Dấu ấn của ông Nguyễn Bá Thanh với bóng đá Đà Nẵng
Ông Nguyễn Bá Thanh làm được rất nhiều việc cho Đà Nẵng, biến nơi đây trở thành thành phố đáng sống. Với bóng đá Đà Nẵng, ông Nguyễn Bá Thanh cũng ghi dấu ấn lớn.
Với người hâm mộ bóng đá Đà Nẵng, ông Nguyễn Bá Thanh là người hùng
Nhiều người biết ông Nguyễn Bá Thanh là người mê bóng đá. Tất cả những gì làm được và có lợi cho bóng đá Đà Nẵng, ông đều làm và làm rất trọn vẹn.
Suốt một thời gian dài khi còn ngồi ở ghế lãnh đạo thành phố Đà Nẵng, ông Nguyễn Bá Thanh ghi rất nhiều dấu ấn nơi đội bóng sông Hàn. Và những dấu ấn đáng kể nhất vẫn là khoảng thời gian mà ông kêu gọi bầu Hiển đầu tư cho SHB Đà Nẵng, đặt Huỳnh Đức vào ghế HLV trưởng của đội bóng sông Hàn, mà đỉnh cao là 2 ngôi vô địch V-League các năm 2009 và 2012.
Quay trở lại thời điểm Lê Huỳnh Đức rời khỏi bóng đá TPHCM, sau nghi án “quyền lực đen” ở CLB Ngân hàng Đông Á đầu những năm 2000, chính Đà Nẵng với ông Nguyễn Bá Thanh làm lãnh đạo đã dang tay đón cựu tiền đạo số 1 Việt Nam về với đôi bờ sông Hàn.
Được chào đón trong giai đoạn khó khăn nhất trong sự nghiệp, nên Huỳnh Đức sau này quyết sống và làm việc hết mình vì bóng đá Đà Nẵng, vì nơi đã cưu mang mình.
Hồi đấy, bản thân Huỳnh Đức cũng nhận được nhiều đãi ngộ ở Đà Nẵng, nhất là được mua nhà vị trí đẹp với giá ưu đãi. Chính vì thế mà tài năng này càng nhiệt tình hơn, càng ra sức phục vụ bóng đá Đà Nẵng.
Rồi cũng giống như bản thân Huỳnh Đức, ông Nguyễn Bá Thanh lúc ngồi ghế lãnh đạo Đà Nẵng cũng có những chích sách đãi ngộ cho nhà đầu tư, trước khi kêu gọi được bầu Hiển cùng ngân hàng SHB đầu tư vào đội bóng sông Hàn.
Chính sách thông thoáng từ ông Nguyễn Bá Thanh, túi tiền của bầu Hiển và tài năng của HLV Lê Huỳnh Đức sau này giúp đội bóng sông Hàn thăng hoa, mà đỉnh cao là 2 ngôi vô địch V-League các năm 2009 và 2012.
Cũng cần nói thêm về chuyện Huỳnh Đức làm HLV. Thời điểm đó cựu tiền đạo này vừa mới treo giày, kinh nghiệm chưa nhiều, năng lực cũng bị nghi ngờ do mới chân ướt chân ráo chuyển sang công tác huấn luyện.
Tuy nhiên, với một lãnh đạo có tầm nhìn như ông Nguyễn Bá Thanh, ông nhìn ra cái hay của Huỳnh Đức và hết mực ủng hộ ngôi sao này lèo lái con thuyền SHB Đà Nẵng.
Kết quả là bóng đá Đà Nẵng được tưởng thưởng bằng những danh hiệu mà từ rất lâu trước đó đội bóng sông Hàn đã xa nó (ngôi vô địch quốc gia). Lê Huỳnh Đức cũng làm được cái điều mà nhiều HLV ngoại nổi tiếng, và ngay cả chuyên gia dày dặn kinh nghiệm Lê Thụy Hải trước anh không làm được cho bóng đá Đà Nẵng.
Nói về dấu ấn của ông Nguyễn Bá Thanh với bóng đá Đà Nẵng nếu kể tiếp thì còn dài lắm! Chỉ cần thông qua mối lương duyên với bầu Hiển, hay chính sách trọng dụng Huỳnh Đức cũng phần nào thấy con mắt nhìn người của vị lãnh đạo này. Ông cũng biến Đà Nẵng từ chỗ lặn ngụp ở giải hạng dưới trở thành một trong những thế lực của bóng đá Việt Nam đến tận bây giờ.
