Đau đớn khi phát hiện vợ đẹp vào nhà nghỉ với bồ mỗi đêm
Tôi từng cảm kích trước tấm lòng hiếu thảo của vợ dành cho dì nhưng rồi chết lặng khi phát hiện ra cô ta đã tạo ra vỏ bọc quá tốt để ngoại tình.
Trước khi đi đến hôn nhân, tôi và vợ đã trải qua 3 năm hẹn hò đầy lãng mạn. Chúng tôi đến với nhau bằng tình yêu chân thành, sự hòa hợp, đồng điệu. Cô ấy là mẫu phụ nữ mà tôi mong muốn gặp và lấy làm vợ: xinh đẹp, tính cách nhẹ nhàng, hiện đại và biết chăm sóc gia đình.
Hai đứa yêu nhau chân thành, đám cưới đến sau đó như một cái kết tất yếu khi cả hai cảm thấy thực sự cần nhau cho cuộc sống này, không thể khác.
Ngày đám cưới diễn ra, tôi hạnh phúc bởi nếu có thể chọn lại tôi cũng vẫn yêu và đi đến hôn nhân với người phụ nữ này. Cô ấy không hoàn hảo, vẫn còn có những điểm chưa tốt nhưng tôi hài lòng với con người nàng, tính cách nàng.
Những ngày sau đó với tôi là chuỗi ngày đáng nhớ, thăng hoa của một cuộc tình đơm hoa. Tôi và vợ làm gần cơ quan, lại cùng ngành nghề nên càng có được sự đồng cảm, hiểu nhau.
Ngày cậu con trai của hai đứa chào đời, tôi mừng rơi nước mắt và thầm cảm ơn sự hy sinh của cô ấy. “Gạch nối tình yêu” khiến tôi càng thêm yêu, tôn thờ vợ mình hơn.
Trong quan hệ vợ chồng thật khó tránh khỏi những sứt mẻ, mâu thuẫn, chúng tôi cũng vậy nhưng phải thừa nhận, tôi chưa từng ân hận vì đã kết hôn với người phụ nữ mà tôi cảm thấy gần gũi từ lần gặp đầu.
Đau đớn phát hiện vợ đẹp vào nhà nghỉ với bồ mỗi đêm.
Video đang HOT
Thế rồi mọi chuyện bỗng rẽ sang một hướng khác mà tôi chưa từng nghĩ tới. Vợ tôi chuyển công tác sang một công ty khác. Ở môi trường mới, cô ấy đã có những thay đổi so với trước kia. Dù vẫn duy trì lịch “yêu” đều đặn nhưng bằng sự tinh tế và đa cảm, tôi cảm nhận vợ mình không còn sôi nổi như trước nữa. Cô ấy tỏ ra hờ hững hơn trước dù điều đó chẳng bộc lộ quá rõ ràng. Đôi khi tôi tự vấn mình nhưng rồi cũng lại an ủi bản thân thông cảm, có lẽ vợ chưa quen với môi trường mới.
Một ngày kia, vợ thông báo cô ấy phải vào viện thường xuyên để chăm sóc cho người dì bị ốm nặng. Thế là suốt một tuần đó, vợ tôi không ngủ ở nhà với lý do ngủ lại trong viện để tiện chăm non.
Tin lời cô ấy, tôi chẳng mảy may nghi ngờ mà còn ủng hộ nhiệt tình. Cho đến một ngày, có người phụ nữ lạ mặt gửi đến tờ giấy trong đó tố cáo vợ đang lừa dối, tôi mới phát hoảng và trực tiếp điều tra thực hư.
Khi tôi đề nghị được giúp đỡ cô ấy cùng chăm sóc dì thì vợ cương quyết từ chối với lý do không muốn tôi vất vả. Cất công bám theo, tôi sững sờ biết được sự thật khủng khiếp. Đúng là người nhà cô ấy nằm viện thật và chuyện cô ấy vào viện đưa cơm cũng không sai. Dù vậy hàng đêm người phụ nữ gắn bó với tôi suốt 3 năm qua chẳng hề ngủ lại đó chăm sóc như lời cô ta mà ghé vào nhà nghỉ kế bên với người đàn ông có thân hình cao to.
Phải mất rất nhiều công sức tôi mới lật mặt được thủ đoạn tinh vi của cô vợ. Hàng ngày cô ta luôn thuê một người phụ nữ khác đóng giả mình, diện quần áo của mình để thay cô ấy chăm sóc cho dì. Cũng bởi không muốn cho vợ nghi ngờ về sự theo dõi của mình nên tôi luôn phải đứng từ xa quan sát. Do đó, nhiều ngày liền tôi vẫn tin rằng người đàn bà được thuê chính là vợ.
Ngày lật tẩy được hành vi “ăn vụng” của vợ, trái tim tôi như muốn vỡ tung. Người phụ nữ mà tôi từng tôn thờ rốt cuộc đã thay lòng đổi dạ. Thế mà tôi đã từng nghĩ ai có thể phản bội mình nhưng cô ấy thì tuyệt đối không.
