Đàn ông vô tâm, trị bằng son phấn và… vô tâm gấp bội
Với đàn ông vô tâm, càng chờ đợi, càng chiều chuộng anh ta sẽ càng nghĩ đó là việc phụ nữ phải làm mà càng bê trễ. Cách trị đàn ông vô tâm, chỉ có cách là tự mình phải thật xinh đẹp và… vô tâm gấp bội.
Chị ngồi bên mâm cơm nguội ngắt. Nhìn đồng hồ, hơn 8 giờ rồi anh vẫn chưa về. Lẽ ra sau giờ tan ca, anh đã có mặt ở nhà từ năm giờ chiều. Chị gọi điện nhưng anh không nghe máy. Đến gần 9 giờ anh mới về, người đầy mùi bia bảo là hôm nay đi sinh nhật bạn mà quên báo chị. Rồi anh lăn ra giường nằm ngủ.
Anh chị yêu 5 năm mới cưới, rồi một cậu nhóc kháu khỉnh ra đời, tưởng chừng như không có hạnh phúc nào hơn thế. Nhưng không biết từ khi nào hai vợ chồng chị sống với nhau mà như người dưng. Hồi yêu nhau thắm thiết bao nhiêu thì cưới nhau về, tình cảm cứ nhạt nhẽo dần dần.
Chị cảm nhận được tình yêu anh dành cho chị hình như không còn nữa. Giữa hai vợ chồng đang có một khoảng cách vô hình ngày càng nới rộng. Anh hờ hững vô tâm với chính người đàn bà bên cạnh. Sinh nhật lễ tết anh thậm chí không có lấy một bông hoa, một lời chúc cho chị. Đã bao năm, chị cũng không còn quá trẻ con để vòi vĩnh. Thậm chí bao năm rồi chị chưa nghe lại một câu nói âu yếm, một cử chỉ thân mật từ anh.
Mỗi lúc chị nhức đầu, sổ mũi vẫn mong có một bàn tay sờ vào trán, một câu hỏi thăm ân cần từ chồng nhưng sao khó quá. Những buổi chiều, anh vẫn hay nhậu nhẹt bỏ chị ngồi chờ bên mâm cơm nguội ngắt mà không gọi điện thông báo một lời.
Chị buồn quá. Nếu kể ra thì hẳn mọi người sẽ kêu chị sướng quá mà hóa rồ vì thật tâm chị đang sống một cuộc sống yên ổn mà biết bao người mong ước. Chị có một mái nhà riêng cho mình, một người chồng tử tế cùng một đứa con trai bụ bẫm đáng yêu. Nhưng chị vẫn thấy, trong cuộc hôn nhân này mình vẫn thiếu điều gì quan trọng lắm.
Đôi khi, chị tuyệt vọng tới mức từng có suy nghĩ hay là ly hôn đi, thế này sống mỏi mệt nhường nào…
Vậy mà tôi vừa gặp chị sau mấy tháng, chị thay đổi đến mức tôi không nhận ra. Chị cắt phăng mái tóc dài hay cột cao mỗi khi chăm con. Chị thay luôn những bộ quần áo cũ kỹ bằng váy vóc xinh đẹp. Chị gặp tôi, son đỏ môi cười, dáng vóc gọn gàng nở nang. Chị lúng liếng đôi mắt đầy sức sống, chỉ bảo, thôi, không ly hôn nữa, chồng chị “chịu thua rồi”.
Video đang HOT
Chồng chị về giờ nào, chị không đợi nữa. Chồng chị la cà những đâu, chị cũng không hỏi thêm. Chồng chị vô tâm ra sao, chị cũng không quan tâm nữa. Chị dành thời gian chăm sóc da dẻ vóc dáng của mình. Chị bắt đầu học trang điểm, càng nhẹ nhàng tinh tế càng tốt. Ở cạnh chồng, chị sẽ thoa tí son, xịt tí nước hoa. Trước giờ ngủ, chị khoác vài bộ váy đủ hở, lượn lờ vài vòng trước mặt chồng rồi lại ngủ như không. Đi đâu cùng chồng, chị sẽ diện vài bộ váy hở những nơi chị tự tin nhất.