Cơ sở vật chất dành cho bóng đá Đà Nẵng những ngày ông Nguyễn Bá Thanh còn làm lãnh đạo thành phố cũng thay đổi nhiều so với trước đó. Đấy là những nền tảng để bóng đá Đà Nẵng phát triển lâu dài.
Và để làm được những việc ấy, ngoài tầm nhìn, ông Nguyễn Bá Thanh còn mê bóng đá, mê nhiều lắm! Tâm huyết lắm! Giờ ông vĩnh viễn đi rồi, người Đà Nẵng sẽ rất nhớ ông, người mê bóng đá Đà Nẵng càng nhớ ông nhiều…
Theo VNE
Vì sao ông Nguyễn Bá Thanh tỏa sáng
Ông Nguyễn Bá Thanh đã chạm được tới điều cao quí trong tình cảm nhân dân bằng cái tâm cái tài của mình, bằng những gì mà ông đã làm cho dân, cho nước.
Ông Nguyễn Bá Thanh, Bí thư Thành ủy Đà Nẵng, Chủ tịch Hội bảo trợ phụ nữ và trẻ em nghèo bất hạnh TP - tổ chức vận động xây dựng bệnh viện ung thư Đà Nẵng va đa thăm hỏi, tặng quà động viên những bệnh nhân đầu tiên tới viện điều trị
Tôi biết ông, không, đúng hơn là nghe tiếng ông cách đây gần hai mươi năm, khi ấy ông đương chức Chủ tịch thành phố Đà Nẵng. Mỗi lần ghé thăm gia đình anh chị vợ ở Hòa Khánh đều được nghe người dân địa phương tỏ lời ngợi ca vị Chủ tịch thành phố trẻ tuổi mà năng động, sáng tạo và đầy quyết đoán trong công việc lãnh đạo của mình.
Rồi những gì người dân ca ngợi ông như được minh chứng thêm khi có lần tôi được xem truyền hình trực tiếp, hình như là cuộc họp Hội đồng Nhân dân thành phố trên đài truyền hình Đà Nẵng. Ấn tượng về Nguyễn Bá Thanh trong tôi bắt đầu từ đó - một người lãnh đạo rắn rỏi, mộc mạc pha chút hài hước, không có vẻ ngoài chải chuốt, hào hoa nhưng lại toát lên phong cách làm việc tự tin, quyết đoán, truy đến cùng sự việc để xử lí rốt ráo.
Nhưng minh chứng thuyết phục nhất chính là sự đổi thay của Đà Nẵng. Mỗi lần từ Ban Mê xuống thăm thành phố là mỗi lần tôi lại thấy Đà Nẵng như được lột xác. Có thể nói, trong suốt gần ba mươi năm đổi mới vừa qua, không địa phương nào trong cả nước có tốc độ phát triển nhanh và bền vững như Đà Nẵng.
Thước đo tài năng trí tuệ và tâm huyết của người lãnh đạo là ở chỗ đó, ở cái sự thay đổi từng ngày từng giờ bộ mặt của địa phương mà mình gánh trọng trách chứ không phải ở những lời có cánh, những bài hùng biện, những diễn văn hào sảng. Nguyễn Bá Thanh không phải là mẫu người lãnh đạo như thế. Tính ông bộc trực, nói được, làm được, không văn hoa sáo rỗng, không đánh trống bỏ dùi, không theo kiểu "chỉ tay năm ngón". Phong cách làm việc đó đã đem lại hiệu quả tích cực. Tôi nghĩ đấy là điều làm nên net riêng ban linh ơ Nguyễn Bá Thanh. Người dân tin rồi mến ông, quí ông cũng chính là ở cái phong thái công bộc ấy chứ không phải ở cái uy của chức vụ to tát mà ông đảm nhiệm.
Bằng chứng là trong mấy tháng vừa qua, báo chí và dư luận đã dành sự quan tâm đặc biệt trước tin ông lâm trọng bệnh, đi Mỹ điều trị rồi trở về Đà Nẵng quê hương. Người dân thành phố trong suốt thời gian qua quan tâm, lo lắng cho ông như đối với một người thân. Chiều ngày 31/12, hàng trăm người đã tới Tịnh thất Bửu Sơn (K44/53 Đà Sơn, quận Liên Chiểu, Đà Nẵng) cùng các tăng ni, phật tử thành kính làm lễ cầu an cho ông. Rồi một tuần sau, trong đêm 6-1, dù đã biết thông tin chuyến bay bị hoãn do thời tiết, vậy mà hàng trăm con người vẫn có mặt, thức đợi ở sân bay quốc tế Đà Nẵng để mong được đón ông trở về. Ba ngày sau, đêm 9-1, hàng ngàn người dân lại háo hức chờ đợi từ sân bay đến bệnh viện Đà Nẵng, và khi xe cứu thương chở ông xuất hiện đã vỗ tay chào đón và đồng thanh gọi to "Bá Thanh! Bá Thanh!". Có lẽ đây cũng là trường hợp hiếm hoi, người dân xưng hô với lãnh đạo một cách bộc trực như thế. Trong con mắt họ, có một Bá Thanh gần gũi và thân thiết.
