Đánh vợ dã man vì sĩ với bồ
Ngay từ ngày anh thăng chức, anh đã lăng nhăng và chị đã mất chồng. Chồng chị đâu còn yêu chị, với chị, anh chỉ còn trách nhiệm nhưng lại dạy chị phải thế này, thế nọ.
Cặp bồ còn lên mặt dạy đời
3 năm chung sống cùng chị, anh bắt đầu lộ bộ mặt thật. Anh dường như là người vô cảm, không hề sợ hãi khi chị phát hiện chồng ngoại tình. Ngày ngày, anh đi làm về, vợ anh cơm canh đợi sẵn, anh chỉ việc vào tắm rửa rồi ngồi vào mâm. Anh liên tục nói chuyện nhà ông hàng xóm nọ nhà anh đồng nghiệp kia, rồi chê bai vợ người ta này thế khác. Anh giáo huấn chị bằng những câu nói khó chịu, rằng, làm đàn bà thì không được lăng nhăng, phải là người chung thủy với chồng.
Chị nghe anh nói mà mừng cõi lòng vì chị nghĩ, anh là người đàn ông nghiêm túc. Với người chồng như vậy, chị có gì không yên tâm chứ. Chị còn lo anh sẽ ngoại tình, phản bội vợ chứ chị không bao giờ nghĩ đến chuyện lăng nhăng.
Yêu anh mấy năm trời, lấy anh, chính là kết quả của tình yêu trọn vẹn. Chị không đoán được anh yêu chị bao nhiêu nhưng với chị, tình yêu dành cho anh nhiều hơn bao giờ hết, kể cả lúc này, khi anh đi sớm tối, về nhà chị phục vụ anh từ A đến Z và anh chỉ việc ngồi vào mâm, không nói chuyện với chị như trước, ăn xong lại lên phòng làm việc. Chị vẫn tin vào tình yêu của mình, vào một gia đình mà chị gọi là mái
Yêu anh mấy năm trời, lấy anh, chính là kết quả của tình yêu trọn vẹn. (Ảnh minh họa)
Chị không hề hay biết, tổ ấm đó đã trở thành &’tổ lạnh’ từ lâu, ngay từ những ngày anh mang cái luận điệu xảo trá về nhà để răn dạy chị, anh đã ngoại tình. Anh tỏ ra mình là người hào phóng, là người nghiêm túc, chỉn chu trong mối quan hệ vợ chồng. Anh giáo huấn chị phải như người này, người nọ, rồi không được như vợ ông này, ông kia, lăng nhăng trai gái. Nhưng chính anh đã ngoại tình, anh chỉ làm điều đó để bịt mắt chị mà thôi.
Người đàn ông như anh thật trơ trẽn. Anh có bồ, ngoại tình với một cô gái xinh đẹp, trẻ trung lại ở chính cơ quan của anh mà chị không hay biết. Mấy cô gái trẻ ấy làm sao mà không thích anh cho được, khi mà họ đang cần tiền, cần tình và cần cả địa vị, còn anh, anh là người có chức quyền trong công ty.
Thế nên, ngay từ những ngày anh thăng chức, anh đã lăng nhăng và chị đã mất chồng. Chồng chị đâu còn yêu chị, với chị, anh ta chỉ còn là trách nhiệm nhưng lại luôn dạy chị phải thế này, thế nọ. Anh cho rằng, việc anh có trách nhiệm với chị là bổn phận của người đàn ông, còn việc chồng ngoại tình lại là bản tính của anh, không thể nào thay đổi. Anh tự cho mình là đàn ông và mình có quyền lăng nhăng, nhưng phụ nữ thì nhất định không được ngoại tình.
Tại sao lại có con người như vậy, nên khi chị phát hiện anh là kẻ ngoại tình, chị đã tố cáo anh với thiên hạ. Anh không những không xin lỗi chị, còn đe dọa chị, còn bảo chị là phải biết bổn phận làm vợ, chuyện gì nên nói thì nói, không nên nói thì đừng có oang oang. Chị hận, chị tức anh, tại sao lại có người đàn ông như vậy? Người đàn ông như vậy thật sự không xứng đáng làm chồng chị. Nhưng chị lại yêu, lại tin, và lại chịu thua anh ta, sau khi anh ta đã trắng trợn ngoại tình. Hóa ra, trước giờ anh ta giả vờ làm người tử tế, chỉ dạy chị nhưng trong lòng đầy cặn bã. Chị ghê rợn con người ấy.
Video đang HOT
Tại sao lại có con người như vậy, nên khi chị phát hiện anh là kẻ ngoại tình
chị đã tố cáo anh với thiên hạ. (Ảnh minh họa)
Đánh vợ vì sợ mất bồ
Chị đã nhịn vì con chị. Chị còn có con nhỏ, bây giờ từ bỏ chồng là coi như chị từ bỏ tất cả. Chồng của chị có ngày hôm nay cũng là nhờ một phần công sức của chị. Chị không cam tâm từ bỏ, nhường anh ta cho người phụ nữ khác, nhất là khi con chị cần có cha, cần sự trợ cấp của cha.