Hạnh phúc tưởng như bất biến mà rồi vỡ tan như thể trong giấc mộng khiến tôi hụt hẫng, suy sụp. Đớn đau này tôi không biết chia sẻ cùng ai. Tôi không biết mình có nên tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân với người vợ giả dối này nữa hay không khi tôi đã bước sang tuổi 35.
Theo Phunutoday
Chồng vũ phu, lại ghen tuông bệnh hoạn
Hắn ghen với tất cả mọi người, kể cả bố chồng và anh trai tôi. Nửa đêm ngủ, hắn dựng tôi dậy đánh dù tôi đang mang thai.
ảnh minh họa
Tôi lớn lên và trưởng thành trong một gia đình không giàu có cũng không phải nghèo khó. Bố mẹ tôi là người dân lao động bình thường nhưng không bao giờ để con cái thiệt thòi với bạn bè, với mọi người. Tôi cũng ý thức được bố mẹ dành những điều tốt đẹp nhất cho mình. Đối với một gia đình ở quê làm ruộng thì nuôi con học hành thành đạt là một sự nỗ lực rất lớn của bố mẹ. Và tôi cũng không để bố mẹ phải phiền lòng về vấn đề học hành, công việc.
Mặc dù tốt nghiệp cao đẳng ra trường nhưng có sự quen biết của người nhà nên tôi được đi làm luôn. Mới ra trường 2 năm nhưng tôi đã làm 3 công việc khác nhau, nó trau dồi cho tôi những kỹ năng sống, cách giao tiếp, ứng xử, cách suy nghĩ chín chắn và bao quát hơn mà ở ghế nhà trường tôi chưa học được. Tôi vẫn thầm cảm ơn bố mẹ đã hy sinh để tôi có cuộc sống như ngày hôm nay.
Nếu cuộc đời cứ êm đềm trôi như vậy thì tôi không phải viết những lời này. Tôi và người yêu tôi đã yêu nhau được hơn một năm, gia đình tôi biết chuyện, phản đối kich liệt vì: cách xa nhau quá, vì nhà anh ấy không có điều kiện, vì anh ấy chưa có việc làm, vì hàng vạn lý do đưa ra. Bố tôi là người nóng tính, dù tôi có tâm sự và thuyết phục thế nào cũng không đồng ý và nói nếu tôi và anh ấy đến với nhau thì coi như tôi không có bố, từ mặt tôi.
Không những bố mẹ mà ngay cả ông bà, chú dì, cậu mợ tôi đều phản đối. Chúng tôi yêu và hiểu nhau như hai người có cùng một suy nghĩ vậy. Anh ấy là người tốt, biết lo cho gia đình, yêu thương tôi hết mực. Và tôi là người chủ động nói chia tay mặc dù rất đau đớn. Anh ấy đồng ý vì chưa có công ăn việc làm nên không có gì để giữ được tôi, để chứng mình với gia đình tôi là có thể lo lắng cho người mình yêu.
Chúng tôi yêu mà biết sẽ không đến được với nhau, như một người biết trước được cái chết khi nào xảy ra vậy. Chuyện không dừng ở đấy. Gia đình anh gặp biến cố lớn, bố anh bị bệnh hiểm nghèo, anh sợ tôi lo lắng, suy nghĩ nên giấu tôi, đến khi tôi hỏi cô em gái của anh ấy thì mới biết. Tôi thực sự bị sốc và quá đau đớn khi làm cho anh đau khổ như vậy. Trong lúc anh cần tôi chia sẻ nỗi buồn thì tôi lại rời bỏ anh đi. Tôi không dám trách anh chuyện này mà càng thương anh nhiều hơn. Tình yêu của chúng tôi cứ thế tồn tại bằng những giọt nước mắt mà không biết làm thế nào để giải thoát được.
Tôi được người nhà giới thiệu cho một người bạn trai hơn tôi 7 tuổi (đã ngoài 30 tuổi), có học vấn nhưng sự tiếp xúc với xã hội chỉ là mặt tiêu cực. Nhà anh ấy có điều kiện hơn hẳn nhà tôi và người yêu tôi. Đó là lý do mà mọi người trong nhà tin tưởng, điều đó sẽ mang đến hạnh phúc cho tôi.
Tôi vì sức ép của gia đình mà phải gặp mặt nói chuyện. Khi tìm hiểu, tôi đã biết hắn là người ghen tuông bệnh hoạn và hay đặt điều cho người khác, dù sai một phút hoặc không nghe điện thoại, không nhắn tin lại là nghĩ tôi đang ở với thằng nào đấy. Hăn có thú vui là ghen với tất cả mọi người, kể cả người thân ruột thịt, với anh rể hắn cũng gây sự. Đấy là chưa có gì ràng buộc với nhau mà còn có cái kiểu suy nghĩ như vậy.
