Đán.h mất niềm tin sau ba cuộc tình bị lừa dối
Trước kia mình cứ nghĩ có lẽ trên đời này mình là người đau khổ nhất về tình cảm? Nhưng hóa ra có rất nhiều người phụ nữ còn chịu nhiều cảnh trái ngang hơn mình nghĩ. Quả thực mình đã có nhiều lần chán sống, chán ghét cuộc đời này, mình bỏ đi thật xa để quên hết tất cả.
Chào các bạn,
Mình cũng là độc giả thường xuyên của chuyên mục Tâm sự. Mình cảm thấy như được san sẻ nhiều hơn, cảm thấy nỗi đau của mình như vợi đi sau khi đọc những dòng tâm sự của rất nhiều bạn gửi về chuyên mục.
Trước kia mình cứ nghĩ rằng có lẽ trên đời này mình là người khổ nhất, đau khổ nhất về tình cảm chăng? Nhưng hóa ra có rất nhiều người phụ nữ còn chịu nhiều cảnh trái ngang hơn mình nghĩ. Vậy mà mọi người vẫn đầy nghị lực đứng lên. Quả thực mình đã có nhiều lần chán sống, chán ghét cuộc đời này, mình bỏ đi thật xa để quên hết tất cả. Để có thể bắt đầu lại cuộc sống hay tự ra đi để nỗi khổ tâm sẽ không giày xé con tim mình.
Mình là cô gái xuất phát từ nông thôn ra thành phố học. Mình đã cố gắng học thật tốt để bù đắp tất cả những gì ba mẹ và các anh mình dành cho. Mình là con út và là con gái duy nhất nên được ba mẹ và anh chăm lo chiều chuộng. Nhưng mình chưa bao giờ làm ba mẹ phải thất vọng về học tập và cư xử. Cuộc sống sinh viên cứ êm đềm trôi như vậy nếu mình không nhận lời yêu anh.
Anh học cùng phổ thông với mình và bọn mình chỉ nhận ra tình cảm đó trước khi anh đi du học. Mình ở nhà lao vào học tập và cố gắng vun đắp hơn nữa cho tình yêu của mình. Mình có rất nhiều bạn trai theo đuổi, nhưng mình chưa bao giờ sa ngã và phản bội anh. Mình đã chờ anh trở về như đã nguyện ước. Bố mẹ hai bên cũng đã gặp nhau và coi nhau như thông gia.
Bao nhiêu nước mắt nhớ nhung, bao nhiêu sự nhớ thương tình cảm mình dành cho anh suốt mấy năm xa cách, bao nhiêu lời ước nguyện qua thư, điện thoại. Mình đã viết hàng ngàn trang thư gửi cho anh. Anh là tất cả những gì mình hy vọng và là mối tình đầu của mình. Cái ngày anh gọi điện sẽ về làm tim mình như muốn vỡ tung vì sung sướng. Nhưng chỉ chưa được 2 tháng bên nhau từ khi anh về nước, mình đã phát hiện ra tình cảm anh dành cho mình không còn đằm thắm như trước đây. Anh đã rơi vào vòng tay của cô gái khác. Khi mình hỏi anh chỉ trả lời: “Anh không biết tình cảm anh dành cho em lúc này là như thế nào nữa? Anh không định hình nổi”.
Thật xó.t x.a và đa.u đớ.n tột cùng. Mình chế.t lặng người đi và ra đi mãi mãi. Mình quyết định xa anh, xa người mà mình đã chờ đợi mỏi mòn bao năm qua. Mấy tháng sau anh đã công khai với bạn bè về mối quan hệ mới với cô bạn gái mới quen qua chat. Thất vọng tràn trề, mọi thứ trở lên vô nghĩa đối với mình. Mình cảm thấy tuyệ.t vọn.g và chán nản vô cùng. Mỗi khi nhớ lại từng lá thư anh viết là mình lại khóc. Mình đã khóc gần như hết nước mắt. Mình suy sụp và gày thảm hại. Bố mẹ mình thấy như vậy thương mà không thể làm gì. Mình muốn anh và mình không bao giờ gặp lại nhau, không bao giờ gặp lại anh trên cõi đời này nữa. Gặp lại anh chỉ làm vết thương lòng mình nó đau hơn.
