Đàn ông thời nay “lắt léo” quá
Lúc yêu nói dẻo kẹo, thề non lấp biển để mong được đáp lại tình yêu. Đến khi chia tay, quay lại chê bai, bôi xấu bạn gái.
Ảnh minh họa
Tôi rất dị ứng với kiểu đàn ông trước sau không như một. Lúc yêu nói dẻo kẹo, thề non lấp biển để mong được đáp lại tình yêu. Đến khi chia tay, quay lại chê bai, bôi xấu bạn gái, thậm chí còn nghĩ ra nhiều mỹ từ đẹp, cốt “dìm” bạn gái đến tận bùn đen.
Cứ suy ngay từ cái bài “Có phải bạn gái tôi đang đào mỏ” của tác giả P.Kỳ thì biết. Đấy, một trong những kiểu đàn ông mà tôi đang nói đến.
Tôi thử hỏi anh Kỳ xem lúc yêu anh đã từng nói gì với người yêu. Có phải chăng lúc đấy anh nói nhiều câu hay lắm để cô ấy phải nhận quà, nhận tiền của anh phải không?
Video đang HOT
Tôi từng chứng kiến nhiều cô bạn tôi chẳng khi nào đòi hỏi gì người yêu nhưng các anh chàng vẫn cứ tự đem cái này cái kia đến bắt các cô ấy phải nhận. Đến khi các cô ấy không nhận, các chàng lôi ra đủ thứ lý do. Nào là em không nhận, anh cũng không trả được mà đem cho ai đó xem ra buồn cười hoặc em cứ nhận đi cho anh vui lòng. Món quà chẳng đáng là bao, công sức của anh là chính, anh hạnh phúc khi được em nhận quà…v.v. Thôi thì năn nỉ, van lơn, tỏ ra tội nghiệp nên chẳng nhẽ con gái lại cố tình không nhận. Nhận nhưng trong lòng đâu có vui thú gì với thứ mà nhận xong coi như mình đã mắc nợ người ta rồi.
Mà con trai cứ sĩ diện lắm vào, đã sĩ rồi, đừng nên kêu ca làm chi. Nghe chỉ tổ thiên hạ cười cho. Thử hỏi trong tình huống người yêu anh Kỳ mất xe, sao anh không bảo số tiền ấy anh đi vay bạn bè đi để cô ấy phải lo trả. Tại sao lúc cô nói đi mua điện thoại, anh không khéo léo dẫn mẹ cô ấy hoặc cô ấy đi mua cùng để họ trả tiền. Còn nữa, người ta bảo anh đi bán vàng, anh không đi, thích bỏ tiền túi ra oai. Phải chăng anh có cả một “bồ” sĩ diện trong mình?
Lúc yêu, anh bảo mình xuề xòa, để ý gì mấy thứ vặt vãnh ấy, rồi thì đầu tư cho tương lai hoặc chí ít cũng làm cho người yêu thấy mình là người đàn ông ga lăng, hào phóng. Nếu có suy nghĩ và từng thực hiện suy nghĩ ấy rồi, sao anh không để nó trước sau như một. Giờ “cố đấm ăn xôi” làm gì?
Càng để ý, càng thấy đàn ông thời nay sĩ diện có thừa mà giảo hoạt, lắt léo thì chị em còn chạy xa cũng không đuổi kịp. Lúc tốt đẹp, dành cho nhau toàn mỹ từ ngọt ngào. Khi ghét nhau, cố lôi từng điểm xấu của nhau ra chê, có khi không có điểm xấu cũng phải xưng xưng, mọc mọc đặt điều, bôi vẽ để hạ thấp cái người mình đã từng yêu cho bõ tức.
Xem ra đàn ông quân tử thời này không nhiều. Làm con gái càng phải cẩn thận hơn với loại đàn ông này, kẻo có ngày tiếng xấu đồn xa lại khổ.
Theo VNE
"Ở trên giường, em chán lắm!"
Đó là câu chồng nói với tôi sau khi chúng tôi đã có một buổi tối bên cạnh nhau. Tôi hơi sốc, có chút thấy lạ vì sao chồng lại không ngại ngần khi nói ra lời đó. Dù sao thì cũng sống với nhau 2 năm rồi, chẳng lẽ, thời gian đó chồng tôi miễn cưỡng âu yếm tôi?
