Dành cả thanh xuân để trả nợ giúp nhưng anh vẫn phản bội tôi
Tôi đang vấp phải một cú sốc lớn. Tôi không thể ăn uống, đêm nào cũng mất ngủ vì nghĩ đến những gì anh đối xử với mình. Tôi chẳng trách được ai ngoài bản thân khi để xảy ra bi kịch như bây giờ.
Tôi quen anh đã hơn 3 năm nay. Khi đó, tôi là một công nhân còn anh là chủ quán cà phê nhỏ trước cổng công ty tôi làm việc.
Anh có vóc người nhỏ nhắn nhưng cư xử lịch thiệp và khéo ăn nói khiến tim tôi xao động ngay lần gặp đầu tiên. Tôi chủ động theo đuổi dù biết anh đã có bạn gái. Nửa năm tôi mất công mất sức cuối cùng cũng được đền đáp. Khi chuyện tình cảm của anh và bạn gái trục trặc, anh đã tìm đến tôi.
Chúng tôi hẹn hò ngay sau đó. Khi yêu anh, tôi hạnh phúc vô cùng. Anh tỏ ra là người đàn ông chu đáo và ấm áp. Anh chăm sóc tôi rất tận tình những khi tôi ốm. Anh cũng không ngại đưa tôi đi ăn uống, đi chơi… mỗi khi cả hai rảnh rỗi.
Thế rồi công việc làm ăn của anh ngày càng khó khăn. Quán của anh vắng khách, kinh doanh thua lỗ. Sau mấy tháng không trụ nổi, anh phải đóng quán, trả lại mặt bằng. Thời gian này, anh chán nản khiến tôi rất lo lắng.
Buồn thay, vì căng thẳng, thất vọng anh lại vướng vào lô đề. Một ngày, tôi như chết lặng khi anh báo nợ lên tới 500 triệu đồng. Chưa kể trước đó, anh kinh doanh quán cà phê thua lỗ còn nợ một khoản nữa.
Tôi chỉ biết khóc mà không hé răng trách anh lời nào. Tôi biết, anh đi đến ngày hôm nay là do thất bại trong việc làm ăn, bản thân anh không phải là kiểu người ham chơi lô đề, bài bạc.
Bước đường cùng, anh cầu cứu tôi. Vì yêu và thương anh, tôi chẳng tiếc gì mà không giúp đỡ bạn trai.
Video đang HOT
Thời gian làm công nhân, tôi thường xuyên tăng ca nên mỗi tháng cũng để được một khoản tiền. Ngoài ra, tôi còn tranh thủ buôn bán hàng online nên số tiền tôi có được là 200 triệu. Thêm vào đó, năm ngoái, bố mẹ tôi bán mảnh đất nên chia cho các con mỗi người 100 triệu đồng.
Toàn bộ tiền tôi đưa hết cho anh đi trả nợ. Cầm số tiền tôi đưa, anh bật khóc như đứa trẻ. Anh nói rằng, ân nghĩa này của tôi anh sẽ không quên. Sau này về chung một nhà, anh sẽ trả đủ cho tôi đủ cả vốn lẫn lãi. Đó không chỉ là tiền mà còn là tình cảm, chăm sóc về tinh thần.
Tôi nghe như thế, lòng khấp khởi hạnh phúc.
Anh vay mượn thêm bạn bè, gia đình trả hết số nợ 500 triệu. Sau đó, anh tiếp tục xoay vốn làm ăn. Thời gian gần đây, việc kinh doanh của anh khá lên, anh trả được các khoản nợ của người thân, bạn bè. Với tiền của tôi, tôi nói anh có thể để sau cũng được, quan trọng là anh chú tâm làm ăn.
Tôi tưởng như hạnh phúc đã trong tầm với của mình. Vậy mà cách đây 2 tháng, anh gặp riêng tôi và nói lời chia tay.
Anh nói rằng, trong một lần không kiềm chế được bản thân, anh đã qua lại với người yêu cũ. Nay cô ấy báo tin có thai. Là đàn ông, anh không thể chối bỏ giọt máu của mình.
Anh xin tôi tha thứ cho anh. Anh không thể tàn nhẫn được. Với khoản tiền anh mượn tôi để trả nợ, anh hứa sau này sẽ lo cho tôi đủ.