Tôi đã nhiều lần bức xúc và nói về hắn nhưng đều được mọi người nói: tôi ghê gớm, bắt nạt hắn, và không lấy hắn thì đừng hòng lấy ai. Tôi chán nản khi biết mọi nỗ lực của mình không có tác dụng gì cả. Rồi tôi đành chấp nhận chọn theo bố mẹ.
Được một thời gian, bố mẹ anh ấy giục cưới và làm một cách nhanh chóng. Tôi như một con rối, chỉ biết "vâng, dạ", mà nếu không thì biết làm gì khi phản kháng lại gia đình. Người yêu tôi thì yếu đuối, yêu tôi nhưng nghĩ không thể đấu tranh giành lại tôi. Mà cũng phải thôi, vì anh ấy tay trắng mà. Tôi thấy cuộc đời này bạc bẽo quá.
Giờ tôi đã làm theo lời bố mẹ, ông bà, mọi người vui vẻ nhưng tôi thì đau lòng lắm. Mọi người không biết được tôi bị hắn tra tấn thế nào cả. Bề ngoài thì hắn hiền lành, dạ dạ vâng vâng với mọi người nhưng bên trong thì thối nát, khốn nạn đến kinh tởm. Lấy nhau được hai tháng thì 60 ngày tôi và hắn cãi nhau. Ban đầu thấy tôi khóc vì những chuyện hắn làm, hắn tỏ ra ăn năn hối lỗi lắm, nhưng cấp độ tăng dần kể cả tôi khóc hay gì đi nữa. Giờ hắn đánh đập nếu tôi phản kháng.
Hắn ghen với bố chồng, với anh trai tôi, với bạn bè, đồng nghiệp của tôi. Tôi làm ở nơi mà nhiều người ao ước, không có chuyện phức tạp như một vài cơ quan khác. Vậy mà hắn có thể nghĩ ra đủ thứ chuyện để nói để xỉ nhục tôi. Tôi là người có ăn có học nhưng không bao giờ nghĩ thời buổi này rồi mà mình phải sống cuộc sống không khác gì thời phong kiến. Tôi thấy nhục nhã ê chề.
Giờ tôi đang có bầu mà hắn cũng không tha. Tôi mang giọt máu của hắn mà hắn không coi tôi ra gì cả. Nếu nói ra thì rất nhiều chuyện, ví dụ như: nửa đêm dựng tôi dậy và đánh cho dù tôi đang mang thai, tôi bị mất ngủ trầm trọng vì đêm nào cũng phải nghe hắn xỉ nhục, người ta bảo trời đánh tránh miếng ăn nhưng hắn thì không, hắn nói tôi lấy hắn vì tài sản nhà hắn. Tôi làm đơn xác mình tài sản tất cả thuộc về hắn nếu sau này có chia tay, cho tôi được sống thanh thản và giữ được lòng tự trọng.
Giờ hắn ghen và không nhận đứa con là của hắn. Tôi quá tủi nhục mà không dám nói với bố mẹ ở quê. Hắn có thể đánh đập, chửi mắng tôi bất cứ lúc nào hắn muốn. Tôi không dám trách ai cả vì quyết định đến sự việc ngày hôm nay là do tôi. Tôi chỉ mong thoát khỏi được cái địa ngục mà tôi đang phải sống trong đó. Người ta bảo chết mới phải xuống địa ngục nhưng tôi vẫn đang sống mà như đã ở đó vậy.
Giờ tôi bị quản lý như một đồ vật, không có quyền lên tiếng, hắn chở tôi đi làm. Mọi người nói hắn vất vả lo cho vợ, cho con nhưng không hiểu được cái bản chất kinh tởm của hắn là: chở đi để xem tôi có thằng nào đón đưa, nói chuyện, mời ăn cơm rồi hú hí với nhau hay không. Hắn không bao giờ nghĩ tốt cho người khác, chứ yêu thương vợ con gì.
Vốn dĩ cuộc sống hôn nhân không có tình cảm đã khó khăn đối với tôi, giờ đây tôi càng cố gắng để người tôi yêu và bố mẹ không phải buồn và lo lắng cho tôi nữa nhưng mọi thứ đều vô nghĩa. Thật sự tôi không còn gì mà níu kéo nữa, hết tình cảm và chai sạn bởi những sự sỉ nhục tra tấn của hắn gây ra cho tôi. Tôi thấy hai tháng hôn nhân của tôi như địa ngục vậy. Giờ các bạn cho tôi lời khuyên để có thể thể xác định lại phương hướng và giải quyết việc này.
Theo VNE
Gia đình hạnh phúc vì cho chồng cặp bồ Cô ta si mê chồng tôi, vì thế tôi động viên chồng cặp bồ, moi tiền từ cô ta để chăm lo cho gia đình. Người tình của chồng tôi cuồng si anh, sẵn sàng dâng hiến tất cả những gì cô ta có bao gồm cả tiền bạc (Ảnh minh họa) Ngoài 40 tuổi, nhìn lại những gì mình đang có trong...