Video đang HOT
Mình đã đỡ đau khổ hơn khi bên cạnh mình luôn có người bạn để chia sẻ. Bạn ấy với mình ở xa nhau nên chỉ chia sẻ qua điện thoại. Bạn ấy biết mình đã có người yêu nhưng lúc nào cũng chỉ lo lắng cho mình. Mới đầu mình rất ghét bạn ấy. Sau sự quan tâm thực sự đã làm mình thay đổi. Bọn mình coi nhau như 2 người bạn tri kỷ. Và dù nhiều lần ngỏ lời yêu nhưng với mình người đó chỉ là bạn mà thôi. Mình không thể quên mối tình đầu được, chưa thể hàn gắn vết thương lòng. Rồi thời gian cứ thế trôi, một ngày người bạn đó đã lừa dối mình khi đã lấy được lòng tin của mình. Người đó thực sự đã làm tổn thương mình về tinh thần. Hóa ra họ chỉ lợi dụng lòng tốt của mình, sự thương người của mình để chiếm đoạt được mong muốn của họ.
Một lần nữa mình lại vấp ngã, vấp ngã thực sự. Mình phát điên lên và đã mua thuố.c ng.ủ. Mình khóc, lang thang khắp phố phường. Mưa to như tát vào mặt mình. Sự cay đắng của một đứa con gái được cho là rất ngoan và học giỏi, thông minh và sắc sảo cuối cùng cũng kết thúc như vậy đấy. Đúng là mình quá dại khờ hay quá tin người. Có lẽ cả hai. Mình đã lả đi trên đường phố, mình muốn ai đó đâ.m xe vào mình. Có lẽ chế.t sẽ chấm dứt hết tất cả sự đau khổ của cuộc đời.
Không ai, không một ai tin đứa như mình lại phải rơi vào hoàn cảnh đa.u đớ.n như thế này. Ông trời đã không cho mình chế.t, mình nhớ đến hình bóng cha mẹ các anh vất vả nuôi mình tốt nghiệp ĐH. Vậy mà mình chế.t có quá ích kỷ không? Và mình đã cố gắng đứng lên làm lại tất cả. Mặc dù thỉnh thoảng mình lại nhói đau khóc âm thầm một mình vì quá khứ. Mình không thể gột sạch hết tất cả quá khứ để sống thanh thản được. Giá như có một loại thuố.c tẩy não để con người quên đi nỗi đau trong quá khứ thì mình sung sướng hơn.
Đối với mình sau tất cả mọi chuyện xảy ra con trai thật đáng sợ và không thể tin tưởng được. Xung quanh mình rất nhiều bạn trai theo đuổi và có thể lo cho mình một cuộc sống đầy đủ, ổn định công việc nơi đô thành. Nhưng cứ nghĩ yêu họ là mình lại rùng mình. Mình lảng tránh và từ chối tất cả để sống bình yên.
Thế rồi cái gì đến nó cũng sẽ đến. Hình như ông trời không thể để mình sống thanh thản vui vẻ hay sao? Trái tim mình đã băng giá nguội lạnh từ bao lâu nay lại trỗi dậy. Tình cờ gặp anh và chấp nhận lời yêu của anh quá nhanh chóng sau khi quen. Anh là bạn của bạn học với mình. Anh nghèo nhưng hiền lành, giản dị, đầy học thức và tình yêu chân thành của anh đã làm mình không thể từ chối được.
Anh là người về tất cả kém nhất so với các bạn trai đang theo đuổi mình. Vậy mà mình đã chọn và đến với anh. Mình đã cố gắng tự động viên mình không được chủ quan, không được yêu anh thật nhiều để sau này có chia tay mình sẽ không suy sup nữa. Nhưng con gái có ai nói trước được điều gì trong tình yêu đâu. Thời gian chia sẻ niềm vui, những khó khăn trong cuộc sống và học tập đã là.m tìn.h yêu của chúng mình lớn hơn. Chúng mình đã tính đến chuyện đám cưới.
Anh thì luôn bắt mình phải đi đăng ký trước khi cưới sợ mình sẽ thay đổi và đến với người khác. Mình đã không đồng ý vì bố mẹ không cho phép. Anh hứa sẽ sống và làm việc ở thành phố cùng mình, khó khăn đến đâu miễn là có nhau. Chúng mình đã cùng tính đến sẽ sống gia đình và đặt tên cho những đứa con yêu dấu ra sao? Mình thực sự hạnh phúc và tìm lại chính bản thân mình sau bao nhiêu năm qua.
Cứ tưởng hạnh phúc sẽ mỉm cười với mình và ông trời bù đắp lại sau bao đau khổ cho mình. Mình đã tìm được thực sự một nửa của cuộc đời. Nhưng rồi hạnh phúc mỏng manh cũng nhanh qua đi. Anh nhận được quyết định phải công tác giảng dạy ở một thành phố khác mấy năm do nhà trường cử đi. Anh không thể làm khác được. Anh đã gặp mình và nói lời chia tay trong ánh mắt buồn vô tận.
