Đau khổ, ân hận tột cùng vì ham giàu lấy vợ xấu
Phải thú thật, tôi luôn suýt xoa, tiếc nuối mỗi khi đụng những cô nàng xinh đẹp nhưng rồi lại trở lại với thực tế phũ phàng bên cô vợ xấu.
Đau khổ, ân hận tột cùng vì ham giàu lấy vợ xấu. Ảnh minh họa.
Cao ráo, vẻ ngoài dễ nhìn và có học thức, tôi từng được nhiều cô nàng để ý, tỏ tình ngay khi học năm nhất đại học. Trong suy nghĩ hồi đó, tôi luôn mường tượng rằng bạn gái của mình phải là cô nàng xinh xắn, kiêu sa.
Thực tế sau đó tôi cũng cặp một vài cô nàng có ngoại hình như thế nhưng rồi tất cả đều nhanh chóng chấm dứt. Họ không hợp và không thuộc về tôi bởi luôn đưa ra các yêu cầu cao về vật chất, tiền bạc. Vốn là dân ngoại tỉnh lên thành phố học tập, gia cảnh chỉ ở mức trung bình, tôi chẳng thể đáp ứng được những đòi hỏi đó.
Đang quay cuồng trong những lo toan tiền tài, tôi tình cờ quen rồi trở thành tình nhân của một phụ nữ 40 tuổi đã bỏ chồng. Bà ta cấp tiền bạc cho tôi ăn học, mua xe đẹp, tiêu pha, đổi lại tôi phải dốc sức chiều chuộng nhu cầu chăn gối của người phụ nữ đáng tuổi mẹ mình và tôi luôn làm tốt trách nhiệm của mình. Mối quan hệ này diễn ra êm đẹp trong suốt 3 năm tôi học đại học. Nhưng rồi cuộc tình cọc cạch cũng chấm dứt khi người đàn bà kia lâm vào cảnh túng bấn vì làm ăn thất bát.
Quen sống nhờ vào tiền chu cấp từ người tình già nên ngay cả khi đã tốt nghiệp ra trường, tôi vẫn chẳng nỗ lực kiếm việc làm. Thay vào đó tôi tích cực tìm kiếm “máy bay bà già” khác để dựa dẫm.
Rồi tôi được người quen giới thiệu cho một cô nàng kém mình 3 tuổi, con nhà giàu, cha mẹ làm to nhưng có bề ngoài béo ục ịch, thậm chí bị dị tật trên mặt.
Tôi hoàn toàn bị khối tài sản khủng mà cô nàng sở hữu làm cho mờ mắt nên tặc lưỡi đồng ý quen và làm đám cưới không lâu sau đó.
Tôi tự an ủi mình rằng lấy vợ xấu nhưng không phải lo lắng chuyện kiếm tiền, công việc. Và rằng được cái nọ, mất cái kia là chuyện bình thường.
Video đang HOT
Sau ngày cưới tôi được cha mẹ vợ cất nhắc vào vị trí phó phòng kinh doanh của công ty gia đình. Như cá gặp nước, tôi phát huy rất tốt những điểm mạnh của bản thân và cả những gì học được trong trường. Những bản hợp đồng với giá trị lớn dần theo thời gian được tôi mang về chỉ vài tháng sau ngày đảm nhận chức vụ.
Công việc làm ăn của tôi ngày càng thăng tiến. Vốn đã giàu sau khi lấy vợ nay lại thêm kếch xù thế nhưng quan trọng hơn giờ tôi đã có vị thế nhất định trong mắt nhà ngoại. Họ buộc phải nhìn nhận tôi là người có tài thực sự chứ không chỉ lấy vợ vì hám giàu và biết tiêu tiền như một kẻ ăn bám.
Trở thành ông chủ nhờ vào năng lực của mình, tôi có điều kiện tiếp xúc với nhiều phụ nữ xinh đẹp ở công ty cũng như từ phía các đối tác. Họ ngưỡng mộ vẻ điển trai, sự giỏi giang của tôi.
