Đau đầu với tình tay ba công sở
Có lần cãi nhau với tôi, anh bỏ xuống nhà cô gái kia và ngủ ở đó qua đêm. Rồi anh lại xin lỗi và bảo tôi tha thứ.
Khi tôi viết những dòng tâm sự này thì lòng tôi cũng đang rối như một mớ tơ vò. Tôi và anh quen nhau được gần 2 năm. Bao nhiêu tình cảm của những tháng ngày hạnh phúc trong phút chốc đã bị anh làm cho tan biến chỉ vì một cô gái khác.
Cả ba chúng tôi đều làm cùng cơ quan. Mọi người điều biết tôi và anh quen nhau nhưng tôi làm ở chi nhánh khác. Tôi làm chi nhánh 1, anh và cô bé kia làm cùng chi nhánh 2. Gần đây, tôi mới được sếp điều chuyển xuống chi nhánh 2 và trong hai tháng vừa rồi ở đây, tôi đã biết được tất cả về sự thật phũ phàng.
Anh đã có quan hệ tình cảm với cô bé này. Khi tôi xuống, hai người tỏ ra không tốt bụng và chẳng lo lắng gì tôi. Nhưng cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra. Tôi nghe mọi người bàn ra tán vào và những biểu hiện của cả hai làm tôi bắt đầu nghi ngờ. Tôi và anh cãi nhau thường xuyên. Trong những lần giận hờn đó, anh bỏ tôi ra chỗ cô bé đó và ngủ lại. Rồi chính mắt tôi đã chứng kiến mọi thứ. Bao nhiêu sự chân thành, niềm tin yêu đã bị vỡ vụn. Trong tôi còn lại sự hụt hẫng, mất niềm tin vào mọi thứ.
Video đang HOT
Tôi đã gặp anh và nói muốn dừng lại nhưng anh không chịu. Anh bảo trong lúc nóng giận, anh đã làm những chuyện không kiềm chế. Anh đã sai nhưng thử hỏi làm sao tôi có thể tha thứ cho anh khi tôi đã bị tổn thương nặng nề? Tôi nghĩ anh đã không còn yêu tôi. Anh thay đổi quá nhiều. Mọi người vẫn khuyên tôi nên cho anh cơ hội sửa sai nhưng qua thái độ, tôi thấy anh và cô gái ấy vẫn liên lạc thường xuyên.
Tôi biết cô gái này không phải là người tốt. Tôi cũng muốn lôi anh ra khỏi nơi ấy nhưng lòng tự trọng đã không cho phép tôi làm điều đó. Tôi quyết tâm rời xa anh nhưng thấy anh vướng vào cô gái ấy, tôi cũng chạnh lòng. Chính điều này khiến tôi băn khoăn. Những kỷ niệm, sự phản bội cứ ùa vào tôi, làm tôi day dứt mãi. Liệu sự tha thứ lần này nữa có đủ để đảm bảo rằng anh sẽ yêu thương tôi và chung thủy với tôi suốt cuộc đời không? Liệu rằng tình yêu của chúng tôi sẽ đi đến kết quả tốt đẹp không hay chỉ là sự giả tạo mà cả hai đang cố gắng diễn kịch? Hãy cho tôi lời khuyên để tôi vượt qua trong lúc này.
Theo Ngoisao
Anh đòi 'chuyện ấy' trước khi chia tay
Anh bảo muốn vào nhà nghỉ để ôm tôi lần cuối. Tình yêu 5 năm anh dành cho tôi chỉ có thế.
Tôi là một đọc giả rất thích mục Tâm tình này. Thực sự từ lâu tôi cũng muốn viết những tâm sự về mối tình của mình, mong được sự góp ý của mọi người và người yêu tôi trước đây cũng hay lên chuyên mục này đọc. Đôi lúc, có những câu chuyện thực sự rất giống chuyện tình của chúng tôi. Có lần anh ấy nói là tưởng tôi viết nhưng các bạn biết không, tôi năm nay 28 tuổi, còn anh 26 tuổi. Chúng tôi quen nhau cách đây 5 năm trong một lớp học tiếng Hoa. Lúc đó, thật sự tôi không biết anh để ý tôi từ lúc nào nữa (vì lúc đó vẫn gọi nhau là chị, em). Cho đến một hôm, anh chủ động nói nhớ và thương tôi. Rồi tôi không rõ là từ khi nào, tôi đồng ý làm bạn gái của anh. Thời gian đó, hai chúng tôi vui vẻ bên nhau và anh cũng thay đổi nhiều vì tôi.
Tôi nhớ như in cái ngày anh đến nhà tôi chơi và xin phép ba mẹ tôi cho đi chơi. Nhưng ba tôi không đồng ý, thế là anh đã quỳ xuống xin ba tôi. Cuối cùng, mẹ tôi đã nói với ba là: "Thôi cho tụi nó đi đi", kể từ đó, tôi đã yêu anh từ lúc nào không hay. Nhưng sau đó, vì một hiểu lầm mà ba tôi đã không đồng ý cho hai đứa quen nhau nữa và tôi cũng nói lời chia tay với anh. Nhưng anh không đồng ý. Lúc đó, tôi nghĩ nên dừng lại khi tình cảm chưa sâu đậm thì dễ, chứ để mai mốt lại không thể. Anh nói sao tôi ác thế, anh sắp thi đại học mà tôi lại như vậy. Anh đã thay đổi rất nhiều thói quen mà trước giờ anh cũng chưa từng nghĩ mình sẽ làm được vì tôi. Tôi về nói với mẹ nên mẹ đã đồng ý cho hai chúng tôi quen nhau. Sau đó, tôi nói với anh. Anh rất mừng và chúng tôi lại tiếp tục yêu nhau.
