Đau đớn ê chề vì âm mưu của mẹ chồng
Mẹ chồng bảo tôi: “Con giúp mẹ giữ khách sộp nhé”. Tai tôi như ù đi, trời đất như quay cuồng trước mặt vì bị sốc.
Người ta vẫn nói, lấy chồng không phải chỉ lấy mỗi chồng mình mà là lấy cả nhà chồng. Đúng như vậy, người con gái lấy chồng không may gặp phải gia đình chồng không tốt thì hạnh phúc vợ chồng cũng không được trọn vẹn. Tôi là minh chứng rõ nét nhất trong chuyện này.
Sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo nên tôi sớm ý thức được mình phải cố gắng thật nhiều để thoát nghèo. Với sự cố gắng không ngừng của bản thân, tôi đã hoàn thành chương trình học đại học với tấm bằng loại ưu và sớm tìm được công việc tốt ở thành phố. Tôi sống và lập nghiệp ở Hà Nội. Những ngày đi làm, tôi đã quen anh – trưởng phòng của tôi.
Chúng tôi đã kết hôn sau 2 năm làm đồng nghiệp và hơn 1 năm làm người yêu. Đến ngày cưới tôi vẫn còn bị gia đình nhà chồng chê không môn đăng hậu đối. Tôi rất buồn nhưng vì yêu anh, vì anh được anh động viên rất nhiều nên tôi vẫn sẽ hy vọng một ngày không xa mọi người sẽ bỏ đi cái suy nghĩ ấy.
Sống chung với bố mẹ chồng, thời gian đầu tôi thấy rất khó hòa nhập, chưa thích nghi được với cuộc sống nhà chồng. Khi ấy tôi rất cần chồng bên cạnh thì chồng tôi lại nhận thông báo đi công tác nước ngoài 3 tháng. Tôi buồn lắm nhưng vì sự nghiệp của chồng mà vẫn vui vẻ để anh yên tâm công tác.
Ở nhà với bố mẹ chồng, tôi như ngạt thở và lúc nào cũng căng thẳng vô cùng. Cả ngày đi làm mệt mỏi, về tới nhà là đập mặt vào cái cuộc sống mờ mờ ảo ảo mà mẹ chồng tạo dựng. Gia đình chồng tôi kinh doanh cà phê đèn mờ vì thế cái cuộc sống mới này của tôi lại càng khó thích nghi. Bởi từ bé, ở quê tôi đều có cái nhìn không đẹp về những cái quán cà phê đèn mờ này.
Tôi không biết tại sao mẹ chồng tôi lại âm mưu hại tôi như thế? Ảnh minh họa
Video đang HOT
Nhưng tôi vẫn cố gắng, ngoài cơm nước việc nhà, tôi còn phụ quán cho mẹ chồng những lúc đông khách. Từ việc bưng bê cho tới dọn bàn, tôi đều có thể làm hết. Nhiều lúc gặp người quen tôi ngượng lắm nhưng rồi tự nhủ mình phải cố gắng để lấy được lòng nhà chồng. Và rồi sự cố gắng của tôi đã bị mẹ chồng lợi dụng.
Một hôm bà gọi tôi vào phòng nói chuyện làm ăn, kinh doanh và nhờ tôi tính toán chi phí của quán tháng này (vì tôi làm nghề Kế toán). Tôi thầm vui vì mẹ chồng đã gần gũi, đã phần nào bớt khinh miệt tôi. Có vẻ như bà đã coi tôi như người trong nhà. Khi nói chuyện, bà còn lấy nước cho tôi uống. Tôi vui vẻ uống ngay cốc nước đó không mảy may ngờ vực.
Một lúc sau, bà lại nói tiếp, chuyện làm ăn kinh doanh 2 mẹ con vừa tính toán chỉ là kế hoạch trong tương lai. Còn trước mắt lúc này, bà bảo tôi: “Con giúp mẹ giữ khách sộp nhé”. Tai tôi như ù đi, trời đất như quay cuồng trước mặt vì bị sốc, vì dường như cơ thể tôi đã ngấm thứ thuốc lạ. Nhưng tôi lúc ấy không thể làm chủ được mình nữa rồi. Và rồi tôi lên giường với ông khách Việt kiều một cách ngoan ngoãn.
Khi tôi còn đang ê chề thì mẹ chồng xông vào sỉ vả tôi như bà không hề liên quan. Bà nghiến răng bảo: “Mày chỉ được đến thế thôi, tao biết mà. Chồng mày mới đi được vài ngày mà mày đã hám giai đến thế. Ở cùng tao mà còn thế này, có khi ở riêng ra thì con tao suốt ngày bị cắm sừng mất. Đúng là loại con gái nhơ nhớp. Bấu víu vào con tao làm gì? Ra khỏi đây ngay. Tao sẽ cho chồng mày biết tất cả!”.
Chỉ đến lúc này, thuốc mê trong người tôi mới như tan biến sạch. Và ngay trưa hôm đó, chồng tôi gọi về và cũng sỉ vả tôi không kém gì bà. Anh nói những lời lẽ cay độc, chì chiết khác hẳn với anh mọi khi.
Tôi không còn biết nói gì, cũng chẳng thanh minh được gì mà chỉ biết khóc. Tối đó, tôi đã bị mẹ chồng đuổi ra khỏi nhà. Vì bà bảo, không chấp nhận một đứa con dâu lăng loàn, lấy con trai bà mà còn ngủ cả với khách của quán. Không còn nơi nào để đi, tôi phải thuê một phòng của 1 nhà nghỉ ở tạm. Nhưng cũng ngay đêm đó, qua check mail trong điện thoại, tôi bất ngờ nhận được mail của chồng với lá Đơn xin ly hôn anh đã ký.
