Đau khổ khi người yêu cũ có con
Tôi đã nói với anh rằng, tôi cầu cho anh tan nát, cho anh không hạnh phúc để anh biết được, sự phản bội phải trả giá.
ảnh minh họa
Tôi biết, người khác sẽ nghĩ tôi là một người ích kỉ, tại sao lại đau khổ khi người ta con cái chứ. Nhưng đúng là, con gái khi yêu thật sự không thể rộng lượng được. Vả lại, hoàn cảnh của tôi hoàn toàn khác, tôi đang không hạnh phúc, đang cô đơn, còn anh thì vui vẻ bên người.
Tôi yêu anh, yêu hết mình và lúc nào cũng tâm niệm rằng, anh sẽ là người đàn ông cuối cùng của tôi. Nhưng chỉ vì những xích mích nhỏ trong tình yêu, anh thay lòng. Anh chia tay khi tình yêu với tôi còn đang mặn nồng. Tôi chờ đợi giây phút hạnh phúc đến nhưng khi nó chưa kịp hé nở thì đã tàn. Anh không luyến tiếc, bỏ qua tất cả sự níu kéo của tôi để trở thành một người đàn ông vô cảm, lạnh băng trước người tình cũ. Anh coi tôi như người dưng, thậm chí không hỏi han, không quan tâm xem tôi giờ đang sống ra sao.
Tôi cứ hi vọng, cứ chờ đợi vì nghĩ rằng, một ngày nào đó anh sẽ quay lại, chỉ là anh đang giận đó thôi.
Nhưng cái tin anh có người yêu sau 3 tháng chia tay đã khiến tôi bừng tỉnh. Người con gái đó cũng là người tôi quen. Cay đắng hơn, họ rất mặn nồng và còn công khai quan hệ lên cả mạng. Tôi buồn lắm, trước giờ anh cũng chưa từng công khai quan hệ của chúng tôi. Vậy mà,…
Video đang HOT
Bạn bè nói, anh chưa yêu tôi thật lòng. Và có thể người con gái này chính là người anh xác định đi đến cuối cùng nên anh mới làm thế. Và đúng thật, họ nói không sai. Anh làm đám cưới. Ngày anh cưới, tôi khóc như mưa, tưởng như chết đi được. Tôi còn tưởng mình đang mơ, không ngờ mọi chuyện lại diễn ra nhanh như thế. Anh đã chia tay tôi thật sao và giờ thì anh có vợ, anh đang hạnh phúc.
Tôi thật ích kỉ nhưng anh phản bội tôi khiến tôi không thể nào chịu nổi. Tôi đã nói với anh rằng, tôi cầu cho anh tan nát, cho anh không hạnh phúc để anh biết được, sự phản bội phải trả giá. Nhưng cuối cùng, tôi thật mù quáng vì nhìn lại chặng đường đã qua, kẻ cô đơn vẫn là tôi, người đau khổ vẫn là tôi, kẻ bại trận cũng là tôi. Tôi không còn sức để gượng bước đi nữa. Anh đã không còn ở bên cạnh tôi như trước nữa, anh đang vui vẻ, hạnh phúc bên người khác.
Và thời gian trôi qua, hơn 1 năm nay tôi vẫn nhớ về anh. Có lúc tôi nghĩ, nếu anh bỏ vợ, tôi cũng sẽ đón nhận anh. Nhưng rồi, anh đã không làm thế. Anh lại có con. Đứa con trai kháu khỉnh được anh khoe trên Facebook, khiến tôi chết lặng. Tại sao vậy, anh thật sự hạnh phúc vậy sao?
Tôi đã từng nhẫn tâm khi nghĩ rằng, mong cho gia đình anh tan nát. Nhưng bây giờ tôi mới nhận ra, mình chính là kẻ đã thất bại, dù tôi không sai trong cuộc tình này nhưng tôi đã sai khi quá hi vọng vào điều không thuộc về mình. Anh vĩnh viễn là của người ta, chắc chắn là vậy và không có gì thay đổi được nữa. Tôi phải đi con đường của riêng tôi nhưng không biết, vết thương này bao giờ mới lành.
Theo VNE
Vì thủ dâm, tôi đã mất chồng
Khi chồng chỉ vào mặt tôi và nói: "Tôi sợ cô quá rồi, cô định làm trò bậy bạ này tới bao giờ?" thì tôi biết, mình thực sự đã mất anh.
