Dâng trào cảm xúc với người cũ
Từ lâu, tôi không còn cảm thấy ngọn lửa trong mình; ngọn lửa của sự nhiệt huyết tuổi trẻ, của sự đấu tranh vươn lên.
Ngọn lửa sẵn sàng bùng lên khi có những lời kích động, khi lợi ích bị xâm hại, khi bất đồng một quan điểm nào đó. Thay vào đó, trong tôi là một dòng chảy của sự an nhiên. Mặc cho bao tác động xung quanh, dòng chảy đó luôn êm đềm và bản thân chỉ việc thả mình cảm nhận theo nó. Có đôi khi, dòng chảy ấy cũng cuồn cuộn và dâng trào khi trái tim biết thổn thức.
Ngày đó, khi vừa kết thúc một cuộc hôn nhân ngắn ngủi cũng là lúc em xuất hiện. Có lẽ em đã bước đến trong lúc tôi cảm thấy trống rỗng và tổn thương nhất, vậy nên tôi hơi lầm tưởng. Đến tận lúc này, tôi vẫn nhớ như in khoảnh khắc bông hoa đó rực rỡ đến thế nào và tôi biết mình đã yêu em từ khi đó. Em, một cô gái mạnh mẽ, tràn đầy năng lượng sống, cũng có lúc dịu dàng và có lúc thật gai góc. Tôi cảm nhận năng lượng sống tích cực từ em và như được hồi sinh một lần nữa. Chúng tôi đã cháy hết mình bên nhau. Tuy nhiên, em dần nhận ra chúng tôi hoàn toàn trái ngược và không còn cảm thấy hứng thú với tôi. Vậy là em ra đi.
Khá lâu sau tôi mới cân bằng lại bản thân, quay cuồng với muôn vàn suy nghĩ. Thú thực tôi chỉ có thể cố gắng chôn chặt cảm xúc sâu hơn trong lòng và hoàn toàn biết tình cảm dành cho em không thể mất đi. Tôi làm đủ mọi cách để nguôi ngoai nỗi nhớ: không vào mạng xã hội, sẵn sàng chia sẻ câu chuyện của mình với bạn bè để được giải tỏa, lao mình vào công việc để không còn thời gian vấn vương.
Video đang HOT
Rồi tôi gặp một người, cô ấy dành tình cảm cho tôi và tôi biết điều đó. Tôi không quá bất ngờ khi cô ấy thổ lộ trực tiếp. Tôi biết trái tim mình vẫn còn hình bóng của em. Là một người tôn trọng phụ nữ tuyệt đối, tôi từ chối và không cho phép bản thân mình lấy tình cảm của người khác để lấp chỗ trống hay để quên đi một ai khác. Khi nghe câu trả lời, cô ấy nói không cảm thấy thất vọng mà vui vì đã lựa chọn đúng người, rằng cô ấy sẽ đợi.
Như lời một bài hát, thời gian lại chứng minh nó là phương thuốc tiên đối với mỗi con người. Dần dần tôi và cô ấy đến gần với nhau hơn, cả hai chính thức bước vào một mối quan hệ tình cảm. Tất nhiên tôi cảm thấy mình ổn và sẵn sàng. Chúng tôi lên kế hoạch cho tương lai và một đám cưới không xa.
Cuối một ngày làm việc, như thường lệ, bất ngờ tôi nhận được liên lạc từ em. Tôi không muốn tỏ ra bất lịch sự và đã có cuộc gặp như những cố nhân trong một buổi tối. Những lời hỏi thăm xã giao rồi đến chủ đề hôn nhân và hạnh phúc. Em nói đã đến với một vài người, những người thành công khiến em nể phục, những người mạnh mẽ và hướng ngoại như em, những người cùng chung sở thích và quan điểm sống. Sau cùng, em cảm thấy có những lúc họ không tôn trọng mình và em không chấp nhận được điều đó. Em nói cảm xúc là khoảnh khắc nhưng để giữ cho 2 con người bên nhau lâu dài thì cần có sự tôn trọng. Em nhớ sự tôn trọng trong từng lời nói, cái nhìn và ứng xử mà tôi luôn dành cho em.
Thật trớ trêu, dòng chảy cảm xúc trong tôi lại dâng trào. Nếu nói tôi không còn tình cảm với em thì là một sự trốn tránh. Vậy còn bạn gái hiện tại của tôi? Tôi đủ thông minh, suy xét trong mọi vấn đề nhưng là người đàn ông hướng nội thì lại luôn mù quáng trong chuyện tình cảm. Có lẽ những người đàn ông đa sầu đa cảm như tôi nên sống một mình để không làm khổ bản thân mình hay ai khác, nhưng vị ngọt của tình yêu luôn là cám dỗ phải không?
Đi đám cưới người quen, vừa nhìn mặt chú rể, cô gái lao vào tát tới tấp, khi biết sự thật cả hội trường hô hào đánh tiếp đi
Dù là ngày đám cưới của người quen, Phương vẫn không ngại tay tát tới tấp vào mặt chú rể, đây rõ ràng là dịp may ông trời cho cô.
