Đau xé lòng khi tôi phải đứng từ xa nhìn con gọi người khác là mẹ
Chúng tôi lấy nhau đã 3 năm mà vẫn không có con. Ngày nào tôi cũng tự vấn bản thân mình, có phải tôi đối xử với con đẻ như vậy nên mới không có thêm đứa con nào khác?
Dẫu biết tôi không có tư cách để gặp lại con. Thế nhưng tôi vẫn buồn và đau lòng mỗi lần nghĩ tới. Tôi sinh ra trong một gia đình không cha mẹ. Từ nhỏ, tôi đã phải sống với bác ruột. Cuộc sống của tôi khổ vô cùng. Tôi không được ăn học đàng hoàng, lại bị phân biệt đối xử với các anh chị nên sinh ra hư hỏng, bất mãn.
Học xong lớp 12, tôi bỏ học lên thành phố kiếm tiền. Lúc ấy lạ lẫm lại không có ai thân thích, tôi theo vài người bạn hư hỏng và nhập nhóm của họ. Rồi tôi sa chân vào con đường làm gái.
Trong một lần đi khách, tôi vô tình để mình có thai. Người mà tôi có con cùng lại là người đàn ông có trách nhiệm. Anh nói sẽ cưới và chấp nhận quá khứ của tôi, chỉ cần tôi giữ con. Thế nhưng khi ấy tôi vẫn còn ham mê chơi bời. Tôi ra điều kiện, chỉ cần anh đưa cho tôi 200 triệu thì sau khi sinh con xong, tôi sẽ đưa con cho anh toàn quyền nuôi dưỡng.
Rồi tôi sa chân vào con đường làm gái. (Ảnh minh họa)
Từ khi mang bầu đến lúc sinh, tôi được chăm sóc rất tận tình. Đến ngày hoàn tất thủ tục nhận con, tôi hả hê cầm 200 triệu rồi để con cho người đàn ông ấy một mình chăm sóc.
Có 200 triệu trong tay, tôi ném tiền vào các cửa hàng quần áo, giày dép. Chẳng mấy chốc mà hết sạch số tiền ấy. Rồi tôi lại quay về con đường cũ. Nhưng chưa được bao lâu thì tôi bị đưa vào trại cải tạo.
Video đang HOT
Trong trại cải tạo, tôi may mắn gặp được một người phụ nữ. Tôi được học nghề để khi ra ngoài được hòa nhập với cộng đồng. Cũng nhờ mối quan hệ ấy mà tôi gặp được chồng mình bây giờ. Anh chính là con của người đã dạy tôi may vá.
Từ ngày hoàn lương, không lúc nào là tôi ngừng nhớ con. Nghĩ đến những gì mình đã làm, tôi ân hận lắm. Chỉ ước được một lần quay trở lại, nhất định tôi sẽ không đánh mất mình như thế.
Chồng tôi là người đàn ông tốt. Dù biết quá khứ không trong sạch của vợ nhưng chưa bao giờ anh nhắc đến. Tuy nhiên, chúng tôi lấy nhau đã 3 năm mà vẫn không có con. Ngày nào tôi cũng tự vấn bản thân mình, có phải tôi đối xử với con đẻ như vậy nên mới không có thêm đứa con nào khác?
Tôi bước nhanh đến bên con nhưng thằng bé tránh tay tôi và chạy đến bên một người phụ nữ. (Ảnh minh họa)
Nghĩ vậy, tôi đã tìm đến người đàn ông lúc trước để tìm con, anh ta chẳng thay đổi địa chỉ gì cả. Hôm ấy khi tôi đến nơi thì cũng là lúc con tôi đang đi học. Biết được trường mẫu giáo của con, tôi xin tấm ảnh nhỏ để mong đến trường nhận ra con với hy vọng một lần gặp mặt.
Nhìn thấy con bước ra khỏi lớp, tim tôi đập thình thịch. Tôi bước nhanh đến bên con nhưng thằng bé tránh tay tôi và chạy đến bên một người phụ nữ khác. Con tôi còn gọi cô ấy là mẹ và trông thằng bé cũng rất vui.
Tôi biết giờ mình không là gì của con nữa rồi. Cái giá mà tôi phải trả sao lại đắt đến thế. Giờ đây tôi không được nghe con gọi mẹ, cũng không thể sinh thêm đứa con nào khác. Tôi bất hạnh quá phải không?
Theo Trí Thức Trẻ
Bạn gái đã nhận lời yêu người khác trong khi hứa hẹn cuối năm cưới
Sau 1 tuần say mèm, bất mãn với cuộc đời, hận người tình, cuối cùng tôi cũng cố gượng dậy sau nỗi đau bị phản bội này. Mọi thứ đến quá nhanh, trong một tình cảnh mà tôi không thể nào lường hết được. Nhưng giờ không còn sự lựa chọn nào khác cả, tôi chỉ biết chấp nhận mà thôi.
Nếu chỉ yêu đương đơn thuần, có lẽ tôi đã không đau khổ nhiều đến thế. Bạn bè động viên bảo tôi đừng dại thế, mới 27 tuổi, còn trẻ, sao phải vì một cô gái không ra gì mà hủy hoại đời mình. Nhưng sao cứ nghĩ đến những năm tháng qua tôi lại không cầm được nước mắt. Tôi vốn là người sống tình cảm và nặng về quá khứ...
