Đang ghét nhau ra mặt, anh hàng xóm bỗng cầm 2 cuốn sổ đỏ đến nhà hỏi cưới tôi: Lý do đầy thương cảm
Tôi định từ chối thì anh hàng xóm quỳ sụp xuống, van xin tôi đồng ý.
Tôi và anh Bình là hàng xóm của nhau nhưng không mấy thân thiết. Tôi vẫn hay nghe bác Phú (mẹ anh Bình) sang nhà chơi, than thở, bảo con trai khó tính quá, tiền bạc cũng tỉ mỉ, kỹ càng nên sợ là khó có vợ. Mà đúng như bác ấy lo sợ thật, hiện giờ, anh Bình đã có một cơ sở cơ khí nổi tiếng với hơn 10 người làm công, đất đai, nhà cửa, xe cộ đầy đủ. Chỉ có điều, anh ấy vẫn chưa từng dẫn một cô gái nào về nhà. Tôi là hàng xóm nhà đối diện nên càng hiểu rõ tính anh ấy hơn.
Chúng tôi hay cãi nhau lắm. Tôi làm nhân viên thu ngân ở siêu thị, thường đi làm về trễ. Anh Bình lại có thói quen đọc sách rồi ngủ sớm. Mà mỗi lần tôi về, 2 con chó trong nhà cứ sủa inh ỏi. Anh ấy thức giấc và bị mất ngủ. Sáng hôm sau là đã sang tận nhà tôi, thấy mặt tôi là bắt đầu mắng. Tôi cũng chẳng chịu thua nên cãi lại. Mỗi lần thế, mẹ tôi và mẹ anh Bình đều cười khổ, bảo chúng tôi cứ như chó với mèo, có khi nào lại yêu nhau không? Tôi nguýt dài, yêu làm gì cái con người quá nhỏ nhen như vậy?
Tối thứ 2, anh Bình đột nhiên đem 2 cuốn sổ đỏ sang nhà hỏi cưới tôi. Bố mẹ tôi đều ngỡ ngàng trước hành động quái lạ của anh chàng hàng xóm. Tôi từ chối ngay lập tức vì rõ ràng, chúng tôi ghét nhau như mèo với chó, lấy nhau về chắc cả xóm “gà bay chó sủa”, chưa kể gia đình nội – ngoại chỉ cách nhau vài bước chân thì càng phiền phức hơn mỗi khi vợ chồng cãi nhau.
Ảnh minh họa
Nhưng Bình lại quỳ xuống, năn nỉ tôi hãy lấy anh làm chồng, chỉ tổ chức đám cưới và chung sống với nhau một thời gian thôi rồi ly hôn cũng được. Nếu tôi đồng ý, anh sẽ làm giấy tờ để tôi cùng đứng tên sở hữu 2 mảnh đất này với anh. Bố mẹ anh cũng sẽ chuyển nhượng mảnh đất, căn nhà mặt đường đang ở cho tôi và anh đồng sở hữu.
Video đang HOT
Bố mẹ tôi kéo Bình lên, hỏi đã xảy ra chuyện gì, tại sao anh lại nảy ra suy nghĩ cưới tôi làm vợ? Mắt Bình đỏ hoe, anh bảo mẹ mới phát hiện bị ung thư nhưng không chịu điều trị. Mẹ anh rất thương tôi, luôn nói muốn tôi làm con dâu nhà bà, có như thế thì đau bệnh hay thậm chí có chết bà cũng yên lòng.
Biết thời gian sống của mẹ không còn lâu nữa, bà cũng không chịu hóa trị xạ trị nên Bình mới van xin tôi chấp nhận lấy anh làm chồng. Đám cưới sẽ được tổ chức gấp rút để mẹ anh đồng ý đi chữa bệnh. Bình cũng thừa nhận có tình cảm với tôi nhưng ngại ngùng không dám bày tỏ, chỉ đành tìm cách gây ấn tượng với tôi nhưng lại phản tác dụng.
Tôi bảo anh cho mình thời gian suy nghĩ. Bố mẹ tôi cũng quý Bình và gia đình anh. Bởi anh chững chạc, có công việc ổn định, nhà cửa đầy đủ; gia đình lại hiền lành, thân thiết. Hơn nữa, bố mẹ chỉ có một mình tôi là con nên muốn tôi lấy chồng càng gần càng tốt. Giờ tôi không biết có nên chấp nhận lời cầu hôn của Bình không nữa?
Khinh con dâu nghèo lại còn có bầu trước cưới, mẹ chồng bắt đàn gái qua hỏi cưới nào ngờ ông bố cao tay có màn lật kèo đỉnh của chóp
Nói rồi ông dắt tôi đi về. Tôi lại khóc không dứt, bên tai cô còn nghe tiếng ba nhẹ nhàng bảo: 'Nín đi, về với ba mẹ, không việc gì phải sợ'.
Ba mẹ tôi có mỗi mình tôi nên thương con gái lắm. Dù nhà chỉ buôn bán nhỏ ngoài chợ nhưng cũng ráng dành dụm cho con học hành tới nơi tới chốn. Tôi thương ba mẹ nên cũng ráng học đàng hoàng, có bằng đại học rồi ra trường xin việc. Tôi yêu Bình từ những năm đại học. Dù tôi biết gia đình Bình phản đối, không chấp nhận vì nhà tôi nghèo. Nhưng vì thương Bình nên tôi bất chấp. Chuyện gì đến cũng đến, tôi có bầu.