Và vì vậy, chị nhịn. Chị nhẫn nhục, nuốt nước mắt vào trong khi biết anh ngoại tình. Chị còn nói với anh thế này &’anh ngoại tình thì ngoại tình nhưng nhớ là đừng có đưa gái về nhà, nhục lắm’. Chẳng hiểu anh ta đê tiện thế nào mà sau câu nói đe dọa của chị, anh ta lại có vẻ hào hứng, lại nghĩ rằng chuyện đó có gì là không được.
Trong một lần chị cùng con về nhà ngoại, anh ta đã đưa gái về nhà thật. Chung tình với cô đồng nghiệp cấp dưới trẻ trung, anh quyết tâm chinh phục người đẹp. Còn các cô gái như cô ta, vì anh là sếp nên dấn thân vào, lăn xả vào, chẳng ngại gì chuyện cặp bồ, trao thân, ngay cả khi liều mình về nhà sếp để &’lên giường’.
Chị nghi ngờ và bất thình lình quay lại. Con chị chứng kiến cảnh đau lòng, cha đang nằm với cô gái khác trên giường mà ba mẹ vẫn nằm. Còn anh, xông vào tát chị trước mặt con để ra oai với bồ khi chị buông những lời xúc phạm người đàn bà kia. Chồng ngoại tình, còn gì cay đắng hơn và còn nhục nhã hơn nữa là anh lại ngoại tình ngay trong nhà mình.
Chị đã không thể nào chịu nổi, chị không chịu thua anh ta, chị lao vào tát tới tấp người đàn bà đó, dứt tóc cô ta, vì dám cả gan bước chân vào nhà chị lại còn lên giường của chị. Anh nhảy bổ vào, túm tóc và đánh chị tím tái mặt mày, con thì khóc ầm lên vì thương mẹ.
Một gã đàn ông đê tiện không xứng để chị yêu. Và dù có còn yêu
cũng phải từ bỏ. Đâu thể phí hoài tuổi trẻ để chấp nhận và tha thứ
cho người đàn ông vô liêm sỉ ấy. (ảnh minh họa)
Chị xót xa và nhục nhã. Không ngờ, đời chị lại vướng vào người chồng vô lương tâm này. Cô bồ bị đau nhưng lại hả hê vì xả được cơn cuồng nộ, cho rằng, cô ta đã chiến thắng trong cuộc tình này. Và chị chính là người thua cuộc, khi chồng chị đánh chị trước mặt bồ.
Sau trận ấy, chị không thèm nói với chồng 1 lời, chị lẳng lặng rút lui và cũng không nói gì chuyện ly hôn. Mặc anh ta, thích làm gì thì làm. Chị đưa con đi về nhà ngoại, sống với gia đình và quên đi nỗi hận. Một người chồng không tử tế còn có thể chấp nhận và tha thứ, nhưng vì sĩ với bồ mà đánh vợ thì thật sự, chẳng có lý do gì để tha thứ cả. Thật sự, chị đã quá nhẫn nhục rồi, bây giờ thì không thể nữa…
Một gã đàn ông đê tiện không xứng để chị yêu. Và dù có còn yêu cũng phải từ bỏ. Đâu thể phí hoài tuổi trẻ để chấp nhận và tha thứ cho người đàn ông vô liêm sỉ ấy. Chị đã nhẫn nhục để sống, vậy mà chồng chị còn không biết điều. Thôi thì cuối cùng cũng không hạnh phúc, chi bằng từ bỏ đi cho rồi. Chỉ là chị không ngờ, đời chị lại gặp một gã chồng bỉ ổi như thế mà thôi…
Theo Ngoisao
Con dâu thích đẻ
Cuối tuần gia đình anh con trai về chơi, cô con dâu hí hửng tiết lộ chuẩn bị bỏ "kế hoạch" để sinh thêm đứa nữa: "Phải cố kiếm đứa con gái cho nó tình cảm, gần mẹ, chứ hai thằng giặc chán chết". Bà đi xuống bếp mới khẽ buông tiếng thở dài.
Ngày con dâu sinh thằng cháu đích tôn, khỏi phải tả ông bà mừng thế nào. Bốn tháng nó ở cữ là ngần ấy ngày bà cất công phục dịch, cơm bưng nước rót...
