Đau lòng khi có người chồng gia trưởng
Anh muốn ra ngoài tụ tập bạn bè vui vẻ, nhậu nhẹt nhưng khi tôi nói chuyện vui vẻ với hàng xóm anh bắt tôi về, láng giềng luôn tỏ ra ái ngại cho tôi. Anh chỉ muốn tôi ở nhà chăm con, dọn nhà cửa.
ảnh minh họa
Tôi lập gia đình và có hai cháu nhỏ, một trai một gái, nhà cửa đàng hoàng. Chồng gia trưởng, cũng có nghề nghiệp tử tế. Hồi mới cưới, anh quyết định gì tôi đều phải theo, khi không hài lòng anh nhìn tôi với ánh mắt tức giận, thú thực tôi có phần sợ hãi. Giờ anh cũng thay đổi nhưng đúng thật ông bà ta có nói: Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời. Anh muốn ra ngoài tụ tập bạn bè vui vẻ, nhậu nhẹt nhưng khi tôi nói chuyện vui vẻ với mấy người hàng xóm anh bắt tôi về, láng giềng luôn tỏ ra ái ngại cho tôi. Anh chỉ muốn tôi ở nhà chăm con, dọn dẹp nhà cửa gọn gàng. Có thể như vậy mà sau khi cưới các bạn không muốn tới nhà tôi chơi nữa.
Video đang HOT
Vì hai con nhỏ không có người đưa đón nên tôi vẫn phải đi trễ về sớm để lo cho con, lương nhận được chẳng bao nhiêu, không đủ trả tiền học phí, lo ăn uống cho gia đình. Trước giờ anh không phụ tôi tiền nuôi con cùng các khoản khác trong gia đình, mỗi tháng anh còn đòi tôi đưa một triệu để những lúc tôi không mua đồ ăn anh sẽ mua. Chúng tôi còn nợ một khoản tiền nhỏ, anh nói tiền anh để dành trả nợ. Lương anh gấp đôi lương tôi, tôi chật vật làm thêm ngoài giờ để đủ tiền trang trải, tôi ngỏ ý nói anh giúp một phần chi phí gia đình vì nợ còn không đáng bao nhiêu, để tôi không phải làm thêm, có thời gian chăm sóc nhà cửa, con cái. Vậy mà anh luôn miệng bảo tôi tiêu xài hoang phí dù lương tôi có tám triệu, lại lo cho bốn miệng ăn, hai đứa con nhỏ đang đi học, sữa, mọi thứ trong gia đình. Nhiều lúc tôi thật sự bế tắc.
Tôi kể những chuyện trên không phải để nói xấu chồng, chỉ muốn mọi người hiểu hơn về gia đình mình. Tôi vẫn yêu thương chồng con, vẫn làm thêm, đưa đón con đi học, ngoài những chuyện trên anh sống có trách nhiệm. Cách đây hai ngày, anh đi nhậu với hàng xóm, thú thực lúc đó tôi cũng hơi bực bội. 23h đêm anh về, gọi điện tôi không nghe máy một lần, lần thứ hai anh gọi tôi đã xuống mở cửa. Anh bước vào nhà nói tôi xem thường anh, rồi chửi tôi những lời lẽ thô tục, như đầu đường xó chợ, tát tôi trước mặt các con một cái như trời giáng làm chúng khóc lóc. Ba ngày sau mắt tôi vẫn còn sưng, đỏ ngầu. Xong rồi anh lại xin lỗi, năn nỉ. Mặc dù tôi cố gắng bỏ qua nhưng những lời anh nói khiến tôi rất đau lòng, không thể quên được. Phải chăng tôi đã sai, phải làm sao đây.
Theo VNE
Tôi giống như là một người ở của anh
Tôi phải nín nhịn mọi cơn giận dữ của anh để đổi lấy niềm vui trong tình yêu. Từ khi bên anh, tôi đánh mất mình.