Lúc Bình báo với mẹ tôi có bầu, mẹ Bình đã nổi cơn lôi đình:
- Mày nói cái gì? Tao đã nói con Huệ ấy không được rồi! Mày ngu dại thế nào để con dụ rồi giờ đòi cưới thế hả?
- Mẹ ơi, con thương Huệ thật. Mẹ cho chúng con cưới nhau đi. Con xin mẹ mà!
- Nó ép mày đúng không? Mẹ đã nói là không ưng rồi mà. Nhà mình thế này lại để đứa nhà quê nghèo khổ như nó về làm dâu thì ai coi ra gì hả con?
- Mẹ thương cháu thì sang nhà Huệ hỏi cưới cho con đi mẹ!
- Mày nghĩ sao vậy? Mẹ không bao giờ sang chỗ nghèo khổ đó mà hỏi cưới dâu. Muốn thì kêu ba mẹ nó dắt sang đây mà xin cưới. Không thì bao giờ đẻ đi rồi dẫn cháu sang đây tao nhìn mặt. Còn không thì đừng hòng bước vào cái nhà này!
Bình nghe thế cũng nghĩ mẹ cũng chấp nhận rồi, giờ chỉ cần ba mẹ tôi sang nhà Bình nữa là yên ổn. Có sao thì mẹ Bình cũng không phản đối nữa, chứ ngày trước chỉ nhắc đến tôi thôi là bà đòi từ mặt Bình. Bình cố gắng thuyết phục Tôi để năn nỉ ba sang nhà Bình. Sao thì giờ cả hai phải cố gắng vì con, không thể để con khổ sau này được. Tôi nghe vậy cũng mềm lòng, nói với ba.
Tôi cứ khóc miết rồi năn nỉ ba mình. Ba tôi suy nghĩ cả đêm dài rồi cũng chịu đồng ý với con. Ba tôi nhất quyết đòi đón taxi lên thành phố để đến nhà thông gia. Dù rằng tiền taxi không rẻ chút nào so với thu nhập của ông. Nhưng ông cứ bảo với vợ: "Thôi con gái mình đang có thai, đi taxi cho con thoải mái. Với lên nhà thông gia thì cũng có chút mặt mũi cho con sau này, hơn là đi xe khách mà bà!"
Đi trên đường, tôi cứ khóc miết. Vừa tủi thân, vừa thương ba mình. Thấy con cứ khóc mà ba tôi xót quá. Ông cứ bảo không được thì về ông nuôi, ông không sợ thiên hạ nói gì, chỉ sợ con khổ sở. Nhưng tôi lại sợ tai tiếng cho gia đình, dòng họ nào để yên khi tôi có bầu mà không chồng. Nghĩ cho ba mà tôi cố không khóc nữa, tự động viên chính mình.
Đến nhà Bình thì mẹ Bình không ra đón, chỉ cho osin ra mở cửa.
- Bà chủ đưa ông 500 nghìn tiền xe đây. Bà bảo ông về đi. Còn cô thì vào quỳ gối trước sân nhà để chuộc tội có bầu trước. Bao giờ bà nguôi giận rồi vào nhà nói chuyện sau!
Tôi nghe thấy mà nước mắt lại rơi, cô cứ giục ba về đi. Nhưng ba tôi tỏ ra tức giận lắm. Ông một tay nắm tay con, một tay vung 500 ngàn xuống đất:
- Cô vào nói lại với bà chủ cô, làm người thì nên sống tốt một chút để đức cho con cháu. Tôi nuôi con lớn thế này được thì có nuôi thêm con nó cũng chẳng sao cả. Chứ để mẹ con nó vào nhà này ở thì cả đời khổ sở như trong tù ngục. Tôi cũng không muốn cháu mình sau này độc ác như những con người này. Còn nữa, tôi đủ tiền để con đi taxi vào tận đây thì không cần mỗi 500 ngàn này đâu!
Nói rồi ông dắt tôi đi về. Tôi lại khóc không dứt, bên tai cô còn nghe tiếng ba nhẹ nhàng bảo: "Nín đi, về với ba mẹ, không việc gì phải sợ. Con có thế nào vẫn còn có ba mẹ ở bên. Không việc gì phải khổ hết".
Đúng là chỉ có cha mẹ là thương con vô điều kiện, còn thế giới ngoài kia có điều kiện mới chấp nhận con...
Nửa đêm thấy chồng đuổi vợ đi giữa đêm, anh hàng xóm chạy qua làm một việc khiến tôi sốc không tưởng Tuấn kể rằng đã nghe được tôi và chồng cãi nhau, anh khẽ ôm lấy vai tôi nói một câu khiến tôi chết sững: Tôi kết hôn đã gần 3 năm nhưng vẫn chưa có con. Ban đầu, tôi và chồng đã thống nhất đợi tới lúc chúng tôi có nhà cửa ổn định thì sẽ sinh con. Nhưng gần đây, chồng tôi...