Đ.au đ.ớn vì vớ phải anh chồng vũ phu
Mỗi khi không hài lòng điều gì là anh có thể cho tôi một cái bạt tai như trời giáng và đ.ánh đ.ập tôi bầm tím. Đồ đạc trong nhà cũng lần lượt ra đi vì bị đ.ập p.há…
Hôm nay đáng ra tôi phải đi làm, nhưng tôi vừa gọi đến công ty xin nghỉ nói dối nhà có việc gấp. Tôi không thể đi làm khi trên mặt có quá nhiều vết thâm tím chưa kịp mờ. Đã rất nhiều lần tôi nói dối rằng mình bị ngã cầu thang, bị ngã xe, nhưng đã có nhiều lời xì xào xung quanh việc này, tôi biết, vì thế tôi càng phải hạn chế xuất hiện trong tình trạng như thế.
Vợ chồng tôi kết hôn đã được 4 năm và có một cậu con trai 3 t.uổi. Nhìn bề ngoài, chồng tôi trông rất hiền, ai cũng nói vậy. Mọi người còn chắc mẩm rằng hẳn tôi sẽ luôn là người bắt nạt anh.
Nhưng thực tế thì hoàn toàn ngược lại. Sống với anh tôi luôn nơm nớp lo sợ mình có thể bị đ.ánh đ.ập bất kỳ lúc nào. Bất kỳ điều gì không hài lòng, anh đều có thể quát tháo ầm ĩ và cho tôi một cái bạt tai hoặc đ.ánh đ.ập tôi không thương tiếc. Những lần anh giận dữ cũng là những lần đồ đạc trong nhà lần lượt ra đi, từ những thứ ít t.iền như bát đĩa cho đến những món đồ đắt t.iền như tivi, đầu đĩa… bởi khi không kiềm chế được cơn giận, anh có thể đ.ập p.há bất kỳ thứ gì trong nhà.
Tính vũ phu này phải đến khi về ở với nhau rồi anh mới bộc lộ rõ hết bản chất.. Còn hồi đang yêu nhau, anh cưng chiều tôi hết mực. Cũng có lần anh đ.ánh tôi nhưng vì đó là lần duy nhất và anh cũng tỏ ra hối hận nên tôi không nghĩ nó là điềm báo cho tôi về tính vũ phu của anh sau này.
Hôm đó, hai đứa hẹn nhau từ trước, nhưng tôi mải bạn bè mà quên mất cuối cùng muộn hẹn với anh nửa giờ đồng hồ. Anh giận ghê lắm, trong khi điện thoại của tôi lại không liên lạc được. Anh quát mắng ầm ầm hỏi tôi đi với thằng nào. Tôi bảo: “Anh điên à? Vừa phải thôi!” thế là ăn liền 2 cái tát. Bị đ.ánh, tôi c.hết sững chẳng phản ứng được gì. 5 phút sau thì òa khóc, khóc không ngừng nghỉ và bắt xe về nhà. Điện thoại anh gọi không nghe, anh đến nhà không tiếp. Nhưng mấy ngày không gặp, tôi nhớ anh ghê gớm và cũng có thời gian tự nhìn nhận lại mình. Tôi là người sai trước, cũng là người nói năng lung tung trước, anh đ.ánh tôi là sai nhưng tôi cũng có phần lỗi của mình. Anh cũng quá đau khổ vì việc bị tôi giận, cũng năn nỉ rất nhiều, thậm chí còn nói “Không có em anh sống trên đời chẳng còn ý nghĩa” nên tôi động lòng và quay lại với nhau. Sau đó, tôi cũng chú ý hơn để không làm việc gì khiến anh nổi cáu.
2 năm yêu nhau, tôi chỉ bị đ.ánh một lần nhưng cưới về rồi thì….
Anh đ.ánh tôi rất thường xuyên. Một câu nói không vừa ý, tâm trạng không vui, món ăn không hợp khẩu vị cũng có thể khiến anh cáu gắt và đ.ánh tôi.
