Dấu hiệu cho thấy bạn chỉ là con mồi ngu ngơ trong ‘trò chơi tình ái’ của chàng mà thôi
Hầu hết những cô gái yêu trai Sở Khanh đều có kết cục bi thảm. Để sớm nhận biết và thoát khỏi mối quan hệ độc hại này, bạn nên tham khảo những dấu hiệu dưới đây.
1. Thường xuyên nhận được tin nhắn… nhạt
Đã khi nào bạn nhận ra những tin nhắn chàng gửi thường cộc lốc hoặc thiếu ý nghĩa chưa? Nếu có, thì rất có thể anh ta chỉ đang cố tỏ ra quan tâm đến bạn chứ thực chất chẳng hề thiết tha với mối quan hệ này.
2. Biến mất một cách bí ẩn
Giả sử hai người đang nói chuyện qua tin nhắn nhưng đột nhiên chàng “biến mất” cho đến ngày hôm sau thì đây rất có thể là dấu hiệu cảnh báo cho bạn. Một khi, anh ta đã “chiếm” được bạn và thấy chán sẽ tìm lí do bận công việc hoặc kiếm nhiều cái cớ khác để cắt ngang cuộc trò chuyện.
Yêu phải trai Sở Khanh nhưng ít cô nàng có thể tỉnh táo nhận ra được (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
3. Anh ta không có kế hoạch cụ thể với bạn
Nếu chỉ coi bạn là “trò tiêu khiển” thì người ấy sẽ tránh lên kế hoạch cụ thể. Hoặc có thể chàng chỉ hứa suông nhưng quên đi vài phút sau đó.
4. Anh ta lôi cuốn
Không thể phủ nhận những chàng trai kiểu này rất cuốn hút bởi vậy, khó có “con mồi” nào cắn câu mà thoát ra được. Một chút lạnh lùng, lãng tử của người ấy thường có sức hút đặc biệt, khiến bạn dấn thân sâu vào mối quan hệ này.
5. Muốn bạn luôn nghĩ về anh ấy
Ngay cả khi đã chia tay, anh ta sẽ có cách để khiến bạn nhớ đến từng ngày. Anh ta có thể trở nên lãng mạn, đáng yêu hơn hoặc gửi hàng chục tin nhắn ngọt ngào… để bạn luôn nhớ tới. Nếu không cứng rắn, bạn sẽ sa vào “trò chơi tình ái” này một lần nữa và kết cục cuối cùng vẫn sẽ là trái tim tan vỡ.
Theo Ngoisao
Cố sống cố chết lấy bằng được tấm chồng ở thành phố làm chỗ dựa, cuối cùng tôi lại chuốc về kết quả ê chề
Anh không phải người mà tôi yêu nhất nhưng lại là người theo tôi là phù hợp nhất để kết hôn. Tôi quyết tâm bám dính lấy anh để làm chỗ dựa sau này...
Tôi vốn là một đứa con gái xuất thân ở tỉnh lẻ, lại ở nông thôn, nhà nghèo. Lên thành phố học đại học, sau khi ra trường tôi quyết tâm phải bám trụ mảnh đất Hà Nội. Ở Hà Nội còn có việc nọ việc kia chứ về quê không có tiền để xin việc thì chẳng biết làm gì. Công việc thì ít, lại lương ba cọc ba đồng chẳng đủ sống. Đời ông bà bố mẹ mình rồi đến đời mình khổ mãi rồi, để người ta khinh rẻ mãi rồi, giờ đến đời con cháu mình phải để nó ngẩng đầu lên với thiên hạ.
Tôi quen anh khi bắt đầu đi thực tập ở kỳ hai năm thứ tư, anh là trưởng phòng ở bộ phận tôi xin vào thực tập. Trai chưa vợ, gái chưa chồng, tình cảm cứ thế mà tiến triển tự nhiên. Khi anh dẫn tôi về ra mắt gia đình, bố mẹ và các chị anh phản đối quyết liệt. Anh là con trai độc nhất của gia đình, họ muốn có một cô con dâu môn đăng hộ đối.
Anh không phải người mà tôi yêu nhất nhưng lại là người theo tôi là phù hợp nhất để kết hôn. Anh có công việc ổn định, có nhà ở thành phố, lại làm cùng lĩnh vực với tôi. Còn ai phù hợp hơn anh nữa. Thế nên dù gia đình anh có phản đối cỡ nào, tôi vẫn cố gắng nín nhịn, chỉ cần anh không chia tay tôi là được. Cuối cùng, bố mẹ anh cũng phải xuống nước vì tuổi của anh cũng không còn trẻ, ông bà cũng mong có cháu bế lắm rồi.
(Ảnh minh họa)
22 tuổi, khi đám bạn vẫn long đong lận đận tìm việc thì tôi đã lên xe hoa về nhà chồng và nghiễm nhiên có nhà để ở, có công việc tốt để làm, chẳng phải lo nghĩ gì. Lấy anh, những tưởng tôi sẽ được sung sướng, không phải lo nghĩ gì nhưng hóa ra kết hôn rồi tôi mới biết, cuộc sống như địa ngục mới thật sự bắt đầu.
Sau khi tôi sinh con đầu lòng, mẹ chồng bắt tôi nghỉ việc ở nhà để toàn tâm toàn ý chăm sóc gia đình, con cái, vì như lời bà nói lương của tôi không bõ để thuê osin. Hàng ngày đi ra đi vào chạm mặt mẹ chồng, lại suốt ngày quanh quẩn ở xó nhà chẳng đi đâu, tôi cảm thấy stress liên miên.
Không váy, không giày cao gót, không son phấn, lúc nào tôi cũng diện trên mình bộ đồ mặc nhà, tóc tai thì bù xù chẳng kịp chải vì quay cuồng hết chăm con đến việc nhà. Đến tôi nhìn mình trong gương còn chán huống chi là chồng.
Con được hơn 1 tuổi, tôi ngỏ ý với anh cho tôi đi làm lại thì anh gạt phắt đi. Cưới nhau rồi anh mới bộc lộ rõ tính gia trưởng của mình. Anh bận bịu sáng tối, việc gì cũng bảo tôi nhất nhất theo ý mẹ. Tôi bắt đầu chán chồng, chán luôn gia đình nhà chồng. Tôi lấy anh không hẳn vì tình yêu nên cũng chẳng thiết tha gì. Nhiều đêm nằm cạnh chồng mà vẫn thấy nhớ người yêu cũ.
(Ảnh minh họa)
Khi con được 2 tuổi, tôi đưa ra tờ đơn ly hôn trước sự bất ngờ của anh và cả gia đình anh. Biết chuyện, gia đình, bạn bè hết mực khuyên can, nhưng chỉ mình tôi hiểu tôi thật sự muốn gì lúc này. Anh không níu kéo, chỉ lạnh lùng đáp: "Để thằng bé ở lại, rồi muốn đi đâu thì đi!"
Theo Afamily
Tán tỉnh bất thành, sếp liền quay sang hạ nhục tôi nhưng lại bị chống trả bằng một câu đau điếng Theo đuổi tán tỉnh tôi mãi không được, sếp càng lúc càng lộ rõ bản chất của mình... Tôi năm nay 28 tuổi, có một công việc ổn định, ngoại hình cũng khá ưa nhìn và quan trọng là tôi vẫn độc thân. Trải qua những lần đổ vỡ trong chuyện tình cảm, tôi chẳng mấy thiết tha với hôn nhân nữa. Thỉnh...