Đau khổ vì phải làm bồ nhí của sếp bà mà vợ vẫn vui
Những ly rượu liên tiếp khiến tôi thực sự mất kiểm soát để rồi trót “ăn nằm” với vợ của sếp trong đêm ấy.
Tôi năm nay 30 tuổi, đã có vợ con đề huề. Vợ tôi là người phụ nữ yêu thương tôi và hết lòng vì gia đình. Chúng tôi sống rất hạnh phúc. Cả hai luôn dành cho nhau sự tin tưởng tuyệt đối. Điều đó được xây đắp từ tình yêu chân thành thời còn là sinh viên.
Tôi là nhân viên kinh doanh trong tập đoàn lớn. Vốn giỏi ăn nói lại sẵn vốn tiếng Anh tốt, một ngày kia, tôi được sếp nhờ cậy làm thầy giáo phụ đạo cho phu nhân của anh.
Nghĩ chắc chị ấy có nhu cầu học tiếng Anh thật, vả lại đây cũng là cơ hội tốt để ghi điểm trong mắt sếp nên tôi lập tức nhận lời.
Vậy là đều đặn tuần 4 buổi tối, sau giờ làm tại cơ quan, tôi lại một mình phi xe đến nhà sếp làm thầy giáo bất đắc dĩ.
Từng có dịp gặp phu nhân sếp trước đó nên chúng tôi trò chuyện khá cởi mở. Thế nhưng sau nửa giờ đứng lớp, tôi hiểu rằng học tiếng Anh chỉ là cái cớ để chị ta gặp tôi mà thôi. Trong giờ học người đàn bà hơn tôi cả chục tuổi nhưng vẫn rất trẻ trung này chẳng mấy để ý đến những lời tôi truyền đạt mà liên tục khen tôi đẹp trai, phong độ rồi mang ra so sánh với chồng mình.
Chị tâm sự rằng, mình thèm khát có được một người chồng đúng nghĩa, quan tâm và yêu thương chị thực sự chứ không phải người chỉ biết đến công việc, đến kiếm tiền. Và rằng với những gì đã có với chị vật chất không có nhiều ý nghĩa. Nhiều năm qua, chị phải sống để đẹp lòng chồng và gia đình anh nhưng không hề hạnh phúc. Bởi anh chẳng hề quan tâm đến chị, không coi chị là người phụ nữ.
Những câu chuyện với giọng kể nhẹ nhàng của người phụ nữ ấy khiến tôi mủi lòng, đồng cảm. Thế rồi một lần khi sếp bận đi công tác xa và tôi vẫn đến nhà dạy làm “thầy giáo” cho vợ anh như mọi mọi lần thì rắc rối đã xảy ra. Khác với các buổi trước, tối đó, chị tuyên bố hôm nay không có hứng học. Nói rồi, chị mở nhạc lớn, rót rượu tây mời và đề nghị tôi cùng khiêu vũ. Trước sự nhiệt tình của vợ sếp, tôi chẳng nỡ từ chối.
Đang say sưa nhảy theo điệu nhạc du dương, chị ta bất ngờ ôm chặt lấy tôi. Theo phản xạ, tôi định đẩy ra, nhưng những lời van nài, cầu khẩn của chị khiến tôi mềm lòng và để mặc chị ôm mình. Chị nói rằng muốn cùng tôi uống thật say, rất lâu rồi chị chưa vui như thế. Những ly rượu liên tiếp trong cảnh nhà chỉ có tôi và người đàn bà ăn mặc khiêu gợi đó khiến tôi chếnh choáng và đánh mất kiểm soát, để rồi chuyện ấy đã xảy ra.
Tôi đã “ăn nằm” với vợ sếp và phản bội vợ mình như thế. Ân hận vô cùng, tôi tự trách mình đã đánh mất mình quá dễ dàng. Tôi cảm thấy có lỗi với người vợ ngoan hiền ở nhà. Sau đêm đó, sếp nữ nói rằng muốn tôi làm bồ nhí của chị ta. Chị hứa sẽ giấu kín chuyện này. Khi tôi quyết không chịu thì chị ta dọa sẽ kể với chồng rằng tôi đã chủ động sàm sỡ vợ anh. Lo sợ chuyện bại lộ, chẳng những mất công việc đang làm mà hạnh phúc gia đình cũng khó giữ nên tôi đành miễn cưỡng đồng ý.
Từ đó tôi và vợ sếp thường xuyên quan hệ lén lút với nhau bất cứ khi nào có cơ hội. Tôi bị cuốn vào vòng xoáy chẳng thể thoát ra. Tôi đang ngày đêm qua mặt vợ mình để lên giường với người đàn bà khác. Vậy mà cô ấy vẫn tin tôi, yêu tôi như xưa. Nhiều lần tôi định sẽ thú nhận với vợ tất cả những mong cô ấy tha thứ nhưng rồi chẳng thể làm được. Tôi đang rất khó xử và chẳng biết phải làm sao ?
