Đàng hoàng là một thạc sĩ, vậy mà tôi bị chồng đ.ánh giá không bằng chị lao công của công ty anh
Cứ nghĩ đến câu nói đó là tôi hận chồng không muốn nói chuyện và nhìn mặt chồng. Không ngờ trong mắt anh tôi thấp hèn bé nhỏ đến thế.
Tôi làm việc nhà nước nên với mức lương tiến sĩ cũng chỉ đủ nuôi hai con còn kinh tế gia đình chủ yếu là phụ thuộc vào đồng lương của chồng.
Từ khi công ty được thành lập công việc của chồng bận rộn suốt ngày nên mỗi ngày trở về nhà mặt anh ấy cũng cau có khiến gia đình luôn căng thẳng bức bối.
Lo lắng cho công việc của chồng gặp trục trặc gì đó nên tôi có hỏi han thì chồng bảo là đã thay đến 3 thủ quỹ rồi mà không ai làm anh ấy tin tưởng. Và anh gợi ý muốn tôi nghỉ công việc nghiên cứu để về phụ giúp chồng gây dựng sự nghiệp.
Sau nhiều ngày suy nghĩ tôi cũng quyết định nghỉ việc để phục vụ sự nghiệp lớn của chồng. Ngày đầu đến công ty của chồng làm việc, tôi thấy bỡ ngỡ không biết phải bắt đầu từ đâu bởi công việc chuyên môn của tôi là nghiên cứu giống cây trồng.
Sau nhiều ngày suy nghĩ tôi cũng quyết định nghỉ việc để phục vụ sự nghiệp lớn của chồng. (Ảnh minh họa)
Trong khi chồng nghe điện thoại liên hồi, còn mấy nhân viên chạy ngược chạy xuôi chuẩn bị cho cuộc họp khách hàng thì tôi cứ đứng đần ra, không biết làm gì.
Tranh thủ chờ chồng phân công công việc, tôi đi vào phòng trà nước pha tách cà phê cho tỉnh táo, nhân tiện pha cho chồng một tách. Bước vào phòng anh, thấy anh đang nghe điện thoại nên tôi âm thầm đặt ở bàn anh. Nhưng không ngờ khi tôi vừa đặt lên bàn thì anh khua tay chạm vào cốc khiến cà phê đổ đầy ra bàn, dính cả vào giấy tờ và quần áo chồng.
Trong khi tôi lo lắng sợ hãi thì anh quát ầm lên: “Cô làm cái quái gì vậy, bỏng hết tay tôi rồi đây này, cả hợp đồng của khách hàng cũng bị cô nhuộm đen hết cả rồi, đúng là vụng về quá”.
Cô kế toán vội chạy lại dọn dẹp và đổ thêm dầu vào lửa: “Những hợp đồng này đã ký cả rồi bây giờ mà xin lại chữ ký chắc gì họ đã cho, mà để thế này làm sao bên thuế chấp nhận?”.
Bị chồng sỉ nhục thế làm sao tôi còn đủ tự tin đối mặt với đám nhân viên để làm việc trong công ty của anh nữa? (Ảnh minh họa)
Chồng tôi được đà c.hửi: “Trong khi tôi bận luôn tay luôn chân thì cô ngồi nhàn nhã pha cà phê. Đến chị lao công còn biết dọn dẹp cho văn phòng sạch sẽ, thế mà cô chẳng làm được việc gì cho ra hồn”.
Nghe đến đây tôi ức chế kinh khủng nhưng chẳng biết phải nói thế nào bởi vì mình đã sai. Xấu hổ trước mặt nhân viên và không muốn làm phiền chồng, tôi giận dỗi bỏ về.
Video đang HOT
Đàng hoàng là một thạc sĩ, vậy mà tôi bị chồng đ.ánh giá không bằng chị lao công của công ty anh. Cứ nghĩ đến câu nói đó là tôi hận chồng không muốn nói chuyện và nhìn mặt chồng. Không ngờ trong mắt anh tôi thấp hèn bé nhỏ đến thế.
Bị chồng sỉ nhục thế làm sao tôi còn đủ tự tin đối mặt với đám nhân viên để làm việc trong công ty của anh nữa? Nhưng tôi cũng chẳng thể quay lại nơi làm việc cũ vì đã xin nghỉ luôn rồi. Bây giờ tôi phải làm gì đây chứ?
