Dâu phố về quê ăn Tết và chuyện “giường chiếu”
Bây giờ nghĩ lại tôi vẫn thấy xấu hổ vì phi vụ gãy chân giường bất đắc dĩ đó. Nhưng nhờ có vụ gãy giường ấy mà tôi quý mẹ chồng hơn và cũng không còn sợ hãi khi về quê chồng mỗi dịp Tết nữa.
Cưới nhau xong chúng tôi đi hưởng tuần trăng mật rồi về nhà riêng dưới thành phố ở. Tết này cũng là dịp đầu tiên tôi về nhà chồng dài ngày. Mọi khi về quê thăm bố mẹ chồng rồi đi luôn trong ngày vợ chồng tôi cũng chưa ngủ lại đêm nào cả. Về lần này bố chồng tôi hăm hở khoe đã dọn cái nhà ngang để vợ chồng tôi ngủ mấy ngày Tết. Thấy bố chồng nói thế tôi nghĩ bụng chắc mọi thứ cũng đâu vào đấy rồi và cũng yên tâm phần nào.
Tôi không phải cành cao đài các gì nhưng đúng là ở quê với thành phố hoàn cảnh và cách sống khác nhau nhiều quá, tôi phát hoảng vì cái giường mà vợ chồng tôi phải ngủ mấy hôm Tết, giường gì mà nhìn vừa cũ, vừa ọp ẹp. Mới chỉ mình tôi ngồi lên thôi mà đã nghe thấy tiếng cót két rồi, huống hồ là hai vợ chồng. Đã thế giường lại không có đệm thì làm sao mà ngủ được. Nghĩ thế tôi chau mày lại, có lẽ chồng tôi biết ý nên nắm chặ.t ta.y tôi ra hiệu thông cảm.
Tôi nghĩ bụng: thôi thì nhập gia tùy tục, người ta sống được thì mình cũng cố gắng vậy, đây lại là cái Tết đầu tiên về nhà chồng, tôi không muốn bố mẹ chồng có ấn tượng không tốt về mình. Nhưng nghĩ thế thôi nhưng tôi vẫn ấm ức lắm. Lúc ấy tôi nhớ nhà mình dưới thành phố vô cùng, tôi chỉ ước được đặt lưng xuống đệm ấm ngủ một giấc thật ngon lành. Ở quê cái gì cũng cũ, cái gì cũng thiếu, tôi khó khăn lắm mới không khóc.
Tối đến sau khi được chồng dỗ dành, tôi cũng bớt tủi thân phần nào. Vợ chồng mới cưới nên chồng tôi đêm nào cũng muốn “yêu” vợ, lúc ấy tôi cũng không còn tỉnh táo để nhận ra cái giường không có đệm, cũ kỹ nữa, chúng tôi trao nhau những nụ hôn ngọt ngào, cảm giác rạo rực của hai đứa làm chúng tôi quên hết mọi thứ xung quanh, đang lúc cao trào thì bỗng” rắc, rắc” sau đó là tiếng “rầm” chúng tôi bàng hoàng nhận ra là một chân giường đã bị gãy.
Nhưng nhờ có vụ gãy giường ấy mà tôi quý mẹ chồng hơn và cũng không còn sợ hãi khi về quê chồng mỗi dịp Tết nữa. (ảnh minh họa)
Tiếng động quá to làm bố mẹ chồng tôi ở nhà trên cũng nghe thấy, ông bà chạy xuống chỗ chúng tôi gõ cửa, chúng tôi luống cuống vơ vội đám quần áo và mặc vào. Tôi chạy ra mở cửa, mẹ chồng tôi bật điện lên và hỏi xem có chuyện gì với chúng tôi không. Chưa hết bàng hoàng vì bị gãy giường lúc đang sung thì, tôi giật mình nhìn xuống thì thấy tôi đang mặc quần của chồng và chồng tôi thì tất nhiên là đang mặc quần của tôi.
Video đang HOT
Mẹ chồng tôi nhìn khung cảnh có lẽ bà đã hiểu chuyện rồi cười khúc khích dắt tay bố chồng tôi đi lên nhà không quên dặn chồng tôi mang mấy hòn gạch ở bờ sân vào kê lại ngủ tiếp rồi mai sửa sau.
