Đang khoẻ mạnh, bố đòi họp gia đình gấp để phân chia tài sản, những gì ông ghi trong di chúc khiến anh em tôi xấu hổ
Anh em tôi nhìn nhau, không nghĩ bố lại phân chia tài sản thiên vị đến thế.
Bố mẹ ngoài có anh em tôi là con ruột thì còn có con gái út, tên Trinh, là con nuôi. Trinh nhỏ nhất nhà nhưng hình như em biết thân biết phận nên chưa bao giờ dám vòi vĩnh thứ gì. Ngược lại, Trinh còn hiểu chuyện, luôn nhường nhịn anh em tôi, công việc nhà cửa cũng do em làm hết. Điều này làm anh em tôi hình thành tính ỷ lại, lười biếng.
Chúng tôi thường bị bố mẹ mắng chử.i vì đùn đẩy việc nhà cho em gái. Nhưng tôi nghĩ, em được gia đình mình nhận nuôi, được thương yêu và lo học hành thì làm công việc nhà cũng là điều hiển nhiên.
Tốt nghiệp đại học, tôi bám trụ lại thành phố để làm việc; sau đó thì lấy vợ, sinh con. Em trai tôi cũng tương tự như thế. Mỗi năm, anh em tôi chỉ về nhà vài ngày vào dịp Tết Nguyên Đán thôi. Bố mẹ sống ở quê, cạnh đó là nhà vợ chồng Trinh. Ông bà đau bệnh, Trinh sẽ thông báo và tôi gửi tiề.n về cho em đóng viện phí, lo thuố.c men. Chúng tôi không thể bỏ công việc, nhà cửa để về quê chăm sóc ông bà được.
Tuần trước, bố tôi bỗng gọi anh em tôi về gấp để phân chia tài sản. Tôi bất ngờ vì bố mẹ đều còn khoẻ, sao lại vội vã lập di chúc chứ? Nhưng trước sự thúc giục của bố mẹ, tôi cũng thu xếp công việc để trở về quê.
Ảnh minh hoạ
Video đang HOT
Về nhà, tôi ngạc nhiên khi biết chuyện bố mới từ bệnh viện về vì lên cơn đau tim đột ngột. Mải lo cho bố nên Trinh không có thời gian gọi điện thông báo cho tôi như mọi lần. Sau đợt bệnh nặng, sức khoẻ của ông suy giảm nghiêm trọng. Tối đó, sau khi ăn bữa cơm gia đình thịnh soạn do chính tay Trinh nấu, bố mẹ tôi đã gọi anh em tôi vào phòng chứ không cho con dâu và Trinh nghe. Bố mẹ đưa bản di chúc cho anh em tôi tự đọc, ông bà đã ghi sẵn, ký hết rồi. Trong di chúc ghi rõ anh em tôi sẽ không được nhận bất kì tài sản nào hết, nhà cửa đất đai đều sẽ để lại cho em gái nuôi của chúng tôi. Lý do là vì anh em tôi không chăm sóc bố mẹ, cũng không lo thờ cúng tổ tiên nên không xứng đáng nhận phần tài sản nào cả.
Bố hỏi anh em tôi có ý kiến gì không? Tôi im lặng, em trai tôi thì phản đối gay gắt. Nó nói Trinh chỉ là con nuôi, tại sao lại được quyền nhận tài sản? Lúc này, bố mẹ mới bảo dù có là con nuôi mà hiếu thảo thì vẫn tốt hơn là con ruột mà vô tâm. Câu nói của bố làm anh em tôi xấu hổ tột cùng, đưa mắt nhìn nhau, không biết phải nói gì nữa.
Chúng tôi tuy không chăm sóc bố mẹ nhưng cũng gửi tiề.n về những lúc ông bà đau bệnh. Chỉ là vì công việc mà không thể gần gũi như con gái được, vậy mà bố mẹ lại không chia tài sản cho chúng tôi. Anh em tôi có nên phản đối, đòi bố mẹ lập lại di chúc không?
Vừa qua giỗ đầu mẹ, bố liền đưa về một người đàn ông, biết danh tính anh ta cả nhà nháo nhào
Ban đầu tôi đoán có lẽ bố muốn lập di chúc phân chia tài sản cho các con khi đang còn tỉnh táo, khỏe mạnh, người đàn ông kia là luật sư ông mời về làm chứng.
Thế nhưng, tôi đã nhầm.
Nhà tôi có hai anh em, tôi là con trai trưởng, sau còn một cô em gái nữa. Em gái hiện đã đi lấy chồng, còn tôi cũng đã lập gia đình và sống chung với bố mẹ luôn.
Tuy sinh ra trong một gia đình bình thường không mấy khá giả nhưng gia đình tôi rất hạnh phúc. Anh em đùm bọc lẫn nhau, bố mẹ là người tâm lý, chẳng bao giờ đán.h mắn.g con cái, thay vào đó luôn kiên nhẫn dạy dỗ, chỉ bảo từng chút một.
