Dân Trung Quốc ‘nén nhịn’ hàng xa xỉ khi chứng khoán lao dốc
Trong các cửa hiệu hàng xa xỉ, tiếng ồn ã mua sắm ngày trước giờ biến thành bầu không khí im lìm, vắng vẻ, khi người Trung Quốc, vốn là đối tượng tiêu thụ chính, đang rụt rè trước mặt hàng này.
Nhân viên chờ đợi khách hàng tại một của hàng đồng hồ xa xỉ ở Hong Kong. Ảnh: Bloomberg News
Một trong những con phố mua sắm sầm uất nhất Hong Kong chạy qua trung tâm Times Square, dưới những tấm biển hiệu bóng loáng của các thương hiệu lớn như Mont Blanc, Cartier, Gucci và Burberry. Tuy nhiên, các cửa hàng này hiện đều vắng vẻ.
“Xin lỗi quý khách, xin mời xếp hàng ạ”, cô gái nói và vẫy tay như đang tưởng tượng ra một hàng dài những tín đồ mua sắm. Thế nhưng chỉ một vài người bước vào gian hàng tưởng như sẽ rất nhộn nhịp trong ngày cuối tuần.
Bóng mây u ám
Thời kỳ bùng nổ hàng xa xỉ ở Trung Quốc gần như đã qua sau biến động gần đây của thị trường chứng khoán và động thái phá giá đồng nhân dân tệ của chính phủ, cộng thêm nền kinh tế tăng trưởng chậm và động thái mạnh tay của chính phủ đối với các khoản quà biếu tặng xa xỉ. Những yếu tố này đã khiến người Trung Quốc rụt rè với các mặt hàng xa xỉ và khiến các nhà đầu tư cũng như các thương hiệu xa xỉ toàn cầu lo lắng. Tiêu dùng ngành hàng này của người Trung Quốc chiếm đến một phần ba tổng số chi tiêu hàng xa xỉ toàn cầu.
Cảnh tượng tĩnh lặng ở trung tâm mua sắm Times Square và các cửa hàng xa xỉ phẩm khác ở Hong Kong hoàn toàn trái ngược với cơn sốt mua sắm những năm trước, khi giới trẻ năng động Trung Quốc dường như không bao giờ thỏa cơn khát với những chiếc túi Chanel hoặc khăn Hermès.
Đồng nhân dân tệ xuống giá khiến cho hàng xa xỉ đắt đỏ hơn tại thị trường Trung Quốc. Du khách nước này cũng sẽ tốn nhiều tiền hơn để đi du lịch mua sắm ở New York hoặc Milan. Nền kinh tế suy yếu và rối loạn thị trường tài chính làm cho ngành du lịch và nhu cầu tiêu dùng suy giảm.
Theo tổ chức tư vấn Bain & Company, tiêu thụ hàng xa xỉ tại Trung Quốc trong thập kỷ trước tăng trưởng đến hai con số. Chi tiêu hàng hiệu ở nước này lần đầu tiên giảm sút 1% vào hồi năm ngoái, xuống còn mức 18 tỷ USD.
Giữa những biến động của thị trường, quyết định phá giá đồng nhân dân tệ của chính quyền Bắc Kinh và nỗi lo của người tiêu dùng về các đợt phá giá khác đã tạo nên bóng mây u ám che phủ thị trường hàng xa xỉ phẩm.
“Đây sẽ là một đòn giáng mạnh”, David Friedman, Chủ tịch công ty nghiên cứu thị trường hàng xa xỉ Wealth-X, phát biểu. “Với các nhãn hàng xa xỉ vốn trông chờ vào khách hàng Trung Quốc để tăng doanh thu, nó giống như giọt nước tràn ly”.
“Liệu khách hàng Trung Quốc còn giữ vai trò quan trọng với các nhãn hàng xa xỉ hay không? Câu trả lời tất nhiên là có. Trong những năm tới, khách hàng Trung Quốc có còn là những tín đồ cuồng mua sắm hàng hiệu nữa hay không? Câu trả lời là không”, Friedman kết luận.