Tôi đóng cửa vào, hai vợ chồng tôi nhìn nhau mà vừa xấu hổ lại vừa buồn cười, lúc ấy tôi nghĩ bụng không biết sáng hôm sau nhìn bố mẹ chồng thế nào đây, xấu hổ không để đâu cho hết.
May mà mẹ chồng tôi cũng là người tâm lý, sáng hôm sau bà coi như không có chuyện gì xảy ra nên tôi cũng đỡ thấy xấu hổ hơn. Còn chồng tôi sáng hôm sau thì hì hụi đi đóng lại chân giường. Anh nói vui với tôi: “Anh chắc chắn đóng lại cả bốn chân rồi vợ yêu ạ” rồi cười hóm hỉnh.
Bây giờ nghĩ lại tôi vẫn thấy xấu hổ vì phi vụ gãy chân giường bất đắc dĩ đó. Nhưng nhờ có vụ gãy giường ấy mà tôi quý mẹ chồng hơn và cũng không còn sợ hãi khi về quê chồng mỗi dịp Tết nữa.
Tôi cảm thấy thêm yêu mến và trân trọng những con người thôn quê chân chất, giản gị và đầy đáng yêu. Tôi thấy mình thật may mắn khi được làm dâu “nhà quê”.
Theo VNE
"Kế sách" dâu lười trốn việc ngày Tết
Mỗi dịp Tết đến là chị em làm dâu lại phát mệt vì nghĩ đến chuyện mấy ngày ở nhà chồng, cơm nước cỗ bàn, lúi húi dưới bếp...
Em cũng làm dâu, nhưng nhàn lắm, vì học hỏi kinh nghiệm của các chị đi trước và đúc rút ra mấy mẹo nhỏ cho mình
1. Không bao giờ cố gắng thể hiện là "dâu đảm"
Các cụ đã dạy: biết nhiều khổ nhiều, suy ra biết ít hay không biết cho nó sướng thân. Em là dâu thứ, là gái Hà Nội, lại lấy chồng em khi anh ấy đã qua tuổ.i 30, cả nhà đang sợ ế vợ nên nhìn chung là "con đường làm dâu" bước đầu đã được "trải thảm đỏ".
Tuy nhiên, đề phòng tất cả những mệt mỏi, vất vả có thể phải gánh chịu về sau, ngay từ cái Tết đầu tiên, em đã "chứng tỏ" cho cả bố mẹ chồng, họ hàng bên chồng thấy: em là dâu "lười".
Đừng ai mong chờ chuyện em "xông pha" vào bếp đảm đang khi nhà có khách hay đến bữa cơm hàng ngày. Đừng mong chờ chuyện em nhanh nhẹn vắn tay áo bưng mâm, rửa bát dọn dẹp sau khi ăn xong.... Em chỉ giúp cất dọn nồi cơm chẳng hạn rồi lăng xăng cất bát nước mắm hay bát canh. Còn đến giờ nấu ăn ở nhà bố mẹ chồng, em xuống bếp hỏi chị dâu: hôm nay nhà mình có ăn miến hay bánh chưng rán không chị, em chỉ thích ăn và biết nấu 2 món đó thôi, có thì để em nấu cho!! Làm giỗ ở quê thì em và chồng tranh thủ thời gian 1 năm về 1 lần để đi chúc Tết, tránh được đoạn nấu nướng. Ăn xong thì con cháu đầy ra đấy, đi mà rửa bát, học đảm đang trước khi lấy chồng, đấy là mấy bà cô bà dì nói vậy, nên em cũng được nhờ.... Được cái là bà chị dâu lại chăm chỉ và bố mẹ chồng đang khỏe, mới ngoài 60, vẫn làm mọi việc tốt nên em cũng chả có gì phải băn khoăn, áy náy.
