Đau đớn mang bụng bầu 3 tháng tìm bạn trai đã ‘quất ngựa truy phong’
“Mẹ anh nói rằng, em có tướng sát phu, nên nhất định không cho anh cưới em. Nếu anh chọn em, anh sẽ mất tất cả: gia đình, người thân, cả quyền thừa kế nhà đất. Anh đã suy nghĩ rất nhiều. Anh xin lỗi. Anh có lỗi với mẹ con em.”
ảnh minh họa
Khi yêu nhau hạnh phúc bao nhiêu, tôi chưa từng nghĩ mình sẽ lâm vào hoàn cảnh như bây giờ, khi anh ta đã phản bội tôi.
Gặp gỡ và yêu nhau từ hồi năm nhất đại học, chúng tôi bằng tuổi và học hai trường khác nhau. Hiện chúng tôi đang học năm cuối, chờ làm luận án tốt nghiệp, tức là đã 4 năm nay tôi và anh quấn quýt bên nhau. Tôi ngỡ rằng mình đã hiểu hết con người anh, ai ngờ…
Tết vừa rồi, anh dẫn tôi về nhà ra mắt chính thức. Trước đó, tôi chưa từng đến chào hỏi bố mẹ anh, nhưng vào dịp lễ tết tôi vẫn mua đầy đủ quà gửi biếu hai bác. Sở dĩ tôi làm vậy là do mẹ tôi khuyên, mình là con gái, khi chưa tính đến cưới xin thì đừng vội đến nhà người ta, người ta lại đánh giá không tốt.
Đến nhà anh, tôi lễ phép chào hỏi, cũng giữ ý cùng nấu nướng bày biện đồ ăn, ăn xong tôi chủ động dọn dẹp, rửa bát. Bố mẹ anh thì giữ thái độ vừa phải, tôi không thể đọc được suy nghĩ của hai người ra sao, chỉ thấy hai người rất khách sáo. Kết thúc buổi, anh chở tôi về hết sức bình thường.
Đồng thời, thời gian đó tôi thấy mình bị chậm kinh. Nhưng đợt Tết nhiều việc, tôi bị cuốn theo nên quên mất. Hết Tết, tôi mới mua que thử thì thấy lên 2 vạch. Cảm giác lúc đó là vừa lo vừa mừng. Cũng vì tôi và anh cũng xác định tốt nghiệp xong sẽ làm đám cưới nên tôi cũng không lo lắng quá. Ngay lập tức, tôi đi khám ở bệnh viện cho chắc, thai đã được 8 tuần.
Tôi hẹn anh đi ăn tối để thông báo tin mừng. Chưa kịp mở miệng anh đã buồn buồn nói:
- Mẹ anh bảo anh với em không nên kéo dài với nhau.
Video đang HOT
Tôi thảng thốt vô cùng:
- Tại sao?
- Mẹ anh nói hai đứa lấy nhau sẽ khổ, không tốt.
- Thế giờ anh tính thế nào?
- Hay là…
Không kịp suy nghĩ, tôi gắt lên:
- Hay là gì? Anh có biết là em đã có thai rồi không?
Mặt anh xanh mét như tàu lá:
- Em có đùa anh không đấy?
Tôi lạnh lùng bỏ cái que thử thai rõ ràng 2 vạch lên bàn. Cảm giác lòng rạn vỡ. Tôi không ngờ anh có ý định sẽ bỏ tôi chỉ vì mẹ ngăn cấm.
- Sao nào? Giờ anh tính thế nào?
Gương mặt anh lộ rõ vẻ bối rối, tôi không tìm ra được nét vui mừng nào.
- Em cho anh thời gian để thuyết phục mẹ anh. Chờ thêm chút nữa thôi nhé. Anh sẽ chịu trách nhiệm.
Đáng ra tôi không nên tin lời anh khi ấy. Nhưng nếu không tin thì tôi cũng không biết phải làm thế nào. Anh hứa sau nhiều nhất 1 tháng sẽ tiến hành đám cưới, dù mẹ có đồng ý hay không.
