Đắng lòng vì phải làm mẹ đơn thân
Bố mẹ xích mích với nhau. Bố thì tuyên bố sẽ từ mặt nếu như em không cưới. Em đang mang thai, cái thai được 5 tháng rồi. Tất cả mọi người đều biết bố đứa bé là ai.
Em và anh quen nhau gần hai năm và chính thức là người yêu được một năm. Sự việc sẽ chẳng có gì nếu như anh chấp nhận. Nhưng anh nói, anh chỉ yêu thôi còn cưới em thì không bao giờ.
Anh không đưa được ra một lý do nào để có thể lý giải về điều đó. Thật cay đắng, người em yêu thương hết lòng lại để em vào tình huống khó khăn này. Anh một mực ép em đi bỏ con.
Anh nói không muốn tương lai sau này của em khổ, không muốn người đời có định kiến gì về em. Nhưng nếu anh thật sự thương em, nghĩ cho em thì có lẽ anh sẽ không ép em phải làm điều đau đớn ấy.
Từ trước tới giờ, em luôn là người ngang bướng. Em quyết định giữ đứa bé lại, bỏ qua lời cảnh báo của anh rằng nếu sau này em sinh con ra, không nuôi được nó, anh sẽ cho nó đi làm con nuôi người khác.
Em đắng lòng. Bây giờ nó mới là một hình hài bé nhỏ trong bụng. Em còn không thể bỏ thì nói gì em giao con mình cho những người xa lạ. Em chấp nhận làm mẹ đơn thân. Em chấp nhận tất cả những gì người đời nói.
Hiện tại gia đình em đã biết chuyện, cuộc sống yên ổn của gia đình đảo lộn hết. Mẹ em đi làm xa nhà gần 3 năm nay, mẹ biết chuyện không trách cứ em. Nhưng những tiếng nấc của mẹ khiến em không thể nào tha thứ cho bản thân mình được.
Video đang HOT
Bố mẹ xích mích với nhau. Bố thì tuyên bố sẽ từ mặt nếu như em không cưới. Em cưới ai đây? Ai cưới em khi ngay cả người yêu em còn không muốn?
Gia đình là nơi ta trở về khi mỏi gối chùn chân, nhưng em về đâu bây giờ? (Ảnh minh họa)
Em đã quyết định chạy trốn. Chạy trốn khỏi thành phố này, rời xa anh mãi mãi. Nhưng em không làm được, vì mỗi lần em thu dọn đồ đạc thì anh đều ngăn cản.
Anh không cho em đi. Anh cũng không chịu chuyển đi (hiện tại hai đứa em đang ở cùng nhau). Anh nói, không muốn em mang con đi nơi khác chịu khổ. Có bao giờ anh nhìn nhận nó đâu mà còn quan tâm xem em có khổ hay không.
Áp lực từ gia đình, từ đợt thực tập (em đang là sinh viên năm cuối, thực tập để ra trường), từ tình cảm khiến mọi thứ rối tung lên. Em cảm thấy mệt mỏi kinh khủng, nhiều lúc đã nghĩ tới cái chết để giải thoát cho mình.
Nhưng cũng chính là anh, anh luộn kéo em lại. Em cũng không hiểu anh nghĩ gì nữa, anh kéo em lại làm gì? Mẹ nói, chỉ cần anh và gia đình tới gặp gia đình em nói chuyện, không cần cưới, chỉ cần che mắt hàng xóm để bố em chấp nhận cho em về nhà, mẹ em sẽ nuôi em và cháu. Anh cũng không chịu.
Gần đây, anh liên tục liên lạc với người yêu cũ, hẹn hò đi chơi, uống rượu bia với những người con gái khác. Chẳng ngày nào anh về trước 12h đêm. Có lẽ anh muốn em phải bỏ cuộc, phải từ bỏ đứa con của mình.
Thật sự, bây giờ em không biết mình phải làm gì để thay đổi được tình hình. Em quá mỏi mệt, quá chán nản và cảm thấy bị tổn thương ghê gớm. Nếu nói là chơi bời qua đường thì đã đành, đây thời gian hai đứa bên nhau đâu có ít.
Anh cũng đâu phải là thanh niên mới lớn để mà đổ lỗi cho tuổi trẻ (Anh năm nay 32 tuổi). Ngày ngày, anh về nhà trong tình trạng say mèm, không bận tâm đến suy nghĩ, cảm giác của em.