Một tháng qua sau khi trở về quê nhà, người Đà Nẵng thấp thỏm, cầu mong cho bệnh tình của ông thuyên giảm. Ai cũng hi vọng điều kì diệu sẽ xảy ra, để Bá Thanh bình phục, gánh vác tiếp trọng trách mà nhân dân tin tưởng. Nhưng rồi, điều kì diệu ấy đã không đến với ông, tạo hóa đôi khi cũng bất công như thế.
Trưa 13-2-2015, ông đã trút hơi thở cuối cùng. Người Đà Nẵng hay tin nhòa nước mắt. Hàng ngàn người đã có mặt ngay trước cổng nhà riêng của ông, dù chưa tổ chức lễ viếng, vẫn xếp hàng đợi đến lượt vào vĩnh biệt trong tiếc thương vô hạn người lãnh đạo mà mình yêu quí.
Tại sao người dân quan tâm đến bệnh tình, đến sự sống cái chết của ông Nguyễn Bá Thanh? Câu hỏi ấy cứ vang lên trong đầu tôi. Liệu đây có phải là sự bột phát tình cảm nhất thời không? Tôi nghĩ là không bởi câu trả lời đã có ở những gì mà ông đã làm được cho Đà Nẵng, cho người dân quê mình từ chị bán hàng rong, anh xe ôm và cả những người chồng vốn quen thói vũ phu; ở những gì mà dân chờ đợi, đặt niềm tin và hi vọng vào người được Đảng giao trọng trách chống lại cái gọi là quốc nạn tham nhũng đang từng ngày từng giờ gặm nhấm đất nước.
Ở một khía cạnh nào đó, Nguyễn Bá Thanh đã chạm được tới điều cao quí trong tình cảm nhân dân bằng cái tâm cái tài của mình, bằng những gì mà ông đã làm cho dân, cho nước. Dẫu biết rằng, trong cuộc đời làm công bộc dân, ông cũng không tránh khỏi khiếm khuyết. Trên đời này chẳng cái gì là hoàn thiện hoàn mĩ. Điều quan trọng là ở chỗ, ông làm việc có tâm, có trách nhiệm - cái tâm và trách nhiệm đối với dân với nước.
Với Nguyễn Bá Thanh, người dân nhận ra điều đó. Vì thế mà niềm tin yêu của dân dành cho ông không hề sụt giảm, dù ông đã rời đất quê ra Hà Nội đảm đương trọng trách Trưởng Ban Nội chính Trung ương từ hai năm nay. Ở đời, con người ta luôn đối mặt với hai thái cực do chính mình gây ra: yêu và ghét. Bá Thanh đã làm được điều mà không phải ai trong hàng ngũ công bộc đương thời cũng làm được: giành được phần yêu nhiều hơn từ lòng người. Để khi ông lâm trọng bệnh lòng yêu đó được bộc lộ, thành nỗi lo, thành niềm hi vọng và bây giờ khi ông về cõi vĩnh hằng thì nó là niềm tiếc thương vô hạn đối với người con ưu tú của quê hương.
Sinh thời, Nguyễn Bá Thanh đã từng nói: " Là cán b ộ , công ch ứ c ph ả i có t ấ m lòng v ớ i dân. Nhưng t ấ m lòng đó ph ả i th ể hi ệ n b ằ ng hành đ ộ ng ch ứ không th ể nói suông đư ợ c ". Ông là mẫu người cán bộ như thế - một công bộc dân thứ thiệt.
Cho nên, chẳng có gì là khó hiểu khi dân yêu ông bằng lòng yêu chân thực của mình.
Nguyễn Duy Xuân
Theo Dantri
"Chúng tôi coi bác Thanh như cha" "Nhờ có bác Nguyễn Bá Thanh mà chúng tôi có được mái ấm như hôm nay, nhiều chị em chúng tôi coi bác như người cha. Ngày bác mang bệnh, chúng tôi ngày đêm nguyện cầu, bây giờ bác mất, nỗi đau như mất đi người thân trong gia đình". Tại Đà Nẵng có một khu chung cư cao tầng được xây dựng...