Đắng lòng khi phát hiện ra âm mưu của người yêu trong ngày ra mắt bố mẹ
Tôi bỏ về phòng trong im lặng, nằm vật ra và khóc. Tiếc thương cho cuộc tình 4 năm của mình, đồng thời căm thù sự dối trá của người yêu.
Tôi không thể tin được những gì mình đã nghe thấy. Dù có là đứa ngốc thì tôi vẫn hiểu những lời đó có ý gì. (Ảnh minh họa)
Ngày về ra mắt cứ tưởng là cái mốc để chúng tôi gần nhau hơn, để một đám cưới ấm áp được diễn ra nhanh hơn. Vậy mà đó lại là ngày tôi đau đớn phát hiện mình bị lợi dụng, bị lừa dối.
Tôi là con gái Lào Cai, là con út trong một gia đình khá giả có 2 chị em gái. Chị gái tôi cũng vừa ra trường và hiện đang công tác ở Hà Nội. Sau khi tốt nghiệp cấp 3, tôi xuống Hà Nội học đại học. Ngay từ ngày tôi biết điểm thi đại học, bố mẹ tôi đã đưa ra quyết định sẽ mua một căn nhà cho 2 chị em tôi đỡ cảnh ở thuê vất vả.
Vậy là tôi có một cuộc sống đủ đầy hơn các bạn khác. Nhưng không vì thế mà tôi tỏ vẻ kiêu kỳ mà vẫn gần gũi hòa đồng với mọi người. Tôi có được cảm tình của không ít các bạn trong lớp. Trong số đó, có một anh hơn tôi một tuổi, dáng vẻ khá đẹp trai, đặc biệt chú ý tới tôi. Qua tiếp xúc, tôi cũng có cảm tình với anh bởi ngoài vẻ phong độ và cách nói chuyện rất duyên, anh còn am hiểu tâm lý phụ nữ. Chúng tôi sớm thành một cặp trong sự ngỡ ngàng của các thành viên khác bởi chúng tôi quyết định quá nhanh khi vừa mới nhập học được 3 tháng.
Tình cảm của chúng tôi cứ thế lớn dần theo năm tháng ngày một thắm thiết, sâu sắc hơn. (Ảnh minh họa)
Cứ như thế chúng tôi yêu nhau trong suốt 4 năm đại học. Vì hoàn cảnh gia đình anh khó khăn hơn nên mọi cuộc đi chơi hay ăn uống tôi đều giành trả tiền. Thậm chí sợ anh ngại với bạn bè, tôi còn chủ động đưa tiền cho anh từ trước để anh thanh toán. Dần dần, tôi còn cấp cả tiền cho người yêu tiêu vặt, mua sắm quần áo…
Video đang HOT
Những lần đầu, anh có vẻ ngại nhưng dần quen, rồi anh còn gợi ý bảo tôi đưa mỗi khi cần tiền. Thực ra, tiền đó một phần lớn là từ tiền bố mẹ tôi cho để chi tiêu học hành, một phần là tôi làm thêm kiếm được. Tôi không phải đứa hay so đo, tính toán gì nhiều, chỉ đơn giản nghĩ, mình đầy đủ hơn thì mình chủ động để người yêu không vào thế khó xử. Tình cảm của chúng tôi cứ thế lớn dần theo năm tháng ngày một thắm thiết, sâu sắc hơn, lúc nào anh cũng hứa hẹn ra trường có việc làm sẽ cưới.
Tôi yên tâm vì cứ tưởng đã tìm được bến đỗ của đời mình, có được người đàn ông tốt, hết lòng thương yêu mình. Khi yêu anh tôi vẫn mù quáng nghĩ như vậy. Tôi mãn nguyện lắm với sự chăm sóc, quan tâm và tâm lý của người yêu dành cho mình.
Khi sự việc đã xảy ra, nhiều lúc tôi ngồi băn khoăn không biết người ta yêu mình, gần như toàn bộ thời gian đều ở bên mình, thì còn đâu thời gian để yêu cả người khác nữa chứ? Thế mà anh ấy vẫn giỏi giang làm chu toàn tất cả. Một mình đóng 2 vai chính mà ở vị trí nào cũng diễn thật tròn vai. Để rồi tôi phát hiện ra 1 sự thật đến phũ phàng. Anh không hề yêu tôi mà chỉ là lợi dụng tôi không hơn không kém.