Em muốn trở về nhà, nhưng mỗi lần bước chân ra bến xe lại đành quay lại. Gia đình là nơi ta trở về khi mỏi gối chùn chân, nhưng em về đâu bây giờ? Cái cảm giác có nhà mà không thể về thật kinh khủng.
Hiện tại, em chỉ có anh là chỗ dựa tinh thần nhưng với tình trạng như hiện nay, không biết rằng em có thể chịu đựng được 1, 2 hay 3 ngày nữa. Bạn bè khuyên em chia tay với anh, nhưng anh không chịu đi, cũng không để em đi. Anh cứ lửng lơ, hành hạ tinh thần em thế này.
Bây giờ, em phải làm như thế nào? Ai có thể cho em lời khuyên?
Theo 24h
Bởi vì... yêu
Em quyết định giữ lại giọt máu của anh, tuyệt không một lời oán trách. Trong cuộc sống này biết bao là lựa chọn. Có những sự lựa chọn vô lý đến mức không thể giải thích được mà chúng ta chỉ có thể vin vào một lý do duy nhất: vì... yêu.
9 năm trước, em 19 tuổi, phơi phới yêu đời. Ngày ấy, em bỏ qua một người đàn ông thành đạt để chọn anh - người chỉ có một thứ duy nhất là ý chí. Hai đứa tung tăng trong một tình yêu đơn sơ và tương lai đầy ảo mộng. Bạn bè ai cũng nói em dại, nhưng cũng bởi vì yêu nên mới thế.
Anh đầy tham vọng, lấy con gái sếp, anh nghiễm nhiên trở thành giám đốc một chi nhánh của công ty, sau này chắc chắn sẽ là ghế tổng giám đốc. Em bị bỏ rơi không một lời giải thích. Như một con mèo nhỏ bị đuổi ra đường, người ta nhìn em bằng cái nhìn tội nghiệp. Em quyết định giữ lại giọt máu của anh, tuyệt không một lời oán trách, dù phải hứng chịu bao lời gièm pha của thiên hạ, sự trách móc của họ hàng. Em vẫn ngẩng cao đầu mà sống.
Khi đã có gia đình, em vẫn tưởng ngày hôm qua như một giấc chiêm bao (Ảnh minh họa)
24 tuổi, em thành bà mẹ đơn thân, sống trong sự bảo bọc cha mẹ, ban ngày đi làm, tối về ôm con ngủ. Trong giấc mơ em, những giọt nước mắt tủi hờn rớt xuống nhưng đâu đó là những nụ cười. Khi con bi bô tập nói, tiếng đầu tiên em dạy con là tiếng ba, tiếng ba tròn vẹn đầy yêu thương không chút hận thù.
Rồi một người đàn ông khác, luống tuổi và thành đạt, ghé qua cuộc đời em. 10 năm trước, vợ anh ta mất trong một tai nạn, bỏ lại cho anh đứa con gái hai tuổi. 10 năm gà trống nuôi con, đến khi cho là con đủ lớn, anh tìm lại cuộc sống riêng cho mình. Sự chân thành của một người đàn ông từng trải khiến con tim tưởng đã ngủ yên của em lại cất lên nhịp đập mới, rất dịu dàng chứ không phải dồn dập khát khao như 8 năm trước. 4 năm làm mẹ đơn thân, em sợ những yêu thương lần nữa đến lại đi, sợ lắm cái cảm giác bước qua những đổ vỡ, sợ cái cảm giác vết thương đã lành gặp trở gió lại đau. Bạn bè, người thân vun vào, đống tro tưởng đã tàn lại được hồi sinh. Lửa yêu thương lại được thắp lên lần nữa.
Giờ đây, khi đã có gia đình, em vẫn tưởng ngày hôm qua như một giấc chiêm bao, đôi khi bật cười sao lúc ấy mình can đảm thế. Em lần lượt đi qua bao sóng gió cuộc đời, đôi khi không hiểu động lực đâu mà mạnh mẽ thế, lại vin vào một câu trả lời là bởi vì... yêu.
Theo 24h
Thà làm mẹ đơn thân Thà đơn thân nuôi con mà hạnh phúc còn hơn vội vàng tìm một người chồng tệ hại. Tìm một người đàn ông tốt bây giờ sao quá khó. Mà tôi nghĩ, phụ nữ cũng đâu đòi hỏi gì nhiều: chỉ cần người đó có việc làm ổn định, đừng bê tha ăn nhậu quá đà, đừng có vợ rồi còn tòm tem...