Theo Kh ỏe & đ ẹp
Chồng từ 'nước ngoài' về đưa theo bồ nhí, tuyên bố ly dị khiến vợ đau khổ, 10 năm sau...
Buổi tối, với khuôn mặt mệt mỏi đột nhiên anh trìu mến ghé sát vợ hỏi: "Nỗi đau lớn nhất của một người phụ nữ là gì?". "Là phải rời xa người mình yêu thương".
Anh trầm ngâm một lát, rồi hỏi: "Vậy hạnh phúc lớn nhất của người phụ nữ là gì?". "Là có một người để yêu thương và sống hạnh phúc với nhau mỗi ngày". Trong đêm tối nước mắt người đàn ông âm thầm chảy.
Video đang HOT
ảnh minh họa
Sau khi lặng lẽ lau nước mắt, anh khẽ hỏi: "Em có biết hạnh phúc và nỗi đau lớn nhất của một người đàn ông là gì không?" Vợ anh lắc đầu.
Anh chậm rãi nói, "ngoài cha mẹ, hạnh phúc lớn nhất của người đàn ông là có thể cho người mình yêu một cuộc đời hạnh phúc, còn nỗi đau lớn nhất là không thể bên cạnh người mình yêu thương." Cô ngây người nhìn chằm chằm người đàn ông bên cạnh mà cô không thể rời xa.
Một tháng sau, anh trở về, nhưng anh lại dẫn về một người phụ nữ xinh đẹp. Vợ anh lưỡng lự hỏi: "Đây là đồng nghiệp của anh." Người đàn ông nhìn đôi mắt hoang mang của vợ nói: "Không, người yêu của tôi". Cô đột nhiên mặt biến sắc, đôi mi đầy nước mắt.
Anh chua xót trong lòng, muốn nói không phải, không phải, nhưng lại kiềm chế. Chỉ lạnh lùng nói, chúng ta ly hôn nhé. Vợ anh đơ người, cứ tưởng mình đang nghe nhầm. Anh lại nói: "Chúng ta ly hôn đi!". Rồi chỉ vào người phụ nữ xinh đẹp vừa đưa về, nói: "Cô ấy mới là người tôi cần tìm."
Người phụ nữ xinh đẹp đột nhiên quay đi. Vợ anh bất chấp những gì xảy ra trước mắt hỏi: "Anh nói sẽ suốt đời yêu thương em!"
Cuối cùng... vợ anh vẫn đi thu nhặt quần áo và rời khỏi nhà. Trước khi đi cô đưa cho anh một lọ thuốc dạ dày rồi nói: "Anh nhớ uống nó hàng ngày là tốt rồi". Anh giả vờ bình tĩnh, hơi ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm lên trần nhà. Cô khóc: "Chưa được bao lâu, tại sao anh lại trở thành như vậy, trở nên quá xa lạ?"
Vừa dứt câu, cô quay người đi thẳng, anh tự bịt miệng mình, cố gắng hạ thấp giọng, nước mắt lăn xuống. Người phụ nữ xinh đẹp đưa cho anh một chiếc khăn, nói: "Hãy đuổi theo và nói với cô ấy sự thật", nhưng anh lắc đầu.
Thực tế lúc này, bệnh ung thư dạ dày của anh đã nghiêm trọng bất thường, hàng ngày dựa vào thuốc để duy trì. Mỗi khi cơn đau đến lại làm anh vật vã không muốn sống. Người phụ nữ đẹp kia chính là bác sĩ điều trị bệnh cho anh. Bác sĩ hỏi anh, đây lạ loại khổ gì vậy, giấu vợ để ở đây một mình chịu đựng đau đớn cả về tinh thần và thể xác. Người đàn ông nói: "Thay vì bán tất cả tài sản của mình trong vô vọng để cứu mạng sống của tôi, thì thà để cô ấy sớm cắt đứt duyên phận với tôi và sống tiếp cuộc đời còn lại một cách yên bình, hãy để tôi lặng lẽ ra đi tại nơi này".
Anh cuộn tròn trên giường, rên rỉ vì đau đớn, khóc lóc gọi tên vợ mỗi ngày. Cô bác sĩ xinh đẹp hỏi anh có tâm nguyện gì không, anh nói rằng muốn gặp vợ một lần cuối. Nữ bác sĩ cho người đi tìm vợ anh, nhưng cô đã rời khỏi thành phố, và không ai biết cô đi đâu.
Mười năm sau, cô đã lập gia đình mới, hai người cũng đã có một em bé đáng yêu. Cô đã tận dụng cơ hội đi công tác để đi thăm lại thành phố yêu và hận năm xưa. Lần này cô muốn tìm hiểu tại sao chồng mình trong vòng một tháng lại thay lòng đổi dạ tàn nhẫn với cô như vậy. Cô đã tự hỏi mình câu hỏi đó suốt bao nhiêu năm. Theo lời kể của hàng xóm, cuối cùng cô cũng tìm thấy người bác sĩ tuy không còn đẹp như xưa nhưng vẫn rất đoan trang. Nữ bác sĩ đến trước mặt cô không nói gì, rồi đưa cô đến một nghĩa trang lạnh lẽo và chỉ vào một tấm bia mộ: "Anh ấy ở đây đã mười năm rồi."