Lúc tôi có bầu, anh cũng không thể bình tĩnh hơn. Người chửa thường hay cáu do mệt mỏi, ai là phụ nữ sẽ rất hiểu điều này. Tôi cũng thế, nhưng anh thì luôn đòi hỏi tôi phải vui vẻ, tươi cười. Tôi không làm được, mẹ chồng lên chơi, tôi cố lắm cũng chỉ rặn ra được vài nụ cười. Khổ lắm, cười làm sao được khi mà thở còn không xong. Thế là khi mẹ chồng về, chồng lôi tôi vào phòng đ.ánh cho một trận đến mức suýt đẻ non. Lúc vào viện cấp cứu, báo ngã cầu thang, anh bác sĩ cứ cau mày khó chịu quay ra nhìn chồng tôi. Đợt ấy, tôi định bỏ luôn, nhưng nằm viện rồi sinh con, quá nhiều việc khiến tôi không còn thời gian đâu nữa.
Video đang HOT
Cuộc sống gia đình khó tránh khỏi những tranh cãi, bởi hai vợ chồng có quá nhiều vấn đề chung phải giải quyết. Về kỹ năng sử dụng ngôn từ thì tôi hơn hẳn anh, tôi lập luận chắc chắn và có rất nhiều lý lẽ, trước nay bạn bè đều bảo vậy. Tranh luận thì ít khi tôi thua, trong khi đó, anh lại không mấy khi diễn đạt và minh họa được cho ý tưởng của mình. Tuy nhiên, tôi cũng không vì thế mà đè nén chồng, cái gì anh nói đúng, tôi sẽ đồng ý, nhưng cái gì anh sai tôi cố giải thích để anh nhận ra. Và chẳng bao giờ tôi có thể giải thích hết ý mình, cũng như chưa bao giờ anh nhận mình sai. Câu chuyện luôn kết thúc bằng một vài cái tát, cú đ.ấm và những tiếng c.hửi rủa. Người ta mồm miệng đỡ chân tay, chồng tôi chân tay đỡ mồm miệng. Cái gì anh cho là đúng, tôi bảo sai, anh sẽ dùng vũ lực để thiết lập lại “trật tự”.
Sau mỗi lần đ.ánh v.ợ như thế, một lúc chồng tôi lại nguôi ngoai, lại tự sỉ vả mình, lấy dầu xoa những chỗ bầm tím, lấy cao dán cho đỡ sưng. Anh lại là anh, hiền lành như vẻ ngoài vậy. Lúc nóng tính anh không kiềm chế được mình nhưng thường thì thương vợ rất nhiều, chịu khó làm việc nhà giúp vợ, vẫn hay mua quà tặng vợ.
Nhưng quả thật, giờ tôi sống trong nhà mình mà cứ luôn phải nhòm trước ngó sau, cẩn trọng từng lời nói ra vì sợ có thể làm chồng tôi tức giận bất kỳ lúc nào. Tôi cảm thấy không thoải mái khi sống trong nhà mình mà luôn nơm nớp trong người một nỗi lo sợ. Nhìn lại những vết thương trên cơ thể mình, tôi xa xót lắm, nhớ lại ngay cả khi mang bầu tôi cũng bị anh đ.ánh đến mức suýt đẻ non.
Tôi thương con lắm nhưng mà sống với anh, một ngày nào đó khi anh lên cơn, tôi có thể vào bệnh viện lúc nào không biết. Nhưng tôi cũng không biết thoát ra bằng cách nào vì nếu bây giờ nói chuyện này với anh, có thể anh lại tức điên lên và biến tôi trở thành n.ạn n.hân cho thói vũ phu của mình. Tôi phải làm sao đây?
Theo Afamiy
Để anh trọn tình, tôi phải "giết" con
Tôi đã g.iết đi đứa con của mình chỉ mong anh được trọn tình trọn nghĩa với người phụ nữ ấy (Ảnh minh họa)
Tôi đã quy y, niệm phật để thấy lòng mình thanh thản hơn khi trót g.iết đi một sinh linh bé bỏng và cầu xin hãy để tôi quên đi người đã gián tiếp dẫn dắt tôi đến con đường tội tỗi...