Nỗi lo sợ này bắt nguồn từ việc các nhãn hàng xa xỉ đã trông chờ quá nhiều vào thị trường Trung Quốc để tăng trưởng. Theo số liệu của Exane BNP Paribas, riêng thị trường Trung Quốc đại lục đã chiếm 25% doanh số của Burberry và 20% của Prada. Swatch Group, công ty sở hữu các nhãn hàng đồng hồ Omega, Harry Winston và Balmain thu được 35% doanh số từ thị trường Trung Quốc đại lục, Hong Kong và Ma Cao.
Tỉ lệ này còn cao hơn nếu tính cả lượng hàng xa xỉ mà du khách Trung Quốc mua khi đi du lịch nước ngoài. Hàng xa xỉ ở nước ngoài thường có giá rẻ hơn ở Bắc Kinh hoặc Thượng Hải vì không phải chịu thuế nhập khẩu. Cũng theo điều tra của Bain, gần 50% số tiền mua hàng xa xỉ của người Trung Quốc được chi ở nước ngoài.
“Mọi thứ trở nên đắt đỏ hơn, người dân đi du lịch ít hơn, và biến động thị trường khiến người ta phải tiết chế chi tiêu và cân nhắc về việc mua hàng xa xỉ của mình”, Simeon Siegel, một chuyên gia cao cấp về phân tích chứng khoán ngành hàng bán lẻ và xa xỉ phẩm của công ty chứng khoán Nomura, phát biểu. “Thế nên khi xuống đại lộ Fifth Avenue, bạn sẽ thấy các tiệm vắng khách hơn”.
Video đang HOT
Tuy nhiên, cũng cần xem xét các tác động của biến động thị trường và đồng nhân dân tệ mất giá một cách khách quan, Luca Solca, trưởng bộ phận hàng xa xỉ toàn cầu của Exane BNP Paribas, nhận định. Theo tính toán mô phỏng của ông Solca, khi đồng nhân dân tệ mất giá 5%, doanh số hàng xa xỉ sẽ giảm chưa tới 1%. Cũng theo tính toán của ông Solca, ngay cả khi đồng nhân dân tệ mất giá 20%, doanh số các công ty nói trên cũng chỉ giảm cùng lắm là 5%.
Tương lai
Zhou Ting, Giám đốc của Fortune Character Institute, một công ty nghiên cứu thị trường có trụ sở ở Thượng Hải, lại cho rằng người Trung Quốc sẽ tiếp tục du lịch nước ngoài để mua sắm hàng hiệu, bất chấp những biến động của thị trường và sự mất giá của đồng nhân dân tệ.
Bà Zhou giải thích rằng du khách Trung Quốc thích ra nước ngoài một phần vì muốn săn hàng rẻ hơn. Do thuế nhập khẩu cao nên một chiếc túi hiệu Furla khuyến mại hết mức vẫn có giá 310 USD hoặc 1.980 NDT tại thị trường Trung Quốc, nhưng được bán với giá chỉ bằng 1/3 ở sân bay Leonardo da Vinci của Rome.
Tại trung tâm mua sắm Tai Koo Li ở Bắc Kinh, nhiều khách mua hàng vẫn tỏ vẻ thờ ơ các biến động thị trường tiền tệ mới đây.
Xu Zijin, 19 tuổi, sinh viên năm thứ hai đại học ở California, cho biết cô thường mua hàng xa xỉ ở Mỹ vì “giá ở Trung Quốc luôn cao hơn” và cô sẽ tiếp tục làm thế.
Với một số nhãn hàng, chẳng hạn như Coach, công ty sản xuất phần lớn túi xách của mình ngay tại Trung Quốc, thì đồng nhân dân tệ xuống giá lại có thể là tín hiệu tích cực. Đó là nhận định trong một báo cáo mới đây của Oliver Chen, một nhà phân tích hàng bán lẻ của Cowen Group. Ví dụ nếu tỷ giá tiếp tục duy trì ở mức hiện nay, hệ số biên lợi nhuận gộp của Coach có thể gia tăng vì chi phí đầu vào thấp hơn, nhất là vì tiền công trả cho lao động Trung Quốc thấp hơn, Chen nhận định.