Tôi đau khổ đến cùng cực, tôi không còn muốn sống nữa chứ đừng nói gì tới việc muốn giải thích, mà có giải thích thì chồng tôi cũng không thể hiểu, không thể chấp nhận được.
Tôi không biết tại sao mẹ chồng tôi lại âm mưu hại tôi như thế? Tại sao chứ? Tại sao bà lại ghét tôi? Bà ghét tôi nên muốn tìm cớ đuổi tôi thẳng cổ tàn ác như thế sao? Tôi phải làm thế nào để chứng minh được với chồng là mình bị chính mẹ anh âm mưu hãm hại đây?
Theo Doisongphapluat
Tôi từng sốc và hoảng hốt khi biết siêu âm con gái không xinh
Hình ảnh mà có lẽ tôi không bao giờ quên là khuôn mặt méo mó già căm của con. Lại còn thêm lời phán có lẽ vô tình của bác sĩ: "Xấu!". Vì vậy, tôi không khỏi ngỡ ngàng sau khi nhìn thấy hình ảnh con qua lần siêu âm ấy.
Gửi chị Vân Anh, tác giả bài viết "Nỗi lòng tê tái của người mẹ có con gái mới chào đời không xinh"!
Có lẽ bài viết của chị đã được đăng từ khá lâu. Và không hiểu sao mới hôm qua tôi mới vô tình đọc được trong lúc lần mò đọc lại các bài viết cũ.
Chị ạ, tâm trạng của chị tôi cũng đã từng trải qua, nhưng may mắn hơn cho tôi, cái cảm giác buồn bã và chán nản vì con gái sẽ chào đời không xinh xắn chỉ thoáng qua không lâu và từ trước khi bé chào đời.
Con gái tôi giờ đã hơn 6 tháng. Lúc này, mỗi khi nhìn con chơi, con ngủ, tôi lại tận hưởng cảm giác sung sướng khi con bên cạnh. Trong mắt tôi lúc này, con là cô bé đáng yêu nhất, xinh đẹp nhất.
Nhưng tôi còn nhớ ngày mình mang thai con 29 tuần. Khi vào bệnh viên làm hồ sơ sinh và bác sĩ siêu âm 4 chiều cho tôi nhìn thấy mặt con trên màn hình. Tôi đã thực sự sốc và vô cùng hoảng hốt.
Hình ảnh mà có lẽ tôi không bao giờ quên là khuôn mặt méo mó già căm của con. Lại còn thêm lời phán có lẽ vô tình của bác sĩ: "Xấu!". Làm mẹ, ai chẳng muốn con cái mình xinh đẹp. Vì vậy, tôi không khỏi ngỡ ngàng sau khi nhìn thấy hình ảnh con qua lần siêu âm ấy.
Trở về nhà, chồng tôi từ công ty gọi điện thoại hỏi thăm hai mẹ con. Tôi chỉ dám kể rằng em bé trộm vía khỏe, phát triển tốt, còn tuyệt nhiên không dám nhắc tới chuyện xấu đẹp. Vài ngày sau đó, tôi bị ám ảnh với cái hình ảnh siêu âm của con. Tôi tự so sánh với những hình ảnh các bé xinh đẹp mà người ta thường hay quảng cáo bên ngoài phòng khám.
Rồi tôi lên mạng tìm kiếm thông tin và hỏi dò các chị đồng nghiệp xem hình ảnh siêu âm liệu giống bao nhiêu phần trăm ngoài đời thực. Tôi cứ loanh quanh như thế suốt mấy ngày. Có lúc, tôi còn khéo léo dò ý chồng về chuyện xấu đẹp của con cái. Và mặc dù chồng tôi luôn bảo rằng con sinh ra chắc chắn sẽ xinh đẹp, nhưng điều đó càng làm tôi suy nghĩ.
Vài ngày, tôi mang một tâm trạng không vui khi sợ con sinh ra không xinh đẹp, rồi tương lai của con sẽ thế nào? Rồi mọi người có yêu thương con không? Cứ thế nhưng sau cùng, tôi đã tự trấn an mình và nhủ rằng: "Con là con của tôi, con xấu đẹp tôi cũng yêu thương con. Nếu thực sự con chẳng may xấu xí thì tôi sẽ càng yêu thương con hơn gấp nhiều lần, bù đắp cho con phần thiệt thòi đó".
Suy nghĩ ấy khiến tôi bình tâm và sẵn sàng đón nhận con. Tuy nhiên sau 32 tuần, tôi đi siêu âm lại một bác sĩ quen, hình ảnh con rõ nét hơn và bác sĩ lại khen: "Con gái thế này là xinh rồi". Đến lúc ấy tôi đã thở phào nhẹ nhõm.
Có lẽ các mẹ sẽ cười khi đọc bài viết này của tôi, bởi con cái vốn đã là một tặng phẩm thiêng liêng cho cha mẹ. Nhưng làm cha mẹ, ai chẳng mong muốn những điều tốt đẹp nhất cho con cái.
Con gái tôi lúc này đã biết bò, mọc 2 răng. Cháu trộm vía khỏe mạnh và phát triển tốt. Nhiều khi nghĩ lại tôi vẫn tự cười mình. Có lẽ tôi hay lo xa, cũng có thể tôi ngốc nghếch, nhưng được làm mẹ đã là điều giá trị nhất trong cuộc đời này.
Theo VNE
"Cho" anh, anh lại nói tôi dễ dãi Đôi khi tôi cũng tự hỏi mình tại sao coi anh như một đấng phu quân trong khi tôi với anh chỉ là những người xa lạ, gặp nhau một cách tình cờ và yêu nhau. Buồn thật đầu năm chuyển công tác, không biết môi trường mới thế nào? Những đồng nghiệp mới thế nào? Công việc mới có phù hợp với...