Tiếp Phần 1: Người yêu tôi đã "tù" lại còn nhiều "tội"
Chị ra về, tôi vẫn còn ngồi đó. Trời đất trước mặt tôi như tối sầm lại... Cố lấy bình tĩnh, tôi khóa cửa và dắt xe ra về. Trong đầu tôi hiện lên hàng trăm câu hỏi: " Chị ta là ai? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao tôi không biết quan hệ giữa chị và chồng sắp cưới của mình? Tại sao chị ta lại biết rõ về tôi như vậy?"...
Tôi đã gọi điện cho anh để được nghe lời giải thích. Khi tôi hỏi:
- Tại sao chị ta lại biết rõ về em như vậy? Tuần trước anh bảo anh đi đám tang mẹ một người bạn... vậy mà anh đã lừa dối em để ngủ với người phụ nữ ấy? Và tại sao chị ta lại bảo cái thai của em là 3 tháng?"...
- Vì anh muốn từ chối người đàn bà đó nên anh mới bảo em đang mang thai ba tháng. Anh yêu em và không muốn mất em nên anh phải nói dối như vậy? - Anh thở dài rồi giải thích
- Vậy những gì anh hứa hẹn cùng chị ấy thì sao? Chẳng nhẽ lại là lừa dối à? Công việc anh đang làm là do gia đình chị ấy bỏ t.iền ra giúp đỡ... chẳng nhẽ anh là người như vậy thật sao?
-...
Tôi không thể lấy cái thai trong bụng để mong được có anh (Ảnh minh họa)
Mặc cho trời mưa to, tôi vẫn cứ chạy xe trong mưa, quên đi cái lạnh đến tê người, quên mình đang bị cảm... Mặc cho những cơn mưa cứ tạt vào mặt, tôi không còn nghĩ ra điều gì sáng suốt hơn ngoài việc phải rời xa anh. Tôi muốn anh sống phải có tình có nghĩa, để anh không trở thành người đàn ông bội bạc... Tôi không thể lấy cái thai trong bụng để mong được có anh. Tôi không được ích kỉ khi chỉ nghĩ đến bản thân mình... Dù anh có nói: " Vì công việc anh đang làm là nền tảng để nuôi con và em" nhưng còn cái nghĩa với gia đình chị ấy thì sao? Nó phải lớn hơn gấp bội lần tình cảm của chúng tôi dành cho nhau...
Với những suy nghĩ ấy, tôi đã quyết định một mình đến phòng khám tư nhân. Tôi đã g.iết c.hết đứa con của mình vì lòng tự trọng, vì sự hi sinh cho tình yêu của mình để mong bản thân được thanh thản... Tôi không thể một mình nuôi con khi tôi chưa có chồng. Sau đó, tôi vội vàng trở về nhà, vội vàng xếp quần áo vào va ly để đến một nơi yên bình và gặm nhấm nỗi đau khi bị người yêu lừa dối, bị người tình của anh n.hục m.ạ vì nghĩ "tôi đến với anh chỉ vì tiền"... Tôi tháo vội sim điện thoại sau khi để lại cho anh tin nhắn: " Cái thai đã hư... Em sẽ không sao khi không có anh".
Cho đến bây giờ, tôi vẫn không hiểu được tình cảm tôi dành cho anh là gì mà tại sao tôi lại ra đi? Có lẽ, tôi muốn nhìn thấy anh trọn tình trọn nghĩa với người phụ nữ ấy và nhẫn tâm với tôi, với tình cảm tôi dành cho anh trong suốt thời gian qua... Nếu anh cưới tôi cũng chỉ là muốn bản thân có trách nhiệm với cái thai đó... Vậy khi đứa con không còn tồn tại thì tôi cần gì phải ra đi đến một nơi xa như thế này?
