‘Đau đầu’ vì cả nhà vợ làm nghề giáo
Bố vợ, anh vợ tôi là những người quá ư mẫu mực, không uống bia rượu, nước chè. Thỉnh thoảng tôi đi đâu về có con cá, con mực hay cái gì làm mồi nhậu cũng muốn mang sang biếu bên ngoại nhưng lại chả dám.
Tôi và vợ lấy nhau đã hơn 10 năm, có với nhau 2 đứa con, đủ trai gái. Cuộc sống chưa giàu có nhưng cũng gọi là đầy đủ. Vợ tôi làm nghề giáo viên nên tính chỉn chu, biết lo toan. Tôi là dân buôn bán nên hay phải đi theo những chuyến hàng. Những lúc tôi vắng nhà, vợ một mình quán xuyến việc gia đình, lo dạy dỗ hai đứa con.
Cuộc sống của chúng tôi đáng lẽ phải rất hạnh phúc nếu như không có chuyện duy nhất gây ra mối bất hòa giữa hai vợ chồng là nhà vợ tất thảy đều theo nghề giáo. Việc ứng xử với bên ngoại làm tôi thực sự mệt mỏi. Nhiều lúc tôi đã phải nổi cáu với vợ.
Những rắc rối vì cả nhà vợ là giáo viên đến với tôi từ lúc tôi bắt đầu tìm hiểu vợ. Vì bố mẹ vợ là giáo viên, cả anh trai và chị dâu lẫn em gái cũng đều là giáo viên nên bố mẹ vợ muốn gả cô ấy cho một người làm nghề giáo viên hoặc công chức nhà nước. Vì theo các cụ thì chỉ có làm trong nhà nước mới có công việc ổn định, có điều kiện lo cho gia đình. Trong khi đó, tôi làm nghề kinh doanh tự do, học vấn cũng chỉ xong trung cấp và công việc thì chả liên quan gì đến những điều được học.
Vậy nên, ban đầu gia đình vợ phản đối kịch liệt. Bố mẹ vợ nhất định không cho chúng tôi qua lại. Tôi đến chơi các cụ chẳng thèm tiếp chuyện. Sau này, vì quyết tâm của vợ chồng tôi nên bố mẹ vợ cũng phải đồng ý. Lần đầu tiên tôi dẫn vợ về ra mắt bố mẹ tôi và gia đình, bố mẹ vợ không cho một mình vợ đi cùng tôi mà cử cô em gái đi theo giám sát, có gì báo cáo lại. May mà cô em vợ cũng là đồng minh với hai vợ chồng nên chỉ toàn kể lại chuyện tốt.
Từ lúc cưới vợ đến nay, những việc ứng xử với nhà vợ thì tôi chưa bao giờ cảm thấy thoải mái. Bố vợ, anh vợ tôi là những người quá ư mẫu mực, không uống bia rượu, nước chè. Thỉnh thoảng tôi đi đâu về có con cá, con mực hay cái gì làm mồi nhậu cũng muốn mang sang biếu bên ngoại nhưng lại chả dám. Nhà vợ đã không uống bia rượu, tôi mà biếu đồ nhậu có khi còn bị nói là hay nhậu nhẹt. Thế nên tôi đành mang tiếng là đứa con rể không biết quan tâm bố mẹ vợ.
Vừa rồi, để gỡ lại hình ảnh cho mình, tôi đã mua tặng bố mẹ vợ một chiếc máy giặt. Nhưng máy lắp đặt xong rồi chả thấy các cụ sử dụng bao giờ. Lý do là vì các cụ tiết kiệm điện, nước quá mức.
Nhà vợ lại là gia đình nền nếp, các cụ định hướng cho con cái phải quan tâm nhau. Vì thế, một năm tôi phải nhớ đủ bao nhiêu ngày lễ lạt, giỗ chạp, sinh nhật anh chị em,…. Cứ quên dịp nào đó là vợ và nhà vợ thế nào cũng trách móc. Bây giờ thì tôi nghĩ ra việc đặt điện thoại trước một ngày, để hôm sau nếu bận việc không sang được cũng phải gọi điện.
Video đang HOT
Ngại nhất là ngày 20 tháng 11 hàng năm, vợ chồng tôi có sang chúc mừng bố mẹ vợ cũng phải chọn lúc sáng sớm hoặc tối muộn vắng khách. Vì học trò các cụ toàn người thành đạt, bố mẹ vợ rất ngại khi giới thiệu một chàng rể có nghề ngỗng chả biết gọi tên là gì như tôi. Các dịp sum họp gia đình, tôi được coi như người ngoại đạo. Gia đình vợ thuyết giảng cho tôi về đạo đức, lễ nghĩa như là đang nói với học trò.