Hai chúng tôi rất thương yêu nhau và anh lúc nào cũng chiều chuộng tôi. Tôi thấy hạnh phúcvô cùng. Đến khi anh thi trượt đại học, anh rất buồn nhưng tôi còn buồn hơn anh nữa vì tôi nghĩ tại tôi mà anh mới thế. Tôi cứ đi theo an ủi, động viên anh. Sau đó, anh chấp nhận học cao đẳng nhưng cũng vì thế mà anh phải chuyển lên Bình Dương ở với anh trai. Tôi rất sợ và hay nói với anh rằng: "Người ta nói xa mặt cách lòng" nên tôi rất lo cho tình cảm của hai đứa. Anh luôn an ủi tôi.
Nhưng chuyện gì đến nó sẽ đến thôi. Chuyện tình cảm của chúng tôi lúc đó dần dần xa cách nhưng chúng tôi lại không chia tay nhau được. Cũng đã mấy lần nói chia tay không được. Cứ gặp nhau là lại ôm chầm lấy nhau trong nỗi nhớ và như thế lại tiếp tục yêu. Lần nào cũng vậy. Chúng tôi dùng dằng như thế cũng gần 4 năm rồi và chúng tôi rất ít gặp nhau, có khi 1-2 tháng mới gặp một lần.
Lần này lại khác. Cách đây hơn một năm, tôi và anh gặp nhau. Anh ấy ngỏ ý muốn vào nhà nghỉ nói chuyện nhưng tôi kiên quyết từ chối. Sau vài lần thì tôi cũng đồng ý nhưng chỉ vào đó nói chuyện thôi, không làm gì hết. Nói chung cũng vào vài lần thì chuyện gì đến nó đến. Nhưng không vì thế mà tôi hối hận vì đã trao cho anh tất cả. Tôi chưa bao giờ hối hận vì điều đó bởi tôi biết tôi đã yêu anh quá nhiều và nghĩ anh cũng thế. Anh còn đi học nên vấn đề tài chính của anh cũng eo hẹp. Tôi không suy nghĩ gì hết vì không muốn anh phải bận tâm mà dở dang việc học. Tôi hiểu hết những nỗi lòng của anh và cũng là con gái, tôi cũng muốn mình được quan tâm như những người khác thôi. Tôi biết đã đến với anh thì sẽ chấp nhận tất cả và tôi cũng tự an ủi mình được.
Nhưng có một ngày, anh nhắn tin nói với tôi rằng: "Em không thương anh nữa được không vì em cũng lớn tuổi rồi. Nếu cứ vậy thì sẽ muộn mất vì anh không biết chừng nào anh mới có gia đình". Anh thương tôi nhưng không nghĩ đến chuyện cưới hỏi. Tôi nên dừng lại với anh kẻo muộn. Anh kêu tôi suy nghĩ lại vì anh chưa nghĩ đến chuyện lâu dài. Anh muốn được ôm tôi lần cuối nhưng sợ tôi không dứt được.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và cuối cùng, tôi quyết định gặp anh nhưng anh vẫn muốn gặp nhau trong nhà nghỉ. Tôi đồng ý nhưng quyết tâm sẽ không cho anh làm "chuyện đó" nữa. Khi gặp nhau, tôi cho anh ôm, hôn. Anh hôn khắp cơ thể tôi nhưng khi anh muốn làm chuyện đó thì tôi không đồng ý. Tôi nói nếu em cho anh như vậy thì làm sao em có thể chia tay anh được, anh thông cảm cho em. Anh ấy rất tức giận nhưng không làm gì được tôi nên thôi. Còn tôi rất buồn và tủi thân mà anh nào có biết. Anh kêu về và không chịu nói chuyện gì hết. Anh nhắn tin cho tôi: "Về thôi, hôm nay chấm hết luôn đi".
Thật tình, tôi lúc đó rất tức giận nhưng khi về, tôi đã ôm chặt anh. Nhưng cái ôm đó thay cho lời chia tay của tôi. Tôi đã nhắn tin cho anh: "Cái ôm lúc nãy là thay cho lời vĩnh biệt. Tình cảm 5 năm mà anh dành cho tôi chỉ có thế nhưng tôi không hối hận về tình cảm của mình. Mong anh luôn hạnh phúc và sẽ gặp được người yêu anh, tốt với anh hơn tôi, đừng nhớ đến tôi nữa". Tôi biết anh sẽ im lặng vì tính anh là thế. Giờ tôi nghĩ mình cũng nên học cách im lặng giống anh để có thể quên anh? Nhưng tôi chỉ sợ đến một ngày nào đó, anh lại liên lạc với tôi thì tôi sẽ mềm lòng bởi giờ đây, tình cảm của tôi dành cho anh quá lớn. Mong mọi người góp ý cho tôi.
Theo Ngoisao
Đau thương chuyện 'cọc tìm trâu' Anh thẳng thừng từ chối lời tỏ tình của tôi vì còn chung tình với người cũ. Có lần chat, anh đã chửi tôi 'Ngu như bò'. 3h32 phút sáng, tôi nhớ anh da diết, nhớ câu nói lúc chiều anh và tôi đã chat với nhau. Tôi đã hỏi anh một câu hỏi có phần ngu ngốc so với lứa tuổi của...