Đ.au x.ót khi: Chồng mặc nhầm quần lót của bồ nhí về nhà
Tôi xin gửi lên đôi dòng tâm sự để mong chị em hãy tỉnh táo, đừng quá tin vào chồng của mình. Và mong đấng mày râu, có ăn vụng thì phải biết “chùi mép”.
Đàn bà chúng tôi sinh ra là để phục vụ đàn ông, chăm chồng, chăm con, chăm cả gia đình nhà chồng. Tuy nhiên, đó không phải là nhiệm vụ đóng đinh, chỉ là chúng tôi nghĩ, mình nên làm thế. Và những người yêu chồng thật lòng mới muốn làm như vậy. Họ không có tình cảm thật sự, họ sẽ chẳng bao giờ chuyên tâm vì người khác như vậy.
Tôi vốn là một người vợ an phận, chăm chỉ làm lụng, lúc nào cũng chỉ nghĩ cho chồng, cho con. Đi làm cả ngày, tối về tôi lại lao đầu vào việc nhà, chăm con. Nói chung, thời gian dành cả cho chồng con. Chồng tôi chưa bao giờ phàn nàn điều gì về tôi, thậm chí anh còn hay khen ngợi tôi là người đảm đang, tháo vát, anh còn nói tự hào vì lấy được tôi. Gia đình anh đối xử cũng rất tốt và trân trọng tôi. Có lẽ họ nghĩ, tôi là người phụ nữ tốt, là sự lựa chọn đúng đắn của anh.
Chồng tôi, ai cũng phải khen anh ngoan ngoãn, hiền lành. Ai cũng bảo vợ chồng tôi đúng là một cặp trời sinh. Vì anh đúng là đức độ. Chưa bao giờ tôi thấy anh to tiếng với ai trong nhà, đi ra ngoài cũng điềm đạm. Khi tôi sinh con, có việc gì anh cũng giúp, ân cần. Đêm con khóc, anh dậy chăm con cho tôi ngủ vì thương tôi vất vả con thơ cái quấn.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Thấy chồng như vậy, tôi mừng lắm. Có con là mọi việc chồng đều làm, ngay cả rửa bát, lau nhà. Vì con quấn tôi nên tôi không thể làm được gì cả. Có khách tới nhà, ai cũng khen chồng đảm đang, vì anh cứ đứng lên liên tục trong bữa ăn mà không sai vợ một cái gì cả. Tôi cảm thấy mình thật may mắn vì lấy được người chồng như anh.
Thú thực, tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện, chồng mình lại có ngày n.goại t.ình hay lén lút với người khác. Anh không thể hiện cái gì khiến tôi nghi ngờ cả. Tôi cảm thấy vui vẻ, quý mến anh, yêu thương anh vô cùng. Tôi muốn dồn hết tâm huyết này cho chồng, cho con.
Cuộc sống cứ trôi đi như vậy, tôi an tâm với việc làm vợ, làm mẹ của mình và cũng an tâm về người chồng tôi hoàn toàn tin tưởng. Cho đến một ngày, anh báo về muộn và bảo tôi phần cơm. Anh trình bày là hôm nay công ty liên hoan nên không thể không đi. Anh còn đăng ảnh lên FB cho tôi xem, thế nên không có gì tôi phải nghi ngờ cả.
Tối hôm ấy, anh về muộn và còn kể chuyện đang ăn thì mất điện thế nên mọi người giải tán luôn chứ định là di hát hò. Lúc anh thay đồ, anh c.ởi q.uần á.o trước mặt tôi. Vì là vợ chồng nên không còn ngại chuyện đó, với nhà cũng không có ai ngoài con nhỏ. Tôi bàng hoàng thấy anh mặc đồ lót của đàn bà. Trời ạ, tôi nhảy bổ lại hỏi anh, “anh mặc cái gì đây?”. Lúc ấy, anh nhìn xuống và mặt tái mét, không kịp phản ứng. Có lẽ, điều này ngoài sức tưởng tượng của anh, nó quá bất ngờ nên anh không kịp bịa ra lý do nào đó chống chế.
