Đa.u đớ.n khi 5 ngày nữa là cưới mà phải nhường lại váy cưới và chú rể cho bạn thân
Tôi ôm bộ váy cưới xuống và ném vào mặt anh ta rồi nói: “Váy cưới đây. Anh đưa cho cô bạn thân quí hóa của tôi mặc, cả chú rể nữa tôi tặng hết cho nó đấy”.
ảnh minh họa
Tôi chẳng thể nào tin nổi những chuyện đó lại xảy ra với mình. Mấy ngày qua tôi tự nhốt mình trong phòng vì quá sốc, quá đa.u đớ.n. Tôi bị chính người chồng sắp cưới và cô bạn thân của mình phản bội 1 cách phũ phàng.
Tôi và Lan thân nhau như hình với bóng, nếu ai không biết lại nghĩ chúng tôi là chị em ruột vì cả hai có ngoại hình lẫn cách ăn mặc khá giống nhau. Tôi và Quân yêu nhau được 3 năm và Lan là người chứng kiến tất cả, những hạnh phúc những buồn vui, những giận hờn của chúng tôi. Cô ấy còn là quân sự tình yêu cho tôi nữa.
Bố mẹ tôi cũng xem Lan như con gái trong nhà. Tôi yêu Quân đã lâu và hai bên gia đình đều giục cưới từ năm ngoái nhưng hai đứa cứ mải chơi nên năm nay mới quyết định kết hôn. Khi yêu Quân luôn chiều chuộng và yêu thương tôi, tôi mãn nguyện và hạnh phúc khi có một người yêu tâm lý như vậy.
Ngày tôi thông báo sẽ cưới chồng, Lan cười buồn. Tôi nghĩ chắc cô ấy buồn vì người bạn thân nhất của mình đã theo chồng bỏ lại cô ấy. Tôi còn ôm Lan an ủi rồi nói với cô ấy rằng: “Mày cũng tìm anh nào đi, gái xinh không yêu ai thật uổng phí. Trong những gã tán tỉnh mày nếu có ai thấy ưng thì mày đồng ý đi”. Cô ấy chỉ bảo: “Tao biết rồi, bao giờ thích hợp tao sẽ yêu”.
Nếu như người khác, đi chơi với người yêu thì họ sẽ không rủ bạn đi cùng nhưng tôi và Quân đều quá thân với Lan nên hầu như mỗi lần lên phố thì cả 3 đều đi chung. Quân rất quí mến Lan vì dù sao đó cũng là bạn nối khố của tôi. Tôi chưa bao giờ mảy may nghi ngờ giữa họ có chuyện gì mờ ám.
Video đang HOT
Dạo gần đây vì lo chuẩn bị đám cưới nên tôi cũng khá bận rộn. Tôi bị sút cân vì stress, người ta bảo đó là tâm lý chung của cô gái sắp lấy chồng. Ngày tôi đi thử váy cưới để chọn trang phục cho ngày lễ thì thấy Quân cứ người đơ ra. Tôi huých nhẹ vào tay anh rồi bảo:
- Sao thế chú rể của em, hay lại sợ không muốn lấy vợ nữa.
- Em nói linh tinh gì thế, em chọn được chưa? Nếu được rồi thì mình về đi.
- Dạ.
Tôi lặng lẽ theo anh đi về, gần cưới rồi mà Quân của tôi có vẻ lạnh nhạt quá. Anh khiến tôi thấy buồn nhưng có lẽ là do tôi đa cảm. Đêm đó chúng tôi liên hoan chia tay đời độc thân với bạn bè trước khi đi lấy chồng. Lan cũng đến, mọi người ăn uống nói chuyện rất vui vẻ. Nhưng tôi cảm nhận thấy Lan và Quân có vẻ gì đó hơi gượng gạo và không thực sự vui.
11 giờ Quân đèo tôi về nhà, vì sắp cưới nên tôi muốn về nhà ngủ với bố mẹ mới hôm chứ không qua nhà riêng của tôi và Quân nữa. Vì sắp lấy nhau nên bố mẹ hai bên góp tiề.n mua cho chúng tôi 1 căn nhà 5 tầng để hai đứa có không gian riêng, Quân hay ở lại đó, thỉnh thoảng tôi cũng ngủ lại. Lúc Quân chia tay tôi ra về, tôi chờ anh đi mất hút rồi mới vào nhà.
