Đau lòng cặp đôi “nhường” nhau nuôi con tật nguyền
Hai vợ chồng trẻ, ai cũng đưa ra lý do không đủ điều kiện để “nhường” quyền chăm sóc đứa con tật nguyền cho người kia.
Họ đến với nhau bằng tình yêu và bằng một đám cưới tràn đầy hạnh phúc. Thế nhưng, sau khi chung sống, hai vợ chồng đã nảy sinh nhiều bất đồng, dẫn đến mâu thuẫn dai dẳng. Không thể hòa hợp, họ quyết định gửi đơn ly hôn ra tòa án.
Thật đau lòng là trong phiên tòa, hai vợ chồng trẻ, ai cũng đưa ra lý do không đủ điều kiện để “nhường” quyền chăm sóc đứa con tật nguyền cho người kia. Cứ như vậy, người nọ đùn đẩy cho người kia trách nhiệm nuôi nấng đứa con tội nghiệp…
Gà trống nuôi con
Được biết, anh Lê Thành P. (SN 1981) nên duyên chồng vợ cùng chị Đinh Thị T. (SN 1989) từ năm 2009 (ở huyện Hương Khê, tỉnh Hà Tĩnh). Mới đầu, hai vợ chồng sống với nhau rất hạnh phúc. Niềm hạnh phúc đó như được nhân đôi từ khi chị T. sinh được một cậu con trai đặt tên là L.P.H.. Thế nhưng, không may cháu H. sinh ra đã bị dị tật bẩm sinh (không đi được, không nói được). Những năm đầu, vợ chồng anh P. chị T. luôn dành sự chăm sóc tốt nhất cho con trai.
Tuy nhiên, cuộc sống không như ý, những bất đồng dần nảy sinh với họ. Đến năm 2011, hai vợ chồng thường xuyên xảy ra mâu thuẫn, cãi vã nhau. Nhiều lần cố gắng hàn gắn nhưng không thành, vợ chồng anh P. quyết định ly hôn để mỗi người có cuộc sống riêng được tốt hơn.
Anh Lê Thành P. và cháu L.P.H. (5 tuổi).
Lẽ thường, những bà mẹ khi ly hôn đều muốn dành quyền nuôi con nhưng chị T. lại không nằm trong số đó. Chị T. không nhận nuôi đứa con tật nguyền của mình nên cuối cùng anh P. phải nuôi. Trong căn nhà nhỏ nơi anh P. đang sống cùng bố mẹ, PV thấy đứa trẻ ú ớ ngồi chơi trong chiếc cũi. Bên cạnh cháu H. là một người đàn ông ngồi hướng đôi mắt bần thần nhìn ra cửa.
Qua lời giới thiệu của anh P., chúng tôi mới biết đó là bố đẻ của anh, ông mới bị tai biến cách đây không lâu. Sau biến chứng, giờ ông cũng chỉ đi lại chập chững như một đứa trẻ với cây gậy trong tay chứ cũng không làm được việc gì.
Video đang HOT
Anh P. trải lòng: “Kể từ ngày tôi lấy vợ đến nay đã là 6 năm và có được một cậu con trai 5 tuổi. Sau khi sinh được 6 tháng thì gia đình mới phát hiện cháu H. có những biểu hiện bất thường. Cháu khó khăn trong vận động như chậm lật, chậm nói… Từ đó tới giờ con tôi chỉ ngồi một chỗ, không thể đi lại cũng như không nói được. Mọi sinh hoạt của cháu đều phụ thuộc vào người thân”.
Sau một thời gian, cuộc sống vợ chồng của hai người liên tục xảy ra mâu thuẫn, nhiều lần chị T. bỏ về bên ngoại ở xã Hương Thủy (huyện Hương Khê) sinh sống. Theo lời anh P., những lần bỏ nhà đi đó, chị T. không đoái hoài gì đến đứa con nhỏ.
Thương con, giận vợ, nhiều lần anh P. xuống nước năn nỉ vợ về chăm con nhưng chị T. vẫn “chứng nào tật nấy”. “Cảm thấy cuộc sống hôn nhân không thể kéo dài được nữa nên đến ngày 1/10/2014, tôi quyết định viết đơn xin ly hôn để giải thoát cho cả hai, anh P. tâm sự.