Theo Afamily
Thấy mẹ đẻ bị thông gia sỉ nhục, cô dâu tuyên bố: Vô phúc mới làm dâu nhà anh
Trong lúc bạn bè đang lao đầu vào học để kiếm lấy tấm bằng giỏi ra trường thì Hoa lại yêu hết anh này đến anh khác, chăm chút nhan sắc chẳng khác gì hotgirl thành phố chính hiệu.
Có ngoại hình, lại thông minh nên lúc nào trong đầu cô cũng có tư tưởng phải lấy trai nhà giàu bởi chỉ có những người như thế mới có cơ hội đổi đời.
Tìm kiếm bao lâu, đến khi vừa mới đi làm, Hoa sung sướng tột độ khi được lọt vào mắt xanh của Tuấn - anh sếp trẻ t.uổi, đẹp trai nơi cô vừa xin về làm. Nhận thấy tín hiệu từ phía đối phương, cô chẳng ngại tìm cách đưa đẩy, tiếp cận để lấy lòng anh bằng được. Mọi chuyện diễn ra nhanh đến nỗi mà chỉ 1 tháng sau Hoa đã chiếm được trái tim của sếp.
Biết chuyện tình cảm của con trai, ngay lập tức mẹ Tuấn đã đến tìm gặp Hoa mà chỉ thẳng mặt:
- Đũa mốc mà đòi chòi mâm son, cô đừng hòng lợi dụng thằng Tuấn.
- Cháu với anh ấy yêu nhau, sao bác lại nói như thế?
- Tình yêu của các cô bây giờ tôi còn lạ gì, nhằm vào t.iền hết. Tốt nhất cô tránh xa nó ra không sau này đừng trách tôi ác. Bố mẹ cô quê mùa, làm sao tương xứng với nhà tôi.
Bị mẹ Tuấn nói bằng những lời lẽ chẳng ra gì nhưng Hoa mặc kệ bởi cô lấy chồng chứ đâu sống với mẹ chồng cả đời, tặc lưỡi nghĩ kiểu gì bà cũng phải chấp nhận thôi.
Đùng một cái Hoa lại biết mình mang thai, chuyện "ra sản phẩm" trước khi cưới là điều cô không hề mong muốn. Ngày Tuấn dẫn cô về nhà thưa chuyện với mẹ, bà chỉ nhìn cái bụng của cô nguýt dài một cái rồi nói với con trai, coi Hoa như người vô hình:
- Có chắc nó là con anh không?
- Mẹ nói gì thế ạ?
- Đáng ra, không đời nào tôi đồng ý cho anh lấy nó đâu nhưng giờ là vì đứa cháu. Có chửa trước thì phải đi cửa sau về nhà, tôi không cho vàng đâu nên anh chị phải chấp nhận. Ngày rước dâu, nhà gái không được đi quá 20 người, kéo đàn, kéo lũ lên trên này ăn uống tốn kém lắm, tôi không bao được.
(Ảnh minh họa)
Nghe thấy thế, Hoa tức lắm, định nói lại nhưng Tuấn nói nhỏ:
- Em bình tĩnh đi, cãi lại mẹ không cho cưới nữa thì mình thiệt chứ ai.
Sau ngày hôm đó, càng ngày Hoa càng phát hiện ra người yêu mình chỉ được cái mã bên ngoài còn thực chất là người không có tiếng nói. Anh sợ mẹ hơn sợ cọp, bà nói gì cũng nghe răm rắp, ngay cả cái vị trí anh đang ngồi cũng do một tay bà dùng quan hệ, t.iền bạc đổi lại. Có lúc tức anh ách nhưng cô cứ phải nín nhịn cho con mình sinh ra được có bố.
Ngày cưới, người khác vui vẻ, hạnh phúc Còn Hoa thì hoàn toàn ngược lại vì phải đáp ứng bao nhiêu yêu cầu oái oăm của mẹ chồng. Đến lúc ấy, cô mới thấy hối hận vô cùng vì cái suy nghĩ lấy chồng giàu của mình nhưng ván đã đóng thuyền, làm sao rút lại được nữa.
Đoàn nhà trai vừa mới về tới nhà gái, bố mẹ Hoa tươi cười, niềm nở bao nhiêu thì mẹ Tuấn mặt đăm đăm, khó chịu bấy nhiêu. Lúc mẹ cô mời bà thông gia xuống bàn thì sững sờ trước thái độ của mẹ Tuấn. Bà vùng vằng lôi ngay cái khăn trải bàn xuống lau ghế:
- Nhìn gớm ghiếc, bẩn thỉu thế này thì ai mà ngồi được, cái váy t.iền triệu của tôi mà bẩn thì liệu bà có đền được không?
