Đau đớn nghe vợ thú nhận về quá khứ “chiều chuộng” đàn ông
Tuy vậy, có một điều anh vẫn luôn suy nghĩ trăn trở đó là “nhu cầu chăn gối” của vợ anh quá cao, đôi lần anh cảm thấy vô cùng kiệt sức.
Thật sự giờ đây, anh cảm thấy vô cùng chán nản. Anh không biết có phải anh đã quá sai lầm khi cưới Tuyết không nữa? Trước đây, khi chưa lấy cô, anh không ít lần trấn an mình rằng “dù thế nào cũng cố gắng, ai chẳng có quá khứ lầm lỡ. Cô ấy cần những người đàn ông như mình”. Và cũng nhờ tinh thần nghĩa hiệp ấy, anh đã quyết đưa cô ra khỏi cuộc đời tăm tối.
Không giống như bao cặp vợ chồng khác, anh gặp Tuyết khi cô ấy đang bị một người đàn ông túm tóc, đuổi đánh trên đường. Khi đó, anh đã không ngần ngại che chở cho người phụ nữ này, mặc cho những lời chửi bới, đòn roi từ người đàn ông kia.
Sau hôm đó, Tuyết vô cùng cảm kích và thường xuyên lui tới chỗ anh. Hỏi ra, anh mới biết Tuyết là một cô sinh viên từng có quá khứ lầm lỡ. Nay Tuyết bị đuổi học, không dám về quê nên ở lại Hà Nội kiếm việc mưu sinh.
Nghe Tuyết kể về cuộc đời đầy bất hạnh của mình, anh ứa nước mắt. Không ngờ trên đời vẫn còn những phận đời như Tuyết. Mẹ mất từ nhỏ, ba bị quẫn trí nên suốt ngày xua đuổi con cái. Từ hoàn cảnh như vậy, Tuyết không còn chỗ dựa, một mình phải bươn chải mưu sinh. Đi theo lời rủ rê của đám bạn xấu Tuyết lao vào cuộc sống đầy cảm bẫy. Để có tiền trang trải cuộc cô đã phải cặp với hết người này đến người khác.
Khi gặp anh Tuyết đang bị gã chồng hờ đuổi đánh, vì dám lấy tiền của gã gửi về quê cho em gái. Thương cô gái nhỏ nhắn, nhưng cuộc đời khốn khó, anh đã tìm đến gã chồng hờ ấy trả lại số tiền coi như “mua lấy tự do” cho cô, rồi nhờ người xin cho Tuyết làm nhân viên bán hàng cho một tiệm bánh ngọt. Nhờ có hình thức, ăn nói lưu loát, nên chẳng bao lâu sau, Tuyết dần quen với công việc.
Thấm thoắt 3 năm trôi qua, Tuyết trở thành cô vợ ngoan ngoãn xinh đẹp của anh. Để Tuyết không mặc cảm, anh giấu hết bạn bè, người thân về quá khứ của cô. Tuy vậy, có một điều anh vẫn luôn suy nghĩ trăn trở đó là nhu cầu chăn gối của vợ anh quá cao, đôi lần anh cảm thấy kiệt sức.
Video đang HOT
Có một điều anh vẫn luôn suy nghĩ trăn trở đó là nhu cầu chăn gối của vợ anh quá cao, đôi lần anh cảm thấy kiệt sức.
Do tính chất công việc, nên thời gian ở gần nhau khá nhiều, mỗi lần đó vợ đều tìm cách để được chồng “yêu”. Có hôm mệt quá anh phải nói khéo với Tuyết là cần nghỉ ngơi mai có họp, hội thảo… Thấy chồng càng từ chối Tuyết càng “hăng”, anh không biết làm sao nên đành phải chấp nhận, dù không muốn.
Chuyện tế nhị nên anh không biết phải nói với vợ thế nào, nên dạo gần đây anh phải tìm cách tham gia các dự án đi xa. Thi thoảng anh vắng nhà một tuần, thậm chí một tháng. Những tưởng như vậy sẽ giải quyết được “nỗi khổ tâm”, nào ngờ khi về vợ anh liên tục bắt chồng phải bù đắp khiến anh bao phen kiệt sức.
Từ chỗ yêu vợ, anh trở nên xa lánh, tìm mọi cách để khiến bản thân bận rộn hơn. Nhưng điều đó, khiến Tuyết càng nghi ngờ chồng mình có người khác. Đã bao đêm, khi muốn gần chồng thấy anh mắt nhắm, miệng lẩm bẩm cô nghe đâm cáu. Mới đầu cô chỉ nói ý ẩm, nhưng càng ngày cô càng quá đáng khi đưa chồng ra so sánh với những người đàn ông cô đã chiều chuộng.
Mỗi câu vợ nói, mỗi lời vợ nhấn mạnh khiến anh rợn người. Anh thấy điều đó chẳng có gì đáng tự hào, đáng suy nghĩ cả. Thế mà vợ anh lại đem anh ra nói đi nói lại nhiều lần.
Anh thật không ngờ cô vợ anh yêu thương, tin tưởng lại trở thành người như thế.
