Đau khổ bầu bí phải mua ba.o ca.o s.u cho chồng đi ngoạ.i tìn.h
Đàn bà yêu thương con hơn cả bản thân mình. Tôi vì con mà nhẫn nhục, chịu đựng tất cả, chỉ hi vọng sau này sinh con ra, con khỏe mạnh, lớn khôn.
Tôi có bầu, chồng tôi chỉ nói một câu &’có con rồi thì kiếm ít chuyện thôi, đừng làm hại con’. Nghe vậy, tôi cay đắng vô cùng. (ảnh minh họa)
Nỗi khổ ấy có nói ra cũng không thể ai thấu hiểu được. Hoàn cảnh của người làm vợ như tôi thật khổ sở, nhụ.c nh.ã. Nhưng lúc này, khi đang bụng mang dạ chửa, tôi thật sự không biết làm cách nào tốt hơn. Nếu không mua ba.o ca.o s.u cho chồng, tôi sẽ rước bệnh vào người lúc nào không hay. Nếu tôi không đích thân là.m chuyệ.n đ.ó, tôi đán.h ghe.n, tôi làm loạn, chồng tôi sẽ bỏ mẹ con tôi. Mà người phụ nữ đang ở nhà ăn bám chồng, bị chồng bỏ, tôi lấy tiề.n đâu mà nuôi con.
Đàn bà yêu thương con hơn cả bản thân mình. Tôi vì con mà nhẫn nhục, chịu đựng tất cả, chỉ hi vọng sau này sinh con ra, con khỏe mạnh, lớn khôn.
Lấy chồng được hơn nửa năm, tôi đã phát hiện chồng lăng nhăng, gian díu với người khác. Đã nhiều lần tôi làm lớn chuyện nhưng anh bảo, anh chỉ gái gú nhưng vợ con vẫn là số một. Tôi tức điên làm, làm to chuyện thì bố mẹ anh bênh anh, nói đàn ông ai chẳng thế. Tôi bực quá không làm gì được. Khổ thay, thời gian đó tôi lại thất nghiệp, phải ở nhà ngửa tay xin tiề.n chồng nên bố mẹ chồng càng co.i thườn.g tôi. Bực mình, tôi nghĩ bụng, mặc kệ đời mà sống, không quan tâm tới chuyện gì nữa, phải chấp nhận thôi.
Video đang HOT
Tôi có bầu, chồng tôi chỉ nói một câu &’có con rồi thì kiếm ít chuyện thôi, đừng làm hại con’. Nghe vậy, tôi cay đắng vô cùng. Tôi nói với anh, vì bầub í nên đừng có khiến tôi sốc, tôi suy nghĩ, sẽ ảnh hưởng tới con. Anh nghe bùi tai nhưng chỉ được vài hôm rồi lại chứng nào tật ấy.
Anh ngoạ.i tìn.h, ngoạ.i tìn.h một cách trắng trợn khiến tôi cảm thấy đau khổ vô cùng. Nhưng, nghĩ cho con, tôi phải cố gắng giữ sức khỏe, không làm ảnh hưởng tới bản thân mình. Nếu làm mình khổ, con cũng sẽ không phát triển tốt được. Mỗi ngày, tôi tìm niềm vui bằng việc nói chuyện với bạn bè, người thân. Anh không cho tôi cơ hội được gần gũi anh, cũng chưa từng an ủi tôi một lời nào. Anh chỉ bảo tôi, phải lo cho con. Có lẽ, lúc này, ngoài con ra, anh không lo cho tôi dù chỉ một chút.
Biết vậy nhưng tôi phải chấp nhận. Nhìn chồng ngoạ.i tìn.h với người đàn bà khác, tôi như đứt từng khúc ruột. Làm lớn chuyện chỉ khiến tôi xấu hổ với xóm làng. Nếu bố mẹ anh có thể hiểu cho người con dâu này dù chỉ một chút thì tôi sẽ cảm thấy yêu thương hơn nhiều. Tôi thề là, tôi chưa từng làm gì có lỗi với họ, vậy mà họ chỉ bênh con trai và coi tôi như người dưng nước lã. Nghĩ chán cảnh chồng lăng nhăng, gái gú, tôi đã xin về nhà ngoại, sống những ngày tháng thanh thản.
Tôi lẳng lặng mua ba.o ca.o s.u cho chồng, đút vào túi của anh và nói &’anh ra ngoài gái gú, tôi chỉ mong anh một điều, giữ an toàn cho bản thân cũng là cho tôi và con sau này. Tôi không muốn anh rước bệnh vào người rồi khổ mẹ con tôi’. Anh không nói năng gì, xem như tôi có lý.
Suốt thời gian bầu bí, tôi sút cân nhiều. Cố gắng ăn vào thì lại nôn ra. Anh không cho tôi được một ngày vui vẻ. Nói là không suy nghĩ, nhưng làm sao mà không nghĩ được. Tôi đã phải vật lộn với cuộc sống, phải đấu tranh tư tưởng rất nhiều, thậm chí chịu khổ sở vô cùng vì con. Có người đàn bà nào lại không đau khổ khi chồng gái gú lăng nhăng, chỉ là cuộc sống này không cho tôi lựa chọn. Tôi không còn chỗ dựa về kinh tế nào nếu b.ỏ chồn.g. Con tôi cần được chăm sóc chu đáo, cần được nuôi tốt và lúc này, anh là người duy nhất có thể làm được điều đó. Tôi đã phải sống như vậy cho đến tận bây giờ, khi con tôi sắp chào đời.
