Đau lòng những đứa trẻ mang hình hài của… khỉ
Lo sợ con trai “ế” vợ lại mang nặng tư tưởng lạc hậu, người cha quyết định đi hỏi đứa cháu họ về làm dâu. Đau đớn thay, những đứa con do đôi vợ chồng trẻ ấy sinh ra đều mang hình hài kỳ lạ. Không chỉ thế, đứa nào cũng nói không thành tiếng, chỉ biết dùng tay ra hiệu. Nhiều người độc miệng còn đồn đoán, chắc hẳn là do ngôi nhà của ông họ bị bùa chú nên gia cảnh mới có kết cục bi thảm như thế.
Anh em hồn nhiên lấy nhau
Những cơn mưa đầu mùa dường như làm cho vùng đất Yên Sơn (Thông Nông, Cao Bằng) thêm lạnh lẽo. Được người dân địa phương chỉ đường, chúng tôi đã tìm về gia đình có những đứa con mang hình hài của khỉ. Trước đó, dẫu đã nghe kể về câu chuyện đau lòng nhưng chúng tôi vẫn không thể hình dung được sự trớ trêu của số phận, bi kịch của gia đình ấy lại nặng nề đến như vậy. Anh Vi Văn Đôn (36 tuổi), người cha đau khổ của những đứa trẻ bất hạnh này, rầu rĩ cho biết: “Không hiểu ông trời xui khiến hay trừng phạt như thế nào mà vợ chồng tôi lại sinh ra những đứa con như thế. Ngày trước, khi chúng tôi lấy nhau, mọi chuyện đều do cha mẹ sắp đặt. Giờ đây, con cái sinh ra lại chẳng như mình mong muốn”.
Những đứa con bất hạnh của anh Đôn – chị Nhung. Ảnh TG
Theo người dân nơi đây, bà Nông Thị Hạ và bà Nông Thị Nông là hai chị em ruột. Khi đến tuổi cập kê, bà Hạ được gả về làm vợ ông Vi Văn Khẳm (SN 1951). Còn người em gái thì được cha mẹ bắt về cho một chàng rể khác (theo tục của người Nùng). Thời gian thấm thoát trôi đi, ông bà Khẳm sinh được hai người con khỏe mạnh là Đôn và Nương. Họ khôn lớn, giỏi giang như mọi đứa trẻ khác. Thế rồi cũng đến ngày, gia đình bà Hạ tổ chức một đám cưới linh đình tiễn Nương về nhà chồng. Ai nấy đều chúc phúc cho đôi vợ chồng trẻ. Em gái thì đã yên bê gia thất, còn Đôn – cậu con trai duy nhất trong gia đình vẫn chưa tìm được mối nào ưng ý khiến cha mẹ anh không khỏi lo lắng. Chàng trai bản ấy tính tình nhút nhát lại ít nói nên việc anh đi hỏi vợ càng khó khăn hơn.
Thương con, ông bà Khẳm quyết định gọi anh em họ hàng về để bàn bạc việc tìm vợ cho Đôn. Sau một ngày suy đi tính lại, gia đình ông Khẳm quyết định hỏi chị Nông Thị Nhung (con gái bà Nông – cũng chính là em họ của Đôn) về làm dâu. “Khi đó, cả họ bàn lên bàn xuống mà vẫn không biết tìm ai về làm vợ Đôn được. Quanh vùng cũng chỉ có mỗi cái Nhung, con gái bà dì là chưa có chồng. Chúng tôi nghĩ rằng cho thằng Đôn lấy con cái trong nhà thì về sau, con dâu sẽ biết yêu quý bố mẹ chồng hơn. Phần cũng là anh em nên cũng dễ bề nói chuyện sính lễ. Nếu sau này trong cuộc sống, chúng có cãi cọ xích mích hay mâu thuẫn thì cũng dễ giải quyết hơn”, Ông Vi Văn Khằm kể lại sai lầm trong quá khứ. Ngay sau đó, mọi thủ tục ăn hỏi đến sính lễ được chuẩn bị đầy đủ. Chỉ trong vòng chưa đầy một tháng, đám cưới giữa Đôn và Nhung diễn ra rình rang trước sự chứng kiến của hai bên gia đình. Và cứ thế, họ về chung sống với nhau, hồn nhiên sinh con đẻ cái.
