Dẫn vợ trả về nhà ngoại cho bố mẹ dạy lại, nhưng vừa vào tới sân, tôi choáng váng
Thái độ ngang ngược của chồng khiến tôi chán nản tới chẳng còn muốn đôi co. Bởi 2 đứa to tiếng thêm là kiểu gì anh cũng sẽ sang nhà ngoại kể tội vợ.
Chồng tôi tính gia trưởng, anh luôn cho mình quyền định đoạt mọi việc trong nhà. Không những thế, anh còn ham nhậu nhẹt. Rượu vào lời ra, cứ có hơi men là anh ăn nói lung tung, chẳng suy nghĩ. Tiền tháng kiếm được bao nhiêu “đổ” cả ra quán nhậu. Vì vậy lấy anh, tôi chẳng được nhờ cậy gì cả về mặt kinh tế lẫn tinh thần. Chồng chỉ gọi là cho có, chứ anh chưa bao giờ làm tròn trách nhiệm.
Mệt mỏi nhất là mỗi khi vợ chồng xảy ra mâu thuẫn là anh lại tuyên bố “ly hôn”, hoặc đuổi vợ về ngoại khiến tôi có cảm giác dường như hôn nhân chẳng có ý nghĩa gì với anh. Không những thế, khi tôi làm điều gì không vừa ý là anh sang tận nhà ngoại để chê trách, bóng gió nói bố mẹ tôi không biết dạy con gái. Không ít lần tôi góp ý:
“Chúng ta đều đã trưởng thành, có gia đình riêng, anh đừng động tí lại gọi bố mẹ em như thế. Ông bà già rồi, mình chưa bao hiếu được ngày nào, thì cũng tránh làm họ phải phiền lòng vì con”.
Nhưng anh quát lại:
“Bố mẹ cô có con gái không dạy, đã gả đi. Tôi chưa mang trả cô về cho họ là còn may đó”.
Mỗi khi vợ chồng xảy ra mâu thuẫn là anh lại tuyên bố “ly hôn”, hoặc đuổi vợ về ngoại khiến tôi mệt mỏi. (Ảnh minh họa)
Thái độ ngang ngược của chồng khiến tôi chán nản tới chẳng còn muốn đôi co. Bởi 2 đứa to tiếng thêm là kiểu gì anh cũng sẽ sang nhà ngoại kể tội vợ. Bố mẹ tôi hiểu tính con rể, một mặt họ nín nhịn, một mặt khuyên tôi:
“Đã là vợ chồng thì phải nhìn nhau mà sống, ‘cơm sôi bớt lửa muôn đời chẳng khê’. Tính chồng đã như thế rồi, con phải khéo léo mà lựa. Đừng để tí tí lại mang nhau ra cãi lộn rồi ầm ĩ nhà cửa, hàng xóm nhìn vào họ đánh giá”.
Video đang HOT
Hôm ấy tôi bị cảm, nhờ chồng nấu cho bát cháo, anh lại bảo:
” Muốn ăn gọi người ta ship tới. Tôi bận”.
Rồi anh lên xe đi một mạch, 4h chiều mới về, người sực mùi men. Vừa dựng được xe vào cửa, anh đã hỏi:
“ Sao giờ này chưa thấy cơm nước gì?”.
Tôi nằm trong giường nói vọng ra:
“Em mệt quá không nấu được bữa tối. Anh tự nấu hoặc mua gì về ăn”.
Thế là anh tức tối đá bàn đá ghế, miệng không ngớt mắng vợ:
“Cô giỏi rồi, giờ còn dám sai chồng vào bếp nấu cơm nữa hả? Để tôi giao trả cô về cho bố mẹ cô dạy lại. Loại vợ như thế này tôi đuổi cổ”.
Miệng nói, tay anh lấy điện thoại bấm số. Không để bố mẹ vợ kịp nói câu nào, anh đã xối xả nói họ không biết chỉ bảo con gái, để tôi lấy chồng mà không biết làm vợ. Không những thế, chồng tôi còn tuyên bố sẽ dẫn vợ trả lại cho nhà ngoại dạy lại con.
Bố mẹ vợ không nói gì, chồng tôi càng được đà lấn tới. Trên đường đi, anh còn luôn miệng dọa nạt:
“Nếu lần này bố mẹ cô vẫn không thể bảo ban con gái sống cho nên hồn, đừng trách tôi không nhận lại vợ nữa”.
Không ngờ, miệng vừa nói dứt câu, xe tới ngõ nhà ngoại, chồng tôi liền ngây người thấy bố mẹ vợ căng phông bạt, thuê loa đài, kết hoa tươi khắp cổng. Ông bà còn đặt cả chục mâm cỗ mời họ hàng tới liên hoan, đợi con gái về.
Chồng vừa nói dứt câu, bố mẹ tôi đã ở ngoài sân. (Ảnh minh họa)
Vừa nhìn thấy tôi, họ cười tươi chạy ra đón:
“Nghe chồng con bảo sẽ dẫn con về trao giả nên bố mẹ mở tiệc mừng đây”.
Nói rồi, bố tôi đưa mắt sang nhìn con rể, giọng ôn tồn:
” Bố mẹ gả con Phương (tên tôi) cho anh những mong nó có được tấm chồng tử tế, biết yêu thương trân trọng nó. Đằng này con tôi hi sinh nhịn nhục mọi thứ vì chồng, đổi lại anh vẫn coi thường, nay dọa ly hôn, mai dọa đuổi. Vậy thì hôm nay tôi chính thức mở tiệc đón con gái tôi về, mừng nó thoát khỏi bể khổ. Tôi gả chồng cho nó hoành tráng thế nào thì ngày đón nó về cũng sẽ long trọng, rộn ràng như thế”.