Tôi là người thích đọc mục Tâm tình, nhiều khi đọc những bài đầy tâm trạng như vậy, tôi nghĩ nếu là tôi, chắc tôi cũng không biết làm thế nào vì chính tôi cũng chẳng thể gỡ rối cho mình. Tôi quen được một người cũng đã hơn 9 tháng, tuy thời gian ngắn nhưng anh đối với tôi rất quan trọng trong cuộc sống này. Khi nào không gặp anh, tôi như muốn điên lên, cáu gắt trong người.
Thời gian đầu quen nhau, cái gì cũng đẹp hết. Anh luôn chiều chuộng tôi và ngọt ngào với tôi. Tôi muốn gì anh cũng chiều. Nhưng một ngày kia, tôi vô tình đọc được những dòng tâm sự của anh với người bạn thân. Lúc đó, tôi rất buồn và hụt hẫng hẳn đi. Anh nói chưa quên hẳn người xưa trong cuộc đời và tôi là mối tình thứ 3 của anh. Anh bảo tôi không hiểu gì cảm giác của anh mà cứ đua đòi... Nhưng tại sao những cái đó anh không góp ý thẳng với tôi mà lại đi nói với người khác? Tôi còn nghe được một tin là anh chỉ quen tôi cho vui vì lòng thương hại thôi chứ không có ý định cưới. Ngay bản thân anh và nhà anh không ai thích tôi và chấp nhận tôi. Tôi tự nghĩ không biết mình đã làm gì sai mà để anh phải đối xử với mình như vậy?
Nhiều lần tôi hỏi anh là có thương tôi thật không nhưng anh điều im lặng và không trả lời. Anh nói với tôi: "Anh không muốn bị ai ép trả lời những câu hỏi vớ vẩn như vậy?". Tôi đã kể ra mọi chuyện mà mình biết chỉ vì muốn có câu trả lời thật sự của anh. Tôi không muốn mình theo đuổi một tình yêu không có kết quả. Anh bảo: "Trước kia em quá bướng bỉnh và hay đòi hỏi nhiều nên làm anh chán nhưng sau một thời gian anh chỉnh sửa thì em đã khác, đã thay đổi hẳn lên. Nhà anh cũng đã thích và chấp nhận em, những điều em biết chỉ là ngày xưa thôi. Còn mọi chuyện bây giờ đã khác, trong tim anh cũng đã có tình cảm của em".
Nhưng anh đâu biết vì quá yêu anh, tôi phải thay đổi chính mình, tôi không còn là tôi nữa. Tôi sống trong sự chịu đựng. Nhiều khi tôi phải nín nhịn trước những cơn giận dữ của anh. Tôi bỏ qua hết. Những khi anh nóng giận, tôi chỉ biết im lặng để cho qua mọi chuyện. Tôi phải nhường nhịn anh mọi chuyện để đổi lấy hạnh phúc, niềm vui trong tình yêu. Có lúc tôi nghĩ mình giống người ở của anh hơn là bạn gái anh. Nhưng bỏ anh thì tôi lại không làm được vì tôi quá yêu anh. Đôi khi tôi thấy tính anh độc tài và bướng bỉnh, anh luôn thể hiện mình là người gia trưởng nhưng cũng có lúc anh làm tôi cảm động rất nhiều anh. Tôi bệnh anh cũng quan tâm và lo lắng chứ không bỏ mặc tôi.
Tình yêu này có phải là tình yêu đích thực không hay chỉ là chịu đựng để sống với nhau thôi? Liệu tôi có bước lên nhầm xe không? Hay là tôi vẫn phải chịu đựng và nhường nhịn anh tiếp? Bây giờ tôi phải làm sao? Mọi người chỉ giúp tôi nhé.
Theo VNE
Chồng nổi điên khi bị tôi kể tội lại với mẹ chồng Anh nhắn tin chửi tôi và bảo nếu mẹ anh làm sao, anh sẽ giết tôi. Tôi và anh lấy nhau được 8 năm. Vì hai vợ chồng còn trẻ con nên chúng tôi hay xảy ra xích mích, cãi cọ. Và cũng vì một phần vợ chồng tôi lấy nhau không dựa trên nền tảng của tình yêu. Chồng tôi là con...