Video đang HOT
Hệ quả từ cuộc hôn nhân cận huyết
Sau ngày cưới, Nhung chính thức làm dâu trong gia đình Đôn. Hai anh em con bác con dì bỗng dưng trở thành vợ chồng. Người dân cũng không lấy đó làm lạ vì chuyện lấy vợ lấy chồng cận huyết ở vùng này đã trở thành một lẽ bình thường. Ba năm sau, cậu con trai đầu lòng của vợ chồng Đôn chào đời. Trong niềm vui khôn xiết, anh đặt tên con là Vi Văn Đông. Và rồi, để Đông có anh có em chơi với nhau, hai vợ quyết định sinh thêm cháu thứ 2 là Vi Văn Tiến. Ban đầu khi được sinh ra, Đông và Tiến đều như những đứa trẻ bình thường khác. Hai vợ chồng nuôi nấng, những mong 2 đứa trẻ lớn lên sẽ phần nào giúp đỡ cha mẹ lo toan cuộc sống mưu sinh. Thế nhưng, điều kỳ lạ và đau lòng là, càng lớn Đông và Tiến lại càng… không giống người, nói đúng hơn là rất giống khỉ. Buồn là một nhẽ nhưng bất chấp lời cảnh báo của cán bộ xã không nên sinh thêm con thứ 3, vợ chồng anh Đông – chị Nhung vẫn quyết tâm sinh thêm hai cháu nữa là cháu Vi Thị Huế và Vi Thị Hiếu. Vợ chồng anh tiếp tục mong mỏi hai đứa con này sẽ bù đắp được những khiếm khuyết của hai anh trai. Trớ trêu thay, mấy đứa con của anh chị đều có hình hài khác lạ, đặc biệt là “cấm khẩu”, chỉ có duy nhất cháu Huế biết nhận thức bình thường.
“Tôi cũng không ngờ gia đình lại phải chịu tình cảnh này. Khi thằng Đông mới sinh ra, nó kháu khỉnh lắm. Ông bà còn mổ lợn gà để ăn mừng. Sau hơn một tuổi, thằng bé vẫn chưa biết nói. Gia đình chỉ nghĩ là Đông chậm nói mà thôi. Rồi chúng tôi sinh tiếp thằng Tiến, cả hai anh em đều được chúng tôi yêu thương, chăm sóc chu đáo. Nhưng càng lớn chúng càng không giống người thường mà giống mấy loài linh trưởng trong rừng. Cả ngày chúng chỉ biết kêu rú, chúng tôi nhìn mà xót xa quá”, anh Đôn hai mắt đỏ hoe tâm sự. Kể từ lúc bọn trẻ trở nên dị dạng, người dân trong bản cũng bắt đầu đàm tiếu về gia đình ông Khằm. Họ cho rằng, ngày trước ông Khẳm vì tức giận đã bắn chết con trâu của một hộ dân trong bản khi trâu ăn sắn của ông, nên bị chủ trâu bỏ “bùa chú”. Có người còn quả quyết rằng, trước lúc bỏ bùa, người ta đã yểm lời nguyền trong bùa, để những thế hệ sau của ông Khẳm sẽ không có kết cục tốt đẹp. Chưa dừng lại ở đó, câu chuyện còn được thêu dệt thêm: Những đứa trẻ mà anh Đôn sinh ra có hình hài giống khỉ, chắc chắn sau này, chỉ trong thời gian không lâu sẽ biến thành thú rồi đi vào rừng sinh sống.
Anh Vi Văn Đôn. Ảnh TG
Điều khiến gia đình ông Khằm hoang mang là đã xuất hiện lời đồn, hễ người nào trong bản bị ốm đều do chịu ảnh hưởng từ bùa chú của ông mà ra. Không phải ai cũng hiểu được chuyện như bà Lìu Thị Diên (65 tuổi), người hàng xóm sát vách nhà anh Đôn: “Từ khi tôi còn rất nhỏ đã sống gần gũi với gia đình ông Khằm. Chuyện quái thai, rồi chuyện bùa chú, tôi không tin. Trước đến nay, chúng tôi ở gần đây nhất có thấy bị sao đâu? Phần cũng tại mọi người mê tín quá nên cứ bị bệnh là lại đổ tại gia đình thằng Đôn. Người ta sinh con, rồi chăm bẵm cũng khổ lắm chứ, ai lại muốn rơi vào hoàn cảnh như vậy đâu. Vợ chồng nó cũng khổ lắm, ông Khẳm thì giờ đã tuổi già sức yếu. Sinh đến 4 đứa trẻ tật nguyền như vậy, hai vợ chồng làm quần quật có thấy bao giờ bao đủ ăn đâu”. Theo anh Đôn, gia đình anh vì đông người quá, lại ít đất đai nên chẳng có vụ mùa nào là đủ ăn. Lúc nào có thời gian, hai vợ chồng lại xuống xã làm thuê làm mướn kiếm thêm thu nhập trang trải cuộc sống. Khổ là vậy nhưng nỗi đau tinh thần mà anh Đôn – chị Nhung đang gánh chịu còn lớn hơn gấp bội lần.