Bố mẹ vợ tôi rất tốt với con cháu nhưng sự cẩn thận đôi lúc làm tôi căng thẳng. Vì cả gia đình bên vợ đều theo nghề giáo, ai nấy đều đi về có giờ giấc cố định, khoảng cách chỉ có đến trường và về nhà, còn công việc của tôi thì nay đây mai đó, có khi đi cả tháng chưa về. Mỗi lần tôi đi lâu ngày là cả nhà vợ lo lắng. Mẹ vợ thường xuyên gọi điện hỏi lí do, hỏi bao giờ về rồi còn trách móc sao tôi không bỏ mặc vợ con.
Vì bên nhà bố mẹ vợ rộng rãi, đi lại cũng gần nên vợ tôi thường để các con ở đó, vừa nhờ ông bà dạy học cho, vừa chơi với ông bà cho ông bà vui. Nhưng điều làm tôi ái ngại nhất là bố mẹ vợ lại định hướng cho hai đứa con tôi sau này đi theo nghề giáo viên. Cả đứa cháu gái con anh trai vợ cũng được định hướng như vậy và giờ nó đang học sư phạm. Điều này trái ngược với suy nghĩ của tôi. Vì tôi không muốn định hướng cho con cái một ngành nghề nào. Tất cả phải là do chúng tự do lựa chọn.
Cũng vì những người trong gia đình vợ đều là giáo viên, học trò và phụ huynh nhiều người làm to nên tôi lại mang thêm một cái rắc rối nữa là nhiều người thân, họ hàng với tôi cứ thấy những người có chức quyền đó qua lại bên nhà vợ tôi, vài lần có gặp tôi, thế là họ nhờ tôi bắt mối liên lạc để xin xỏ, lo liệu cho con cái. Mà bố mẹ vợ tôi thì đã cấm tiệt chuyện này để giữ tiếng thơm nghề giáo của gia đình. Vậy là người ta nói tôi không biết giúp đỡ người thân, họ hàng.
Thế đấy, lúc đầu thấy tôi lấy được vợ con nhà sư phạm gia giáo, ai cũng mừng cho tôi. Thế nhưng liệu có ai nghĩ rằng tôi lại khổ vì cả nhà vợ làm nghề giáo?
Theo Khám phá
Mang cháo vào phòng cho ôsin bị ốm tôi vô tình phát hiện ra bí mật động trời
Khi tôi mang cháo vào tới nơi thì chị lại ra nhà vệ sinh. Đặt bát cháo nghi ngút khói trên bàn, tôi định quay ra thì vô tình chạm cái giá chị để ít sách vở...
Khi chuẩn bị đi làm trở lại nên tôi đã thuê chị về làm giúp việc và trông con luôn. Chị là họ hàng xa của tôi ở dưới quê. Chị vốn là người phụ nữ không chồng nhưng có một đứa con, con trai chị hiện nay đã học lớp 2.
Chị gầy gò, dáng vẻ khổ sở, có lẽ khiếm khuyết về nhan sắc đã khiến chị không có nổi một tấm chồng. Thương chị mẹ tôi bảo tôi đưa chị lên trông cháu cho vì chị thật thà lại khéo chăm trẻ. Ở quê cũng đã có người từng thuê chị làm việc này rồi.
Ngày chị lên nhà tôi chỉ mang theo vài bộ quần áo cũ, vì hoàn cảnh khó khăn mà chị phải xa con để lên đây làm. Tôi nhìn mà thương chị lắm. Tôi đã hứa với chị là hè này sẽ đón cả con chị lên đây cho cháu chơi hè cùng với mẹ. Chị cảm động rơi nước mắt.
Chị gầy gò, dáng vẻ khổ sở, có lẽ khiếm khuyết về nhan sắc đã khiến chị không có nổi một tấm chồng. (Ảnh minh họa)
Những ngày đầu giao con cho chị tôi cũng lo lắm vì sợ chị chưa quen việc. Nhưng về nhà thấy con ngoan ngoãn, ăn được lại chịu chơi thì tôi yên tâm vô cùng. Qua một tuần làm việc, tôi đã hoàn toàn yên tâm về chị, chứ thuê người ngoài không biết đâu mà lần.