Tôi nghe anh nói mà bàng hoàng đau đớn. Bao năm tôi hi sinh, quan tâm, nay anh rũ bỏ tôi như vậy. Bên cạnh đó, số tiền tôi đưa cho anh không có bất cứ cam kết, giấy tờ gì sau này xảy ra chuyện tôi biết làm sao để đòi?.
Mấy ngày nay tôi không muốn ăn uống gì vì quá tuyệt vọng. Anh liên tục nhắn tin xin lỗi và động viên nhưng tôi không muốn đọc. Xin độc giả cho tôi lời khuyên, làm sao để tôi vượt qua được cú sốc này?
Độc giả giấu tên (Bắc Ninh)
Theo vietnamnet.vn
Đau đớn vì nhà chồng cũ nói xấu, muốn con xa lánh mẹ
"Mỗi lần tôi về thăm con gái lớn, bố mẹ chồng lại khóa chặt cổng. Nhưng điều đau đớn nhất là con không muốn gặp mẹ chỉ vì bố và ông bà nội nhồi nhét vào đầu con bao điều xấu xa về mẹ" - đó là tâm sự nhói lòng của chị Lý Thanh Hòa (Phú Yên) về điều chị không thể ngờ tới sau khi ly hôn người chồng cờ bạc.
"Đã hơn 2 năm sau ly hôn, em và cô con gái nhỏ cũng đã có cuộc sống mới yên ổn. Vậy mà trong mỗi giấc ngủ chập chờn, em vẫn khóc và mơ về cô con gái lớn ở với chồng cũ, chưa biết nỗi nhớ con bao giờ nguôi ngoai?" - Thanh Hòa kể.
Bạn bè, đồng nghiệp đều động viên Hòa hãy nén lòng mình lại, để có sức khỏe chăm nuôi thật tốt cô con gái nhỏ. Đợi lúc cô chị lớn hơn hoặc chồng cũ đi bước nữa sẽ dễ dàng về thăm con. Đợi dịp thuận lợi, Hòa sẽ đón nốt con gái lớn về để an yên với cuộc sống mới. Thế nhưng, mỗi lần vào giấc ngủ, Hòa lại trằn trọc với nỗi nhớ con gái lớn. Không biết bao đêm, cô nằm khóc mãi không nín được.
Hòa nghẹn ngào cho biết: "Vợ chồng em ly hôn, chồng cũ hồi ấy chỉ mải mê cờ bạc, không lo làm ăn, giúp đỡ vợ con. Nhiều năm, em khuyên bảo chồng mãi không được. Anh cứ hứa xong lại đâu vào đó. Anh mang tất cả những gì có thể bán được trong nhà đi bán. Bán hết lần này, lần khác, đến cái nồi cơm điện, cái quạt máy cũ mẹ con em cũng chẳng có mà dùng. Xe máy cứ mang về là anh rình lấy trộm mang đi. Thậm chí, chiếc xe đạp để em đi làm cũng bị anh bán nốt. Quá mệt mỏi suốt 10 năm như thế, em đành phải ly hôn để thoát ra khỏi cảnh trớ trêu như vậy".
"Em có hai cô con gái, em nhận nuôi cả hai đứa, nhưng lúc ra tòa, chồng em vẫn đòi giữ một đứa lại, em đành phải để đứa lớn ở lại với bố. Em cũng nghĩ, dù gì vợ chồng cũng chung sống với nhau cả chục năm rồi, không còn tình thì vẫn còn nghĩa. Vợ chồng chia tay xong, chắc thời gian đầu, anh cũng sẽ nghĩ ngợi, buồn nhiều, nên em để con gái lớn ở lại để anh có động lực phấn đấu sống tốt hơn. Em cũng nghĩ, mình sẽ ở gần để về thăm con được, nên cũng không lo lắng quá nhiều".
"Em không ngờ, khi em dắt con gái nhỏ ra khỏi căn nhà ấy, chỉ chừng một tháng thôi, em gọi điện thoại cho con lớn như mọi ngày, con gái lại nói một câu: "Mẹ là người xấu, mẹ bỏ con, con không thích mẹ nữa".