Anh thật không ngờ cô vợ anh yêu thương, tin tưởng lại trở thành người như thế. Cô ấy đang tự hào về một quá khứ chẳng mấy tốt đẹp, cô ấy quên rằng chính anh đã đưa cô ra khỏi cuộc sống cơ cực ngày đó. Khi anh nói thật về chuyện “lệch pha” của hai vợ chồng, cô không những không hài lòng chê bai anh yếu. Anh cảm thấy buồn và thất vọng vô cùng.
Thời gian gần đây, dù anh đã cố gắng để hai vợ chồng hòa thuận, nhưng thái độ của vợ ngày càng quá đáng khiến anh trở nên chán nản. Anh cảm thấy cuộc sống của mình vô cùng bế tắc, phải chăng anh đã sai lầm khi cưới người phụ nữ này?
Theo Người Đưa Tin
Tá hỏa khi biết chồng là một khách ruột của "gái làng chơi"
Anh thường xuyên đi nhậu, đi chơi gái cùng bạn bè và cho rằng đó là chuyện bình thường của mọi người đàn ông.
Vợ chồng tôi cưới nhau được 5 năm, có với nhau một đứa con 4 tuổi, nhưng anh hết lần này đến lần khác làm đủ mọi trò khiến tôi mệt mỏi. Lần đầu tiên là lúc con trai tôi được 6 tháng tuổi, anh cặp kè qua lại với một cô gái 9X dù tôi cũng thuộc diện có nhan sắc.
Khi tôi phát hiện ra, anh vẫn ngoan cố nói là không có chuyện gì nhưng vì con còn quá nhỏ nên tôi đã cho qua. Được một thời gian, tôi lại đọc được tin nhắn lạ trong điện thoại của anh, tôi tò mò thì thấy họ hẹn nhau gặp &'ở chỗ cũ'. Tôi đã giả là anh, nhắn tin qua lại để biết điểm hẹn và đến đó đặt phòng.
Anh vẫn qua lại với gái làng chơi...
Nhưng tôi đã không thể tin vào mắt mình khi thấy một trong số những cô cave được bảo kê chở trên chiếc xe thồ 3 - 4 trên đường chính là người có hẹn với chồng mình. Cô ta thản nhiên bước vào, tay cầm hai chiếc bao cao su và miệng đọc số phòng tôi đã đặt. Tôi choáng váng thật sự nhưng cũng kịp bấm số điện thoại, đúng là máy cô ta...
Về nhà tôi đã hỏi chồng và nhận được câu biện minh rằng: &'Có thằng ở cơ quan hay mượn máy anh, chắc họ hẹn nhau bằng máy của anh nên cô ta quen số mới gọi hẹn thế'. Tôi đã cố hỏi là ai vì cả cơ quan anh tôi biết hết mọi người, nhưng anh không nói mặc cho tôi tức giận. Vì không bắt được quả tang họ trên giường với nhau nên tôi lại đành cho qua.
Còn chồng lại tỏ ra hết mực chăm sóc vợ con và tôi muốn gì anh cũng chiều. Ngay cả việc tôi muốn vợ chồng ra ngoài ở riêng cũng được như ý. Ai cũng nói tôi may mắn và hạnh phúc vì được tất cả: nhà cửa, chồng yêu chiều và con trai kháu khỉnh. Nhưng chỉ được một thời gian, hôm đó anh lại có hẹn với bạn.
Theo bản năng, tôi lao xe đến theo định vị điện thoại, tôi lên tìm phòng hát và đã tìm được một phòng điện tắt tối om, nhạc sàn mở ầm ầm. Khi bước vào, tôi nhìn thấy chồng mình đang ôm gái trong ánh điện lờ mờ. Tôi đã bật điện lên trong sự ngỡ ngàng của đám bạn anh, của mấy ả "gái" và hơn hết là của anh.
Tôi đã không kìm được sự tức giận bỏ khỏi nơi nhơ nhuốc đó, lao ra ngoài, tôi gọi điện cho mẹ chồng. Những tưởng anh sẽ biết điều mình làm đối với người phụ nữ của anh như vậy là không chấp nhận được, vậy mà anh tuyên bố thẳng thắn với tôi: &'Tôi thấy như thế là bình thường, có gì đâu mà cô phải gọi bố mẹ. Tôi quen sống thoáng rồi, nếu cô thấy như thế không chấp nhận được thì giải tán'.
Đã vậy, khi đi với bạn anh về anh còn đánh tôi trước mặt con. Từ hôm đó gia đình tôi luôn trong tình cảnh mâu thuẫn nhau, tranh cãi và căng thẳng. Tôi quyết định tạm thời ly thân để chờ làm thủ tục ly hôn. Bạn bè biết chuyện đã khuyên tôi rất nhiều, có người hiểu thì chia sẻ, có người nói:
&'Nhà cửa đàng hoàng, công việc, con cái như vậy. Sao phải ra đi tay trắng, sao phải để bố mẹ bị mang tiếng?'.
Nhưng mọi người có hiểu, khi tình cảm đã hết thì thứ vật chất đó vô nghĩa lắm! Tôi muốn quyết định một lần và thay đổi cuộc sống bế tắc của tôi, tôi nghĩ nếu mình dành hết tình thương cho con thì con tôi sẽ không thiệt thòi và sau này nó sẽ hiểu cho tôi.
Theo Eva