Sau khi ra trường, tôi cũng muốn chính thức mối quan hệ của mình nên đã chủ động mở lời bảo muốn đưa anh về quê ra mắt bố mẹ tôi.
2 ngày cuối tuần vừa rồi, tôi cùng người yêu về quê của tôi. Trời về đêm ở Lào Cai sẽ lạnh hơn Hà Nội nhiều, sợ anh bị lạnh nên tôi đã sang phòng, định đưa thêm chăn cho anh. Đến cửa không thấy anh đâu cả, nhìn ra cửa ban công thấy mở, tôi lặng lẽ bước vào mà anh không hề hay biết. Trong bóng tối, tôi nghe tiếng anh nói rất khẽ: “Em ngủ chưa? Anh đang ở Lào Cai đây… Ôi nhà giàu lắm, giàu hơn cả anh tưởng. Em cứ chịu khó nhé, đợi anh làm con rể nhà này một thời gian cho có tí vốn rồi anh sẽ về với em”.
Tôi không thể tin được những gì mình đã nghe thấy. Dù có là đứa ngốc thì tôi vẫn hiểu những lời đó có ý gì. Còn cả cô gái đầu dây điện thoại bên kia nữa, rốt cuộc đó là ai? Anh ta tính cưới tôi, gom của cải rồi bỏ tôi để nuôi người phụ nữ khác sao?
Tôi bỏ về phòng trong im lặng, nằm vật ra và khóc. Tiếc thương cho cuộc tình 4 năm của mình, đồng thời căm thù sự dối trá của người yêu.
Trở lại Hà Nội, anh ta vẫn xum xoe lấy lòng tôi. Trước kia thì tôi rất cảm động, nhưng bây giờ tôi chỉ thấy đáng ghét và giả dối. Tôi thầm cảm thấy may mắn vì lúc trước đã không nhảy ra vạch trần mối tình tay ba này. Bởi nếu làm như thế thì anh ta phủi mông bỏ đi là xong, quá dễ dàng. Tôi muốn làm điều gì đó để khiến anh ta phải đau đớn vì đã lừa gạt tôi suốt 4 năm trời. Nhưng đến giờ vẫn chưa nghĩ ra. Mọi người có cách gì hay để tôi lừa lại gã này một vố, xin hãy chỉ bảo cho tôi. Tôi xin cảm ơn!
Theo Afamily
Tâm sự đắng lòng vì có thai nên phải... mua chồng
Người ta bảo "cái gì mua được bằng tiền, thì cái ấy đều rẻ". Câu nói ấy vận vào chồng chị ,cấm có trượt câu nào!
Chị lấy chồng một cách khác thường, mà...cái cuộc đời chị thì đúng thật là chẳng có cái gì là bình thường cả. 14 tuổi - khi mà các thiếu nữ còn đang mè nheo, nũng nịu với cha mẹ, bắt đầu học cách làm dáng với bạn trai thì chị đã trở thành một cô chủ nhỏ của một tiệm truyện tranh ở phố. Bản tính con buôn từ bé, lại thêm cái di truyền từ gia đình nên việc chị khôn ngoan, lọc lõi hơn bạn cũng lứa cũng là cái điềm báo cho các phận đời đàn bà của chị không được êm đềm như những người đàn bà khác.
Đàn bà mang khí khái đàn ông, việc gì cũng nhảy vào xắn tay, lúc nào cũng cầu toàn, cũng quyết liệt, cũng rành mạch, rõ ràng như chị thì đời khó mà lặng lẽ được. Học xong cấp ba, như bao bạn bè, chị đi học đại học, nhưng ngay cả cái sự học của chị nó cũng vẫn khác với bạn bè thông thường. Khi mà bạn cùng lứa với chị vẫn còn đang vô âu vô lo, sống hưởng thụ, phụ thuộc và hoang mang với mục đích sống của đời mình thì chị đã mở một shop thời trang làm ăn phát đạt trên phố cổ. Đi học, về lấy hàng, quản lý nhân viên, giao lưu với khách, chị đích thực là một người phụ nữ giỏi giang ít ra là so với các bạn cùng lứa.