Chị không khóc lóc, cũng chả buồn phiền, cứ khiến mình xinh đẹp nhất, cứ vậy mà im lìm bên chồng.
Cứ như vậy, chồng về nhà chị đã ngủ hoặc đi chơi. Bếp núc lạnh tanh, cơm canh không nấu. Chồng chị hỏi: “Làm vợ kiểu gì mà cơm không nấu”. Chị cũng không vừa mà bật lại: “Em nấu anh bữa ăn bữa không, việc gì em phải ngồi triền miên chờ đợi”.
Biết chồng có tính hay ghen nên chị ban đêm cứ cầm điện thoại bấm bấm rồi tủm tỉm cười cốt để chồng nhìn thấy. Anh ghen thật sự, nghĩ chị có nhân tình. Một bữa, anh giật điện thoại và bảo: “Em quen với thằng nào mà suốt ngày nhắn tin?”. Chị cố tỏ vẻ thật nghiêm túc bảo: “Anh chê vợ anh già nua xấu xí mà bỏ bê, nhưng anh không biết rằng ngoài kia có bao nhiêu đàn ông vẫn để ý đến vợ anh. Anh không giữ thì mất ráng chịu”. Nói xong chị bỏ vào phòng nằm, bỏ mặc ông chồng đứng ngẩn người, ra vẻ suy nghĩ nhiều lắm.
Hôm sau, chồng chị thay đổi hẳn. Anh đi làm về thật sớm, còn đến tận công ty đón chị. Anh chủ động bảo: “Chiều nay hai vợ chồng mình đi ăn gì ngon ngon em nhé!”. Chị không nói gì, lẳng lặng ngồi lên xe chồng, giấu nụ cười sau vai anh. Chị nghĩ: “Ồ, thì ra anh ta cũng biết sợ mất vợ.”
Đàn ông cũng chỉ là những đứa trẻ to xác thích cái đẹp. Muốn anh ta đừng vô tâm thì nhất định phải khiến anh ta chú ý tới mình. Muốn trái tim anh ta hướng tới mình, cứ điều hướng đôi mắt của anh ta trước. Muốn anh ta quan tâm mình thì phải để anh ta sợ mất mình. Chồng vô tâm, cứ lấy son phấn ra mà trị.
Chồng vô tâm, mình cứ vô tâm xinh đẹp trước mặt anh ta, thế nào chả tức, thế nào không muốn giữ lấy vợ? Quan trọng là phụ nữ phải biết mình phải đẹp mới có quyền, phải đẹp mới có quà, và phải đẹp mới giữ được chồng. Cũng đừng nghĩ phải làm gì to tát để đẹp, cứ là mình gọn gàng, sạch sẽ, biết chăm chút, tinh tế và khéo léo nhất. Cứ là mình tự tin nhất, hiểu chồng, hiểu mình nhất là được. Đàn ông, khi thấy mình đẹp, đàn ông nhìn ngó mình thì tự khắc cũng không còn dám vô tâm nữa!
Theo Phunutoday
Phụ nữ hy sinh càng nhiều thì càng cô đơn
Mẹ tôi luôn hi sinh tất cả vì chồng vì con, vì thế mà mẹ vô cùng tuyệt nhưng cũng vô cùng xa cách. Nếu như có một điều ước gì đó trong cuộc đời này dành cho mẹ, tôi chỉ ước gì mẹ đừng bao giờ hi sinh. Nếu mẹ không hi sinh thì chắc có lẽ mẹ đã không cô đơn nhiều đến như thế.
