Đ.au đ.ớn nhìn bạn cướp “bồ”
Tin ban mât bô – tôi đa tưng nghe nhưng bây giơ mơi thây. Tôi cung la đưa con gai tưng đươc hương nhưng hanh phuc ngot ngao tư sư chăm soc chu đao cua ngươi chông thân yêu.
Ảnh minh họa
Nhưng hanh phuc ây thât ngăn ngui, cươi nhau đươc 3 năm va co môt be gai 2 tuôi thi chông tôi đa bo lai hai me con tôi trong môt vu tai nan giao thông.
Nôi đau đên qua bât ngơ, tôi nưa tinh, nưa mê, nưa điên, nưa dai ma không thê châp nhân sư thât ây. Gia đinh nôi ngoai hai bên đa hêt lơi khuyên nhu va an ui tôi, đê tôi quên đi nôi đau ây va tiêp tuc sông tôt. Thê ma, thâm thoắt đa đươc 10 năm, trong suôt quang thơi gian 10 năm đo tôi chưa bao giơ quên đươc chông minh. Va nguyên trong tâm se ơ vây đê nuôi đưa con thơ ăn hoc thành ngươi, đê mai đươc lam ngươi vơ tôt va ngươi con dâu tôt cua gia đinh anh.
Gia đinh hai bên đêu khuyên tôi nên đi bươc nưa, nhưng tôi cung chi biêt cươi vi tôi chưa thê mơ long minh vơi bât cư ngươi đan ông nao khac ngoai chông tôi. Vây ma, khi gân bươc sang tuôi 34 tôi lai thât tinh va đau khô như mât thêm điêu gi đo quy cua cuôc đơi minh.
D la ngươi đan ông đa khiên tôi đau khô như thê. La ngươi đa co gia đinh, nhưng D thương xuyên thây không hanh phuc khi sông vơi vơ. Cung lam chung cơ quan nên tôi biêt rât ro hoan canh cua D va anh cung vây. Tư sư cam thông đên cam mên rôi cuôi cung la nôi nhơ danh cho nhau. D đa cho tôi thây ơ anh như môt chô dưa vưng chăc thay thê ngươi chông đa khuât hơn 10 năm cua tôi.
Video đang HOT
Chung tôi đa len lut đi lai vơi nhau. Tôi biêt lam điêu đo la co lôi vơi vơ con cua D, nhưng đa nhiêu lân tôi chu đông châm dưt môi quan hê vơi anh thi anh lai cho tôi thêm niêm tin răng: chung tôi yêu nhau va phai sông vơi nhau. Anh hưa hen se sơm l.y h.ôn vơ đê hơp thưc hoa vê sông vơi tôi. Tôi tin tương ơ D va hanh phuc vơi “tinh muôn” cua minh.
Hanh phuc la thê, nhưng đo la thứ hanh phuc tôi đang đi gianh giât vi vây tôi chăng dam tâm sư cung ai ngoai P – môt ngươi ban kha thân thiêt vơi tôi. Thinh thoang P lai qua nha tôi tâm sư, P luôn mai miêt va liên thiên đu thư chuyên vê gia đinh cô ây, vê chông, vê con. Con tôi, thi tran ngâp hanh phuc khi noi vơi P vê D, vê nhưng điêu tôt đep ma D đa gianh cho me con tôi.
Rôi tôi giơi thiêu cho D va P găp măt. 3 chung tôi trơ nên thân thiêt va lây đia điêm nha tôi la nơi tu tâp va se chia nhưng kho khăn trong cuôc sông, se chia nhưng tâm sư buôn vui trong gia đinh. P luôn khen D khiên tôi cam thây thât hanh diên vi ơ tuôi nay vân co đươc ngươi đan ông như thê thương yêu. Nha nhăn, lich sư, ga lăng va biêt quan tâm ngươi khac – Đo la nhưng lơi noi co canh ma P thương dung đê khen D, đê khiên ca D va tôi đêu mim cươi hai long va tư hao vê điêu đo.
Len lut qua lai vơi nhau đươc gân 1 năm thi D chinh thưc l.y h.ôn vơ. Biêt đươc điêu ây khiên tôi cam thây rât vui vi D đa không chi hưa hen suông đê lưa dôi tôi, D thât long muôn đên vơi tôi. Ngay hôm đo tôi vui ve, tât bât đê chuân bi môt bưa cơm thinh soan ăn mưng cho sư tư do cua tôi va D. Đương nhiên, ngay vui ây không thê văng măt P, ngươi ma tôi luôn cho răng đa co công giup cho tinh yêu cua chung tôi thêm manh liêt. D đa đi đon P đê tôi đi chơ lo cơm nươc.