Tôi phải đi...mua chồng
Làm ăn có lãi, chị đầu tư thêm rồi có tiền mua nhà trả góp, học đến năm 3 đại học chị đã mua được nhà chung cư với hai cửa hàng thời trang, chị đích thực là một người phụ nữ thành công, dù thành công ấy chưa lớn lao so với những người giỏi giang hơn, nhưng so với rất rất nhiều người cùng thế hệ, họ phải học hỏi chị nhiều lắm!
Thông minh, quyết liệt, bản lĩnh và cá tính, thế nhưng chị vẫn là phụ nữ với những bản năng của đàn bà: vẫn rung động và yếu mềm trước người đàn ông chị thương yêu! Trớ trêu là người đó lại không yêu chị, chỉ quý mến thôi, vì anh nói anh sợ chị vì chị thông minh quá, độc lập quá, giỏi giang quá, đàn bà chỉ cần chữ "đủ" cái gì "quá" đều khiến đàn ông e ngại...Vậy là, cái tình đầu cho đi, người tình đầu chẳng nhận, chị đơn phương đau khổ với chính mình, vẫn ngạo nghễ rằng không phải vì mình không đáng yêu, mà vì họ không dám yêu mình thôi, cao ngạo vờ vịt thế, nhưng chị đau lắm!
Có một anh học trên chị 1 năm, nói là anh nhưng tính tình thì như đứa trẻ con, nhưng nếu xét trên góc độ bạn bè thì cũng dễ thương, chơi được! Chị với bạn bè bất kể là trai hay gái, đều rất dễ kết thân và giữ được mối quan hệ sâu sắc, lâu bền! Anh T. (không tiện nêu tên) thì khỏi phải nói, mê chị như điếu đổ. Tìm mọi cách để chinh phục cô nàng giỏi giang nhưng kiêu kì, đáp lại vẫn là sự thờ ơ của chị. Cho đến khi chị bị thất tình vì tình yêukhông đáp trả thì T mới có cơ hội nhảy vào cuộc đời chị và biến đời chị thành một bãi chất thải. Ở đời đúng là không ai nói trước được điều gì, nhiều khi lại phải đổ lỗi cho "hên - xui".
Sau quả tình một đêm ngang trái, hai tháng sau chị biết mình mang bầu. T - chủ nhân của tác phẩm rũ toẹt chị bằng câu nỏi "anh chưa thể làm bố được, anh còn phải thi tốt nghiệp cho xong, chưa có sự nghiệp, không lo được, em bỏ nó đi!". Đau đớn, phẫn uất, căm hận...lần đầu đời con gái trong một cơn say xỉn, có thai với một gã Sở Khanh đánh trống bỏ dùi, tình yêu thì không thể chạm tới giờ lại càng xa, đời chị thật thê thảm!
Chị không thể đời mình trở thành một thảm kịch như vậy, chị cũng muốn "bỏ"...nhưng, chị sợ phải tội, nhà chị theo đạo Thiên Chúa, chị không thể phạm vào điều răn, chị không thể làm gia đình xấu hổ về mình được, chị ngẫm nghĩ bằng lý trí mẫn tiệp nhất trong lúc chị khủng hoảng nhất "mua chồng".
Chị biết T đang nợ nần một khoản tiền không nhỏ vì cờ bạc, chị gọi điện cho T nói chuyện một cách sòng phẳng về chuyện cưới xin và chị sẽ trả tiền nợ cho T, xong xuôi có thể ly hôn để chị nuôi con. Chị nói ráo hoảnh, tỉnh bơ đúng chất con buôn như người ta đang mặc cả một mớ rau vậy! T ngần ngừ, nói sẽ suy nghĩ...200 triệu, không phải là một món tiền nhỏ, T không dám về xin gia đình nữa vì đã nướng vào cờ bạc và báo nhà quá nhiều lần! Vậy là, T đồng ý bán mình thành chồng chị với giá 200 triệu, dù cho T có mê chị, T là cha của con chị...