Tuy nhiên, Andrea Shaw Resnick, trưởng bộ phận quan hệ đầu tư và truyền thông doanh nghiệp của Coach lại nói rằng vẫn còn quá sớm để dự đoán tác động của vấn đề đồng NDT yếu đến xu hướng kinh doanh.
Mika Tsuruta, 25 tuổi, nhân viên của công ty sản xuất túi xách Nhật Bản Samantha Vega, ngồi hút thuốc bên cạnh con robot khổng lồ bên ngoài trung tâm mua sắm Times Square. Cô thường làm việc ở Tokyo, nhưng hiện được cử đến chi nhánh ở Hong Kong để đào tạo nhân viên về dịch vụ chăm sóc khách hàng.
Trong thời gian ở đây cô đã nhận thấy một điều là khách hàng Trung Quốc để ý nhiều hơn đến các sản phẩm thay thế có giá rẻ hơn so với những nhãn hàng xa xỉ lớn. Theo Tsuruta, Samantha Vega là sản phẩm phù hợp khi chiếc túi hãng Nhật Bản này được bán với giá khoảng 2.200 HKD (khoảng 280 USD), rẻ hơn nhiều so với mức giá 25.000 HKD (khoảng 3.225 USD) của một chiếc túi Chanel.
“Khách hàng nói rằng họ tìm kiếm một sản phẩm tốt nhưng rẻ hơn”, Tsuruta nói.
Leo, một tân sinh viên ở Giang Tô tới Hong Kong học đại học, rảo bước trong trung tâm mua sắm Landmark, chụp ảnh qua cửa sổ gian hàng và ngắm nghía những chiếc bút và bật lửa mạ vàng đang được trưng bày.
Leo khẳng định anh đến trung tâm thương mại không phải là để mua sắm. Tình hình kinh tế và đồng NDT mất giá khiến gia đình anh lo lắng. “Điều đó có nghĩa là tôi sẽ phải cần nhiều tiền hơn cho việc học. Chúng tôi không muốn mua sắm quá nhiều”, Leo nói.
Minh Châu
Theo NY Times
Khó kiếm tiền hơn, người Trung Quốc chờ phép màu phá giá
Tại khu chợ ở Quảng Châu, chị bán gà tên Zhang Xiaojun kể mấy năm trước ngày nào chị cũng bán 30-40 con, bây giờ ngày nào đắt hàng mới được 10 con, và chị không đủ sống.
Ở quầy bán thịt, anh Liang Jianhui vừa mài dao vừa cho biết anh chỉ bán được một con lợn mỗi buổi sáng so với bảy con trước kia.
Hu Sheng, một người kinh doanh các tấm kim loại, cho biết ông đã phải giảm giá xuống tận gốc, mặc dù vậy, doanh số bán hàng của ông vẫn giảm tới một phần ba.
Zhang Wei, một thợ mộc, cho biết nhu cầu của khách hàng đang giảm mạnh khiến hàng của ông đóng ra không bán được.
Tiểu thương trong chợ ở tỉnh Quảng Đông. Ảnh: NYT
Khi Thủ tướng Lý Khắc Cường đã triệu tập nội các Trung Quốc tháng trước, vấn đề chính của chương trình nghị sự là kinh tế khó khăn. Thị trường chứng khoán sụt mạnh, ngoại tệ tìm đường ra nước ngoài, và quan trọng nhất, xuất khẩu đang đình trệ.
Trong bản khuyến cáo không được lan truyền rộng rãi gửi đến các cơ quan, chính phủ cho rằng cấp thiết phải giải quyết những vấn đề thúc đẩy xuất khẩu, trong đó tiền tệ là một phần của giải pháp. Hồi tuần trước, ngân hàng trung ương đã thực hiện việc giảm giá trị đồng nhân dân tệ, đợt giảm giá lớn nhất kể từ năm 1994.
Cú giảm giá mạnh và đột ngột này có thể giúp xuất khẩu, nhưng cũng tạo ra nhiều vấn đề cho một nền kinh tế vốn đã bị yếu đi bởi khủng hoảng bất động sản. Trên khắp đất nước, hàng triệu người lao động và hàng nghìn công ty cảm thấy vô cùng khó khăn khi phải đối mặt với những vấn đề như doanh số bán hàng sụt giảm và thu nhập đi xuống.