Năm 25 tuổi, Phương trở thành bà mẹ đơn thân. Khi cô mang thai, tên đàn ông tệ bạc kia đã biệt tăm chối từ trách nhiệm. Gã ta biến mất tăm, sạch sẽ tới mức như chưa từng tồn tại trong cuộc đời của cô. Lúc ấy còn quá trẻ, Phương cứ vô tư yêu, dại khờ tin tưởng, cuối cùng lại nhận ra những lời gã nói chỉ toàn là lừa bịp.
Không thể tìm được cha của đứa trẻ trong bụng, Phương đành chấp nhận nuôi con một mình, vì cô không thể bỏ đi máu mủ ruột rà. Chuyện gì rồi cũng qua, thấm thoát con gái của Phương đã tròn 3 tuổi. Cuối tuần vừa rồi, Phương nhận lời cùng bạn đi đám cưới của một người quen của cô ấy. Phương không biết cô dâu là ai, vì bạn năn nỉ đi cùng mãi nên cô mới đồng ý.
Cuối tuần vừa rồi, Phương nhận lời cùng bạn đi đám cưới của một người quen của cô ấy - Ảnh minh họa: Internet
Đến khi bước vào bữa tiệc cưới, thấy chú rể đang nắm tay cô dâu đầy cảm xúc trên sân khấu, Phương sững người không tin vào mắt mình. Đúng là anh ta rồi còn gì, kẻ mang đến khổ đau tận cùng cho cô cách đây 4 năm. Sau khi ngỡ ngàng thì Phương tự cười mà nghĩ đúng là cũng gặp lại rồi. Lúc đi tìm anh ta khắp nơi chẳng tăm tích, giờ thì lại vô tình mà đụng mặt.
Dù trong lòng như lửa nóng nhưng Phương vẫn nhẫn nhịn đợi cô dâu chú rể đi tới bàn mình để chúc mừng. Khi anh ta đã đến ngay trước mặt cô, rõ ràng tới mức buốt tim gan, Phương đứng bật dậy. Chú rể chưa kịp phản ứng gì khi thấy người xưa thì đã bị Phương tát tới tấp choáng váng. Phương thấy trên má anh ta đỏ ửng những dấu tay mà còn chưa hả hê.
Phương thấy trên má anh ta đỏ ửng những dấu tay mà còn chưa hả hê - Ảnh minh họa: Internet
Thấy mọi người trong hội trường tiệc cưới xôn xao, Phương cười rồi kể lại toàn bộ câu chuyện khổ đau của mình 4 năm trước, về người đàn ông quất ngựa truy phong là chú rể hôm nay. Sau đó cô còn nói với anh ta: "Anh phẫn nộ cái gì, chỉ có mấy cái tát thì ăn thua gì với nỗi đau ngày trước anh gây ra. Tôi chỉ muốn tát vài cái cho hả dạ thôi, chứ cũng chẳng thèm cướp chú rể đâu. Giờ thì mong anh sống tốt với vợ đi, đừng làm phiền đến mẹ con tôi".
Khách khứa nghe xong câu chuyện của Phương thì càng hò reo "Đánh đáng lắm!", "Đánh nữa đi cô gái", "Đánh cho chừa loại đàn ông lừa tình thiên hạ"... Nhưng Phương thấy vậy đã là đủ rồi, cô đi thẳng ra khỏi bữa tiệc.
Dù sao thì Phương cũng không dám phá nát ngày đám cưới của người cũ. Bởi cô dâu kia chẳng có tội gì, người có lỗi với mẹ con Phương là anh ta. Nhưng vì lúc gặp lại quá bất ngờ, không kiểm soát được cảm xúc nên cô cứ đánh cho bớt tức mà thôi.
Phụ nữ mà, tự làm thì tự chịu, đã chọn thì phải chịu, mong rằng người phụ nữ đó sẽ may mắn hơn cô - Ảnh minh họa: Internet
Sau này cô nghe bạn kể lại cô dâu vẫn không hủy đám cưới hôm đó, hai người họ vẫn sống với nhau. Phương cũng chẳng có ý kiến gì về quyết định của cô dâu. Cô nghĩ phụ nữ mà, tự làm thì tự chịu, đã chọn thì phải chịu, mong rằng người phụ nữ đó sẽ may mắn hơn cô.
Dọn dẹp lại đồ đạc trước ngày ra tòa ly hôn, mẩu giấy có nội dung "gọi cho anh nhé" khiến chồng ngây người sau đó rút đơn về Anh mở ra xem, trong chiếc hộp đó chỉ chứa một mẩu giấy nhỏ. Trên nền giấy cũ kỹ là dòng chữ viết tay: "Gọi cho anh nhé! 098***". Cả người anh như đông cứng lại... Dung đã dọn dẹp đồ đạc, bế con đi từ chiều. Trí nhìn căn phòng trống hoác, lại im ắng đến phát sợ thì chợt thấy khó...