Cưới nhau xong, bụng lùm lùm chị vẫn cố gắng đi học nốt để lấy cái bằng tốt nghiệp cho cùng chúng bạn, công việc kinh doanh vẫn ổn thỏa, T dọn về nhà chị sống chung nhưng thân ai nấy giữ đúng theo hợp đồng. Đôi khi, chị nhìn T trong nhà cứ như một đống rác thải mà chưa thể dọn được, dù nhiều lần T muốn nói xin lỗi và cố cư xử như một người chồng thật sự, nhưng cái giá mà chị nghĩ về T vẫn chỉ là một gã chồng với giá 200 triệu, không hơn!
Sinh con xong, chị nói chuyện ly hôn với T. Lúc này, chị đang chuẩn bị làm tốt nghiệp, còn T thì đã ra trường một năm và thất nghiệp, ở nhà ăn bám chị. Cái nhân cách vốn rẻ tiền thì mãi mãi cũng chẳng thể nâng cấp lên được, T không chịu và ra giá với chị thêm 100 triệu thì mới ly hôn. Chị cười nhạt "tôi tưởng anh thế nào? Hơn một năm qua ở đợ nhà tôi vẫn chưa đủ sao? Hay là cho mình cái giá cao hơn? Nói thật, nếu mà tôi đi mua tinh trùng giá tốt nhất, loại cao cấp nhất thì giá cũng chỉ hơn trăm triệu, như anh là cao giá rồi đó, đừng đòi hỏi gì hơn! Mà gọi là ly hôn cho đủ thủ tục thôi, chứ tôi với anh nào đó đăng kí mà phải ra tòa, cho anh 3 ngày dọn khỏi nhà tôi nếu không đừng trách!". Gã sửng cồ lao vào đánh chị, chị nhẫn nhịn cho qua chuyện, cười nhạt cho cái cuộc đời mình bỗng chốc trở nên nát bấy vì một gã chồng... rẻ tiền.
Hôm sau chị gọi bố mẹ chồng đến, kể hết đầu đuôi câu chuyện và yêu cầu họ mang con trai của mình ra khỏi nhà chị. Cách chị tuyệt tình cũng thật là gan dạ, tỉnh táo, dứt khoát, lạnh lùng khiến bố mẹ chồng nhìn nhau rồi nhìn con trai, con dâu mà không nói được lời nào, chỉ biết thở dài rồi bảo con trai về nhà cho đỡ nhục. Người có lòng tự trọng, nghe những lời ấy, hẳn là họ nhục họ T...
Ba hôm sau, T dọn đồ đi trong trạng thái hậm hực, chuyện tưởng đã hết. Nào ngờ, ra đến đầu ngõ T bị hai thanh niên xăm trổ chặn lại, mỗi ông cho T một cái bạt tai như trời giáng, T sợ hãi hỏi "sao các anh đánh em?" thì được trả lời "Vợ cũ của mày nó bảo, nếu mày tát nó 1 cái thì nó sẽ trả lại mày gấp đôi. Nên là, từ giờ đến sau này đừng có bén mảng đến đời nó nữa!".
Chị nghe điện thoại câu chuyện báo cáo xong xuôi, im lặng không nói gì, bế con vào lòng cho bú rồi nựng "con là tất cả của mẹ, mẹ sẽ vừa là mẹ, vừa là cha của con, xin lỗi con vì mẹ không thể cho con một gia đình đầy đủ, nhưng mẹ hứa con sẽ luôn bình yêu khi ở bên mẹ!".
Và chị đã tống tiễn gã chồng vi vì tiền ra khỏi cuộc đời bê bết của mình, để làm lại một cuộc đời mới tốt đẹp hơn, nơi chỉ có tình yêu của chị dành cho con, không có dấu vết của gã chồng được mua bằng tiền nữa...
Theo Công Luận
Đắng lòng vì 3 chữ "không hợp tuổi" Chúng tôi yêu nhau nhưng bị gia đình anh phản đối vì cả hai không hợp tuổi. Có lẽ khi đọc tâm sự của tôi các bạn sẽ nghĩ một nội dung quen thuộc yêu nhau nhưng bị gia đình phản đối vì không hợp tuổi. Ba chữ "không hợp tuổi" nghe sao đắng lòng. Anh đến với tôi vào một năm nhuận...