Sau khi tiếp nhận đơn xin ly hôn của vợ chồng anh P., đến ngày 6/2/2015, tòa án quyết định đưa vụ án ra giải quyết. Ngay tại phiên tòa, anh P. cũng nêu ra lý do vì hoàn cảnh hay đi công tác nên khó có thể đưa cháu ra ngoài sống cùng được.
Nếu để ở nhà cho ông bà nội chăm sóc thì cuối tuần anh mới về thăm con được một lần, hơn nữa, hai người đều đã già cả, bệnh tật, khó có thể chăm sóc cho cháu H. được chu đáo. Ngoài ra, anh P. chấp nhận sẽ thực hiện việc cấp dưỡng cho cháu mỗi tháng 2 triệu đồng nếu vợ nuôi con nhưng chị T. không đồng ý.
Người mẹ này từ chối việc nuôi con và chỉ chấp nhận cấp dưỡng cho cháu mỗi tháng từ 500 ngàn đồng đến 1 triệu đồng. Nhiều lần thuyết phục vợ nuôi con không thành, lại thấy chị T. khăng khăng chối bỏ nên anh P. quyết định nhận chăm sóc và nuôi dưỡng con trai.
Hiện tại, cháu H. đang sống cùng ông bà nội, mọi sinh hoạt của cháu đều do bà chăm sóc. Tuy nhiên, bà cũng chỉ tranh thủ chăm sóc em vào những lúc rảnh rỗi. Mỗi buổi sáng, bà đi bán hàng ở ngoài chợ, đến giữa trưa mới tranh thủ về tắm rửa và cho cháu ăn uống. H. chỉ biết ngồi trong cái cũi chơi một mình với vẻ mặt ngây dại. Ngoài việc chăm sóc H., bà nội em còn phải lo cho ông nội vì căn bệnh tai biến kéo dài nhiều năm.
Anh P. cho biết thêm: “Ở nhà tôi, giờ hai người bệnh ngồi chăm nhau. Vì hoàn cảnh công tác xa nên từ khi nhận nuôi cháu, tôi cũng phải đi kiếm sống, một tuần chỉ tranh thủ về được vài ba lần, chứ không thể ở nhà mãi với cháu được. Gia đình chúng tôi cũng đã tính thuê người chăm sóc cả hai ông cháu nhưng chưa tìm được. Mọi việc trong nhà chỉ dựa vào mẹ tôi đã 70 tuổi vừa chạy chợ, vừa chăm chồng, chăm cháu”.
Lạnh lùng tình mẫu tử
Sau khi phiên tòa kết thúc vào tháng Hai, chị T. buộc phải cấp dưỡng cho con mỗi tháng 1 triệu đồng kể từ tháng Sáu đến suốt đời. Thế nhưng theo lời anh P., cho tới thời điểm hiện tại, chị T. mới đến thăm con một lần và chưa hề cấp dưỡng một đồng nào cho cháu H..
Ông Phan Văn Tiến, Phó Chi cục trưởng chi cục Thi hành án huyện Hương Khê, tỉnh Hà Tĩnh cho biết: “Sau khi ly hôn, chị T. về sống chung cùng với bố mẹ đẻ ở xã Hương Thủy, huyện Hương Khê. Từ khi bản án của Tòa có hiệu lực, chị T. không tự nguyện thực hiện nghĩa vụ cấp dưỡng của mình với cháu H..
Trên cơ sở đó, cơ quan thi hành án đã có buổi làm việc và xác minh tài sản riêng của chị T. để yêu cầu thực hiện nghĩa vụ thi hành án. Nhưng qua xác minh, hiện trạng tài sản chị này chỉ có một chiếc xe máy đang sử dụng để đi lại thuộc quyền sở hữu của mẹ đẻ. Hiện, chị T. đang bán thuê tại quầy thuốc tây cho mẹ tại xã Hương Thủy. Với một người bán hàng thuê, chúng tôi khó có thể xác định thu nhập của chị T. là bao nhiêu”.
Được biết, cách đây 5 tháng, chị T. đã kịp xây dựng tổ ấm mới cho mình. Liên quan đến nghĩa vụ thi hành án của chị T., anh P. cho biết: “Tôi cũng đã làm đơn đề nghị bên cơ quan thi hành án sớm xác minh tài sản và yêu cầu T. thực hiện nghĩa vụ cấp dưỡng cho con”. H.L Đau lòng đôi vợ chồng “nhường” nhau nuôi đứa con tật nguyền.