Những người chịu ảnh hưởng nặng nề nhất từ nền kinh tế suy giảm là công nhân.
Zhou Ping, 23 tuổi, chuyển đến Quảng Châu từ miền trung Trung Quốc, được thuê để làm công việc cắt vải tại một công ty may. Ba tháng trước, anh bị mất việc và hiện giờ vẫn chưa tìm được việc làm.
"Cạnh tranh quá lớn, có quá nhiều người cùng cạnh tranh một công việc", Zhou nói. "Tuy vậy, tôi chưa có ý định quay trở về quê. Mỗi tối tôi ngủ nhờ trên giường tạm của nhà anh bạn".
Dù số liệu thống kê thất nghiệp tại thị trường Trung Quốc không đầy đủ, thị trường lao động rõ ràng đang bị áp lực mạnh mẽ. Tốc độ tăng lương tháng không đọ nổi tốc độ tăng giá hàng hóa tiêu dùng. Hàng triệu người Trung Quốc đang phải vật lộn tìm việc làm.
Đó là một vấn đề nhạy cảm. Các quan chức lãnh đạo đã chỉ ra rằng tăng trưởng giảm tốc thì vẫn chấp nhận được, với điều kiện thị trường lao động ổn định. Bất kỳ sự bất ổn nào đều có thể làm nảy sinh nghi ngờ liệu chính phủ có đủ khả năng quản lý một nền kinh tế giảm tốc mà vẫn đảm bảo đáp ứng các mục tiêu và nhu cầu của người dân hay không.
Nếu chính phủ không thể mang lại cho người dân mức sống tiêu chuẩn, "điều đó sẽ làm suy yếu quyền lãnh đạo", ông Li Daokui, một nhà kinh tế học tại Đại học Thanh Hoa ở Bắc Kinh, phân tích.
Khi chủ tịch Đặng Tiểu Bình bắt đầu mở cửa nền kinh tế đất nước chủ nghĩa tư bản và mời gọi đầu tư nước ngoài vào năm 1979, ông bắt đầu xây dựng một loạt các làng nuôi vịt ở tỉnh Quảng Đông phía đông nam của Trung Quốc, gần Hong Kong. Người kế vị ông sau đó đưa ra một kế hoạch, biến khu vực này thành trung tâm công nghiệp nhẹ, sản xuất các mặt hàng như lò vi sóng và máy tính xách tay có quy mô lớn nhất thế giới.
Khu vực này là một trụ cột quan trọng của hành trình phát triển kinh tế của Trung Quốc. Các thành phố chính của tỉnh Quảng Đông như Thâm Quyến, Đông Quan và Quảng Châu trở thành một khu đô thị rộng lớn, thành một phần quan trọng trong "công xưởng của thế giới".
Khi xuất khẩu tăng, sản xuất tăng trưởng trong nước tăng trưởng hai con số trong nhiều thập kỷ. Sự thay da đổi thịt khiến Trung Quốc tìm kiếm cơ hội ở nước ngoài, giúp mở rộng tầm ảnh hưởng quốc tế của mình và hỗ trợ nhu cầu trong nước.
Hàng triệu công nhân và hàng nghìn công ty Trung Quốc đang cảm nhận khó khăn khi tệ xuống giá. Ảnh: NYT
Nhưng giờ đây, các doanh nghiệp xuất khẩu cảm thấy rất khó khăn.
Doanh số bán hàng của các doanh nghiệp, chẳng hạn như ngành nội thất, giảm mạnh vì nhu cầu ở nước ngoài đã không còn nhiều, đặc biệt là ở châu Âu. Những hộ gia đình Trung Quốc cũng mua ít hơn do ảnh hưởng của khủng hoảng nhà đất. Ít người mua nhà tức là ít người cần trần thiết nhà cửa.