Buôi liên hoan diên ra vui ve, môi người uông môt chut rươu đu âm long va đu say. Tôi loang choang tư dươi nha bêp lên nha, trên đo P va D đang noi chuyên vơi nhau – Tôi nghi thê, nhưng không phai, sư thât be bang hiên ra trươc măt tôi ho đang đua giơn ôm eo, ba cô nhau rât tinh cam trong nha. Tôi chăng biêt phai hiêu như thê nao khi thây canh tương ây, cho đên khi D đên bên va xin lôi tôi, cho đên khi ca P cung đên xin lôi va thông bao viêc cô ây cung săp ly di chi bơi vi đê đươc sông vơi D. Ho se tô chưc đam cươi ngay sau khi P chinh thưc l.y h.ôn.
Như chăng tin vao nhưng gi minh đa thây va đa nghe. Tôi suy sup tinh thân va mât niêm tin vao cuôc sông. Ngươi đan ông khiên tôi mơ long đê đon nhân hanh phuc thi lai lây lai hanh phuc ây va gianh cho ngươi ban thân nhât cua tôi. Con ngươi ban tôi tin tương nhât lai chinh la ngươi đa cươp đi hanh phuc ma kho khăn lăm tôi mơi tim đươc. Tin ban mât bô – tôi đa tưng nghe nhưng bây giơ mơi thây.
Theo VNE
Hết yêu nhưng không thể chia tay
Sẽ là quá tàn nhẫn nếu tôi chia tay người con gái đã yêu và chờ đợi mình 8 năm qua.
Thấm thoát đã hơn 8 năm tôi và cô ấy gắn bó bên nhau. Tôi biết cả gia đình tôi và gia đình cô ấy đều trông chờ một đám cưới diễn ra, nhưng tôi cố gắng trì hoãn nó vì tôi thấy sợ. Tôi biết sẽ là quá tàn nhẫn nếu giờ đây tôi không cưới người con gái đã yêu mình, chờ đợi mình 8 năm qua. Nhưng tôi phải làm sao đây khi tình yêu trong tôi không còn? Một cuộc hôn nhân phải chăng sẽ trở thành bi kịch với cô ấy khi mà ngay từ đầu người đàn ông sẽ sống cùng cô ấy cả đời không còn yêu thương cô ấy nữa? Tôi phải làm sao mới đúng đây?
Gắn bó với nhau hơn 8 năm nhưng tôi chỉ yêu cô ấy 3 năm đầu. Đó là những ngày tháng sinh viên đi học xa nhà. Vì cùng quê, nhà cách nhau chỉ một con phố nên từ tình đồng hương, chúng tôi cảm mến và yêu thương nhau. Với tôi đó là những tháng ngày đáng trân trọng vì chúng tôi đã ở bên nhau, yêu thương và giúp đỡ nhau vượt qua mọi khó khăn của cuộc sống xa nhà. Cô ấy chăm lo cho tôi mọi điều, từ miếng ăn, giấc ngủ, quan tâm và săn sóc tôi chẳng khác nào một người vợ. Tôi cảm động và biết ơn cô ấy rất nhiều!
Nhưng cùng với thời gian, tôi bắt đầu cảm thấy tình yêu của mình nhạt dần. Cô ấy và tôi quá khác biệt. Cô ấy là một người sống không cần biết đến điều gì khác ngoài tôi. Dường như thế giới của cô ấy là tôi và cô ấy không có một nhu cầu nào khác. Cô ấy là người có năng lực, có rất nhiều cơ hội để cô ấy có thể làm ở một môi trường tốt nhưng cô ấy chỉ xin làm một chân văn thư thật nhàn hạ ở trường tiểu học. Sở dĩ cô ấy làm như vậy là vì muốn có thời gian chăm lo cho tôi.
Xin mọi người đừng nói tôi là kẻ không biết trân trọng cô ấy khi mà cô ấy nghĩ về tôi nhiều như vậy. Tôi trân trọng cô ấy nhưng chỉ có điều chúng tôi quá khác biệt về suy nghĩ. Tôi muốn một người vợ năng động, hoạt bát một chút. Cô ấy cũng cần phải sống cho cuộc sống của mình nhưng cô ấy từ bỏ mọi thứ. Cô ấy trở nên nhàm chán và đơn điệu đến tẻ nhạt. Tôi đã nói và động viên cô ấy rất nhiều lần rằng hãy làm mới cuộc sống của cô ấy lên và tôi sẽ luôn ở bên để giúp đỡ, ủng hộ cho cô ấy nhưng cô ấy khước từ tất cả.