Nghe bố vợ nói, mặt chồng tôi tái xanh. Miệng lắp bắp mãi không ra tiếng. Biết rằng đã đi quá giới hạn chịu đựng của nhà vợ, chồng tôi cuống quýt nhận sai, xin bố mẹ và tôi tha thứ nhưng tôi không chưa đồng ý. Tạm thời tôi vẫn ở nhà ngoại, nói cần thời gian để suy nghĩ lại xem có quyết định ra tòa hay không.
Tôi ngoan ngoãn đưa thẻ lương cho mẹ chồng nhưng nghe xong nội dung bà gọi điện với con trai, tôi mới choáng váng
Khi mẹ chồng đến, mọi việc trong nhà đều rất chu đáo. Bà cơm nước, dọn dẹp và còn đưa đón cháu tận tình.
Sau năm năm chung sống, vợ chồng tôi mới ổn định cuộc sống trên thành phố bằng chính nỗ lực bản thân. Chúng tôi mua được nhà và có một cậu con trai kháu khỉnh. Gia đình ba người luôn vui vẻ, hòa thuận bên nhau. Nhưng đi khi con trai đi nhà trẻ, không có ai đưa đón thì tôi mới nhờ mẹ chồng ở quê lên ở cùng.
Khi mẹ chồng đến, mọi việc trong nhà đều rất chu đáo. Bà cơm nước, dọn dẹp và còn đưa đón cháu tận tình. Nói thật, bà chăm cháu còn khéo hơn cả tôi khiến tôi rất hài lòng. Tôi còn cảm thấy đầy ấm áp khi có mẹ chồng như vậy. Để đáp lại công ơn mẹ, tôi thường đưa bà đến trung tâm thương mại để mua quần áo hoặc ăn uống mỗi khi cả nhà rảnh rỗi.
Quần áo tôi mua cho mẹ chồng tương đối đắt tiền nhưng chẳng bao giờ tôi để ý giá cả. Tôi nghĩ mình không phải thuê giúp việc, bà đến giúp như thế cũng tiết kiệm được khá nhiều rồi. Có lần, mẹ chồng còn lo lắng quần áo đắt đỏ quá không cho tôi mua, sau đó tôi nói: "Mẹ ơi, mẹ sống tiết kiệm quá. Giờ là lúc mẹ cũng nên hưởng thụ, chúng con đã thành đạt rồi, mẹ cứ yên tâm".
Sau đó một thời gian, mẹ chồng thủ thỉ tâm sự với tôi: "Mẹ thấy con chi tiêu cũng nhiều, thôi đưa thẻ lương cho mẹ để mẹ giữ quản lý cho, sau này các con còn có mà làm việc lớn". Thấy mẹ chồng nói cũng hợp lý nên tôi đồng ý ngay.
Cứ tưởng mọi việc suôn sẻ nhưng kể từ khi tôi đưa thẻ lương thì mẹ chồng thì thái độ bà khác hẳn. Bà hay soi mói tôi việc chi tiêu hơn trước. Một lần trong dịp sinh nhật mẹ đẻ của tôi, tôi mua tặng một chiếc dây chuyền. Mẹ chồng biết được thể hiện gương mặt không vui, còn bảo tôi thiên vị nhà đẻ. Lúc đó, tôi cũng phản ứng mạnh mẽ nhưng sau có chồng can ngăn nên mọi việc trôi qua.
Gần đây, tôi quyết định chuyển trường cho con trai sang trường công để tiện có xe đưa đón, mẹ chồng không phải đón nữa. Tôi nói với mẹ chồng sắp tới sẽ lấy lại thẻ thương để tôi chủ động chi tiêu. Nhưng bà trả lời thẳng là sẽ không đưa. Bà muốn quán xuyến gia đình và giúp con trai bà không bị thất thoát tiền của. Tôi thấy rất vô lý nên cãi lại, mẹ chồng quay ra bảo tôi láo và không được bố mẹ dạy dỗ.
Mấy ngày sau đó, tôi và mẹ chồng ở chung một nhà mà không hề nói chuyện với nhau. Nhưng tình cờ một lần tôi đi làm về, tôi thấy bà đang gọi điện nói chuyện với chồng tôi: "Mày xem thế nào, cái H. nó chỉ chăm chăm lo lắng cho bên ngoại, không biết vun vén cho gia đình tí nào. Lơ mơ có ngày nó lấy hết tiền của rồi cao chạy xa bay".
Nghe xong tôi choáng váng với lời lẽ thâm độc của mẹ chồng. Không ngờ bà lại nói xấu tôi sau lưng như vậy, trong khi thẻ lương của tôi thì đưa cho bà cầm giữ rồi. Tôi có tặng quà cho mẹ đẻ cũng chỉ có vài triệu đồng chứ lấy đâu ra mà nhiều tiền. Giờ tôi không muốn ở với mẹ chồng nhưng chưa biết làm cách nào để bà về quê. Hãy cho tôi lời khuyên?
(Xin giấu tên)
Đẻ sinh đôi thấy có điểm lạ, bà mẹ choáng váng khi biết sự thật, lịch sử loài người chỉ có 10 trường hợp Mãi đến khi đón 2 đứa con chào đời, người mẹ mới phát hiện sự thật nhờ một điểm kỳ lạ ở cân nặng của các con. Đó là câu chuyện hi hữu xảy ra với người phụ nữ tên Sophie Small (30 tuổi), một huấn luyện viên bơi lội ở thị trấn Leominster, hạt Herefordshire (Anh). Tháng 8/2020, Sophie hạ sinh 2...