Theo 24h
5 lý do tuyệt vời "thôi thúc" bạn nên kết hôn sớm
Những cặp đôi kết hôn trong độ tuổi 20 có xu hướng "quan hệ" thường xuyên hơn so với những cặp kết hôn muộn.
Nhiều người cho rằng, kết hôn trong độ tuổi 20 là quá sớm. Đặc biệt, trong tiềm thức của người Việt Nam, đàn ông phải chín chắn, đạt được phong độ cao, ổn định trong sự nghiệp mới tính tới chuyện kết hôn. Còn phụ nữ cũng phải ngoài 20 tuổi mới nghĩ tới chuyện lập gia đình.
Hẳn sau khi đọc những lý do họ sẽ thay đổi quan niệm về hôn nhân của mình.
Trải nghiệm về sex nhiều hơn
Thông thường, những cặp đôi kết hôn trong độ tuổi 20 có xu hướng "quan hệ" thường xuyên hơn so với những cặp kết hôn muộn. Các nhà nghiên cứu chỉ ra rằng "Khi bạn kết hôn hôn muộn hơn 4 năm đồng nghĩa với việc cặp đôi đó sẽ "quan hệ" ít hơn khoảng 1 lần mỗi tháng". Ngoài ra, những người kết hôn đều quan hệ tình dục nhiều hơn những người độc thân.
Nếu bạn cảm thấy đã sẵn sàng bước vào cuộc sống hôn nhân thì không có lý do gì để trì hoãn. (Ảnh minh họa)
Kiếm được nhiều tiền hơn
Nhiều nghiên cứu chỉ ra rằng, trong số những người đàn ông khoảng 35 tuổi, những ai đã kết hôn trong độ tuổi 20 đều có mức thu nhập cá nhân cao nhất. Nhìn chung, những người đàn ông đã kết hôn kiếm nhiều tiền hơn đàn ông độc thân, ngay cả khi họ có ưu thế về tuổi tác và học vấn.
Hạnh phúc, yêu đời hơn
Đa số những người trong độ tuổi từ 20 đến 28 đã kết hôn chia sẻ, họ cảm thấy "rất hài lòng" về cuộc sống vợ chồng, so với những ai còn độc thân hay sống thử. Ngoài ra, rất nhiều phụ nữ nói rằng, cuộc hôn nhân của họ "rất hạnh phúc" khi họ kết hôn ở độ tuổi từ 24 đến 26.
Một nghiên cứu năm 2010 cho thấy, "những ai kết hôn trong độ tuổi từ 22 - 25 có thể có cuộc sống vợ chồng bền vững hơn".
Giảm bệnh tật từ bia rượu
Một nghiên cứu năm 2012 được xuất bản trên tạp chí Sức khỏe và Ứng xử xã hội cho thấy, những người đã kết hôn hoặc đã đính hôn thường uống ít rượu, bia hơn những người còn độc thân. Hạn chế đồ uống có cồn mang lại nhiều lợi ích sức khỏe, bao gồm giảm cân, giấc ngủ tốt hơn, da đẹp hơn và giảm nguy cơ mắc một số bệnh ung thư.
Trì hoãn là tuyệt vọng
Nếu bạn cảm thấy đã sẵn sàng bước vào cuộc sống hôn nhân thì không có lý do gì để trì hoãn. Nghiên cứu chỉ ra rằng, việc trì hoãn chẳng đem lại lợi ích gì, chỉ khiến bạn lãng phí trải nghiệm, lợi ích về sức khỏe cũng như cảm giác hạnh phúc trong hôn nhân.
Theo Thanh Bình/24h
Oái oăm khi chồng mới của vợ cũ lại là sếp tôi Trong khi mọi người ai nấy tay bắt mặt mừng, cười nói hớn hở thì tôi muốn chết đứng khi nhận ra vị Tổng giám đốc công ty chính là chồng mới của vợ cũ tôi. Tôi 37 tuổi, là nhân viên makettinh của một công ty xuất nhập khẩu lớn. Công việc thuận lợi, thu nhập cao, có nhà tầng, có xe...