Khi ánh nắng ban chiều bắt đầu buông, chúng tôi tạm chia tay gia đình có những đứa con kỳ lạ đó. Câu nói đầy nước mắt của chị Nhung cứ ám ảnh mãi lòng người đi: “Người ta vẫn cứ nói con chúng tôi không phải là người mà là quái thai, nên đem đi nơi nào đó xa chôn hoặc thả vào rừng để tránh ảnh hưởng tới cả làng. Nhưng con cái mình sinh ra mà, đâu phải cứ muốn bỏ là bỏ đâu. Bởi thế, hai vợ chồng tôi mới lên xã để trình bày thì mới biết nguyên do là vì chúng tôi lấy nhau cận huyết. Chuyện vợ chồng là do cha mẹ sắp đặt, chúng tôi thiếu hiểu biết nên chẳng hề lường được điều đó. Giờ bảo vợ chồng tôi bỏ cũng không thể được nữa, dù sống với nhau chỉ một ngày cũng vẫn mang nặng nghĩa tình mà”.
Bà Lục Thị Khằn, Phó Chủ tịch UBND xã Yên Sơn, cho biết: “Anh Đôn lấy vợ cận huyết nên sinh con như thế là điều rất dễ giải thích. Không hề có chuyện bỏ bùa chú hay quái thai như lời đồn thổi. Địa phương cũng có rất nhiều hộ lấy nhau cận huyết nhưng không đến nỗi sinh con ra giống như gia đình Đôn. Nhân trường hợp này, chính quyền cũng đã vận động khuyến cáo người dân không lấy nhau cận huyết, để những chuyện đáng buồn như thế sẽ không còn tái diễn”.
Theo Đức Họ (Đời sống & Hôn nhân)
Những nỗi đau từ hôn nhân cận huyết
Ở một số xã của huyện Thông Nông và huyện Bảo Lâm, tỉnh Cao Bằng, vẫn còn những em nhỏ còi cọc, tật nguyền, do được sinh ra trong cuộc hôn nhân cận huyết thống. Cũng có những cặp vợ chồng nơi đây sinh tới 22 người con hay tình trạng một ông chồng có nhiều vợ...
Những hủ tục lạc hậu này khiến đời sống của đồng bào vẫn chưa có nhiều đổi thay.
Chị Lục Thị Khằn - Phó Chủ tịch UBND xã Yên Sơn (huyện Thông Nông) - dẫn chúng tôi đến nhà chị Nông Thị Nhung, ở xóm Khau Thượng, xã Yên Sơn. Vừa vào đến cổng, cả đoàn công tác giật mình vì một vật từ trên cây rơi bịch xuống đất. Chị Khằn vội trấn an chúng tôi: "Thằng Đông (Vi Văn Đông) đấy, nó tuy tật nguyền nhưng leo cây rất giỏi, thấy khách lạ nên nó nhảy xuống dọa đấy". Chúng tôi định thần, nhìn lại thì thấy một thiếu niên chừng 14 - 15 tuổi, đầu nhỏ xíu, chân tay co quắp, đi lại rất khó khăn.
Ngăn chặn hôn nhân cận huyết cần sự thông hiểu của mỗi người và cả xã hội.
Theo lời kể của chị Lục Thị Khằn, Vi Văn Đông và 3 em là Vi Văn Tái, Vi Thị Hiền và Vi Văn Khằm đều là nạn nhân của cuộc hôn nhân cận huyết giữa chị Nông Thị Nhung và anh Vi Văn Đôn. Họ vốn là anh em con cô, con bác, bị hai gia đình ép gả mà thành vợ thành chồng. Sinh Đông ra, anh chị cũng không hề biết là do cận huyết mà nó thành ra thế. Điều đặc biệt là đứa con gái thứ 2 của anh chị vẫn khỏe mạnh bình thường. Nhưng đến đứa thứ 3, thứ 4, rồi thứ 5 thì đứa nào cũng không bình thường như Đông, thậm chí do đông con, cộng với gia đình nghèo túng nên chúng ngày càng teo tóp và chẳng đứa nào biết đi. Vừa rồi, do quá ốm yếu nên đứa con thứ 3 của anh chị đã chết.