Anh ấy đã nhận được giấy nhập viện khi biết căn bệnh của anh là không thể chữa khỏi. Nhưng anh ấy không muốn vì bệnh tình của anh mà liên lụy đến chị, không muốn chị phải khổ, và ảnh hưởng đến cuộc sống tương lai sau này của chị. Vì thế anh đã cầu xin tôi đến nhà và làm "người thứ ba" trước mặt chị." Nghe xong những lời đó cô nhìn vào bia mộ, nước mắt rơi xuống như mưa. Bây giờ cô mới nhận ra tại sao anh lại nói: "Hạnh phúc lớn nhất của người đàn ông là có thể cho người mình yêu một cuội đời hạnh phúc, còn nỗi đau lớn nhất là không thể bên cạnh người mình yêu thương."
- Hãy trân trọng những người thân yêu bên cạnh bạn, tôi đọc đến đây thì rưng rưng nước mắt.
- Hãy trân trọng những người chủ động gọi và nhắn tin cho bạn, vì không ai ăn no rồi lại rảnh rỗi đi nhắn tin cho một người mà bản thân không quan tâm.
- Hãy trân trọng những người luôn ở bên bạn khi bạn buồn.
- Hãy trân trọng những người đặc biệt dành cho bạn, vì họ muốn bạn nhớ đến họ nhiều hơn một chút.
- Hãy trân trọng những người thường nói đùa với bạn, vì trong lòng người đó bạn đã có một vị trí nhất định.
- Hãy trân trọng những người cả ngày luôn nhắc đến bạn, nếu người này và bạn có quan hệ không tốt thì nhất định người ta sẽ không nhắc đến bạn.
- Hãy trân trọng người đầu tiên phát hiện ra tâm trạng bạn không tốt, và cũng là người cuối cùng phát hiện ra tâm trạng bạn đang rất tốt.
- Hãy trân trọng người luôn đến làm phiền bạn, đặc biệt là người mà khi bạn rỗi thì không tìm bạn, đợi bạn bận rộn không có thời gian tiếp chuyện thì lại đến. Tóm lại là người khi nhớ thì ở tận chân trời, khi thấy phiền thì lại ở bên cạnh.
- Hãy trân trọng người chỉ cần có thể giúp thì nhất định giúp bạn.
- Hãy trân trọng người bênh vực bạn, vì không phải ai cũng sẵn sàng bảo vệ bạn.
- Hãy trân trọng người ngốc nghếch bên bạn.... bởi vì chắc chắn người đó sẽ bên bạn cho đến cuối cùng.
Có bao nhiêu lương thực , cũng ăn ba bữa một ngày;
Có bao nhiêu tiền bạc, cũng chỉ sống có mấy chục năm;
Có nhà cao cửa rộng, cũng chỉ là ngủ trong một căn phòng;
Có xe đẹp xe to, cũng vẫn phải lo lắng mỗi ngày;
Là cao quan hay dân thường, hàng ngày vẫn phải đi làm;
Có sơn hào hải vị, cũng chỉ là ăn cho no bụng.
Vinh hoa phú quý, cũng thoảng qua như mây khói.
Tiền nhiều tiền ít, đủ ăn là được.
Người đẹp người xấu, thuận mắt là được.
Người già người trẻ, có sức khỏe là được.
Nhà giàu nhà nghèo, hòa thuận là được.
Chồng về nhà muộn, cứ về là được.
Vợ hay cằn nhằn, biết chăm sóc gia đình là được.
Tiến sĩ cũng được, bán rau cũng được.
Sau này lớn lên, tốt tính là được.
Nhà to nhà nhỏ, sống được là được.
Không cần thương hiệu, mặc được là được.
Hai bánh bốn bánh, có thể lái là được.
Ông chủ không tốt, có thể nhẫn là được.
Tất cả phiền muội, có thể giải là được.
Ôm giữ chấp trước, không bằng đặt xuống.
Cuộc sống con người, bình an mới tốt.
Không phải có tiền nhất định là tốt.
Tâm tốt hành thiện, vận mệnh sẽ biến đổi tốt.
Theo ĐKN
Tôi thấy có lỗi vì gián tiếp đẩy người tình cũ thành bồ nhí của sếp Tôi đã sắp yên ổn bên vợ sắp cưới, có nên ra tay giup người cũ nữa không và phải giúp thế nào? Cách đây 4 năm tôi có tình yêu trong sáng với một cô gái, em rất tốt, học giỏi, nhà gia giáo. Bố mẹ tôi không thích vì em ngoan hiền, ngây thơ và thiếu sự mạnh mẽ, quyết đoán,...