Và thế là tôi mỏi mòn chờ. Thời gian vừa rồi, tôi bị nghén nặng nhưng vẫn cố đi thực tập ở chỗ làm thật tốt để sau có cơ hội ở lại làm nhiều hơn. Ngày ngày anh vẫn nhắn tin động viên tôi, bảo tôi cố gắng, anh vẫn đang đấu tranh với mẹ. Nhưng rồi, ngày hôm qua, tim tôi như ngừng đập bởi tin nhắn của anh:
“Mẹ anh nói rằng, em có tướng sát phu, nên nhất định không cho anh cưới em. Nếu anh chọn em, anh sẽ mất tất cả: gia đình, người thân, cả quyền thừa kế nhà đất. Anh đã suy nghĩ rất nhiều. Anh xin lỗi. Anh có lỗi với mẹ con em.”
Tôi gọi lại thì không gọi được nữa. Tôi đến chỗ anh thực tập, mọi người cũng không biết anh ở đâu. Tôi tìm đến nhà anh thì thấy cửa nhà khóa ngoài. Tôi nghĩ, tôi làm hết sức để tìm lại người bố cho con tôi, còn nếu hắn đã một mực chối từ thì con tôi cũng không cần loại bố như vậy. Tôi đau đớn vô cùng khi đứa trẻ gần 3 tháng tuổi trong tôi vẫn ngây thơ và lớn lên từng ngày, không biết rằng nó đã bị bố đẻ bỏ rơi.
Tôi vẫn sẽ sinh đứa bé này, sẽ chăm sóc nó thật tốt. Có thể bước đầu sẽ rất khó khăn, nhưng tôi tin mình sẽ làm được. Nhưng nỗi đau trong lòng tôi vẫn chưa thể nguôi ngoai, tôi không thể để yên cho kẻ khốn nạn ấy. Tôi phải làm sao đây?
Theo Eva
Cay đắng bị đòi sính lễ chỉ vì...gò má cao!
Ngày cưới đã định sẵn thế nhưng đùng một cái bố mẹ anh đến đòi lại sinh lễ chỉ vì cái lý do vô cùng ngớ ngẩn, tôi là đứa con gái "sát phu".
Tôi và anh yêu nhau được 1 năm thì quyết định đi đến hôn nhân. Anh 30 tuổi, đã có vài năm làm việc ở nước ngoài nên có lối sống rất thoáng, đó cũng chính là lý do tôi quyết định đến với anh. Chuyện tình của chúng tôi không được êm đềm cho lắm bởi sự ngăn cản của mẹ chồng. Bà có phần lạc hậu và mê tín. Ngày anh dẫn tôi về ra mắt gia đình bà đã tỏ thái độ không ưng tôi ra mặt. Dù hình thể tôi thật ra cũng không đến nỗi, vòng nào ra vòng nấy, có điều khuôn mặt gầy nên gò má hơi nhô cao mà theo quan điểm của nhiều người thì gò má cao thường có tướng "sát phu". Có lẽ vì sợ cái tướng mạo của tôi sẽ vận vào con trai độc đinh của mình nên mẹ anh nhất quyết phản đối.
Nhất là khi đường tình duyên của tôi khá lận đận. Trải qua hai cuộc tình nhưng rồi cũng chẳng đi đến đâu. Mối tình đầu của tôi là một anh chàng học chung đại học. Chúng tôi yêu nhau 4 năm, cả hai đứa thề thốt ra trường sẽ cưới. Thế mà đùng một cái anh mắc bệnh ung thư và không thể qua khỏi. Một thời gian dài tôi mới ổn định lại tâm lý và tập trung cho công việc. Người yêu thứ hai của tôi là đồng nghiệp cùng công ty.
Anh đẹp trai, cao ráo là hình mẫu lý tưởng của nhiều cô gái. Tưởng sẽ có được hạnh phúc viên mãn ở mối tình thứ 2, thế nhưng đùng một cái anh đòi chia tay.Khi tôi hỏi lý do, anh lạnh lùng bảo "bố mẹ anh không muốn chúng ta đến với nhau vì ông bà sợ em gò má cao có số sát chồng. Bố mẹ tuyên bố nếu không chấm dứt mối quan hệ này thì họ sẽ từ mặt anh". Tình yêu của anh không đủ lớn để vượt qua mấy hủ tục lạc hậu mà người đời đóng đinh cho tướng mạo con người. Tôi chấp nhận chia tay để không lãng phí thời gian níu kéo con người đó.
Vậy mà một thời gian sau tôi mới biết, hóa ra anh bỏ rơi tôi với cái lý do lãng xẹt đó là vì đã kiếm được một đối tượng tiềm năng, làm con rể sếp, anh chẳng khác gì chuột sa chĩnh gạo. Từ một nhân viên quèn, anh bỗng dưng được tiến thẳng lên giữ vị trí nòng cốt trong ban lãnh đạo công ty. Tôi quyết định nghỉ việc đi du lịch một thời gian để quên đi cuộc tình cay đắng với một tên sở khanh "đổi tình lấy địa vị".