Nhưng tôi lục tìm khắp nơi thì không thấy chìa khóa nhà ở đâu. Chiếc khóa đó mẹ tôi vừa đưa cho tôi lúc chiều vì tôi đã làm gãy cái cũ. Tôi thầm nghĩ chắc mình chưa kịp cho vào chùm chìa khóa chung nên lại làm mất rồi. Điện thoại lại hết sạch pin, vì bố mẹ đã ngủ nên tôi không muốn làm phiền.
Tôi ra đường bắt xe đến nhà riêng của hai đứa. Vì trên đường đi có gặp ta.i nạ.n nên chiếc tắc xi phải dừng lại chờ công an giải tán đám đông xong mới đi qua được. Tới nơi thấy nhà cửa tối om, tôi nhẹ nhàng mở cửa vì muốn gây bất ngờ cho chồng sắp cưới của mình.
Tôi nhẹ nhàng bước lên tầng, miệng còn tủm tỉm cười vì nghĩ chắc anh ấy sẽ rất vui khi được ôm tôi ngủ. Nhưng rồi, chiếc túi xách trên tay tôi rơi xuống, tôi như chế.t trân tại chỗ khi thấy cảnh chồng sắp cưới của mình và cô bạn thân đang quấn lấy nhau không mảnh vải che thân.
Họ chỉ biết tôi đứng đó khi chiếc túi trên tay tôi rơi xuống nền và phát ra âm thanh cộc lốc. Tôi với tay bật đèn lên, cả hai người họ hoảng hốt nhìn tôi.
- Hai người đang làm cái gì trên giường cưới của tôi vậy?
- Em…
- Giờ cậu cũng đã biết rồi đấy, thế cũng tốt. Tớ yêu Quân, chúng tớ yêu nhau nên cậu từ bỏ đi.
- Em im đi.
- Lũ khốn nạn, mày còn dám nói như vậy hả?
Tôi tiến đến má.u điên nổi lên tát cho cô ả bạn thân mấy cái. Tôi nhìn ánh mắt căm thù của mình vào hai con người đó rồi nói:
- Rồi các người sẽ gặp quả báo mà thôi.
Tôi bỏ chạy Quân chạy theo nhưng tôi mặc kệ. “Thật kinh tởm, sao họ lại làm vậy với tôi cơ chứ? Tại sao?”. Tôi phải làm gì đây khi mà 5 ngày nữa đám cưới sẽ diễn ra, đã vậy chúng tôi còn đăng ký kết hôn với nhau rồi.
Đêm đó tôi cứ lang thang 1 mình như 1 đứa vô gia cư. 2 giờ sáng mẹ tôi xuống nhà uống nước thấy tôi khóc thút thít ngồi co ro ngoài cửa thì vội vã mở cửa cho tôi vào. Cả gia đình được phen náo loạn, còn tôi ngất lên ngất xuống.
Hôm sau Quân đến xin lỗi, nhưng tôi không muốn nghe. Tôi ôm bộ váy cưới xuống và ném vào mặt anh ta rồi nói: “Váy cưới đây. Anh đưa cho cô bạn thân quí hóa của tôi mặc, cả chú rể nữa tôi tặng hết cho nó đấy”.
Bố mẹ tôi cũng đồng ý cho tôi hủy hôn lễ. Mấy ngày này tôi sốc quá mẹ tôi phải gọi bác sĩ tới nhà truyền nước, cứ nghĩ đến cái cảnh họ là.m chuyệ.n đ.ó với nhau tôi lại khóc lại hét toáng lên. Có lẽ cả đời này tôi sẽ không quên được những gì vừa xảy ra và những gì họ đã làm với mình. Tôi thấm thía 1 điều rằng có được bạn thân là đáng quí nhưng đừng quá tin tưởng bất kỳ ai. Vì có thể 1 ngày nào đó niềm tin đó sẽ khiến ta thấy đa.u đớ.n.
Theo blogtamsu