Những lần như thế tôi lại tiếc hùi hụi vì đã sớm kết hôn với người đàn bà mình không yêu, không chút dung cảm trong khi nhan sắc thì tệ hại. Tôi tự trách móc bản thân khi xưa đã hèn nhát, không nỗ lực làm việc, tiến thân bằng chính sức lực, học vấn của mình mà dựa dẫm vào đàn bà để rồi giờ ngậm đắng, ân hận.
Những lãnh đạo trong công ty, ai nấy đều hãnh diện bên nửa kia quyến rũ, còn tôi luôn phải nép mình, gượng gạo bên cô vợ cồng kềnh kém duyên. Chưa hết, những lời xì xào tôi là kẻ đào mỏ xuất hiện khắp nơi làm tôi càng thêm ân hận, đau khổ, trách móc thân mình.
Có nhiều khi tôi nung nấu ý định ngoại tình với những người phụ nữ phải lòng mình nhưng không thể. Tôi luôn bị gã trợ lý, người của vợ cài cắm vào theo sát.
Tôi đã và đang phải trả giá cho chính thói hám lấy vợ giàu khi xưa của mình.
Theo Phunutoday
"Người vợ xấu như cô phải biết thân biết phận"
Không những chồng không bênh vực tôi mà còn thẳng thừng: "Cô yên tâm anh ấy không làm gì cô đâu mà lo. Người vợ xấu như cô phải biết thân biết phận".
Xấu xí cũng là một cái tội phải không mọi người? (Ảnh minh họa)
Mới hơn một năm kết hôn, cuộc sống tôi chưa một ngày được cảm nhận niềm hạnh phúc của một người phụ nữ đã có gia đình.
Xấu xí cũng là một cái tội phải không mọi người? Tôi là một người kém may mắn về hình thức. Tôi không phải là một người ưa nhìn, nên tôi rất tự tin về ngoại hình của mình và đây cũng là nguyên cớ 30 tuổi mà tôi vẫn chưa có bạn trai và chẳng ai ngỏ lời với tôi.
Qua sự sắp đặt, giới thiệu của bạn bè, tôi và anh (chồng tôi bây giờ) gặp nhau. Công nhận là tôi và anh đứng cạnh nhau như đôi đũa lệch. Anh cao ráo, đẹp trai còn tôi cũng chỉ là một con vịt xấu xí. Quen nhau chưa đầy 3 tháng anh ngỏ lời yêu và làm đám cưới. Tôi biết anh lấy tôi không phải vì yêu nhưng tôi vẫn đồng ý, bởi tôi sợ mang tiếng ế chồng, sợ những đàm tiếu của thiên hạ, sợ làm bố mẹ khổ. Hơn nữa tôi cũng thích anh.
Nói qua một chút về hoàn cảnh hai gia đình. Tôi là người Hà Nội gốc, gia đình không phải đại gia như những gia đình thiếu gia, công chúa trên màn ảnh nhưng cũng thuộc diện khá giả. Bố mẹ tôi kinh doanh và cũng có chút của ăn của để cho các con. Anh trai và em gái tôi làm trong nhà nước đã có cuộc sống riêng, tôi làm kế toán thu nhập ổn.
Còn chồng tôi, nhà anh cách Hà Nội 200km. Bố anh mất sớm, anh ở với mẹ. Anh là trụ cột gia đình từ sớm, nhưng công việc anh cũng không ổn định, thu nhập bấp bênh. Nói đến đây mọi người cũng biết anh lấy tôi vì lý do gì.
Sau ba tháng tìm hiểu, anh ngỏ lời cầu hôn với tôi. Đám cưới xong xuôi, toàn bộ tiền mừng cưới và ít vốn được bố mẹ đẻ cho, anh bảo tôi đưa cho mẹ chồng trả nợ đám cưới. Tôi nghĩ vợ chồng cùng nhau gánh vác tránh nhiệm, sau này hai vợ chồng cố gắng tích cóp cũng được.