Anh bảo, &’anh, anh mặc nhầm’. Nhầm ư, nhầm thì nhầm của ai được vì đó là đồ của đàn bà. Anh đi liên hoan mà lại nhầm quần của đàn bà sao. Tôi choáng luôn, không còn gì để nói, anh đã n.goại t.ình, bằng chứng lù lù ra đó, còn chối sao được?
Sự thật này khiến tôi sốc nặng, tôi cảm thấy run rẩy toàn thân. Tôi đau khổ lắm, tại sao anh lại lừa dối tôi trắng trợn thế. Anh còn luôn tỏ ra mình là người đàn ông mẫu mực nữa. Tại sao lại ra nông nỗi này?
Anh kể cho tôi nghe chuyện mất điện. Phải chăng khi vào nhà nghỉ với người con gái kia đã mất điện, hoặc là đến nhà người ấy rồi mất điện để rồi anh vội vàng về nhà và mặc nhầm quần?
Trời ơi, tôi uất nghẹn nhưng lại thấy buồn cười vì anh. Anh là như vậy sao? Bây giờ, anh thú nhận là anh đã n.goại t.ình. Thật tình, tôi không thể nào tin được anh đã như thế từ khi nào. Chỉ là, không còn cách nào chối cãi nên anh đã phản bội tôi.
Bây giờ, nhìn anh, tôi cảm thấy ghê sợ. Tôi không muốn đề cập tới chuyện này nữa, nhưng sống với con người như vậy, ngoài miệng thì ngọt ngào còn bên trong thì lén lút n.goại t.ình. Tôi chán lắm rồi vì tôi không biết, anh còn làm những chuyện mờ ám gì sau lưng tôi nữa. Thật ra, anh yêu tôi được bao nhiêu và thật ra, tôi có nên tin tưởng anh nữa không? Sao mà có thể toàn tâm toàn ý với anh được nữa khi anh đã lừa dối tôi?
Theo VNE
Tôi muốn quên em đi
Mối quan hệ của tôi và em căng thẳng hơn. Tôi cố gắng thuyết phục bố mẹ để đồng ý cho chúng tôi. Tôi đưa em vê nhà nhiều hơn nhưng mỗi khi tới nhà thì khoảng cách giữa ba mẹ tôi và em lại càng xa hơn...
Tôi và em cùng t.uổi, sau cú va chạm ngày đầu tiên nhập học, tôi ấn tượng bởi cô gái cá tính, nụ cười thật tươi ấy. Cũng thật tình cờ chúng tôi cùng lớp, chuyện tình yêu của tôi bắt đầu từ khi ấy nhưng mỗi khi đứng trước em tôi run rẩy như đ.ứa t.rẻ bị bắt lỗi cho đến khi hết năm thứ 3 tôi lấy hết can đảm để tỏ tình với em. Và niềm vui ngọt ngào của ngày hôm ấy khiến tôi mãi không quên. Tình yêu đầu nồng nàn và khó phai.
Chuyện tình cảm của tôi và em bắt đầu khó khăn tôi được nhận suất du học Đức trong vòng 2 năm. Tôi phải lựa chọn giữa ước mơ và em... Vì mới yêu nên em sợ tôi thay lòng đổi dạ khi xa cách. Còn tôi phân vân giữa hai con đường cuối cùng tôi quyết định ở lại và học tiếp tại đây. Trong lòng tôi rất tiếc và cho tới tận bây giờ vẫn thế, nhưng tôi không đem trách nhiệm bỏ du học lên em. Chuyện tình yêu của chúng tôi như sang trang, không ngày nào tôi không cười. Hai chúng tôi đã có thời gian yêu nhau rất nồng nàn. Công việc khó khăn, mệt mỏi cũng không hề là gì khi mỗi lần mệt mỏi lại được thấy nụ cười, và cái massage lưng. Tôi không làm gì đi quá giới hạn, tôi muốn cưới em, và sẽ chỉ có em trong đêm tân hôn thôi. Chỉ trao nhau những nụ hồng nồng cháy. Những tưởng khi hai đứa có công việc ổn định chuyện tình cảm của chúng tôi sẽ có kết thúc đẹp...
