiề.n lương hàng tháng của hai vợ chồng chỉ đủ sinh hoạt, hầu như không để ra được đồng nào.
Tôi và chồng cũ gặp nhau trong câu lạc bộ của trường đại học. Ban đầu chúng tôi chỉ là bạn bè thông thường nhưng lâu dần, anh chủ động tỏ tình với tôi. Thấy hoàn cảnh hai bên gia đình phù hợp, tôi với anh cũng xứng đôi vừa lứa nên tôi đồng ý hẹn hò. Khi công việc ổn định, chúng tôi tổ chức đám cưới trong sự ủng hộ nhiệt tình của bố mẹ.
Năm tôi kết hôn, em chồng đang học đại học. Bố mẹ chồng nói rằng không đủ điều kiện mua nhà riêng nên chúng tôi phải chủ động cuộc sống. Tôi thấy ông bà không lương, già rồi lại còn phải nuôi con gái đang còn tuổ.i ăn học nên bảo bố mẹ không đòi sính lễ cao.
Chúng tôi bắt đầu cuộc sống bằng việc đi thuê một căn hộ nhỏ. Tiề.n lương hàng tháng của hai vợ chồng chỉ đủ sinh hoạt, hầu như không để ra được đồng nào. Bù lại, vợ chồng tôi rất hoàn thuận, luôn bảo ban nhau cùng cố gắng.
Mọi chuyện thay đổi khi em chồng học đại học ra trường và xin đến ở cùng chúng tôi. Tôi có chút miễn cưỡng nhưng chồng nài nỉ nên đành chấp nhận. Kể từ khi em chồng đến, vợ chồng tôi không còn không gian thoải mái như trước đây. Cộng thêm việc nhà có người khác vào ở, tôi cảm thấy khó chịu hơn hẳn.
Rồi tôi mang thai con đầu lòng, mọi việc trở nên rối tung hơn. Do không có ai giúp nên tôi một mình chăm con, còn chồng thì chỉ thích nằm chơi điện thoại. Có những lúc con khóc mà anh vẫn xem như việc đó là của tôi, ngồi cười nói vui vẻ với em gái mình. Mấy lần tôi ý kiến, em chồng ở chung thì phải làm việc nhà giúp tôi nhưng cô ấy đều phớt lờ.
Chồng còn lấy lý do con khóc đêm nên đòi ngủ riêng giường. Chính vì sự thờ ơ, vô trách nhiệm của anh mà càng ngày tôi càng cảm thấy không còn tình cảm với anh. Tuy nhiên, nghĩ thương con mà tôi cố sống cho con có bố, gia đình được trọn vẹn.
Nhưng một lần tôi tình cờ nghe được chồng và mẹ chồng tâm sự qua điện thoại, hóa ra chồng dành dụm, giấu diếm cho em gái mình 100 triệu để chuẩn bị làm đám cưới. Tôi tức điên vì trước đó anh liên tục nói không có tiề.n. Tiề.n mua bỉm, sữa cho con tôi toàn phải tự lo liệu.
Tôi quyết tâm đâ.m đơn l.y hô.n chồng, mặc anh hối lỗi và hứa hẹn sẽ sửa sai. Ngày cưới em chồng cũng là ngày tôi và chồng chia tay. Nhưng tôi không hề hối hận với những gì mình đã làm. Khi còn bên anh, tôi đã sống hết mình rồi, còn anh thì sống nửa vời không thật lòng với tôi. Chưa bao giờ tôi cảm thấy thảnh thơi như lúc này, l.y hô.n đôi khi cũng là một sự giải thoát. Dù một mình nuôi con nhưng tôi vẫn tự tin rằng trong tương lai mình sẽ có một cuộc sống tươi đẹp hơn, gặp được người đàn ông sống có trách nhiệm và yêu thương mình thực sự.
(minhanh...@gmail.com)
Về quê thăm mẹ, tôi cúi mặt xấu hổ khi nhìn đôi dép của chị dâu Thương chị dâu một, tôi tự trách bản thân đến mười. Chị dâu tôi ít nói, cứ lụi cụi làm việc suốt. Chị ấy làm nông, suốt ngày chỉ ở ngoài vườn rau, ao cá hoặc chăm sóc đàn lợn. Dù ít học nhưng ai trong xóm cũng khen ngợi chị đối nhân xử thế rất tốt, biết nghĩ trước sau. Mấy tháng...