Nhưng người tính không bằng trời tính. Sau đám cưới hai vợ chồng xuống Hà Nội làm việc, tôi và chồng rọn ra thuê một phòng trọ sống. Là phận đàn bà mang tiếng có chồng mà từ ngày cưới đến giờ tôi chưa một lần được chồng quan tâm, chia sẻ. Ngoài việc gần gũi trên giường ra anh lạnh lùng như người dưng nước lã. Đến gần ngày sinh con, anh đưa tôi về quê rồi viện lý do đi công tác vội mà anh không về được ngày vợ sinh con. Đến khi con được 2 tháng anh mới về nhà.
Công việc chồng tôi từ trước vốn đã không ổn đinh, thu nhập cũng bấp bênh chỉ khoảng 4 -5 triệu/tháng. Đúng lúc anh nghỉ việc thì bác ruột (anh trai mẹ đẻ tôi) đang tìm người quản lý xưởng gỗ công ty bác. Và anh được về đó làm.
Con được 6 tháng, tôi để con ở nhà cho mẹ chồng cấp tốc lên Hà Nội làm việc. Tôi lo sợ, cái phòng trọ của vợ chồng tôi sẽ là nơi anh cùng bồ sống qua ngày.
Trong thời gian tôi về quê ở cữ sinh con, chồng tôi kéo anh rể (chồng của chị gái chồng tôi) về làm công nhân ở xưởng anh và cũng ở luôn phòng trọ của vợ chồng tôi. Đến ngày tôi dọn về phòng trọ sống thì anh rể vẫn ở đấy.
Buổi tối chồng lại thường vắng nhà, mặc cho tôi có gọi điện, nhắn tin anh cũng không trả lời. Tôi phải nhờ đến mẹ chồng gọi điện, anh mới giải thích ở xưởng có điều hòa nên ở lại ngủ cho mát. Nhưng tôi nghi ngờ vì trời mới biết thật sự anh đang ở đâu.
Tôi biết, trong thời gian tôi về quê sinh con thỉnh thoảng chồng tôi có đưa một người phụ nữ đến phòng trọ ở lai vài hôm rồi lại đèo nhau đi. Vì tôi không có bằng chứng rõ ràng, nên anh cứ chối phăng đi còn mắng tôi thậm tệ.
Về phần anh rể tôi, những hôm chồng tôi vắng nhà nhưng anh không vắng buổi nào. Mặc dù tôi có nói bóng gió anh rể cũng chẳng biết ý chuyển đi. Tôi nói với chồng, không những chồng không bênh vực tôi mà còn thẳng thừng: "Cô yên tâm anh ấy không làm gì cô đâu mà lo. Người vợ xấu như cô phải biết thân biết phận".
Chẳng biết chúng tôi gắn bó với nhau để làm gì khi chồng không tôn trọng vợ, cứ lạnh nhạt như người ngoài (Ảnh minh họa)
Chồng tôi là thế đó. Tiền ai kiếm được người ấy giữ, tiền nhà anh trả nhưng có mấy khi anh về. Anh có gửi tiền về quê cho mẹ chồng hay không tôi cũng không biết. Chẳng biết chúng tôi gắn bó với nhau để làm gì khi chồng không tôn trọng vợ, cứ lạnh nhạt như người ngoài. Suốt ngày sống trong nghi hoặc, tủi nhục tôi mệt mỏi lắm.
Mọi người cho người vợ xấu này lời khuyên phải làm thế nào đây? Nếu ly hôn, tôi cũng chưa đủ can đảm. Tôi vẫn còn tình cảm với chồng, cũng không muốn bố mẹ mình nghĩ nhiều. Nhưng cuộc sống cứ mãi thế này chắc tôi stress mất.
Theo Afamily
Vợ chồng có nên ở riêng? Nhiều lúc thấy mẹ chồng hiu quạnh một mình tôi cũng xót nhưng không thể sống gần bà được vì lời lẽ của bà làm tim tôi đau nhói. Tôi năm nay 26 tuổi, mới lập gia đình được một năm. Tôi làm văn phòng. Chồng làm nhân viên kinh doanh. Đời sống kinh tế vợ chồng sẽ thuận lợi hơn nếu như...