Cũng theo chị Khằn, ngoài gia đình chị Nhung, trong xã còn có 9 trường hợp khác cũng là hôn nhân cận huyết thống.
Không chỉ hôn nhân cận huyết, mà ở các xã vùng cao nơi có đông đồng bào Mông, Dao sinh sống, tình trạng tảo hôn và sinh nhiều con cũng khá phổ biến. Riêng ở xóm Tả Bốc, xã Lương Thông của huyện Thông Nông thôi cũng có khá nhiều câu chuyện bi hài về chuyện này.
Ông Trương Văn Ve, ở xóm Tả Bốc có lẽ là người nổi tiếng nhất không chỉ ở Cao Bằng vì "thành tích" sinh nhiều con. Năm nay mới 48 tuổi, nhưng ông Ve đã kịp lấy hai bà vợ và sinh được 22 người con. Trước khi chưa lấy vợ, gia đình ông thuộc loại giàu có nhất xóm Tả Bốc, ngô đầy bồ, bò cả đàn, nhà thì to nhất xóm không thiếu thứ gì.
Năm 18 tuổi, ông Ve lấy vợ, sau 4 lần mang thai vợ ông chỉ toàn đẻ con gái, khi qua nhà hàng xóm uống nước, uống rượu lại bị hàng xóm khích bác, là con gái thì ngồi hàng ghế dưới không được ngồi cùng mâm, rồi chắc không có người nối dõi tông đường... thế là năm 1993, ông Ve quyết định lấy vợ hai là bà Hà Thị Dậu và bà Dậu đã sinh cho ông một cậu con trai. Để ăn mừng sự kiện này, ông mổ cả lợn khao cả xóm xem còn ai khinh thường được ông nữa. Thấy vợ hai sinh con trai, sợ bà hai cướp mất chồng và ruộng đất, bà cả cũng quyết định sinh đứa thứ năm và cũng là con trai. Cũng từ đây, hai bà vợ ông Ve hễ vợ cả mang bầu, thì vợ hai lại đẻ và ngược lại liên tục kết quả là hai bà vợ của ông Ve đẻ được 22 người con. Trong đó bà vợ cả đẻ được 10 đứa con, còn vợ hai 12 đứa con.
Ông Ve ở chung một nhà với hai người vợ và đàn con của mình được 10 năm và số tài sản cha mẹ để lại cứ dần bay đi, cuộc sống sung túc xưa nay thay bằng cảnh nheo nhóc. Các con ông giờ đến mèn mén và rau bí cũng không đủ ăn, một năm gia đình phải thiếu ăn đến mấy tháng. Để bù vào, ông phải bán bò, bán ruộng để nuôi con.
Đến khi không còn cái gì bán được, để đỡ miệng ăn, ông gả chồng cho các con gái từ rất sớm. Đứa sớm thì lấy chồng năm 12 tuổi, đứa muộn thì ông gả chồng năm 17 tuổi. Nhưng khổ nỗi, con gái gả đi thì con dâu lại về, thằng Tú, thằng Vàng nhà ông đều đến 17 tuổi là đòi lấy vợ. Vậy là ông lại còng lưng ra kiếm tiền để lấy vợ cho con. Mà chúng lấy vợ thì lại phải đẻ, phải có chỗ ở cho con cái chúng chứ. Ngôi nhà sàn cũ kỹ của ông giờ phải gồng mình chứa những 27 nhân khẩu. Cực chẳng đã ông Ve lại phải vay mượn tiền, mua được một mảnh đất trên núi để dựng tạm căn nhà và mang theo bà vợ hai cùng 11 người con lên núi để ở.
Theo Mạnh Hà
Baotintuc.vn
Người đàn ông U50 trong hình hài đứa trẻ lên 10 Đã 46 tuổi đời, nhưng anh Đỗ Quý Dân (ngụ Vĩnh Bình, Chợ Lách, Bến Tre) vẫn mang hình hài của một đứa trẻ lên 10 và được nhiều người gọi vui là "trẻ mãi không già". Đến xã Vĩnh Bình, hỏi người đàn ông "trẻ mãi không già", hầu như ai cũng biết. Qua sự hướng dẫn của người dân, lần theo...