Trao đi ít hơn thì sẽ nhận lại nhiều hơn
Là con gái, tôi suốt ngày nghe bố và anh trai mình nói phải cố gắng để được một phần như mẹ, nếu không thì sẽ ế suốt đời, không ai lấy và sẽ không thể được hạnh phúc. Thế nhưng, gần tới tuổi băm, tôi thi thoảng vẫn đứng nhìn cái bóng lưng đẫm mồ hôi đã có phần còng xuống của mẹ và tự hỏi: Liệu sống như mẹ thì có hạnh phúc hay không?
Tôi băn khoăn tự hỏi "liệu sống như mẹ thì có hạnh phúc không?". Ảnh minh họa
Mẹ luôn hi sinh tất cả vì chồng vì con. Vì thế mà mẹ vô cùng tuyệt nhưng cũng vô cùng xa cách. Nếu như có một điều ước gì đó trong cuộc đời này dành cho mẹ, tôi chỉ ước gì mẹ đừng bao giờ hi sinh. Nếu mẹ không hi sinh thì chắc có lẽ mẹ đã không cô đơn nhiều đến như thế.
Tôi vẫn còn nhớ hình ảnh từ ngày tôi còn bé, mẹ dán hai miếng cao dán trắng hai bên thái dương, tay còn cắm kim truyền mà vẫn lọ mọ vào bếp cơm nước cho chồng con để rồi đến bữa thì đổ mình xuống giường, không nuốt nổi miếng cơm nhưng nghe tiếng cả nhà ăn cơm xong thì vẫn gọi với ra, bảo để bát đấy lát mẹ rửa.
Nếu mẹ đừng hi sinh đến thế, đừng trao đi nhiều đến thế thì có lẽ mẹ đã nhận lại được nhiều hơn. Chồng và các con trai của mẹ sẽ biết nghĩ khi mẹ ốm mệt mà chăm sóc mẹ hay ít ra cũng mua được cho mẹ một tô cháo.
Nếu mẹ biết nghĩ cho mình một chút, có vài ba cái áo đẹp, có một đôi dép không hàn nhựa rồi thỉnh thoảng đi thăm người này người kia, tham gia vào các hội nhóm tìm niềm vui cho mình. Như thế, chồng mẹ và những đứa con của mẹ sẽ được nhìn thấy cả những khi mẹ xinh đẹp, mẹ cười nói rộn ràng, cả nhà ai cũng sẽ vui hơn là nhìn thấy gương mặt mẹ buồn bã vì những việc không tên mỗi ngày. Ai cũng biết ơn khi mẹ hi sinh nhưng ai cũng muốn được trông thấy mẹ tự tin vui vẻ.
Nếu mẹ đừng hi sinh đến thế, ngày phụ nữ, mẹ đừng ngồi ở nhà làm hết việc nhà rồi chờ đợi một bó hoa trong khi chồng mẹ đi liên hoan với cơ quan, các con mẹ tổ chức với bạn hay đem hoa tặng cô giáo hết rồi mẹ lại khóc. Thà rằng mẹ cứ quẳng cái giẻ lau nhà xuống, để mặc bát đĩa chất trong bồn, tham gia các cuộc vui với bạn bè của mẹ ngoài kia thì mẹ đã chẳng buồn đến thế, mọi người trong nhà cũng không có cảm giác tội lỗi đến vậy. Cả nhà, ai cũng sẽ nhìn thấy nhau vui.
Nếu mẹ đừng hi sinh đến thế, đừng thao thức ngồi bên mâm cơm nguội ngắt chờ chồng về, đừng dành hết tất cả cho chồng mà hi sinh đi công việc, sự nghiệp và cuộc sống cá nhân của riêng mình thì con gái của mẹ cũng sẽ học được cách kiêu hãnh hơn, biết vì chính mình hơn và biết cách để trở nên hạnh phúc hơn.
