Đang yên lành, mẹ chồng bỗng bế về một đứa bé còn đỏ hỏn và bắt tôi nhận làm con
Nhìn đứa bé đang ẵm ngửa trên tay mẹ chồng, còn đỏ hỏn mà tôi đứng hình vì quá sốc.
Dốc hết trái tim – Tổng đài “lắng nghe và giải đáp” tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu – hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình… Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài – Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com
Xin chào chị Hướng Dương,
Gia đình tôi đang rơi vào cảnh oái oăm lắm chị ạ. Giờ đang có hai “phe”: một bên phản đối và một bên đồng thuận. Chuyện là mẹ chồng tôi rất thương trẻ nhỏ và thường đi thiện nguyện ở những trại trẻ mồ côi. Mỗi tháng, bà dành hết tiền lương hưu cho việc giúp đỡ người khác, còn lương hưu của bố chồng sẽ do tôi giữ cùng với tiền của vợ chồng tôi để chi tiêu, mua sắm trong nhà.
Hiện tại, tôi mới sinh con được hơn một tháng và luôn cảm thấy mình may mắn khi được làm dâu một gia đình tốt như vậy. Bố mẹ chồng chu đáo, có tư tưởng hiện đại nên chưa từng bắt ép con dâu làm một việc gì tôi không thích. Chuyện chăm con, nuôi con của tôi, ông bà cũng chưa từng nhúng tay vào.
Video đang HOT
Thế nhưng chiều hôm qua, mẹ chồng sau khi đi thiện nguyện về lại bế thêm một đứa bé đỏ hỏn và bắt tôi nhận làm con nuôi. Bà nói đứa bé bị bỏ rơi ở ven đường, bà thương quá nên bế về cho tôi cho bú sữa. Nếu tôi đồng ý, bà sẽ liên hệ với cơ quan chức năng để làm giấy tờ cho con nuôi.
Tôi “đứng hình” vì tự dưng ở trên trời rơi xuống một đứa bé chị ạ. Quan trọng là kinh tế chúng tôi cũng chẳng dư dả gì để có thể chăm sóc tốt cho cùng lúc 2 đứa trẻ. Mẹ chồng và chồng tôi liên tục khuyên nhủ để tôi đồng ý nhận cháu. Còn bố chồng tôi lại phản đối với những lý do cứng rắn không kém. Giờ chỉ còn trông vào quyết định của tôi nữa mà thôi. Hướng Dương ơi, tôi nên quyết định thế nào cho đúng bây giờ? (ngocnhu…@gmail.com)
Chào bạn,
Đầu tiên, Hướng Dương xin gửi lời chúc mừng vì bạn đã có một gia đình chồng quá tuyệt vời. Đây là điều mà không phải ai cũng may mắn có được. Hướng Dương mong bạn hãy trân trọng và gìn giữ mối quan hệ tốt đẹp với mọi người trong nhà chồng. Điều đó sẽ giúp bạn có cuộc sống thoải mái, an yên rất nhiều trong tương lai.
Về chuyện đứa bé, bạn và gia đình chồng nên thẳng thắn bàn bạc những mặt tích cực và ảnh hưởng nếu có thêm một đứa trẻ trong nhà. Có thể mẹ chồng bạn vì lòng thương cảm nhất thời mà đưa bé về nhưng xét về hoàn cảnh, bé cũng quá thiệt thòi và đáng thương rồi. Nếu như có thể, Hướng Dương vẫn mong bạn hãy nhận nuôi con, cho con hưởng hạnh phúc của một gia đình thật sự. Dù biết rằng khó khăn phía trước sẽ rất nhiều nhưng điều bạn nhận lại chính là sự tôn trọng từ mọi người, là nụ cười và tương lai của bé, là sự an yên trong tâm hồn. Hướng Dương vẫn tin rằng khi người ta trao đi yêu thương chân thành từ tâm hồn cũng là lúc họ đẹp nhất. Và chính tình yêu đó sẽ khiến những khó khăn phải lùi bước.
Tuy nhiên, nếu nhận nuôi bé, bạn và gia đình nên đưa bé đi xét nghiệm tổng quát một lần, đặc biệt là những căn bệnh có khả năng truyền nhiễm. Sau khi đã ổn định mọi thứ, bạn cũng nên trao đổi với mẹ chồng, nhờ bà giúp đỡ về tài chính cũng như công sức khi chăm hai đứa bé. Bởi một mình bạn chắc chắn sẽ vượt quá khả năng và dẫn đến những suy nghĩ tiêu cực, không đáng có.
Trong trường hợp bạn vẫn quyết định từ chối, bạn nên đưa ra những lý do bạn cảm thấy bất ổn để thuyết phục mẹ chồng, tránh làm tình cảm gia đình bị ảnh hưởng không tốt.