Người ta nói qúa tam ba bận, cuộc tình thứ 3 của tôi cũng chẳng đi đến đâu. Anh hoàn toàn khác với người đàn ông trước. Suy nghĩ của anh vô cùng thoáng, dù gia đình có phản đối quyết liệt thế nào thì anh vẫn quyết tâm đến với tôi. Người đàn ông thật lòng yêu thương, sẵn sàng đối diện với những lời dị nghị kia để đến với mình, tôi mới cảm thấy được an ủi phần nào.
Dần dần chúng tôi cũng thuyết phục được mẹ anh, bà đồng ý cho mối quan hệ này và ngày cưới cũng được định sẵn. Những tưởng "ván đã đóng thuyền" vậy mà ông trời đúng là biết cách trêu ngươi con người. Hai ngày sau khi đám cưới diễn ra thì anh không may bị tai nạn. Vết thương cũng không quá nghiêm trọng nhưng mẹ anh thì nhân cơ hội đó làm to chuyện và một mực muốn tôi cay đứt mối quan hệ với anh. Trong mắt bà, tôi làm sao có thể thoát khỏi cái án sát phu. Một đứa con gái như tôi sinh ra chỉ mang lại bất hạnh cho cuộc đời. Và những người đàn ông đến bên tôi cũng không thoát khỏi cái định mệnh nghiệt ngã ấy. Mẹ anh yêu cầu tôi phải ngoan ngoãn chấm dứt mối quan hệ này và hứa sẽ cho tôi một khoản kha khá gọi là bồi thường danh dự. Tôi chưa kịp định thần thì bà đã ném ra những câu làm tôi thấy vừa tủi vừa uất. "Cô không thấy con trai tôi xém tí nữa là chết vì cô à. Loại con gái như cô tôi nói có sai đâu, đứa nào đến gần cô không chết sớm thì cũng sống chẳng ra hồn người. Cô có tí đức thì tha cho tôi, đừng ám con trai tôi mà làm gia đình tôi tuyệt tử tuyệt tôn".
Trải qua những đổ vỡ trong quá khứ, tôi tin tình yêu của anh là chân thành. Và rằng anh sẽ không bao giờ bỏ rơi tôi như những người đàn ông trước. Chúng tôi đã nghĩ đến phương án tự tổ chức đám cưới nếu gia đình kiên quyết làm khó. Nhưng hai đứa tôi chưa kịp làm gì thì mẹ anh đã đùng đùng đến nhà tôi và đòi lại sinh lễ. Bố mẹ tôi không biết phải xử lý thế nào, cũng vì thương con mà cố gắng nói lời hay ý đẹp với bà thông gia. Bỏ ngoài tai tất cả, mẹ anh thậm chí còn gắt gỏng với bố mẹ tôi "ai làm thông gia với nhà ông bà. Đẻ con ra không biết đường giữ còn để nó đi ám con người ta. Nhà tôi chưa có phước rước cái loại hồ linh tính đó về làm dâu con. Ông bà giữ mà thờ".
Đến nước này thì tôi nghĩ mọi sự cố gắng của tôi cũng đã hết hy vọng. Chả nhẽ vì cái tướng mạo mà hạnh phúc cả đời của tôi cứ hết lần này đến lần khác bị chà đạp phũ phàng như thế hay sao. Biết rằng gia đình là quan trọng, thế nhưng tình yêu của chúng tôi cũng lớn lao không kém. Tôi có nên bất chấp tất cả đến tổ chức đám cưới với anh không! Liệu một ngày nào đó mẹ anh có hiểu và chấp nhận một đứa con dâu như tôi không!
Theo Emdep
Dân mạng hết lời ca ngợi ông bố chồng quốc dân ngày cận Tết: Mắng vợ té tát, bênh con dâu chằm chặp Nếu như nhiều chị em kêu ca có bố chồng siêu hãm thì nàng dâu này lại là nàng dâu may mắn nhất thế giới khi có bố chồng "number one". Cách đây ít giờ, trên một hội nhóm dành cho những bà mẹ trẻ, một phụ nữ tên T.N đã đăng tải câu chuyện vừa được người bố chồng quốc dân bênh...