Trải qua một cú sốc quá mạnh, tôi xanh xao, sụt kí và luôn mang tâm trạng đau khổ tột cùng. Cũng vì sức khỏe không ổn nên tôi đã xin nghỉ làm ở công ty cũ... Mỗi ngày trôi qua với tôi cứ dài như cả tháng. Bất cứ nơi đâu tôi cũng suy nghĩ về anh và đặt ra cho mình hàng trăm câu hỏi: " Anh có thật sự yêu em không?"; "Sao anh không tìm em?"; "Sao anh có thể qua lại với cả chị ấy và em?"... Phải chăng tôi đã quá mù quáng trong tình cảm để biết được mình lừa dối mà vẫn bỏ qua cho anh, vẫn nhớ về anh nhiều như vậy?
Tôi đã quy y, niệm phật để thấy lòng mình thanh thản hơn khi trót g.iết đi một sinh linh bé bỏng (Ảnh minh họa)
Sau những ngày tháng mụ mị trong nỗi đau và sự dằn vặt ấy, tôi nghĩ mình phải kiếm một việc gì đó để làm, để lấp đi khoảng thời gian rảnh rỗi và những suy nghĩ về nỗi đau tôi đã trải qua, về người đàn ông bội bạc và lọc lừa ấy... cuối cùng, tôi quyết định mở một shop hoa tươi. Tôi phải làm việc, phải lấy lại tinh thần để mình không phải sống trong những ngày tháng đau khổ và vô nghĩa ấy nữa...
Tối tối, tôi thường lên chùa để tìm cho mình cảm giác tĩnh tâm, yên bình. Tôi đã quy y, niệm phật để thấy lòng mình thanh thản hơn khi trót g.iết đi một sinh linh bé bỏng và cầu xin hãy để tôi quên đi người đã gián tiếp dẫn dắt tôi đến con đường tội tỗi ấy...
Cuộc đời công bằng lắm! Khi tôi mất đi tình cảm của mình thì bù lại, shop hoa của tôi ngày càng đắt khách. Tôi lao đầu vào công việc mà quên mất cả mệt mỏi... Bây giờ tôi đã tìm được niềm vui trong công việc, thu nhập của tôi cũng dần dần ổn định hơn và tôi thấy được giá trị của bản thân mình, giá trị của cuộc sống mang lại cho tôi...
Một ngày đẹp trời, có một chiếc xe hơi màu đen sang trọng đậu trước shop hoa của tôi. Một người phụ nữ đẹp bước xuống và tiến đến chỗ tôi. Chị nở một nụ cười thật tươi và mua cho tôi rất nhiều hoa. Sau khi gói hoa cẩn thận cho người phụ nữ ấy, tôi cầm hoa ra xe giúp chị và thật bất ngờ... người chở chị không ai khác mà là chính anh, người đàn ông một thời đã yêu thương và hứa hẹn tương lai hạnh phúc cùng tôi... Nghe người phụ nữ gọi anh là "ông xã" mà tim tôi quặn thắt từng cơn đau...
Anh... người đã không một lần tìm tôi khi tôi ra đi vì quá đ.au đ.ớn. Hôm nay gặp lại anh, nỗi đau trong tôi như sống lại... Và tôi tự hỏi: "Tại sao anh không chung sống với người phụ nữ mà tôi đã từng gặp?"; "Chẳng nhẽ anh lại phụ chị ấy để lấy một người phụ nữ giàu có và xinh đẹp hơn sao?"...
Giờ đây, em không biết anh đang làm gì, cần gì và đã được gì? Thôi thì... chúc tình yêu của em ngủ yên, chúc người yêu một thời của em có được một cuộc sống hạnh phúc. Lặng lẽ từng bước chân vào shop hoa, tôi khẽ niệm "nam mô a di đà phật... nam mô a di đà phật" và thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn rất nhiều...
Hết
Ngọc Bích (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Người yêu tôi đã "tù" lại còn nhiều "tội" Trước khi đến với tôi, anh đã từng là một tù nhân và ăn ở với người phụ nữ khác như chồng vợ (Ảnh minh họa) Một ngày khi tôi đang dọn dẹp và và tủ giấy tờ của anh, tôi sững sờ khi đọc được lệnh tạm giam, lệnh thi hành án 13 năm tù vì tội cố ý g.iết n.gười, rồi...