Đành thôi người ơi
Em nghẹn ngào chấp nhận tất cả, kể cả những điều tưởng như không thể chịu đựng được để lìa xa anh, để nước mắt em không còn rơi mỗi khi đêm về và cả những lúc em cô đơn trên những con đường hun hút.
Nửa năm qua, là nửa năm em cay đắng nhận ra rằng, sẽ chẳng còn lại gì, thậm chí là những suy nghĩ đẹp về nhau. Tại sao lại thế, chúng ta đã làm gì để làm tổn thương nhau đến vậy, dù em biết cả em và anh đều đau lòng. Một nửa năm em câm lặng để cố xoa dịu nỗi đau… Anh ạ, xa anh, em đã từng nghĩ rằng mình sẽ gói ghém những kỷ niệm của chúng mình trong một chiếc hòm rồi thả sâu xuống biển, để rồi không bao giờ nhìn thấy nó nữa nhưng em vẫn không thể làm khác được khi tất cả cứ dội về mãnh liệt.
Đành thôi anh ạ, hãy để mọi thứ cứ trôi theo đúng quy luật của nó, để làm gì khi càng cố quên thì càng da diết nhớ. Em hy, sự bình thản giả tạo trong con người em rồi sẽ tạo cho em một sự thanh thản thực, khi thời gian cứ trôi và em cứ bình thản như thế. Khi mà chúng mình hàng ngày vẫn đi trên con đường rất gần nhau….thì chúng ta ngày càng xa cách. Xa cách bởi một sự hiểu lầm đau lòng. Dù trong trái tim em, chưa một lần oán trách anh.
Video đang HOT
Thôi anh ạ, đành vậy thôi, duyên số rồi anh ạ. Hãy thả trôi tất cả trong một dòng nước trong lành và dịu mát để những tổn thương không còn dằn vặt chúng ta nữa. Đây sẽ là lần cuối cùng, lần cuối em viết ra những nghĩ suy về anh, những nghĩ suy và cả những nỗi buồn rất thật mà em đã trải qua. Lần này nữa thôi, em sẽ thanh thản thực sự để bước vào một cuộc sống mới. Một tháng nữa thôi, em sẽ bước chân lên xe về nhà chồng, để lại sau lưng tất cả những kỷ niệm… Em mong rằng sau này mình gặp lại nhau … những tổn thương đã mờ nhạt lâu rồi. Chúc anh luôn vui và hạnh phúc anh nhé.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em sẽ cố quên anh
Biết rằng sẽ chẳng bao giờ anh đọc được nhưng em vẫn sẽ viết, viết cho người đàn ông đầu tiên làm cho em thổn thức, nhớ nhung. Để rồi sau lá thư này em sẽ quên anh, quên đi tất cả những gì thuộc về anh.
Anh ơi, tại sao anh lại lảng tránh em, em không biết mình đã làm điều gì có lỗi với anh để anh cư xử với em như vậy, thật sự em không biết vì sao, anh hãy cho em một lời giải thích đi anh. Trước mặt mọi người em luôn được đán.h giá là một cô bé ngoan hiền, dễ thương, nhí nhảnh, rộng lượng và đáng yêu. Vậy trước mặt anh em là một người như thế nào đây.
Trước khi gặp anh, có bao giờ em biết đến buồn là gì đâu, lúc nào em cũng cười, nói vui vẻ. Còn bây giờ, mỗi buổi sáng đến công ty, em luôn phải cố gắng cười nói với tất cả mọi người. Em cố gắng lao vào công việc, học hành, em không muốn mình có một khoảng thời gian trống nào hết, để em không phải nhớ đến anh. Nhưng anh ơi, càng cố quên em lại càng nhớ, em thật sự đã rất mệt mỏi rồi, ngay lúc này đây, em cần có anh bên cạnh, để em có thể ngã vào bờ vai của anh, nhưng em biết điều đó sẽ chẳng bao giờ thành sự thật phải không anh.
Khi bạn em mời em đến quán cà phê quen thuộc, nơi mà em và anh đã ngồi uống với nhau, em luôn tránh và không đi, vì em sợ hình ảnh ngày nào lại hiện về trong em, em sợ lắm anh ơi. Em đang muốn lẫn tránh tất cả nhưng em lại không làm được, em yếu đuối quá phải không anh.
Anh à, có thể bây giờ ở bên cạnh anh đã có một hình bóng khác nên anh không còn muốn gặp em nữa. Nếu đúng là như vậy, thì sao anh không nói, em sẽ ra đi và ít nhất em sẽ thấy nhẹ lòng hơn vì đã biết được lý do. Em sẽ cố quên anh đi, và em tin rằng mình sẽ làm được, thời gian sẽ giúp cho em quên được anh. Con đường của em đi sẽ không bao giờ có anh.
Hai chúng ta cùng đi chung một hướng đi nhưng lại ở trên hai con đường song song, không bao giờ có điểm dừng chung. Vậy là câu chuyện ngày nào anh kể cho em nghe chưa xong nay đành phải khép lại, một câu chuyện sẽ không bao giờ có kết thúc, hay chăng nó có kết thúc, nhưng lại là một kết thúc buồn của hai nhân vật chính.
Anh à, dù cho sự lựa chọn của anh là thế nào, dù cho lý do của anh là ra sao thì em vẫn luôn cầu chúc cho anh sống thật hạnh phúc với tất cả những gì anh đã lựa chọn. Tạm biệt anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tưởng như đã quên anh Anh yêu! Cho đến giờ phút này đây, sau gần một năm xa cách. Em tưởng đã quên anh rồi nhưng khi gặp lại anh dù anh đã tàn nhẫn như chưa từng quen em. Anh đã đứng sát bên người con gái khác để cho em biết được là anh không còn dành cho em nữa nhưng thật sự em thua rồi....