Đau đớn khi để mẹ vợ phát hiện mình là “thân sâu hồn bướm”
Lấy vợ, có con nhưng tôi lại thích quan hệ với những người bạn cùng giới. Tôi những tưởng sẽ giấu diếm bí mật này mãi mãi, nhưng nào ngờ, người phát hiện ra vết đen trong cuộc đời tôi lại chính là mẹ vợ tôi, người yêu thương tôi như con trai mình.
Tôi năm nay đã ngoài 30 tuổi, là một cán bộ marketing cho công ty có tên tuổi. Tôi có vợ đẹp, con khôn, lẽ ra tôi phải là người đàn ông hạnh phúc!
Không những thế, nhiều người còn bảo tôi ga lăng và nhất là tôi có chất lạnh, xen lãng tử… Mà làm công việc kinh doanh, lại lãng tử, chơi guitar phiêu như nghệ sĩ, không ít người mê mới là sự lạ.
Nhưng tất cả những thứ tưởng chừng điểm cộng ấy, thực chất lại là bi kịch cuộc đời, chỉ mình tôi biết, tôi ngấm ngầm đau khổ. Tôi đã lấy vợ thuận theo ý của cha mẹ mặc dù trước đó tôi đã lờ mờ nhận ra hình như mình không hào hứng với bạn khác giới.
Hương, vợ tôi xinh, nết na, con nhà gia giáo. Cô ấy có trái tim nhân hậu, đủ dịu dàng để tôi phải nhầm lẫn.
Thế nhưng, lâu ngày cái thân xác bất thường của tôi lại lên tiếng “tố cáo” chính chủ nhân của nó. Ngoài công việc, gia đình thì tôi còn có một thế giới khác, tôi thường vào mạng để đọc về những người cùng cảnh ngộ “thân sâu hóa bướm” như mình. Dù tôi đã cố gồng mình lên, đóng cho tròn vai là người đàn ông của gia đình để không ai biết sự thật về con người của tôi, nhưng tôi vẫn đau đớn.
Video đang HOT
Tôi sống khổ tâm nhưng không ai biết – Ảnh minh họa: Internet
Tôi đã lén lút tìm bạn tình trên mạng một thời gian, rồi lại quyết “người thật, việc thật”. Nhưng “tránh trời không khỏi nắng”, sa vào cái thế giới oái oăm này, tôi nhiều lần phải trả giá. Vì muốn mua sự sung sướng, tìm cảm giác thật sự, tôi không còn cách nào khác là phải chi trả thật nhiều, không được phép so đo, tính toán. Hơn 3 năm tôi loay hoay với cuộc sống như vậy. Một mình đóng hai vai, có lúc tôi kiệt sức.
Nhưng “đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma”, một lần đến nhà mẹ vợ ăn cơm, tôi vô tình để quên điện thoại ở nhà. Chẳng may có cuộc gọi điện, đó là “người yêu” của tôi. Nghe điện thoại xong, mẹ vợ tôi đã lờ mờ hiểu ra. Mẹ vợ đã nhắn tin cho tôi nội dung mà “bồ nhí” nói trong điện thoại, tôi như câm lặng, không biết phải nói điều gì với mẹ vợ. Tôi không đủ can đảm để thú nhận mọi chuyện. Còn vợ tôi nữa, cô ấy biết được sự thật thì sẽ ra sao? Tôi phải đối diện với mẹ vợ, với gia đình mình như thế nào?
Trong chuyện này, theo chuyên gia tâm lý Trịnh Trung Hòa, không ai sinh ra có thể quyết định giới tính của mình nhưng họ sẽ tự quyết định xem mình sẽ làm gì với giới tính đó. Cái sai đầu tiên chính là anh đã không thú nhận với cha mẹ mình ngay từ đầu về giới tính ấy mà tự gồng lên gánh vác cho tròn vai. Khi đã có vợ con, anh lại tự cho phép giới tính mình gào thét đòi thoát ra khỏi con người anh, đó là cái sai thứ 2. Cái sai nữa chính là anh đang tự tạo đau khổ cho chính bản thân mình và vợ con.
Giờ đây tôi phải sống trong dằn vặt – Ảnh: Internet
Giờ đây, chỉ có anh mới gỡ được nút thắt này, anh nên nói thẳng thắn hết sự thật với mẹ vợ. Đừng cố lấp liếm mọi việc. Bởi, cuộc sống còn dài, xã hội cũng có rất nhiều người rơi vào tình cảnh khó xử như anh.
Xã hội hiện đại và có cái nhìn cởi mở hơn với những người đồng tính, dị tính, lưỡng tính. Vì thế, thú nhận không phải là vứt bỏ mà thú nhận giúp anh định hướng được tương lai của mình. Các con anh rất cần có cha mẹ, vợ anh rất cần một người đàn ông làm một bờ vai. Hiểu được điều này, có lẽ mẹ vợ anh sẽ bao dung, độ lượng với anh và cùng con rể tìm biện pháp để cải thiện cuộc sống, bảo vệ tổ ấm của con gái mình.