Tôi với cô ấy yêu nhau được 4 năm rồi. Chúng tôi quen nhau từ năm thứ nhất đại học. Mối tình sinh viên ngọt ngào, mơ mộng lắm. Mặc dù khi đó còn khá trẻ nhưng tôi luôn xác định sẽ cưới cô ấy làm vợ. Sang năm thứ hai, tôi còn chủ động xin đi làm thêm để có tiền. Số tiền kiếm được tôi giúp bạn gái sinh hoạt, chi tiêu. Thậm chí khi dư giả tôi còn đưa cô ấy đi du lịch ngắn ngày. Biết bao kỉ niệm giữa hai đứa không làm sao mà kể hết.
Vì yêu nhau lâu nên tôi về nhà bạn gái chơi khá nhiều lần. Bố mẹ cô ấy quý tôi lắm. Có lẽ cũng bởi tôi si mê cô ấy nhiều nên hai bác cũng cảm động. Hai bác còn động viên chúng tôi cố gắng học tập, kiếm việc làm, sau này ổn định thì cưới.
Thấm thoát chúng tôi cũng tốt nghiệp. Tôi yêu nên muốn cưới sớm. Lúc này bạn gái tôi khóc lóc kêu rằng không muốn lấy chồng xa, không muốn về quê chồng. Tôi cũng hiểu cho cô ấy. Chúng tôi ở xa nhau nhiều quá, thân con gái không một ai muốn phải lấy chồng xa cả.
Tôi tính đến việc hai đứa ở lại thành phố lập nghiệp. Ban đầu bạn gái tôi đồng ý nhưng sau cô ấy lại thay đổi. Tôi về nhà gặp bố mẹ bạn gái để cùng bàn tính. Hai bác bảo muốn tôi về đây sống luôn. Về đây hai bác xin việc cho cả hai đứa, lại gần bố mẹ vợ sẽ tiện chăm nom con cháu cho thay vì sống bơ vơ trên Thành phố. Để tạo điều kiện, hai bác bảo sẽ không bắt tôi ở rể, hai đứa sẽ tạm thời thuê nhà ở riêng bao giờ có điều kiện thì mua.
Lúc đó tôi cũng hơi ái ngại. Bạn bè bảo tôi là đàn ông, đã chiều bạn gái tới mức không bắt về quê chồng làm dâu, sống ở thành phố, giờ lại còn định về quê vợ ở thì chẳng ra sao. Nhưng vì quá yêu, tôi quyết định gạt bỏ mấy cái suy nghĩ đó. Quan trọng là vợ chồng hạnh phúc bên nhau chứ ở đâu quan trọng gì.
Thế là tôi đồng ý. Trước mắt do chưa xin được việc cho tôi nên bạn gái về quê tìm việc trước. Nhờ có người quen, nên chỉ 1 tuần sau cô ấy đã được nhận đi làm. Tôi mừng lắm, nghĩ một đứa ổn định thì sẽ nhanh chóng lo liệu được cho tương lai.
1 tháng tôi về thăm cô ấy 2 lần. Tháng đầu tiên còn vui vẻ, bình thường. Đến tháng tiếp theo, khi tôi về có nghe mọi người bàn tán có anh nào đó đang theo đuổi, tán tỉnh cô ấy. Anh ta đến nhà chơi nhiều lần, còn ở lại ăn cơm nữa. Biết chuyện tôi nổi cáu, cãi nhau với cô ấy. Trước đây bạn gái tôi rất hiền nhưng không ngờ lần này cô ấy cãi cự rất hăng.
Thái độ phản kháng đó càng khiến tôi cay cú vì nghĩ bạn gái có tình cảm với người mới. Giận quá mất khôn, tôi thậm chí còn nói: "Em mà không dừng chuyện gặp gỡ người kia lại thì chia tay đi". Vậy mà cô ấy đồng ý ngay tắp lự.
Tôi giận cắt liên lạc mấy hôm. Vậy mà chỉ ít bữa sau đã nghe tin cô ấy có người yêu mới, sắp cưới tới nơi. Tôi choáng quá. Tôi tìm về tận nhà để hỏi cho ra nhẽ. Bố mẹ cô ấy cũng thờ ơ, lạnh nhạt tỏ ý không muốn tiếp tôi. Mẹ bạn gái còn nói: "Nó bảo cháu đòi chia tay, rồi còn không điện thoại nhiều ngày. Em nó là con gái không thể mạo hiểm được, giờ có người đặt vấn đề nó phải nhận lời thôi. Chính anh là người nói chia tay có phải nó đâu".
Tôi chết lặng. Nhiều ngày sau tôi mới lân la dò hỏi được lí đó thực sự là vì cả gia đình cô ấy không muốn cho lấy tôi. Họ sợ tôi đồng ý về bên đó sống chỉ là tạm thời, sau này cưới rồi không chừng tôi lại kéo vợ về bên quê. Còn nếu tôi cũng vẫn ở đấy thì thân cô, thế cô, so với gia đình người kia sống tại đấy không bằng được. Vậy là tất cả bàn nhau để quay lưng lại với tôi như thế đấy.
Theo Phununews
Hứa hẹn cuối năm cưới, vừa về quê 2 tháng, bạn gái đã nhận lời yêu người khác Không chỉ bạn gái mà bố mẹ cô ấy cũng bao che để tìm người yêu mới cho con gái họ. Tôi về tìm, tất cả đều coi tôi như người dưng... ảnh minh họa Sau 1 tuần say mèm, bất mãn với cuộc đời, hận người tình, cuối cùng tôi cũng cố gượng dậy sau nỗi đau bị phản bội này. Mọi...