Rồi đây, tôi biết chắc, những ngày tháng sắp tới, tôi sẽ phải một mình nuôi con. Chỉ cần có con, tôi sẽ có động lực để sống vui vẻ, khỏe mạnh và sẽ cố gắng cho con cuộc sống tốt hơn khi tôi có thể…
Theo Eva
Cay đắng nhắm mắt cho chồng đi ngoạ.i tìn.h
Ngắm nhìn anh đang chìm trong giấc ngủ say, tôi lặng lẽ rời đi. Tôi sẽ cho anh tự do để tìm hạnh phúc, có như vậy tôi mới không dằn vặt cả đời mình.
Kết hôn được 3 năm, đó là khoảng thời gian vợ chồng tôi chung sống hạnh phúc bên nhau. Bao nhiêu cay đắng, ngọt bùi chúng tôi đều chia sẻ cùng nhau. Anh là người chồng thương vợ và biết chăm lo cho gia đình. Chưa bao giờ anh làm cho tôi phiền lòng, ngược lại tôi chính là người hay gây ra phiền toái cho anh.
Vì tôi chưa sẵn sàng làm mẹ, tuổ.i cũng còn trẻ nên tôi chưa muốn có con vội. Anh cũng chiều theo ý tôi nên quyết định 2 năm sau mới có con. Tôi đã sử dụng thuố.c tránh thai sau mỗi lần quan hệ. Tôi nghĩ rằng sử dụng thuố.c có chừng mực sẽ không ảnh hưởng gì. Với lại chồng tôi cũng không thích dùng áo mưa nên tôi đành dùng biện pháp khẩn cấp.
Bây giờ thì tôi lại hối hận cho tuổ.i trẻ nông cạn và dại dột của mình. Sau 3 năm, tôi thôi không dùng thuố.c nữa nhưng 1 năm tiếp theo. Tôi vẫn không thấy biểu hiện có bầu. Bố mẹ chồng bắt đầu giục giã có cháu bế. Đến lúc này, tôi thấy hoang mang và sợ hãi.
Anh đưa tôi đến bệnh viện kiểm tra thì mới biết hậu quả là do tôi. Bác sĩ trách tôi sử dụng thuố.c tự tiện. Do ảnh hưởng của thuố.c cùng với chu kinh thất thường, cổ tử cung lại hẹp nên tôi khó có khả năng có con được. Tôi như muốn ngất đi sau khi nghe lời phán xét của bác sĩ. Nước mắt tuôn tràn, tôi không biết nên phải làm sao nữa. Lỗi là do tôi, giờ tôi biết phải làm sao. Anh lại là con một, chắc chắn bố mẹ sẽ không đồng ý chuyện chúng tôi không thể có con.
Anh ôm tôi vào lòng, an ủi tôi, rồi cả hai vợ chồng sẽ cùng cố gắng để cải thiện. Tôi biết anh cũng đau lòng lắm, chắc chắn anh cũng dằn vặt bản thân mình. Chồng khuyên tôi không nên lo lắng nhưng mỗi lần mẹ chồng hỏi là tôi lại thấy sợ. Cảm giác như mình đang gánh một tội rất lớn. Tội không thể có con được, càng ngày tôi càng thấy áp lực và sợ hãi.
Chúng tôi lại tiếp tục chờ đợi, nhưng thêm 1 năm nữa trôi qua tôi vẫn không mang thai. Đi hết bệnh viện này đến bệnh viện khác tư vấn nhưng vẫn không hiệu quả. Lần này bố mẹ chồng không tha cho chúng tôi nữa. Ông bà gọi hai chúng tôi về mắng cho một trận. Vợ chồng tôi chẳng dám nói lại một lời nào. Mẹ chồng còn nói thẳng: "Cô mà không sinh con được thì phải ra khỏi cái nhà này". Tôi nhìn mẹ, nước mắt trào ra. Tôi đưa ánh mắt đa.u đớ.n van lơn nhìn chồng nhưng anh lảng tránh.
Những ngày sau đó, anh bắt đầu chán nản và tìm đến rượu bia nhiều hơn. Không những vậy, còn có vết son vương trên ngực áo. Anh đã tìm đến người đàn bà khác. Dấu hiệu đó cho biết chồng tôi ngoạ.i tìn.h , nhưng tôi đâu có quyền gì để trách móc anh. Tôi không xứng đáng với tình cảm của anh. Tôi nên ra đi hay ở lại? Tôi không còn mặt mũi nào mà sống trong gia đình này nữa. Người đàn bà mà không thể làm mẹ thì cũng vứt.
Tôi viết đơn l.y hô.n và kí sẵn để trên bàn. Đã đến lúc anh cần tìm cho mình một cuộc sống mới, có hạnh phúc trọn vẹn. Ngắm nhìn anh đang chìm trong giấc ngủ say, tôi lặng lẽ rời đi. Tôi sẽ cho anh tự do để tìm hạnh phúc. Tôi sẽ không phải dằn vặt cả đời mình. Tôi tin và mong anh sẽ hạnh phúc bên người mới. Tôi sẽ đứng sau cuộc sống của anh. Có như vậy tôi mới yên tâm mà đi tiếp con đường dài phía trước.
Theo Phununews
Tôi chuẩn bị trang phục Halloween cho chồng đi ngoạ.i tìn.h Anh chủ động nói chuyện trước với tôi nhưng tôi lúc nào cũng chỉ như người vô hồn. Hình ảnh hai người ân ái với nhau cứ như bóng ma ám ảnh tôi mãi không thôi. Trước mặt tôi là hình ảnh chồng tôi đang hôn đắm đuối một cô gái. Tôi đang ngồi ru con ngủ trong buồng thì thấy chồng bước...