Mong rằng bạn sớm đưa ra quyết định đúng đắn nhất. Chúc mẹ khỏe, bé ngoan.
Hướng Dương.
Đầy tháng cháu, anh chồng tặng phong bì 1 triệu đồng nhưng câu nói kèm theo khiến tôi giận dữ vứt trả lại
Là một người bác, tôi không ngờ anh chồng lại thốt ra câu nói đó.
Tôi sống chung với bố mẹ chồng vì ông bà thương tôi hơn chị dâu. Vợ chồng anh trai sống riêng nhưng cũng gần nhà tôi và thường xuyên về nhà ăn cơm chung. Dù vậy, họ lại không đưa một đồng tiền ăn nào. Con trai anh chị còn hay mở điều hòa nằm xem phim, rồi mở vòi nước trong nhà tắm chảy lênh láng mà họ cũng không biết dạy con, càng không bao giờ đưa tiền điện nước cho tôi. Nhiều khi ấm ức quá, tôi nói với chồng, anh cũng chỉ ậm ừ cho qua vì cho rằng những chuyện ấy quá nhỏ nhặt, không ai tính toán với ruột thịt.
Khi có bầu, tôi vẫn cố nấu ăn theo những món mà cháu chồng đòi hỏi. Dù vậy, anh chồng luôn chê bai tôi nấu không ngon bằng vợ anh ấy. Còn chị dâu lại luôn miệng nói tôi phải học hỏi thêm một khóa nấu ăn thì mới có thể... giữ chồng được. Cũng may mẹ chồng thương tôi, mắng họ một trận, họ mới thôi xỉa xói tôi.
Đến tận ngày sinh, vợ chồng anh trai cũng chưa từng hỏi tôi một tiếng rằng tôi có mệt không, có cần họ giúp đỡ gì không? Chị dâu sang chơi, thấy tôi bụng bầu vượt mặt ngồi giặt đồ trẻ sơ sinh để chuẩn bị đi đẻ cũng không hề giúp. Nhưng chỉ cần tôi mắng con họ một câu, họ sẽ quay sang quở trách tôi không biết thương cháu.
Rõ ràng anh ấy sai rành rành ra, tại sao chồng lại trách tôi? (Ảnh minh họa)
Tôi sinh con, nằm viện 5 ngày vì đẻ mổ nhưng chị dâu chỉ xuống thăm một lần rồi không đoái hoài đến nữa. Tôi về nhà ở cữ, vợ chồng chị ấy cũng không sang chơi vì chẳng ai nấu sẵn cho ăn. Nhưng tôi lại thấy như vậy thoải mái, yên tĩnh hơn rất nhiều.
Hôm qua là ngày đầy tháng con tôi. Chồng tôi có tổ chức một bữa tiệc nhỏ, chỉ gồm những người trong gia đình thôi. Vợ chồng anh chồng tôi cũng về. Ăn uống xong rồi, anh chồng tặng con tôi một phong bì nhưng lại nói thế này: "Bác cho con 1 triệu nhé. Đấy là tiền ăn một tuần nhà bác đấy nên con nói mẹ nấu ăn cho nhà bác trong tuần sau nhé".
Trời ơi, tôi giận đến run người và cầm phong bì, đưa thẳng cho anh chồng. Tôi nói thẳng tôi đang ở cữ, không nấu nướng được nên anh ấy cầm số tiền này về mà tự lo ăn uống. Mẹ chồng tôi cũng bực mình, mắng anh ấy thì anh ấy quay sang trách ngược tôi hẹp hòi, suy nghĩ nông cạn. Anh ấy chỉ nói đùa thôi, tôi lại tưởng thật nên làm gay gắt. Miệng nói thế mà tay vẫn cầm lại phong bì rồi hùng hổ giận dữ bỏ về.
Giờ chồng tôi lại trách tôi nóng vội làm mất lòng anh trai. Tôi ở cữ nhưng bực bội lắm. Rõ ràng anh ấy sai rành rành ra, tại sao chồng lại trách tôi? Không lẽ tôi là ô sin hầu hạ cơm nước cho họ sao? Số tôi sao khổ quá.
Tìm bạn đời cho em gái Mình mới biết đến chuyên mục này, muốn làm cầu nối tìm bạn đời cho em gái mình. Em gái mình sinh năm 1992, cao 1,53 m, nặng 42 kg, hình thức tạm ổn, gọn gàng, sạch sẽ vừa phải. Đã tốt nghiệp đại học lao động xã hội nhưng ra trường rẽ ngang học nghề chăm sóc da và nail (do có...