Từ ngày có giúp việc chồng tôi cũng không có biểu hiện gì khác lạ cả. Anh vẫn là người chồng điềm đạm, mẫu mực. Thỉnh thoảng tôi mua ít đồ cho chị ô sin gửi về quê cho con chồng tôi cũng không để ý lắm. Anh bảo em muốn làm gì thì làm, miễn là con mình được chăm sóc tốt.
Chị tuy người gầy gò nhưng sức khỏe lại rất tốt. Mấy hôm con tôi mọc răng quấy đêm, chị nhận phần thức thay tôi để dỗ cháu. Tất nhiên làm mẹ tôi không thể nào ngủ yêu khi con quấy được, thế là tôi và chị cùng thức. Con khỏi sốt thì tôi lại lăn ra ốm. Và chị hết chăm con tôi lại quay ra chăm tôi. Có thể nói tôi coi chị như chị em gái trong nhà.
Thời gian cứ thế trôi đi, chưa bao giờ tôi hoài nghi gì về chị cả. Cho tới sáng hôm qua. Lúc dậy sớm làm bữa sáng nhìn thấy khuôn mặt chị biến sắc tôi hơi lo lo, tôi bảo chị vào giường nghỉ đi để tôi làm cho. Có lẽ chị cũng mệt thật nên đã không từ chối. Tôi nấu luôn cho chị một bát cháo gà và mang vào phòng cho chị ăn trước để giải cảm. Tôi định lát sẽ ra ngoài mua thuốc cho chị.
Khi tôi mang cháo vào tới nơi thì chị lại ra nhà vệ sinh. Đặt bát cháo nghi ngút khói trên bàn, tôi định quay ra thì vô tình chạm cái giá chị để ít sách vở mà tôi mới mua cho con chị hôm trước, chị định vài hôm nữa sẽ gửi về.
Chồng sách rơi xuống, tôi nhặt lên và vô tình phát hiện ra tờ giấy ấy. Một tờ giấy siêu âm thai, tên chị, và ngày siêu âm thì mới cách đó có 2 hôm. Tôi choáng váng vô cùng. Chị có bầu ư, chị có bầu với ai vậy?
Một tờ giấy siêu âm thai, tên chị, và ngày siêu âm thì mới cách đó có 2 hôm. (Ảnh minh họa)
Rất nhiều câu hỏi đặt ra trong đầu nhưng tôi không có câu trả lời. Nhưng khi cúi xuống gầm giường lôi quyển sách rơi vào đó ra thì tôi suýt ngất khi nhìn thấy chiếc quần nhỏ của chồng tôi nằm chình ình dưới đó. Tôi không thể nhầm được vì đó là chiếc quần do chính tay tôi mua cho chồng hôm vào siêu thị cách đây gần 2 tháng. Trời ơi, có lẽ nào.
Tôi nhặt chiếc quần lên và phi thẳng lên phòng hai vợ chồng. Chồng tôi vẫn nằm ngủ ngon lành trên giường, tôi lay anh dậy và ném cái quần trước mặt chồng. "Tại sao cái quần của anh lại ở phòng chị Thanh? Anh giải thích đi".
Chồng tôi ú ớ không nói lên lời. Mãi sau anh mới dám thú nhận tất cả. Anh và chị ấy đã... với nhau. Tôi gần như hóa điên. Tôi lao xuống nhà định đuổi chị ấy đi thẳng nhưng chị ấy quỳ xuống van xin tôi tha lỗi.
Từ hôm qua đến giờ tôi không tài nào ngủ được. Người tôi tin tưởng lại giáng cho tôi một đòn thế này đây. Tôi phải xử lý việc này thế nào hả mọi người, giúp tôi với. Đánh chị ấy thì tôi không nỡ lòng nào, tôi cũng chưa đuổi chị ấy về... Tôi phát điên lên mất.
Theo Một Thế Giới
Câu nói cay nghiệt của mẹ vợ, khiến tôi tủi nhục muốn dọn ra khỏi nhà Tôi đã đau đầu vì chuyện tiền nong, hàng hóa vậy mà hôm nay, mẹ vợ tôi lại khiến tôi muốn dọn ra khỏi nhà, chẳng muốn sống trong ngôi nhà ấy nữa. Nếu không phải là ngày cận tết có lẽ tôi đã dọn đi nhanh trong vòng nốt nhạc, chẳng để mẹ phải thách, phải nói quá lâu như vậy. Tôi...