Đặc biệt là bố, ông là mẫu đàn ông lý tưởng tôi luôn hướng tới. Từ nhỏ, tôi đã tự nhủ sau này phải trở thành một người giống như bố, vừa ân cần dịu dàng với vợ, vừa quan tâm săn sóc các con, lên phòng khách xuống phòng bếp được.
Gia đình hạnh phúc là vậy, nhưng không ngờ cách đây hơn một năm, mẹ tôi bỗng đổ bệnh rồi qua đời. Bố suy sụp lắm, đợt ấy ông đổ bệnh luôn khiến cả nhà hoảng lắm. Âu cũng là điều dễ hiểu, vì dù gì bố mẹ cũng làm vợ chồng mấy chục năm rồi. Nhưng ở đời sao tránh khỏi chuyện sinh - lão - bệnh - tử được chứ.
Cách đây hơn một năm, mẹ tôi đột ngột đổ bệnh rồi qua đời. (Ảnh minh họa)
Mới đó mà mẹ đã rời đi được một năm rồi. Giờ gia đình tôi đã dần ổn định được tâm trạng, dù gì người cũng mất rồi, người ở lại vẫn phải sống tiếp mà. Cách đây một tháng là giỗ đầu của mẹ, nhìn di ảnh mẹ mặt bố lại không thể giấu nổi được nét buồn bã, tiếc thương.
Ấy vậy mà qua giỗ đầu mẹ được 2 tuần, bố lại gọi các con về họp gia đình. Không biết bố có chuyện quan trọng gì muốn nói, vợ chồng tôi và vợ chồng em gái đều thấp thỏm không yên.
Đáng nói, trong buổi họp gia đình hôm đó còn có sự xuất hiện của một người đàn ông lạ mặt. Ban đầu tôi đoán có lẽ bố muốn lập di chúc phân chia tài sản cho các con khi đang còn tỉnh táo, khỏe mạnh, người đàn ông kia là luật sư ông mời về làm chứng. Thế nhưng, tôi đã nhầm.
Qua giỗ đầu mẹ 2 tuần, bố bỗng gọi các con về họp gia đình. (Ảnh minh họa)
- Nay bố gọi các con về đây là để phân chia tài sản. Bố có tuổ.i rồi, chẳng biết sống được bao lâu nữa nên nhân lúc còn đang tỉnh táo thì bố sẽ chia luôn để tránh anh em xung đột về sau. Nhưng trước khi chia, có một người bố muốn giới thiệu với các con.
Đây là Tuấn Anh, là... con riêng của bố. Thực ra ngoài mẹ các con, bố còn một người vợ khác bên ngoài. Lỗi là ở bố. Năm đó có thai Tuấn Anh, bà ấy mới biết bố đã có gia đình. Suốt bao năm qua, hai mẹ con bà ấy luôn âm thầm sống mà không có danh có phận như vậy. Thi thoảng bố vẫn ghé thăm và chu cấp cho mẹ con bà ấy.
Bố có lỗi với các con, với mẹ của các con. Bố định chôn giấu sự thật này tới lúc khuất núi, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, bố cũng nợ mẹ con Tuấn Anh quá nhiều rồi. Vì vậy khi phân chia tài sản, bố muốn để lại một nửa cho hai mẹ con Tuấn Anh, còn nửa còn lại thì chia đều cho hai anh em con.
Lời bố nói ra khiến cả nhà tôi nháo nhào. Tất cả đều không thể ngờ người đàn ông kia lại con riêng của bố. Anh ta trạc tuổ.i em gái tôi, vậy chứng tỏ bố đã ngoạ.i tìn.h từ rất lâu rồi. Hình tượng bố trong lòng tôi bỗng chốc sụp đổ. Thật không ngờ ông lại lừa dối mẹ con tôi nhiều năm như vậy.
Bố xin chúng tôi tha thứ, mong hiểu cho nỗi khổ của ông. Tuy nhiên ông cũng thẳng thừng nói rằng, việc phân chia tài sản cho con riêng ông sẽ không thay đổi, bởi ông muốn bù đắp cho mẹ con họ.
Nhà tôi bây giờ đang rất loạn. Em gái không chấp nhận việc này, thậm chí đòi từ mặt bố. Theo mọi người, tôi nên làm gì trong tình cảnh này bây giờ?
Em bán mảnh đất vườn, anh trai chở mẹ đến đòi 200 triệu dưỡng già Dù có công khai hoang nhưng tôi chỉ được thừa kế một mảnh vườn ở xa, còn phần lớn đất đai giá trị cha mẹ đều sang tên cho anh trai. Bố mẹ tôi sinh được 4 con trai và 2 con gái. Chúng tôi lớn lên trong thời kỳ đất nước vừa thống nhất, còn nhiều khó khăn. Ngoại trừ anh trai...