Mình đã động viên anh hãy đi làm việc tốt. Lấy nhau mình và con sẽ ở nhà chờ anh về hoặc mình sẽ vào đó tìm việc khác để có thể không phải xa nhau. Nếu có điều kiện tốt lại trở về thành phố, nếu không có thể sống hẳn ở trong đó. Mình chấp nhận xa nhà, và cuộc sống vất vả miễn là bên nhau cùng vượt qua khó khăn. Anh nói sợ mình phải sống cuộc sống vất vả về vật chất, lương công chức không thể nuôi được mình và con nên tốt nhất để mình đến với người con trai khác mình sẽ được hạnh phúc hơn và sau này mình sẽ phải cảm ơn anh ấy về quyết định chia tay này.
Mình rất buồn vì đã khuyên anh ấy nhiều mà không được. Mỗi lần nói là anh lại gắt lên với mình, lạnh nhạt với mình khi gặp, thậm chí anh đã xúc phạm mình. Rồi anh xin lỗi vì đã không làm chủ được bản thân vì quá sốc trước hoàn cảnh. Mình đã gạt nước mắt và tha thứ cho anh tất cả. Mình tự nhủ mình sẽ không nói gì với anh, một mình mình sẽ đến thành phố nơi anh làm việc. Mình sẽ kiếm việc làm và đến khi nào có công việc ổn định mình sẽ tìm anh và chứng minh cho anh thấy được tình yêu chân thành của mình dành cho. Mình không muốn anh phải đau khổ và cô đơn một mình nơi đất khách quê người.
Nhưng mình đã hoàn toàn thất vọng trước những gì anh nói và làm không logic. Qua một số người bạn của mình thì anh ấy hoàn toàn sống vui vẻ và thoải mái không giống như mình nghĩ. Mình ngồi phân tích kỹ lại giờ luôn đặt câu hỏi mà chưa có lời giải đáp: Liệu đó có phải là sự hy sinh vì tình yêu như anh ấy nói không hay đó chỉ là sự ích kỷ? Anh ấy không muốn mình khổ hay không muốn bản thân anh ấy phải vất vả vì có mình (mình là cô gái sức khỏe không thật sự tốt). Anh lấy đi tình yêu, niềm tin và lòng hy vọng của mình làm tổn thương mình mà là nghĩ cho mình ư? Bao nhiêu câu hỏi đến bây giờ mình vẫn bế tắc chưa tìm được giải đáp?
Theo VNE
Hễ gặp đàn ông là buông thả
Hồng kể về "chiến tích" của cô bên những người đàn ông khác, khiến Minh không khỏi suy nghĩ.
Tới bây giờ Hồng vẫn không hiểu vì sao mà Minh lại không cưới cô làm vợ, dù trước đó anh nói anh rất thích mẫu người như cô. Một thời anh đã từng mê đắm cô vì lối sống thoáng của phương Tây.
Dù có yêu Hồng nhưng Minh lại không chọn cô làm vợ, mọi việc vỡ lẽ khi Minh tất bật chuẩn bị cho đám cưới của mình vào tháng 3 tới. Hồng đau khổ gọi điện tìm gặp Minh, nhưng rồi khi gặp nhau Minh chỉ nói "anh không thể cưới một người phụ nữ hễ gặp đàn ông dù chỉ một lần mà em đã lên giường được với họ". Nghe câu nói đó, Hồng thấy đắng lòng cô quỵ xuống vì đau khổ.
Hồng vốn là con một gia đình khá giả ở Hà Nội, cô từng 3 năm du học ở Anh về. Từ nhỏ, Hồng thuộc diện sống thoáng. Cô thường chơi thân với lũ bạn là con trai hơn con gái. Sau những năm học ở Anh, Hồng tự xác định cho mình cách sống thoáng hơn mọi người. Hồng không nhớ rõ cái cảm giác đầu tiên lên giường với một người đàn ông mà chỉ nhớ lờ mờ mình đã từng lên giường với trai sau khi đi bar vì cô đã say. Mãi tới sáng dậy cô mới tỉnh giấc biết mình hiến thân cho một tên "mắt xanh mũi lõ".
Từ đó, cảm giác được yêu, khao khát được yêu khiến cô sống buông thả, dễ dãi. Cô sẵn sàng lên giường với bất kỳ người đàn ông nào mà cô cảm tình. Không kể nghề nghiệp hay tuổ.i tác, miễn là Hồng thích và người đó làm cô thỏa mãn. Cho tới ngày cô gặp Minh, cô mới hiểu ngoài tìn.h dụ.c còn có một thứ đó là tình yêu. Hồng tự nhủ, Minh là người cuối cùng Hồng sẽ ở lại bên Minh.