"Nhiều nhà máy sản xuất, gia công đồ gỗ trong khu vực Quảng Châu đã phải đóng cửa trong cả năm qua," Rachel Wang, quản lý bán hàng tại Hongyuan , một hãng sản xuất phòng tắm hơi bằng gỗ tại tỉnh Quảng Châu, cho biết. Hãng đồ nội thất Hongyuan đã khắc phục sự sụt giảm ở châu Âu bằng cách mở rộng đến Úc.
Charles M. Hubbs, chủ sở hữu của Premier Guard, công ty sản xuất thiết bị y tế tại tỉnh Quảng Đông, cho biết việc hạ giá nhân dân tệ mang lại lợi ích cho công ty, ước tính 300.000 đôla Mỹ lợi nhuận trong một năm. Nhưng mức độ hạ giá vẫn chưa đủ để làm cho các công ty Trung Quốc cạnh tranh hơn, .ông nói thêm.
Mặc dù tồn tại những vấn đề trong thị trường việc làm, tiền lương hàng tháng của công nhân nhà máy đã tăng gấp mười lần ở công ty Premier Guard trong thập kỷ qua, ăn vào lợi nhuận công ty. Ông Hubbs đang xem xét chuyển một phần của hoạt động sản xuất của mình sang thành phố Texas, như một cách để giảm chi phí vận chuyển và để tránh thuế nhập khẩu của Mỹ.
Thậm chí nếu các đồng nhân dân tệ giảm đi 8-9 phần trăm, "sẽ không có doanh nghiệp nào sẽ quay trở lại Trung Quốc" ông nói. "Không có doanh nghiệp nào sẽ quay lại Trung Quốc vì họ lo sợ đồng nhân dân tệ có thể tăng giá trị sau đó" .
Khi các công ty không bán được hàng và đóng cửa, hoạt đình công và đòi hỏi quyền lợi lao động khác đã gia tăng, lên tới gần 200 vụ một tháng, theo thời báo Lao động Trung Quốc, một tổ chức phi lợi nhuận có trụ sở tại Hồng Kông.
Công ty Đồ chơi điện tử Zhanheng ở Đông Quan, có khoảng 700 công nhân tổ chức biểu tình vào hôm 04 tháng 8 vừa qua, với mong muốn được trả tiền lương. Trước đó, giám đốc công ty đã đột ngột rời khỏi nơi đây và ngừng trả lương công nhân.
Những vụ mất tích như vậy phổ biến ở Trung Quốc. Nếu họ còn ở lại, những "ngài" giám đốc, quản lý này có thể sẽ bị bắt giữ bởi cảnh sát, những người tìm kiếm các dấu hiệu tham ô và cố gắng để buộc những người quản lý này phải sử dụng những khoản tiền tiết kiệm hay tham ô để trả nợ cho công nhân.
"Các quản lý tại Hồng Kông đều đã đi hết", một nhân viên bảo vệ giấu tên tại cổng chính của công ty Zhanheng trả lời phóng viên. "Không có ai ở lại để trả lời câu hỏi của chúng tôi", bảo vệ nói thêm. Chính quyền địa phương đã hoàn thành việc trả lương lại một ngày sau đó. Đó là một công việc thông thường ở Trung Quốc, nơi mà chính quyền địa phương phải chịu trách nhiệm cho việc duy trì ổn định xã hội.
Wu Yukan, một nhà phân phối nhựa cũng là phó chủ tịch của chính quyền địa phương, đi đến cửa nhà máy trong một chiếc Audi màu đen với hai phụ tá.
"Nhà máy này nợ tôi hàng trăm ngàn nhân dân tệ tiền nguyên liệu thô", ông nói. "Kinh doanh đang không tốt. Tôi còn có những khách hàng khác nợ tôi rất nhiều tiền, mà tôi chẳng thể đòi lại được".
Trọng Nghĩa
Theo NYT
Hai thách thức của mô hình phát triển Trung Quốc Trung Quốc đang đứng trước thời kỳ chuyển đổi then chốt, nếu thất bại, sẽ không chỉ gây ra các bất ổn trong nước, mà còn tác động tiêu cực đến cục diện thế giới. Một người đàn ông chợp mắt bên tấm biển có dòng chữ "thị trường chứng khoán đầy rủi ro, hãy thận trọng khi đầu tư" tại một phòng...