Thời gian đầu lấy nhau, tôi hạnh phúc vì được chồng yêu chiều, cưng nựng. Nhưng càng lâu chồng càng biểu hiện những thái độ lạ. Nhất là thời gian gần đây, sau những ngày làm việc căng thẳng, chồng thường xuyên kiếm cớ, gắt gỏng với tôi.
2 năm qua, vợ chồng tôi chưa có con. Đi khám thì bác sĩ bảo không có chuyện gì, chỉ là chậm thôi. Cần chế độ ăn uống hợp lý thì mọi chuyện sẽ ổn. Thế nên, chúng tôi rất tích cực chuyện chăn gối để có thể tạo cho mình cơ hội. Chỉ mong sớm có bầu, hai vợ chồng sinh con để cái vui cửa vui nhà thì mọi thứ sẽ ổn hơn. Có sợi dây ràng buộc là đứa con thì vợ chồng sẽ gắn bó và yêu thương nhau hơn.
Nhưng chẳng hiểu sao, càng ngày tôi càng thấy cuộc sống vợ chồng nhạt nhẽo. Chồng hay đòi hỏi tôi phải làm thế này, thế kia với chồng. Trong chuyện chăn gối, anh cũng ép tôi phải làm theo ý anh, nhiều khi ân ái mà chẳng cảm thấy thoải mái, giống như bị ép buộc vậy. Rồi tôi lại nghĩ, hay là anh có tình mới nên mới chán tôi. Chuyện gối chăn giờ với tôi giống như trách nhiệm, nghĩa vụ chứ không còn là cảm hứng nữa.
Từ sau khi anh nói câu ấy, tôi không còn cảm hứng với chồng nữa. Ngày nào, chồng muốn ở bên tôi, tôi đều từ chối. (ảnh minh họa)
Bây giờ, điều duy nhất tôi mong muốn là có con. Nhưng, dù thế đi chăng nữa, tôi vẫn cố gắng làm cho chồng hài lòng trong chuyện vợ chồng. Nếu không sợ chồng sẽ nhanh chán. Người ta nói, gối chăn là điều kiện quan trọng giúp hai vợ chồng gắn bó với nhau hơn. Tôi cho rằng, điều đó là đương nhiên. Chỉ khi hòa hợp trong chuyện chăn gối thì hai người mới hiểu nhau và yêu thương nhau hơn.
Nhưng dù cố gắng bao nhiêu thì càng ngày anh càng xa tôi. Anh cho tôi đọc sách, tìm hiểu chuyện chăn gối vợ chồng cho có kinh nghiệm. Dù tôi đã cố gắng làm theo những gì anh muốn nhưng tôi lại nhận được một câu phũ phàng: "Ở trên giường, em chán lắm!". Tôi quay lại nhìn anh bằng ánh mắt khó hiểu, thì ra anh đang chê tôi. Anh nghĩ, tôi chỉ là người vợ chung chăn gối chứ không giúp anh thỏa mãn được nhu cầu của mình.
Từ sau khi anh nói câu ấy, tôi không còn cảm hứng với chồng nữa. Ngày nào, chồng muốn ở bên tôi, tôi đều từ chối. Tôi cho đó là một sự xúc phạm, hoặc ít ra, tôi hiểu rằng, anh không hề muốn được tôi yêu chiều và cũng không còn cảm hứng với vợ mình như trước nữa. Chỉ một câu nói ấy của chồng cũng làm tôi không thể nào không suy nghĩ, thậm chí là suy nghĩ rất nhiều.
Tôi chán chồng, chán tất cả, nhất là chuyện không có con đã làm tôi suy nghĩ nhiều rồi. Giờ thì lại là chuyện này, tôi bàng hoàng nhận ra, tình yêu vợ chồng của chúng tôi đã cạn, có chăng chỉ là cái nghĩa mà thôi!
Theo VNE
Nỗi lòng người vợ đồng tính Tôi, người phụ nữ 30 tuổi có nghề nghiệp đàng hoàng, có một gia đình như người khác mơ ước: chồng hiền lành chí thú làm ăn, con cái ngoan ngoãn xinh xắn, cuộc sống an nhàn... Thế nhưng trớ trêu thay, tôi lại không thấy hạnh phúc với điều đó. Những tháng ngày qua tôi luôn sống trong sợ hãi, dằn vặt...