Tôi không phải đã chán cô ấy mà chỉ đơn giản là thấy mình không còn rung động (Ảnh minh họa)
Dù chưa là vợ tôi nhưng cô ấy tự nguyện tới nhà chăm sóc bố mẹ tôi, coi mọi việc của gia đình tôi như là của cô ấy. Cả khu phố nơi tôi và và cô ấy sống đều coi cô ấy như đã là vợ tôi. Cô ấy không quản ngại mọi người dị nghị chuyện chưa cưới nhau mà đã tự coi mình như dâu con trong nhà. Hết năm thứ 3 đại học, tôi đã dần cảm thấy tình yêu trong mình phai nhạt và muốn chia tay nhưng chính tình yêu quá mức mà cô ấy dành cho tôi khiến tôi không dám nói lên điều đó.
Gia đình cô ấy và gia đình tôi mặc định rằng ra trường chúng tôi sẽ cưới nhau. Cả hai bên coi chúng tôi như con cái trong nhà. Tình cảm đó khiến tôi không dám nói lời chia tay dù tình yêu không còn. Tôi không phải đã chán cô ấy mà chỉ đơn giản là thấy mình không còn rung động, không còn cảm giác yêu đương với cô ấy mà thôi. Hơn 3 năm yêu cô ấy, tôi vẫn luôn trân trọng và giữ gìn cho cô ấy chứ không một lần đòi hỏi. Và khi tình yêu không còn, tôi lại càng không muốn làm điều đó vì tôi sợ có thể một ngày tôi sẽ rời xa cô ấy thì cô ấy sẽ khổ nhiều lắm.
Thực sự khoảng thời gian đó tôi khủng hoảng vô cùng. Tôi đã phải đấu tranh dữ dội cho việc có nên chia tay hay không. Tôi quý trọng gia đình cô ấy, cũng trân trọng tình yêu mà cô ấy dành cho tôi nên tôi không muốn làm cô ấy bị tổn thương. Giữa lúc không thể tìm ra lối thoát cho mình, tôi đã quyết định đi du học 5 năm với hi vọng thời gian xa cách sẽ khiến cô ấy quên tôi đi và tìm được hạnh phúc mới cho mình.
Khi biết tôi đi xa, cô ấy đã đau khổ rất nhiều nhưng không hề cấm cản. Tôi ra nước ngoài học, cô ấy ở nhà làm việc và tiếp tục chăm lo cho bố mẹ tôi. Lần nào điện thoại về tôi cũng thấy mẹ nhắc nhở tôi không được phụ cô ấy vì cô ấy quá tốt với gia đình tôi. Đi học xa nhà, tôi cũng có tình cảm với người con gái khác nhưng tôi không dám tiến lại gần người ta. Tôi cứ như một kẻ đã có vợ dù chưa từng kết hôn. Tôi bị đè nặng bởi cái trách nhiệm phải cưới cô ấy nên tôi không dám bày tỏ tình cảm của mình với người tôi yêu.
Hơn 5 năm xa nhà, tôi trở về và cô ấy vẫn chờ đợi tôi như xưa. T.uổi của cô cũng ngày một nhiều. Cô ấy cũng đã từ chối nhiều người, chỉ đợi tôi. Với cô ấy, dường như tôi đã là một người chồng cho dù chưa có sự cưới xin hợp pháp. Về nước sau 5 năm xa cách, biết rằng có người con gái chờ đợi mình tôi không hề cảm thấy vui mà ngược lại mà thấy đau khổ vô cùng. Tôi biết cô ấy yêu tôi, đó mới là điều khiến tôi đau khổ. Nếu không thì tôi đã chia tay lâu rồi.
Giờ đây tôi không còn có thể trì hoãn được nữa. Tôi phải đưa ra quyết định hoặc là cưới hoặc là chia tay. Chia tay đồng nghĩa với việc sẽ tạo ra một cú sốc quá lớn với cô ấy vì cô ấy đã dành trọn những năm tháng t.uổi xuân vì tôi. Nhưng nếu cưới tôi sợ rằng tôi sẽ là người chồng không ra gì vì tôi không yêu vợ. Mà như vậy thì cả tôi và cô ấy cùng đau khổ. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Chồng một bên... tình nhân một bên Chồng yêu thương tôi nhưng người đàn ông đó lại có thể cho tôi cuộc sống no đủ, sung sướng. Tôi năm nay 31 t.uổi và đã kết hôn được 5 năm. Vợ chồng tôi đã có với nhau một cháu trai 5 t.uổi. Chồng tôi là người đàn ông hiền lành và rất thương vợ nhưng anh lại không có đủ điều...