Khó khăn tiếp theo là vấn đề cha mẹ tôi phản đối. Vì gia đình em không cơ bản. Chuyện này khiến tôi rất đau đầu. Nhà bên em khá lộn xộn. Ba của em bỏ nhà theo gái, mẹ em bán cá ở chợ. Có lẽ vì môi trường và những nỗi đau về tinh thần mà bà rất cay độc, bà hay c.hửi những câu chợ búa mỗi khi không hài lòng. Em có một người em trai chơi bời... Mối quan hệ của tôi và em căng thẳng hơn. Tôi cố gắng thuyết phục bố mẹ để đồng ý cho chúng tôi. Tôi đưa em về nhà nhiều hơn nhưng mỗi khi tới nhà thì khoảng cách giữa ba mẹ tôi và em lại càng xa hơn...
Tôi sẽ cất em vào tim tôi, chỉ cần thấy em cười tôi cũng hạnh phúc... (ảnh minh họa)
Cuối tháng 8 năm ngoái, ba em ra đi đột ngột, em cực kỳ đ.au x.ót. Em đã tự trách mình đã không có cơ hội báo hiếu cho cha. Sau khi đám tang qua một tháng, tôi ngỡ ngàng khi em nói lời chia tay. Lời giải thích rất ngắn gọn là em không vượt qua được rào cản gia đình tôi. Cái cảm giác như mình vừa bị rớt xuống hố sâu. Tôi đứng như trời trồng trước em, cho đến khi em cất bước đi rồi tôi vẫn không tin em có thể nói ra câu nói đó.
Suốt cả bốn tháng, cuộc sống của tôi chìm trong t.huốc l.á và rượu bia. Tôi bỏ việc, cuộc sống như không có ý nghĩa. Ba mẹ tôi lo sốt vó tưởng tôi bị bệnh trầm cảm. Và một ngày tôi có buổi nói chuyện với thầy giáo cũ, tôi đã có ý chí để sống tiếp, để bước trên con đường mới. Tôi tập đi con đường không có em. Tôi lao đầu vào làm việc để không nhớ đến em, nhưng đâu đó vẫn có hình bóng em khi bất chợt đi qua quán cà phê cũ. Và cũng rất nhiều lần tôi như kẻ si tình đứng từ xa trước cửa ngân hàng nơi em làm việc chỉ để được nhìn thấy em. Nụ cười của em khi xưa vẫn còn đó, cái cảm giác hạnh phúc khi được ngắm em vẫn tồn tại. Tôi tự nhủ như thế là được rồi, tôi sẽ cất em vào tim tôi, chỉ cần thấy em cười tôi cũng hạnh phúc. Và rồi em cũng phát hiện ra tôi...
Cứ như thế, chúng tôi thỉnh thoảng liên lạc với nhau như hai người bạn. Tôi cảm thấy được an ủi, vui sướng khi nghe giọng em cười, và cũng có khi trái tim se thắt trước những câu nói lạnh lùng, những tin nhắn một dòng của em. Con tim tôi cứ nghẹn ngào, tôi muốn quên em đi...
Theo VNE
Những bộ cánh 'không giống ai' của sao Việt Sao Việt không ít lần "lột xác" thành bà già hay hồi teen vì những bộ cánh "nhầm tuổi". Người ta nói rằng rằng t.uổi tác đơn giản chỉ là một con số không-hơn-không-kém, nhưng khi đề cập tới thời trang thì chúng lại biến thành chỉ số đo lường đáng tin cậy để bạn lựa chọn trang phục sao cho phù hợp...