- Tôi... tôi...
Đến khi ngồi vào bàn cỗ, mẹ Tuấn chê ỏng chê eo, gạt đũa sang một bên ngồi vắt chân:
- Đúng là cỗ nhà quê, thế này ai mà nuốt nổi, vớ vẩn đau bụng như chơi.
Đến đây thì Hoa không chịu được nữa, cô đến trước mặt mẹ chồng nhỏ nhẹ bảo:
- Mẹ yên tâm, toàn đồ quê mùa, rẻ t.iền nhưng vệ sinh, sạch sẽ lắm, mẹ càng ra vẻ lắm t.iền thì người ta càng cười cho đấy.
- Cô... cô nói cái gì?
Như đỉa phải vôi, mẹ Tuấn thấy thế liền nói oang oang lên:
- Láo quá, chưa về làm dâu đã đối chọi lại mẹ chồng rồi.
Vốn bênh mẹ chằm chặp, Tuấn không biết ai đúng ai sai đã lao vào mắng vợ xối xả:
- Cô làm cái gì đấy hả?
- Thôi, các con, có gì cứ bình tĩnh đã.
Mẹ Hoa chạy lại nắm lấy tay bà thông gia định xin lỗi thì ai ngờ lại nhận được câu trả lời:
- Bỏ cái tay hôi h.ám c.ủa bà ra khỏi người tôi đi, khiếp quá.
Thấy mẹ đẻ bị sỉ nhục mà chồng không những không bênh còn vào hùa theo mẹ anh, Hoa điên tiết bảo:
- Ừ đấy, tôi nhà quê sao các người còn lấy làm gì?
- Cô tưởng cô báu bở lắm đấy hả? Nếu không vì đứa cháu đích tôn trong bụng cô thì đừng hòng được bước chân vào nhà tôi nửa bước. Thế này, cô đẻ ra rồi tôi đưa cháu tôi về, không cưới xin gì nữa hết.
- Các người đừng hòng, mang tiếng người thành phố giàu có, sang trọng như bà lại cạn tàu ráo máng như thế đấy.
- Cô có im đi không thì bảo.
Tuấn lao vào định tát vợ thì Hoa nhanh chân né được. Ngay lập tức, cô ra hiệu cho mấy em trai của mình chạy lên, người giữ lấy Tuấn, người đ.ấm anh mấy xây xước hai bên mặt.
Mấy người trong đoàn nhà trai định xông vào đỡ nhưng họ làm sao chống chọi được với bao nhiêu dân làng nên cứ đứng hậm hực. Xong xuôi, cô chỉ thẳng mặt chồng bảo:
- Vô phúc mới lấy anh, cái loại đàn ông không có chính kiến, lúc nào cũng nghe lời mẹ như anh thì không bao giờ khá lên được đâu. Ngữ như anh, có cho không thì đến Thị Nở cũng chạy mất dép. Cút đi, tôi thà tự sinh con một mình còn hơn về nhà anh sống. Trận đòn khi nãy là vì cái tội cả anh và mẹ anh dám sỉ nhục mẹ tôi trước mặt bao nhiêu người đấy.
- Cô... được thôi, để xem không có thằng này thì liệu cô có nuôi nổi con không?
Giây phút nhìn nhà chú rể rời đi, Hoa ôm mẹ khóc nức nở. Cô nghĩ mình đã sai rồi, giờ không thể cứ lấn sâu vào nữa mà phải dừng lại đúng lúc thì mới có cơ hội mà làm lại từ đầu. Không thiếu đàn ông để lấy làm chồng, nhưng mẹ chỉ có một, cô không bao giờ cho phép ai được hạ thấp danh dự của gia đình mình.
Theo WTT
Bạn trai cũ chuẩn bị cho tôi màn cầu hôn lãng mạn, nào ngờ người phục vụ bữa ăn ấy lại chính là chồng tôi Khi chiếc bánh lung linh đầy nến được đưa lên, tôi nhận ra một khuôn mặt quen thuộc. Chồng tôi mặc đồng phục nhân viên đứng sững sờ trước màn cầu hôn lãng mạn của tình địch với chính vợ mình. Chồng tôi trước đây là nhân viên làm thêm cho một quán bar. Đối với một đứa sinh viên thuộc dạng ngoan...