Đến khi nó trở lại thành phố công tác bà bùi ngùi tạm biệt ông để theo chúng. Ông ở nhà một mình ăn uống thất thường thiếu người bầu bạn sớm hôm nên sức khỏe cứ đuối dần, rồi bệnh cao huyết áp được dịp tác oai tác quái. Thằng bé được hơn tuổi, sau lần ông phải vào viện cấp cứu thì bà ngỏ ý khuyên chúng thuê người hoặc cho con đi học để bà còn về chăm ông. Song chúng bàn nhau cai sữa thằng bé rồi cho về với bà luôn. Bà nhận lời vì thương các con còn ở trọ vất vả, thôi đỡ chúng một tay, để chúng còn tập trung làm kinh tế, kiếm lấy căn nhà mà trú mưa...
Có đứa cháu vàng bạc ở cùng cũng khuây khỏa, vui cửa vui nhà tuy nhiên bà đến phát ốm bởi thằng bé nghịch ngợm mò mẫm khắp nơi nên chẳng thể rời mắt. Cứ phải theo sát nó từng bước cho đến khi nó lên giường đi ngủ. Quay cuồng săn sóc một già một trẻ bà cảm nhận rõ sức lực mình đang yếu mòn dần đi, nhưng vẫn phải cố.
Nuôi nó lên ba tuổi, bụ bẫm thông minh thực sự là kỳ công lớn của ông bà. Bởi bố mẹ nó ỷ ông bà có lương hưu nên tiền gửi tháng có tháng không, tháng may ra về được hai lần hú hí, dí dủm với con một tí rồi lại vội lên đường, có biết gì về những vất vả nuôi con. Những khi nó mọc răng, tiêm phòng hay ốm sốt, còn bình thường vẫn sợ cháu nóng, lạnh nên bà luôn phải choàng dậy sờ tay chân và lưng nó thành ra nhiều đêm mất ngủ...
Ông bà hệt cặp vợ chồng bận con mọn, cha già con cọc, như bị khóa chân, muốn đi chơi, thăm viếng ai đó mà không tài nào thu xếp được mà đi.
Niềm vui con cháu giờ thực sự như là gánh nặng.
Đến khi thằng bé được hơn ba tuổi thì chúng đón về cho đi học, để lại cho ông bà khoảng chông chênh phải lâu sau mới có thể hồi phục. Giai đoạn vất vả cực nhọc nhất thì ông bà hứng cả rồi, giờ chúng nuôi nhàn tênh, con dâu còn hỉ hả với bạn "nuôi con đơn giản" bà nghe mà ấm ức. Nhất là khi con dâu bụng lại lùm lùm nói: "Phải đẻ tiếp thôi cho nó có anh có em".
Lịch sử lặp lại, bà lại xách đứa cháu hơn tuổi về nuôi, lần này bà đã mang cảm giác mình không tải nổi, xương khớp thì cứ ngày một rệu rã, có lần bế nhấc thằng bé mà không tài nào đứng lên, ông nhìn thấy lại tập tễnh ra đỡ cho.
Thi thoảng ông bà ca cẩm về bệnh tuổi già mà chúng vô tư lờ đi. Rồi còn "cao tay" hơn khi thê thảm kể lể "Bọn con đang lo trả nợ mua chung cư, phải làm cật lực kiếm tiền. Mà mang đi gửi thương lắm, họ chẳng có tình thương và trách nhiệm đâu, chẳng gì bằng ông bà ruột thịt, thôi thì bọn con cố gắng dù có thương nhớ nó lắm nhưng vẫn phải nén ở trong lòng..."
Bà đành im lặng. Chúng đã có lời nhờ, thoái thác sao đành.
Để rồi đứa này cũng hơn ba tuổi thì chúng đón về. Bà còn chưa kịp thở, giờ nó lại có ý định tiếp tục quàng thêm cái ách nữa, cứ nghĩ đến những tháng ngày như bị "cầm tù" bà lại thấy bất an, bà thấy mình như thế là quá "ngược đãi" bản thân để rồi đánh đổi lại là sự ích kỷ của con cái, khiến chúng chưa hiểu được rằng nuôi một đứa trẻ nên người đâu đơn giản, đâu phải chỉ là chăm bẵm cho ăn, còn phải dạy dỗ, đầu tư tiền bạc, dành nhiều thời gian cho nó...
Bà bàn với ông lần tới chúng về bà sẽ nói hết, không thể vì cả nể mà làm khổ cả hai cái thân già. Nếu nó quyết đẻ thêm thì nhớ tính việc thuê người, bố mẹ già rồi, đã sức cùng lực kiệt.
Theo VNE
Em vẫn chờ Lần đầu gặp anh, tôi đang loay hoay với chiếc xe máy hết xăng. Mồ hôi rịn trên trán, bộ đồng phục đỏ bó sát cùng đôi giày cao gót khiến bước chân tôi nhức nhối, lại phải dắt thêm chiếc xe nặng nề. "Chào cô, tôi sẽ mua xăng hộ, hãy tấp xe vào lề và chờ năm phút nghen!", chả hiểu...