Phụ nữ đừng hi sinh quá nhiều
Mẹ của tôi giờ đã gần sáu mươi, giờ mẹ mới bắt đầu tập sống cho mình. Buổi sáng, thay vì lục đục dậy sớm mua đồ cho cả nhà ăn sáng thì mẹ đi tập thể dục để giảm cân. Mẹ thôi không còn cặm cụi trong bếp, thức khuya đợi ai về, cũng không còn giành mọi việc cho mình. Mẹ tham gia vào hội phụ nữ, cùng họ đi du lịch, đi hát, đi chơi. Cả đời mẹ lựa chọn hi sinh, không một lời ca thán nhưng đến khi tuổi xế chiều, mẹ lại dạy tôi rằng, muốn hạnh phúc thì đừng hi sinh nhiều quá.
Phụ nữ càng đảm đang bao nhiêu thì càng khiến đàn ông vô tâm giống...khách trọ bấy nhiêu. Ảnh minh họa
Nếu muốn hi sinh thì ấy là vì hạnh phúc của chính bản thân mình chứ không phải mong chờ được sự đáp lại. Vì mong chờ nhận được sự đáp lại nên phụ nữ dễ rơi vào cảm giác bị bỏ mặc, buồn khổ khi không được người đàn ông của mình thấu hiểu và thông cảm. Những nỗi buồn và cả stress khi cứ quanh quẩn với bếp núc trong nhà sẽ khiến mình trở nên bực dọc, cáu kỉnh với mọi người trong nhà. Như thế, dù mình có hi sinh đến mấy, hình ảnh mọi người trong nhà nhìn thấy chỉ là một người cau có, hay cáu gắt mà cố tránh né. Mẹ dạy rằng đừng bao giờ ôm đồm hết mọi việc, đừng nhận căn bếp là của riêng mình.
Phụ nữ càng đảm đang bao nhiêu thì càng khiến đàn ông vô tâm, vô trách nhiệm giống khách trọ bấy nhiêu. Phải biết giao việc cho chồng, cho con để chồng con thấu hiểu được nỗi vất vả của mình, biết trân trọng mình hơn và gia đình thêm tương tác, gắn kết hơn. Cũng đừng hi sinh làm tất cả những việc bẩn thỉu, hôi hám trong nhà như chùi rửa vệ sinh, dọn dẹp, hay bếp núc. Bởi vì không ai muốn nhìn thấy mình bù xù tóc rối, ám đầy mùi hôi với áo quần xộc xệch. Phải biết làm đẹp cho chính mình, đừng tiết kiệm hết tất cả sắm sửa cho chồng con để đến khi có khách đến nhà, họ lại tưởng mình là người giúp việc.
Cũng đừng chọn cách lùi về phía sau, đánh mất quyền lên tiếng trong gia đình. Có thể nhún nhường, có thể mềm mỏng nhưng không có nghĩa là phó thác mọi quyết định cho chồng. Đừng hi sinh hết tất cả công việc sự nghiệp để chăm sóc chồng và gia đình chồng, để rồi không có cho mình lấy một đường lui nếu có chuyện không hay xảy ra.
Và tôi nhận ra rằng, khi mẹ thôi lựa chọn bớt hy sinh để dành thời gian cho mình thì nụ cười của mẹ rạng rỡ hơn, trong nhà cũng nhiều niềm vui hơn. Chúng tôi vẫn yêu mẹ và biết ơn mẹ như vậy dù mẹ giao phó gần hết việc nhà lại, ngay cả bố tôi cũng không hề phàn nàn gì mà còn vui vẻ hơn khi tự nhận mình khéo léo đảm đang không thua gì vợ.
Có lẽ, muốn hạnh phúc thì nên bớt hi sinh đi một chút.
Theo Afamily
Gặp nhau là duyên, đi cùng nhau là nỗ lực Gặp nhau, bên nhau ấy là cái duyên. Nhưng để bên nhau thì duyên không là chưa đủ, điều quan trọng là cả hai cùng nỗ lực vun vén tình cảm. ảnh minh họa Khi còn trẻ, chúng ta thường dễ dàng để tuột khỏi tay một mối tình, bởi vì chúng ta nghĩ rằng không có người này thì sẽ có người...