Đừng ai mong chờ chuyện em "xông pha" vào bếp đảm đang khi nhà có khách hay đến bữa cơm hàng ngày. (ảnh minh họa)
Với lại theo em nghĩ, muốn sướng cũng phải có mẹo một chút. Lúc cỗ bàn, chuẩn bị hay nấu nướng, em đi chơi Tết với chồng hoặc cố tình ngủ dậy muộn, mặc kệ chị dâu và mẹ chồng. Khi khách đến thì em mới bắt đầu lăng xăng vào bếp rán phồng tôm, bày đĩa các kiểu.....thế là vẫn được khen đảm đang. Trong khi vào giờ đó, chị dâu đang bận cho con ăn, thành ra "có làm mà không có tiếng"! Ở đời, sống cũng phải biết mẹo 1 chút thì vẫn ổn mà không mất sức phải không các chị? Mà suy cho cùng, mình cứ phải vui, phải khỏe, phải nhàn trước tiên thì những người sống quanh mình mới vui theo! Chứ thử vất vả, cực nhọc rồi mặt mày bí xị xem, chồng con rồi bố mẹ có "yên" được không?
Năm nay em có con nhỏ mới hơn 6 tháng nên lại càng tiện, nhiệm vụ lớn nhất của em là chăm bản thân và chăm con, ai thích làm gì thì làm.
2. "Chỉ đạo" chồng đến nơi đến chốn
Cũng nhờ học hỏi kinh nghiệm trên các diễn đàn và các chị, các bạn nên ngay trước khi lấy nhau em đã thỏa thuận tất cả mọi việc từ kinh tế tài chính đến quan hệ họ hàng...
Tất cả mọi thứ tiề.n nong, lễ lạt bên nhà chồng đều là em ra mặt, em tặng, em trao...., cấm chồng "vượt mặt". Nên nhà chồng nể em một phép, không có ý kiến này nọ. Kể cả là chuyện "dâu lười" cũng "no comment" luôn.
3. Có tiề.n cũng phải ra vẻ khó khăn
Tất cả mọi thứ tiề.n nong, lễ lạt bên nhà chồng đều là em ra mặt, em tặng, em trao...., cấm chồng "vượt mặt". (ảnh minh họa)
Em thấy nhiều người tranh thủ dịp Tết để "khoe của" bằng quà biếu, hay tiề.n mừng tuổ.i.... Mấy chị bạn em còn bảo, mừng 50 nghìn thì người mình cũng sang, cũng quý hơn hẳn là 20 nghìn. Ừ thì đúng nhưng mà chưa sâu. Các chị không nghĩ đến năm nay mừng 50 nghìn thì sang năm cũng phải mừng 50 nghìn thậm chí phải hơn. Năm nay biếu 5 triệu thì sang năm người ta mong 6 - 7 triệu. Đấy, tự dưng mang dây buộc mình. Rồi sau lại kêu sợ Tết vì tốn kém.
Em về nhà chồng đúng 4 ngày Tết, em mang chỉ 1 bộ đồ ngủ, 2 bộ đi chơi, quần áo rất bình thường, dù ngoài kia em có cả tủ đủ các loại. Lì xì Tết em phân ra 3 mức, thân thích lắm (tính ra khoảng 3-4 cháu) em mừng 50 nghìn, còn lại phổ biến là 5 nghìn, 10 nghìn. Em không sắm sửa gì cho bố mẹ chồng (em thấy không cần thiết, với lại mẹ luôn bảo: các con về là mẹ vui rồi, không cần phải mua sắm gì), bánh kẹo mua vài gói, thêm ít quả bưởi Diễn, biếu thêm 1 triệu. Thế là xong 4 ngày Tết! Rất nhẹ nhàng, không phải vắt óc đau đầu nghĩ ngợi gì. Mà cũng đỡ phiền về sau này, mọi người cứ tưởng mình xông xênh lại hay nhờ vả, xin xỏ, mệt lắm!
Vì mấy mẹo nhỏ trên mà năm hết Tết đến với em cứ nhẹ như lông hồng!
Theo VNE
"Nghỉ Tết 9 ngày, tha hồ làm dâu nhé!" Cô bạn tôi gào vào tai tôi như thế và cười một cách sảng khoái khi biết tin tôi chỉ còn 1 tuần nữa là cưới chồng và cũng còn hơn tháng nữa là Tết. Lẽ ra, tôi chẳng có gì phải lo lắng, chẳng có gì phải sợ hãi, vì bố mẹ chồng tương lai rất tốt với tôi, yêu quý tôi....