Người đàn ông tôi yêu thương nhất cuộc đời này cuối cùng lại bỏ tôi ra đi nhưng không phải lỗi tại tôi mà là tại chính anh. Nhưng anh không hiểu, anh luôn đổ tội cho tôi, cho rằng, tôi chính là nguyên nhân gây ra chuyện này.
Còn nhớ lần đầu tiên, khi anh đang nằm bên cạnh và thấy tôi có động tác lạ, anh đá hét toáng lên trong đêm bảo: "Em làm gì vậy, em định dọa anh ấy à?". Lúc đó có lẽ, anh chưa bao giờ dám tưởng tượng ra, vợ mình, người con gái lúc nào cũng nhu mì, hiền lành, ngoan ngoãn lại... thủ dâm.
Tình dục là nhu cầu chung của con người. Với một ngườiphụ nữ như tôi, chuyện được chồng ân ái, yêu chiều là điều tôi mong muốn nhất. Nhưng chính anh, chồng của tôi đã không thể khiến tôi cảm thấy thoải mái, dễ chịu hay được hưng phấn khi tham gia vào &'cuộc yêu' với chồng. Lúc nào tôi cũng cảm thấy mình bị ra dìa, chẳng có chút hứng thú nào khi bên cạnh chồng vì anh không chủ động đến gần với vợ. Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ.
Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ. (ảnh minh họa)
Nghe anh nói tôi thấy hài hước. Vợ chồng yêu nhau, quan hệ với nhau thì cứ gì phải quy định ngày nào ngày nào. Chỉ cần hứng, chỉ cần có cảm xúc là có thể gần gũi nhau. Vậy mà anh nhất định làm vậy, anh bảo đó là nguyên tắc. Nếu như không làm thế, không thưa ra thì chẳng mấy chốc mà vợ chồng chán nhau. Tôi thì không nghĩ như vậy, nếu cứ thử thì được, còn nếu thưa quá, cứ thưa mãi như vậy dần dần sẽ khiến đối phương không còn cảm hứng với nhau nữa và lâu dần sẽ chán nhau hẳn.
Chồng quản tôi cả chuyện chăn gối vợ chồng khiến tôi chán ngấy. Nhu cầu của phụ nữ cũng như đàn ông, có thể không cao bằng nhau nhưng với phụ nữ, cuộc sống không thể thiếu chăn gối vợ chồng. Vậy mà anh nhất định không chịu đáp ứng tôi, khiến tôi phải thủ dâm.
Tôi nghi ngờ về sinh lý của anh, chẳng có người chồng nào lại chịu để cho vợ vài tuần không động vào người nếu như anh ta thật lòng yêu vợ. Hay là, anh ta có người khác bên ngoài, đó là suy luận của tôi.
Đã đến 5 lần, chồng bắt được tôi thủ dâm, chồng đều la toáng lên trong đêm. Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng.
Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng. (ảnh minh họa)
Lúc này, tôi buồn lắm vì chồng coi tôi như người ngoài hành tinh vậy. Anh coi việc phụ nữ nghiện sex là chuyện không thể chấp nhận được, thủ dâm thì càng không bao giờ. Anh xua đuổi tôi mấy ngày hôm đó, bảo tôi bị bệnh và cách ly tôi bằng việc anh sang phòng khác ngủ.
Từ đó tới nay đã được gần 1 tháng, anh không đoái hoài gì tới tôi. Cứ ăn cơm xong là anh về phòng ngủ, không nói với tôi một câu. Sống với nhau, là vợ chồng mà giống như hai người lạ trong nhà. Nghĩ lại cảnh anh hờ hững với mình, tôi đau khổ vô cùng.
Tôi đã làm gì sai chứ, có phải tôi cần anh là sai không? Ai chẳng như tôi, chỉ có anh là lạ, chính anh đã khiến tôi thành ra thế này, sao anh còn nghĩ tôi bị bệnh. Đó đâu phải bệnh. Tôi đang lo sợ, nếu cứ tiếp tục tình trạng này thì vợ chồng chúng tôi sẽ sợ nhau, không thể hòa thuận được nữa và lâu dần, hôn nhân sẽ chấm dứt. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Anh xin lỗi vợ vì cái tát Có lẽ, đó là cái tát đầu tiên anh dành cho phụ nữ mà lại là người phụ nữ anh yêu thương nhất. Khi anh đưa tay lên, anh đã có chút hối hận và muốn dừng lại nhưng đã không kịp nữa rồi. Bàn tay ấy quá nhanh, cái tát ấy cũng quá vội vàng để em phải chịu tổn thương quá...