Còn nếu mẹ vợ anh không thể chấp nhận một đứa con rể lệch lạc giới tính thì hãy tìm cơ hội tâm sự với vợ. Vợ anh là một phụ nữ thông minh, nhân hậu chắc chắn sẽ kéo chồng mình ra khỏi vũng bùn lầy và sớm thoát khỏi bi kịch.
Theo phunusuckhoe.vn
Bị người thân lên án, vợ vẫn tiếp tục ngoại tình
Mọi người trong gia đình tôi và gia đình vợ đều biết chuyện cô ấy ngoại tình và lên án, nhưng cô ấy vẫn không dừng lại...
Ảnh minh họa
Tôi còn yêu vợ, và hơn hết tất cả là muốn giữ gia đình cho các con tôi. Tôi cũng sinh ra trong một gia đình có bố mẹ ly hôn, những năm tháng tuổi thơ, tôi hiểu và thấm thía cảnh phải sống với mẹ, không nhận được tình yêu và sự quan tâm của bố.
Rồi mẹ tôi cũng có gia đình riêng, có những đứa con riêng, lúc ấy tôi trở thành người thừa trong cái gia đình nhỏ bé ấy. Mẹ hay cáu gắt với tôi, dù tôi biết mẹ thương tôi rất nhiều, còn bố dượng thì có thể đánh tôi bất cứ khi nào.
Lớn hơn một chút, tôi đến ở với bố, nhưng ông cũng có gia đình riêng, hạnh phúc riêng, tôi lại một lần nữa cảm nhận được sự lạc lõng của mình trong ngôi nhà của bố. Tôi chán nản và không chú tâm vào việc gì, lại càng bị bố và dì ghét, nhất là dì, trong mắt dì tôi chỉ là một thằng ăn hại, không trông mong gì được.
Cũng may, tôi còn ông nội, ông là người yêu thương và đặt niềm tin vào tôi, ông động viên tôi cố gắng, nên cũng vào đại học và bây giờ có công việc khá ổn định. Nghĩ lại những năm tháng tuổi thơ của mình, nên lúc nào tôi cũng có gắng để gia đình không đổ vỡ, để các con không phải rơi vào vết xe đổ của tôi đã đi qua.
Nhưng vợ thì lại không có chung quan điểm với tôi, cô ấy từ lâu đã không còn yêu và tôn trọng tôi nữa. Cô ấy đã ngoại tình, với một người đàn ông đã có gia đình, có vợ con đoàng hoàng. Ban đầu họ lén lút, sau đó thì công khai dần, nhưng vì chưa bắt được quả tang nên lúc nào cũng nói với mọi người là tôi vu khống cho cô ấy, bôi nhọ danh dự cô ấy.
Cách đây mấy tháng, để chứng minh cho gia đình hai bên biết hành động của cô ấy, tôi cho người theo dõi và vào nhà nghỉ bắt quả tang vợ mình đang trai trên gái dưới với người đàn ông khác. Chứng kiến sự việc hôm đó có cả anh trai, em gái cô ấy và một số người trong gia đình nhà tôi.
Bị cả gia đình hai bên lên án cho hành động đó, ai cũng khuyên cô ấy dừng lại khi chưa quá muộn. Vì muốn giữ gia đình cho các con, vì còn yêu vợ, nên tôi chấp nhận tha thứ, chỉ cần cô ấy biết hối lỗi, quay về, nhưng tôi vẫn không thấy vợ thay đổi hay có ý định chấm dứt mối quan hệ sai trái này.
Cô ấy vẫn không quan tâm đến bố con tôi, thường xuyên ra khỏi nhà vào buổi tối và những ngày cuối tuần. Cả ngày không nói chuyện với bố con tôi câu nào, cũng không thèm hỏi han đến tình hình học tập của các con.
Tôi không biết cô ấy định sống như vậy đến bao giờ, cô ấy có xứng đáng để tôi tha thứ và yêu thương không, xứng đáng để làm mẹ của các con tôi không?. Tôi cố giữ cô ấy và giữ gia đình có đúng không, hay buông tay để cô ấy tự do sống theo cách cô ấy muốn?.
Theo baodatviet.vn
Đừng lấy chữ "nghèo" làm cái cớ khiến người con gái cạnh bên mình đau khổ, chàng trai ạ! Nghèo nhưng có ý chí phấn đấu vươn lên, biết cách vượt qua số phận và tôn trọng những gì mà người con gái ấy dành cho bạn thì đấy mới thật sự đáng trân trọng. Tôi đồng ý rằng xã hội hiện tại có khá nhiều bạn nữ suy nghĩ về việc tìm và theo đuổi một người đàn ông thành đạt,...