Nhưng mọi chuyện đâu có dễ như Hồng nghĩ, bởi ngược lại với suy nghĩ của cô, Minh thấy Hồng là người phụ nữ quá dễ dãi. Đúng là ban đầu Minh rất ấn tượng với Hồng, bởi cô có một thân hình quyến rũ, gương mặt thanh tú. Minh đã tìm mọi cách làm quen với cô. Không ngờ kết quả lại ngoài mong đợi của Minh. Chỉ đêm hẹn hò đầu tiên, Hồng đã ngỏ lời mời Minh lên giường với cô.
Cô đã không còn đủ tự tin để níu giữ một cuộc tình mà theo cô đó là "yêu đích thực" (Ảnh minh họa)
Minh cũng chẳng mất gì anh đồng ý ngay với đề nghị của Hồng. Càng ngày Minh càng thấy người phụ nữ này quá thoáng, quá nông cạn. Rồi những câu chuyện Hồng kể về "chiến tích" của cô bên những người đàn ông khác, khiến Minh không khỏi suy nghĩ. Cô còn nói bóng gió, nếu Minh không đến không ở bên cô thì cô cũng sẽ có người khác. Theo như Hồng nói thì cô có cả tá đàn ông theo đuổi, kể cả những người có gia đình cũng luôn gợi ý hẹn hò với cô. Từ chỗ "đam mê" Minh chuyển sang nghi ngại, e dè. Anh tìm mọi cách lảng tránh cô, nhưng như người ta nói Minh chàng chạy trốn, Hồng càng tìm đến anh.
Đến một ngày khi Minh gặp người con gái khác, cô ấy tuy không xinh nhưng cũng thuộc diện sắc nước hương trời. Cô ấy có cách sống kín đáo tế nhị và biết giữ mình. Minh phải mất một thời gian tìm hiểu, theo đuổi mới chinh phục được trái tim người đẹp. Thời gian đó, anh không gặp Hồng, bởi anh biết, anh không thể hòa hợp với cô và cũng không muốn làm cô tổn thương hi vọng hơn nữa.
Còn Hồng đã chuẩn bị một màn cầu hôn rực rỡ, nhưng cô đã bị Minh từ chối trong bẽ bàng. Hồng tìm gặp Minh và nói những lời cay đắng như "vì sao ngày xưa lúc mới bắt đầu anh nói, anh thích người con gái như tôi", "anh nói anh thích kiểu phụ nữ sống Tây, sống thoáng cơ mà...".
Chưa bõ tức, cô tìm mọi cách để gặp cô người yêu mới của Minh "đán.h ghe.n", cô lao thẳng vào cơ quan cô gái chử.i bới ầm ĩ "nào cô là đồ cướp người yêu, cướp chồng sắp cưới của tôi", "cô là loại đàn bà lẳng lơ",... Nhưng kết cục cô đã bị cô gái đó, nói cho một trận tức đến nghẹn ngào: "Cô tưởng, người đàn ông sẽ kết hôn với một người phụ nữ dễ dãi gặp ai cũng có thể lên giường ngay sao? Cô nghĩ tôi và Minh đã đến mức đó hay chưa? Tôi không chạy theo anh ta mà anh ta chỉ muốn tìm hiểu tôi thôi. Nếu cô thấy không cam thì làm ơn đưa anh ta ra khỏi cuộc đời tôi đi".
Trước mặt đông người Hồng chỉ dám im lặng, cô không nói gì thêm. Cô biết khi cô đi đán.h ghe.n với người ta, chứng tỏ cô đã thua rồi. Cô đã không còn đủ tự tin để níu giữ một cuộc tình mà theo cô đó là "yêu đích thực". Cô xó.t x.a ân hận chỉ mong sao, mình sẽ gặp Minh sớm hơn, biết đâu Minh đã nghĩ khác về cô rồi.
Theo VNE
Con gái ơi, tuổ.i xuân ngắn lắm! Bởi vì ngắn lắm, nên đừng cho phép ai đó lấy đi kiêu hãnh của bản thân. Vì tuổ.i xuân, chỉ đến một lần rồi mất, không ai có quyền cướp những năm tháng xinh đẹp đó đi! Có một sự thật là con trai càng đứng tuổ.i thì càng hấp dẫn và ra dáng đàn ông, trong khi con gái một khi...