Hòa bảo: "Em bất ngờ và chợt hiểu rằng, có thể nhà chồng cũ đã gieo vào đầu con bé 9 tuổi những điều không hay về mẹ nó. Bởi ngay lúc trước khi ly hôn, bố mẹ chồng em cũng vài lần khuyên bảo em nên bỏ qua cho chồng, cố chịu nhịn để 2 con gái có bố, có mẹ, chị em nó vẫn được lớn lên bên nhau. Thế nhưng, em vẫn dứt khoát ra đi".
"Mỗi lần muốn gặp con gái lớn, em phải đến trường học để tranh thủ gặp con. Lần gặp nào con vui thì mẹ cũng hạnh phúc lắm, mẹ con chia tay cứ ôm nhau thật chặt không muốn rời. Nhưng gần đây, con không nói gì, quà mẹ mua cho con không lấy. Phải đứng khóc với con một lúc, con nói nếu con lấy quà của mẹ, bố và bà nội biết, con sẽ bj bố đánh, bà chửi nhiều lắm".
"Có lần, con chạy ra với mẹ nhưng gần đến chỗ mẹ lại có biểu hiện sợ hãi, lo lắng, con không nói chuyện hay kể gì với mẹ như những lần trước, cũng không dám nhận quà mẹ mua cho. Hết giờ ra chơi, 2 mẹ con lại phải xa nhau. Con vào lớp rồi mà em cố đứng lại nhìn theo con gái đã vào lớp học, nước mắt em cứ chảy ra. Trong đầu em chỉ nghĩ đến gương mặt sợ hãi, buồn ngơ ngẩn của con lúc gặp mẹ, mà không phải nụ cười và sự sung sướng như những lần trước, khiến em đau xót vô cùng".
"Lúc ly hôn, em đã nghĩ mình sai lầm khi còn lo cho chồng cũ, sợ anh ta buồn, rồi còn nghĩ dù gì họ cũng đã có công sức nuôi con lớn. Nhưng giờ em mới nhận ra, mình nghĩ cho họ cũng là sai. để con cái bây giờ bị tổn thương ghê gớm đến vậy. Sự chia tay nào của bố mẹ cũng làm con cái khổ trăm bề. Giá mà em có thể được mang cả 2 con theo, thì nỗi đau này sẽ sớm lành lại. Nỗi nhớ thương con cứ dằn vặt em mỗi ngày. Con bé nhỏ 5 tuổi được ở với mẹ, nhưng bố và nhà nội lại không cần quan tâm con. Con gái lớn cũng bị tổn thương khi gặp mẹ vì thói ích kỷ cố hữu của người lớn, họ không nghĩ đến tâm hồn mong manh của đứa trẻ khi sớm phải vuột ra khỏi vòng tay cha hoặc mẹ thì nó thiếu thốn chừng nào".
"Cuộc sống mới của 2 mẹ con em đã tốt hơn trước rất nhiều, nhưng còn đứa con lớn ở với chồng cũ em ít gặp được, nên lúc nào cũng nghĩ về nó. Thương con mà mẹ đành bất lực, chỉ biết chảy nước mắt với nỗi dằn vặt phải xa con gái bé bỏng. Giá mà em có thể cố gắng chịu đựng tất cả để được ở bên con suốt cuộc đời này. Em đôi lần cảm thấy hối hận khi đã rời xa khi con gái mới 9 tuổi, chỉ vì sự chịu đựng của mẹ nó không thể vượt thêm được nữa với người chồng ham cờ bạc, nhà cửa nát tươm bao năm.
Nhưng cho đến lúc này, em vẫn sẽ cố gắng tranh thủ gặp con bất cứ lúc nào có thể. Mong cho con lớn từng ngày, mà không phải chịu thêm bất cứ tổn thương nào do cha, mẹ nó gây ra" - Hòa ngậm ngùi nhưng ánh mắt cô ánh lên sự tự tin, mạnh mẽ hơn khi nghĩ đến tương lai của 2 cô con gái đáng yêu mà cô luôn tin tưởng.
Theo giadinh.net.vn
Đến nhà chúc Tết, méo mặt vì bị cháu sếp ăn vạ chê mừng tuổi ít Con bé cháu sếp lăn đùng ra nhà khóc lóc kêu gào vì tiền mừng tuổi của nó ít hơn của con sếp làm tôi ngượng chín mặt. Tôi làm cho một công ty nước ngoài nhưng sếp quản lý chính là người Việt Nam. Những ngày cuối năm công việc bộn bề, làm mãi chẳng hết, hôm nào cũng tăng cá tới...